2979: “cô Đúng Là Tự Do Tự Tại Thật”
Diệp Huyên cười: “Yên tâm đi, đánh không lại là ta chuồn ngay”.
Tiểu Thất: “Hết thảy cẩn trọng”.
Diệp Huyên: “Các cô cũng vậy, nhớ chờ tin của ta.
Khi thời cơ đến, mọi người sẽ được đến Ngũ Duy”.
An Lan Tú gật đầu: “Chúng ta đợi tin huynh”.
Diệp Huyên rời khỏi phòng sau đó.
Bên trong, Tiểu Thất khẽ nói: “Một khi tầng phong ấn kia hoàn toàn biến mất thì sẽ không còn gì chắn giữa vũ trụ Tứ Duy và Ngũ Duy nữa”.
Liên Vạn Lý: “Cô lo cho Tứ Duy?"
Tiểu Thất gật đầu: “Đương nhiên, bởi vì chúng ta yếu hơn họ”.
Liên Vạn Lý khẽ tán đồng: “Quả thật là vậy.
Nhưng thôi, đừng nghĩ nhiều, đi tới đâu tính tới đó.
Bổn vương cũng không muốn phải nhọc lòng vì những chuyện này”.
Tiểu Thất lắc đầu: “Cô đúng là tự do tự tại thật”.
Liên Vạn Lý bật cười: “Sống trên đời thì phải phóng khoáng mới đúng!"
Tiểu Thất đưa mắt nhìn ra bên ngoài: “Nói rất hay, nhưng thường thì sẽ không được như ý muốn”.
...!
Sau khi rời khỏi Bắc Cảnh, Diệp Huyên lại trở về vũ trụ Ngũ Duy.
Tháp Giới Ngục đã rơi vào tay Phù Văn Tông, hắn nhất định phải đến đó, bởi vì hắn biết thư viện Vạn Duy chắc chắn sẽ không ngồi yên.
Một khi Phù Văn Tông hoàn toàn nắm giữ bảo vật ấy trong tay, thư viện Vạn Duy không vui là điều tất nhiên.
Nhưng cũng có khả năng bọn họ sẽ không tiếc mọi giá mà nhằm vào hắn, vì vậy hắn phải đến Phù Văn Tông, tìm cách cho hai thế lực này đánh nhau!
...!
Ở học phủ Vạn Duy, Trần Thiên đang lật xem một quyển sách cổ, Viện tôn đứng trước mặt y một hồi lâu mới mở miệng: “Ta đi một chuyến?"
Thấy Trần Thiên không nói gì, Viện tôn tiếp lòi: “Ta có thể tự hạ cảnh giới, xuống đó một chuyến”.
Trần Thiên nhấc mắt nhìn Viện tôn, chợt nhớ lại lời cô gái váy trắng kia nói: Vũ trụ Tứ Duy do nàng ta che chở.
Một hồi sau, y mỉm cười: “Để ta chống mắt lên xem ả che chở thế nào”.
Đoạn nói với Viện tôn: “Ngươi đi đi”.
Viện tôn gật đầu rồi lùi xuống.
Qua một hồi sau, ông ta đã tự áp chế cảnh giới của mình, đi đến vũ trụ Tứ Duy.
Lưỡng Giới Thiên.
Sau khi xuất hiện, Viện tôn do dự trong một thoáng rồi khôi phục cảnh giới.
Một luồng sức mạnh hùng hậu tuôn ra từ trong thân thể, khiến toàn bộ vũ trụ chấn động kịch liệt trong nháy mắt.
Cùng lúc ấy, ở trong lòng vũ trụ sâu thẳm, một cô gái váy trắng chợt dừng bước, quay đầu lại cất giọng: “Chẳng lẽ ta đã quá nhân từ?".
Trong vũ trụ, cô gái váy trắng quay đầu, ánh mắt tựa như lưỡi kiếm đâm thủng ngân hà.
Tại Lưỡng Giới Thiên, Viện tôn vừa khôi phục cảnh giới như cảm nhận được gì đó mà biến sắc. Ông ta xoay lại nhìn, sau đó siết chặt nắm tay: “Tinh Hà Ngự!"
Ánh sao từ bốn phương tám hướng trong vũ trụ đổ dồn vào Viện tôn, chẳng mấy chốc đã bao trùm lấy ông ta.
Giờ phút này, Viện tôn đã nắm trong tay sức mạnh của ánh sao trong vũ trụ: Vạn Tinh Chi Lực.
Đúng lúc ấy, một luồng kiếm quang xé nát không gian lao đến.
Trước ánh sao lấp lánh, nó bé nhỏ và mỏng manh nhường nào, vậy mà lại xé toang ánh sao dễ như chẻ tre, khiến chúng nhanh chóng lụi tàn.
Xoẹt!
Luồng kiếm quang trực tiếp xuyên thẳng qua giữa trán Viện tôn, khiến cả người ông ta cứng đờ như tượng đá, hai mắt trợn trừng đầy khó tin.
Bị giết rồi ư?
Nếu không phải cảm nhận được sức sống trong cơ thể mình đang dần dần rút đi, ông ta sẽ cho rằng mình đang nằm mơ.
Ông ta đã bị giết trong chớp mắt.
Thật hoang đường! Nhiều năm tu hành như vậy lại chẳng thể chống cự trước một kiếm này dù chỉ một chút?
Đáng buồn biết bao, nực cười biết bao.
Viện tôn ngẩng đầu, nhìn lên tầng phong ấn: “Người này...”
Lời còn chưa dứt, ông ta đã hoàn toàn biến mất.
Từ nay về sau, trên đời lẫn trong luân hồi sẽ không còn người tên Viện tôn này nữa.
Xóa sạch tất cả sự sống!
Trong học phủ Vạn Duy sau lớp phong ấn, Trần Thiên đang lật sách bỗng dừng lại. Sau một hồi trầm tư, y mới thấp giọng nói: “Ta đã đánh giá thấp ngươi rồi”.
...
Trong vũ trụ, cô gái váy trắng thu tầm mắt về. Nàng ấy đưa mắt sang vũ trụ Ngũ Duy, một tia kiếm quang lượn lờ quanh ngón tay đang cong lại.
Đương lúc chuẩn bị ra tay, nàng như nghĩ đến gì đó mà dừng lại.
Nàng ấy đang nghĩ: Diệp Huyên hiện đã đến vũ trụ Ngũ Duy, mình mà tung ra một kiếm này có khi nào cũng tiêu diệt luôn cả hắn không?
Hắn có đỡ được chiêu này của mình không?
Nghĩ đến đây, nàng ấy quyết định không rút kiếm.
Một hồi sau, nàng lại cất bước đi về trước. Quanh nàng là những sợi dây mắt thường không nhìn thấy được giăng khắp nơi, tất cả đều tập trung lên người nàng.
Chúng chính là mối dây nhân quả.
Càng đi về trước, số dây càng xuất hiện chằng chịt, đến nỗi đã quấn thành một cái kén quanh cô gái váy trắng.
Bỗng nàng ấy dừng lại, mở tay ra, để lộ một sợi dây nhỏ. Từ nó, nàng nhìn thấy được...
Khe núi, cậu bé, cô bé...
2981: Viện Tôn Là Cường Giả Ở Cấp Bậc Nào?
Trước mặt nàng, những sợi dây giống hệt như vậy xuất hiện càng lúc càng nhiều.
Một chốc sau, cô gái thu mối dây trong tay lại, khẽ nói: “Đây là nơi bắt đầu của ta, lại không phải của ngươi...”
Đôi mắt nàng ấy dõi về phía xa xăm: “Đời này, để ta bảo vệ ngươi”.
Cô gái trong chiếc váy trắng lại cất bước đi trong vũ trụ, với ngày càng nhiều dây nhân quả trên người.
Váy lụa trắng tựa tiên tử, lại không vì trường sinh, chẳng vì tiên. Không biết đường trước mặt, chẳng hỏi lối trở về, ba thước thanh phong ngạo thế gian.
...
Học viện Vạn Duy không thể giấu được việc Viện tôn bị giết trong nháy mắt, vì vậy chẳng bao lâu vũ trụ Ngũ Duy đều đã biết tin.
Vũ trụ Tứ Duy có người có thể sát hại Viện tôn chỉ trong khoảnh khắc, nhờ thế lại được phủ thêm một tầng bí ẩn.
Viện tôn là cường giả ở cấp bậc nào?
Sinh Tử Cảnh, là cảnh giới có thể xem như đứng đầu cho dù là ở vũ trụ Ngũ Duy.
Vậy mà ông ta lại bị người Tứ Duy giết mất.
Điều này khiến vô số thế lực ngộ ra rằng vũ trụ Tứ Duy không yếu như họ tưởng, phải đánh giá lại thực lực của nơi này.
Nhưng càng nhiều hơn là những kẻ cười trên nỗi đau của thư viện Vạn Duy khi lại mất đi một cường giả siêu cấp.
Trước kia, thư viện Vạn Duy có Tiên Tri tọa trấn nên sở hữu danh vọng cực cao.
Tiên Tri đã có cống hiến quá vĩ đại cho vũ trụ Ngũ Duy, lại không dây vào những giao tranh thế tục, chỉ một lòng nghiên cứu học tập. Nhưng hiện giờ, Trần Thiên lại là một kẻ có dã tâm khổng lồ.
Học viện Vạn Duy ngày nay đã không còn là học viện Vạn Duy trước kia nữa.
Cho dù thế nào thì vào giờ phút này, không còn một cường giả nào dám tùy tiện đặt chân xuống vũ trụ Tứ Duy.
Nhưng hiện giờ cũng không ai có tâm tư mà chú ý đến nơi đó nữa. Kể từ sau khi biết báu vật kia nằm trong tay ai, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào đó - Phù Văn Tông.
Kia chính là tháp Giới Ngục, chiếc chìa để mở khóa món bảo vật của Tiên Tri.
...
Phù Văn Tông.
Tề Vũ không làm trái ý Tề Phù, ngược lại ngoan ngoãn mang tháp Giới Ngục đến Phù Văn Tông. Bởi hắn ta biết, thần vật bực này không phải thứ hắn ta có thể sở hữu.
Tốt thì tốt đấy, nhưng cầm vào bỏng tay, hắn ta không dám.
Địa vị của Phù Văn Tông ở vũ trụ Ngũ Duy có thể nói là đức cao vọng trọng, chỉ cần giơ tay nhấc chân cũng có thể tạo nên sóng gió.
Bởi vì gần như mọi Phù Văn Sư ưu tú trong thiên hạ đều tụ tập tại đây, mang lại sức ảnh hưởng khổng lồ. Ngoài ra, Phù Văn Tông còn lui tới với vô số thế lực và thế gia hùng mạnh.
Điều quan trọng nhất là: họ giàu, giàu đến nứt đố đổ vách.