Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 2992-2994




2992: Đệ Tử Vừa Thu Nhận!


Tiểu sư tổ?
Mọi người hơi sửng sốt.

Thẩm Tinh Hà nhìn Diệp Huyên: “Cậu đang đùa với lão phu à?”
Diệp Huyên lắc đầu: “Thẩm tông chủ, có người muốn gặp ông, vào đi!”


Nói xong, hắn xoay người đi vào trong điện.

Mà lúc này, Trần Thiên kia đột nhiên ra tay, y đánh một chưởng về phía Diệp Huyên từ xa, một lực lượng mạnh mẽ xông đến chỗ Diệp Huyên, cùng lúc đó, không gian nơi Diệp Huyên đang đứng lập tức đóng băng!
Nhưng lúc này, một lực lượng vô hình lan ra từ trong đại điện, trong nháy mắt, không gian nơi Diệp Huyên đang đứng bình thường trở lại, chẳng những thế mà lực lượng Trần Thiên đánh ra cũng tan thành mây khói!
Thấy cảnh này, sắc mặt Trần Thiên trở nên vô cùng nặng nề!
Trong đại điện này còn có một cường giả!
Diệp Huyên ở phía xa đột nhiên nhìn về phía Trần Thiên: “Trần viện trưởng, ngươi đến đánh ta đi!”
Mọi người: “…”
Trần Thiên nhìn Diệp Huyên, chậm rãi siết chặt tay phải.

Một lá bùa lam cấp thấp nhất đột nhiên bay ra từ trong đại điện, lá bùa này nhanh chóng bay tới trước mặt Trần Thiên, sắc mặt y thay đổi, tay phải đánh ra một quyền.

Ầm!

Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, Trần Thiên chợt lùi về sau, lùi thẳng ra khỏi Phù Văn Tông!
Mọi người sững sờ!
Sau khi dừng lại, cả cánh ta của Trần Thiên đã hoàn toàn nứt ra!
Một lá bùa xanh!
Trần Thiên nhìn về phía Phù Văn Tông, vẻ mặt vô cùng nặng nề, không ngờ đối phương lại sử dụng một lá bùa xanh đánh lùi y.

Rốt cuộc là ai?
Trước tổ từ, lúc này sắc mặt Thẩm Tinh Hà cũng rất nặng nề, sau một hồi im lặng, ông ta đi về phía tổ từ.

Những người còn lại muốn đi vào, nhưng lại bị một lực lượng thần bí ngăn cản.

Sau khi Thẩm Tinh Hà tiến vào điện thì thấy trong điện ngoài Diệp Huyên còn có một người đàn ông trung niên.


Khi nhìn thấy thấy người đàn ông trung niên này, Thẩm Tinh Hà hơi sửng sốt, sau đó ông ta kích động vội vàng cung kính hành lễ: “Tinh Hà bái kiến tổ sư!”
Phù Tiểu Thiên quan sát Thẩm Tinh Hà, cười hỏi: “Thiên Phù Sư?”
Thẩm Tinh Hà vội gật đầu: “Vâng!”
Phù Tiểu Thiên cười khẽ, sau đó nhìn về phía Diệp Huyên: “Cậu ta là đệ tử ta vừa thu nhận!”
Đệ tử vừa thu nhận!
Nghe thấy câu này, vẻ mặt Thẩm Tinh Hà lập tức trở nên hơi kỳ lạ.

Tổ sư của mình nhận đệ tử, vậy mình phải gọi là gì?
Đúng là phải gọi tiểu sư tổ như Diệp Huyên nói!.

2993: Khí Hỗn Độn!


Thẩm Tinh Hà nhìn Phù Tiểu Thiên, ông ta do dự một lát mới thắc mắc: “Sư tổ, vì sao thế ạ?”

Ông ta vẫn không hiểu vì sao Phù Tiểu Thiên nhận Diệp Huyên làm đệ tử!

Phù Tiểu Thiên cười nói: “Cậu có điều gì lo lắng à?”



Thẩm Tinh Hà gật đầu: “Diệp… Diệp Huyên có bảo vật của Ngũ Duy, là kẻ thù một sống một còn với thư viện Vạn Duy, hơn nữa trên người cậu ta còn có rất nhiều nhân quả, nếu Phù Văn Tông chúng ta có quan hệ với cậu ta, ta sợ…”

Nói đến đây, ông ta không nói tiếp nữa.

Phù Tiểu Thiên cười nói: “Đây cũng là một cơ hội với Phù Văn Tông mà, không phải sao?”

Thẩm Tinh Hà trầm giọng nói: “Con biết, nhưng con không muốn Phù Văn Tông bị cuốn vào cuộc phân tranh này”.

Phù Tiểu Thiên gật đầu: “Cậu thân là Tông chủ, đương nhiên nên suy xét đến những điều này, nhưng có một số việc không thể trốn tránh được. Hôm nay ta đã nhận cậu ta làm đệ tử, cậu có đồng ý không? Đương nhiên nếu không đồng ý cũng chẳng sao, ta để cậu ta rời khỏi Phù Văn Tông là được”.

Thẩm Tinh Hà cười khổ: “Sư tổ nói thể chẳng phải là đòi mạng đệ tử sao? Đệ tử sư tổ nhận, Phù Văn Tông ta có lý nào không nhận chứ?”

Phù Tiểu Thiên cười nói: “Cậu ta đã nhận được truyền thừa của ta rồi, nhưng Phù Văn đạo bác đại tinh thâm, không phải trong nháy mắt là có thể học thành tài, vì thế trong ngày tháng sau này, cậu phải cố hết sức giúp đỡ cậu ta, hiểu không?”

Thẩm Tinh Hà lập tức gật đầu: “Đệ tử hiểu!”

Phù Tiểu Thiên lại nói: “Phù Văn Tông bây giờ có ai có thể vẽ bùa bảy sắc không?”


Thẩm Tinh Hà tỏ vẻ buồn rầu: “Chúng đệ tử vô dụng, sau sư tổ, Phù Văn Tông bây giờ không có ai có thể vẽ bùa ngũ sắc cả!”

Phù Tiểu Thiên gật đầu: “Trong dự liệu!”

Thẩm Tinh Hà nhìn Phù Tiểu Thiên, ông ta cung kính hành lễ: “Xin sư tổ cho lời giải thích!”

Nhưng Phù Tiểu Thiên lại im lặng.

Thẩm Tinh Hà đang muốn nói tiếp thì lúc này, Phù Tiểu Thiên đột nhiên nói: “Vẽ bùa bảy sắc cũng không khó, sở dĩ sau ta không có ai có thể vẽ ra bùa bảy sắc không phải vì thiên phú của đệ tử tông môn tệ, mà là thế giới này thiếu một vài thứ!”

Thẩm Tinh Hà nhíu mày: “Thiếu một vài thứ?”

Phù Tiểu Thiên gật đầu: “Khí! Ban đầu mỗi một vùng vũ trụ sinh ra đều có rất nhiều tiên thiên chi khí, mà tiên thiên chi khí ở thế giới của chúng ta chính là khí hỗn độn, khí này cùng sinh ra với vũ trụ, có tác dụng rất lớn với người tu luyện. Nhưng khí hỗn độn rất ít, dù ít nhưng lại có thể tái sinh, điều kiện tiên quyết là không sử dụng quá mức. Năm đó lúc thầy còn ở vũ trụ Ngũ Duy thì nơi này vẫn còn trật tự, không ai dám điên cuồng cướp đoạt khí hỗn độn này. Nhưng sau khi ông ấy biến mất, trật tự của vũ trụ Ngũ Duy lập tức sụp đổ, rất nhiều người bắt đầu ngấp nghé khí hỗn độn kia, đến bây giờ, khí hỗn độn ở vũ trụ này đã bị cướp sạch”.

Nói đến đây, ông ấy im lặng một chút sau đó mới nói tiếp: “Không có loại khí này, dù thành tựu phù văn của cậu có cao đến mức nào cũng vô dụng”.

Khí hỗn độn!

Diệp Huyên yên lặng.

Vì trong người hắn có khí hỗn độn này, hơn nữa nó còn khá đặc biệt, vì nó có thể không ngừng sinh ra!

Diệp Huyên thầm nói: “Là Tiên Tri đưa vào ư?”


2994: “Cứ Để Ta Xử Lý Chuyện Này!”  


Liên Thiển nói: “Cũng không phải! Là đại tỷ! Lúc tháp này đưa chúng ta rời đi còn thuận thế mang theo khí nguyên của khí hỗn độn đi, đương nhiên đại tỷ cũng không phải muốn độc chiếm thứ này, mà là muốn bảo vệ nó!”

Diệp Huyên gật đầu: “Hiểu rồi”.

Phù Tiểu Thiên nhìn về phía Diệp Huyên, trên mặt mang theo ý cười nhẹ nhàng.



Diệp Huyên biết chắc chắn đối phương đã nhận ra trên người hắn có khí hỗn độn!

Thẩm Tinh Hà kia cũng nhìn về phía Diệp Huyên: “Tiểu… Tiểu sư tổ có thể vẽ bùa bảy sắc sao?”

Diệp Huyên không nói gì, Phù Tiểu Thiên lại đáp: “Có thể, có lẽ cậu ta là người duy nhất có thể vẽ bùa bảy sắc trên đời này rồi!”

Nghe vậy, Thẩm Tinh Hà cũng hiểu được đôi chút.

Phù Tiểu Thiên chợt nói: “Cho dù thế nào, Phù Văn Tông này cũng giao cho các cậu. Nhớ kỹ, Phù Văn Tông ta không mong độc chiếm thiên hạ, chỉ mong không ai dám coi thường”.

Nói xong, thân thể ông ấy dần trở nên hư ảo.

Lúc này, Diệp Huyên chợt hỏi: “Sư phụ, người là đã chết, hay là đi đến nơi khác?”

Hắn biết cao thủ như Phù Tiểu Thiên rất khó chết!


Phù Tiểu Thiên cười nói: “Con người từ xưa đến giờ có ai không chết? Điểm cuối của sinh mạng cũng không đáng sợ, đáng sợ là sống uổng phí một đời! Khi còn sống nhất định phải hưởng thụ thế giới này, còn phải quý trọng người bên cạnh, con người sợ nhất là sống uổng phí một đời, càng sợ đến lúc chết vẫn có điều tiếc nuối!”

Nói xong, thân thể ông ấy hoàn toàn mờ đi, mãi đến khi biến mất.

Trong điện, Diệp Huyên và Thẩm Tinh Hà cung kính hành lễ với Phù Tiểu Thiên.

Một lát sau, Thẩm Tinh Hà nhìn về phía Diệp Huyên, ông ta do dự một lúc, sau đó gọi: “Tiểu…”

Diệp Huyên chợt cười nói: “Tiền bối cứ gọi ta Diệp Huyên là được!”

Thẩm Tinh Hà lắc đầu: “Không thể đảo lộn vai vế như thế được! Cậu là đệ tử thân truyền của sư tổ, đương nhiên ta nên gọi cậu là tiểu sư tổ!”

Diệp Huyên nói: “Tiền bối, ông cũng hiểu quan hệ của ta và thư viện Vạn Duy đấy. Diệp Huyên ta cũng không muốn liên luỵ đến Phù Văn Tông, cho nên ta muốn…”

Thẩm Tinh Hà ngắt lời hắn: “Tiểu sư tổ sao lại nói thế? Cậu là đệ tử thân truyền của sư tổ, có nghĩa là người của Phù Văn Tông ta, cái gì mà liên luỵ hay không chứ? Tiểu sư tổ cứ ở lại Phù Văn Tông, Phù Văn Tông sẽ bảo vệ cậu!”

Diệp Huyên còn muốn nói gì đó thì Thẩm Tinh Hà lại nói tiếp: “Tiểu sư tổ, cậu vừa thừa kế truyền thừa của sư tổ, chắc chắn có rất nhiều điều không hiểu về Phù Văn đạo, ở nơi này, chúng ta có thể giúp cậu, ta tin có sự giúp đỡ của chúng ta, thành tựu của cậu trên phương diện Phù Văn đạo chắc chắn sẽ nhanh chóng nâng cao”.

Diệp Huyên ngẫm nghĩ một hồi, sau đó gật đầu: “Được!”

Đúng như Thẩm Tinh Hà nói, bây giờ hắn vẫn chưa đủ tinh thông Phù Văn đạo, ở lại đây, có mấy người Thẩm Tinh Hà giúp đỡ, chắc chắn hắn có thể nhanh chóng tiếp thu truyền thừa của Phù Tiểu Thiên.