Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 2969-2971




2969: Người Dẫn Đầu Chính Là Tô Diệp


Trần Thiên bấm tay, một mặt kính xuất hiện trước mặt ông lão.

Thấy mặt kính, sắc mặt ông lão lập tức trở nên nặng nề: “Đây… đối phó với cậu ta phải sử dụng đến thần vật này ư?”

Kính Vạn Duy!

Đây là một trong những bảo vật của học viện Vạn Duy, cũng là thần vật trước đây Tiên Tri để lại, có thể nói là chỉ đứng sau tháp Giới Ngục trong tay Diệp Huyên!
Trần Thiên nhẹ giọng nói: “Đừng khinh thường cậu ta! Cũng đừng sơ ý!”
Tô Diệp gật đầu: “Hiểu rồi”.

Nói xong, ông ta xoay người rời đi.


Khoảng một lúc lâu sau đó, một đám cao thủ của học viện Vạn Duy đi tới chỗ phong ấn của vũ trụ Tứ Duy.

Nhưng đây đều không phải cao thủ hàng đầu của học viện Vạn Duy.

Vì có phong ấn này, cao thủ thật sự của học viện Vạn Duy hoàn toàn không có cách nào đi xuống cả.

Người dẫn đầu chính là Tô Diệp.

Tô Diệp nhìn xuống dưới, nhẹ giọng nói: “Lâm Tú, nhớ kỹ, đừng khinh thường người này, thực lực người này mạnh hơn ngươi, nếu gặp phải thì lập tức sử dụng bảo vật kia! Tuyệt đối không thể cậy mạnh, hiểu chưa?”
Lâm Tú trầm giọng hỏi: “Viện tôn, tất cả chúng ta đều không bằng Diệp Huyên kia sao?”
Tô Diệp lắc đầu: “Cũng không phải không bằng cậu ta, mà là người này xảo trá đa đoan, vì đề phòng bất trắc, nếu các ngươi gặp phải hắn thì lập tức sử dụng thứ này, đừng để hắn có cơ hội!”
Lâm Tú gật đầu: “Đã hiểu!”
Tô Diệp lại căn dặn: “Còn nữa, đừng khinh thường người bên dưới!”
Lâm Tú thi lễ: “Học trò hiểu! Lần này xuống vũ trụ Tứ Duy nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ”.


Tô Diệp gật đầu: “Lần này sở dĩ chọn ngươi là vì người trưởng thành chững chạc, đừng khiến Phủ chủ thất vọng!”
Lâm Tú lại thi lễ một lần nữa: “Nhất định sẽ không khiến Phủ chủ và Viện tôn thất vọng!”
Tô Diệp gật nhẹ đầu: “Đi đi!”
Lâm Tú dẫn mọi người rời đi.

Tô Diệp nhìn xuống dưới, trong mắt lộ vẻ lo lắng..

2970: Tổng Cộng Có Chín Người! 


Diệp Huyên!

Ông ta cũng từng điều tra Diệp Huyên, có lẽ thực lực của tên này không quá đáng sợ, nhưng hắn thật sự rất biết sử dụng những thủ đoạn xấu xa!

Giống như lần này, mấy thế lực và thư viện Vạn Duy đều bị Diệp Huyên hại, đặc biệt là Ma Đô, suýt chút đã bị tiêu diệt cả tộc! Mà thư viện Vạn Duy cũng bị gài bẫy mất đi một người đứng đầu Võ Viện, hơn nữa bây giờ còn có mâu thuẫn với Phù Văn Tông!



Đều do thiếu niên tên Diệp Huyên này gây ra!

Nghĩ đến đây, Tô Diệp càng lo lắng hơn.

Đám người Lâm Tú này thật sự có thể chống lại Diệp Huyên sao?

Tô Diệp nhìn xuống dưới, vô cùng lo âu.



Bên kia, Diệp Huyên vốn muốn đến Phù Văn Tông chợt dừng lại, vì hắn nghe được tin thư viện Vạn Duy phái rất nhiều cao thủ đến vũ trụ Tứ Duy!

Không cần nói cũng biết đây là tin thư viện Vạn Duy tung ra!

Diệp Huyên biết bọn họ muốn ép hắn trở về!

Mà hắn cũng không thể không trở về!

Có điều cũng may bây giờ những cao thủ hàng đầu của vũ trụ Ngũ Duy vẫn không thể tiến vào vũ trụ Tứ Duy!


Diệp Huyên không suy nghĩ nhiều, lập tức xoay người rời đi.

Trở về vũ trụ Tứ Duy!

Lưỡng Giới Thiên.

Sau khi đi xuống từ Ngũ Duy, đám người Lâm Tú đều đang tò mò quan sát thế giới xung quanh.

Lúc này, một người đàn ông bên cạnh Lâm Tú chợt cất lời: “Lâm Tú học trưởng, không gian của vũ trụ Tứ Duy này thật quá yếu ớt! Hơn nữa linh khí ở nơi này còn có quá nhiều tạp chất, hoàn toàn không thuần khiết chút nào.”

Lâm Tú nhìn một vòng xung quanh, gật đầu; “Đúng là không bằng Ngũ Duy! Nhưng cũng đừng khinh thường người ở đây!”

Người đàn ông gật đầu: “Đương nhiên sẽ không, nếu Diệp Huyên kia dễ đối phó, mấy người Viện tôn cũng sẽ không cẩn thận như vậy”.

Lâm Tú gật nhẹ đầu: “Muốn ép Diệp Huyên này xuất hiện chỉ có một cách, đó là đi tới Bắc Cảnh của đại thế giới Huyền Hoàng, nhưng theo tài liệu chúng ta có, Bắc Cảnh này ngoài Diệp Huyên còn có mấy cao thủ nữa, như An Lan Tú kia, còn có Tiểu Thất, một người tên Mạc Tà và cô gái tên Liên Vạn Lý. Thực lực của bốn người này đều không yếu, nếu gặp phải, các ngươi không được sơ suất. Đương nhiên, chúng ta cũng không thua kém gì bọn họ, đừng xem thường kẻ thù là được!”

Người đàn ông gật đầu: “Đương nhiên là không rồi”.

Lâm Tú nhìn về phía chân trời xa xa, nhẹ giọng nói: “Vậy đi thôi!”

Nói xong, hắn ta biến thành một tia sáng trắng biến mất. Mấy người sau lưng hắn ta cũng vội vàng đi theo.

Tổng cộng có chín người!

Không lâu sau đó, chín người tiến vào phạm vi của đại thế giới Huyền Hoàng. Bọn họ chạy thẳng đến Bắc Cảnh, chẳng mấy chốc đã đi tới Thiên Giang Thành.

Lâm Tú đứng bên trên nhìn xuống dưới thành, lúc này, mấy hơi thở mạnh mẽ chợt bay lên từ phía dưới, chẳng mấy chốc, mấy người An Lan Tú xuất hiện trước mặt đám người Lâm Tú.


2971: Không! Ta Chính Là Ta!"  


Không chỉ có ba người An Lan Tú, mấy người Hi Hoàng, Trúc Lâm lão nhân và Trần Các lão cũng có mặt.

Lâm Tú nhìn đám người An Lan Tú: “Diệp Huyên có ở đây không?”

Tiểu Thất bước ra: “Các ngươi đến tìm hắn à?”



Lâm Tú gật đầu.

Tiểu Thất đáp: “Hắn không có ở đây”.

Lâm Tú gật đầu: “Không sao, giết các ngươi, hắn sẽ xuất hiện thôi!”

Tiểu Thất cười khẽ: “Người của Ngũ Duy nói chuyện hùng hồn thế à?”

Lâm Tú đi về phía Tiểu Thất: “Không phải nói chuyện hùng hồn mà là chúng ta có năng lực này. Nếu không tin, bây giờ ta sẽ chứng minh cho cô thấy!”

Dứt lời, hắn ta đột nhiên biến mất, một khắc sau, một tia thương mang xuất hiện trước mặt Tiểu Thất.

Tiểu Thất híp mắt lại, nàng ta rút kiếm chém một nhát.

Oanh!

Một tiếng nổ vang lên, hai người đồng thời lùi lại, trong lúc lùi lại, Tiểu Thất đột nhiên mở tay phải, kiếm trong tay nàng ta biến thanh phi kiếm bay ra với tốc độ vô cùng nhanh, chớp mắt một cái đã xuất hiện trước mặt Lâm Tú.

Lúc này, Lâm Tú cũng mở tay phải, một lá bùa tím xuất hiện trong lòng bàn tay hắn ta, một khắc sau, hắn ta nắm chặt tay lại: “Nhốt!”

Dứt lời, không gian trước mặt hắn ta lập tức biến thành một lồ ng giam không gian, mà thanh kiếm đó của Tiểu Thất đã bị lồ ng giam không gian đó nhốt lại!


Tiểu Thất chợt chắp hai tay, bước về phía trước một bước: “Phá!”

Dứt lời, trường kiếm trong lồ ng giam không gian chợt bộc phát ra một tia kiếm mang, một khắc sau, trường kiếm phá lồ ng, chém thẳng về phía Lâm Tú!

Trong mắt Lâm Tú lộ vẻ ngạc nhiên, hắn không ngờ kiếm của cô gái trước mặt lại có thể chém phá bùa tím của mình!

Vẻ mặt Lâm Tú bình tĩnh trở lại, khi thanh kiếm bay gần tới đầu hắn ta, hắn ta đột nhiên mở hai tay ra, một thanh trường thương nhanh như chớp bay ra từ trong tay hắn ta.

Ầm!

Một tiếng nổ như sấm vang vọng trên đầu Lâm Tú!

Kiếm của Tiểu Thất bị chặn lại, lúc này, Tiểu Thất đột nhiên xuất hiện trước mặt Lâm Tú, Lâm Tú hơi nhếch môi, một lá bùa bay ra từ giữa chân mày hắn ta!

Bùa cam!

Lá bùa này vừa xuất hiện, một ngọn lửa lập tức cháy lên, tốc độ vô cùng nhanh, Tiểu Thất hơi nhíu mày, vung kiếm chém một phát, một tia kiếm quang bay ra, có điều kiếm quang chỉ vừa mới chạm vào ngọn lửa đã lập tức biến mất, mà bản thân Tiểu Thất cũng thoáng chốc bị ngọn lửa bao phủ.

Thấy cảnh này, mọi người xung quanh giật mình!

Tiểu Thất đứng trong ngọn lửa trợn tròn mắt, một hình ảnh chợt xuất hiện trong đầu nàng ta.

Vùng tinh không kia, cô gái mặc váy trắng kia…

Thời điểm nhóm người An Lan Tú vọt tới cũng là lúc Tiểu Thất gầm lên trong ngọn lửa: “Không! Ta chính là ta!"

Nàng ta vừa dứt lời, một chùm kiếm quang đã tuôn trào ra từ ngọn lửa.