Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 2699-2701




2699: Trảm Tiên Kiếm Hồ!


Tri Tịnh vung tay phải lên, cố gắng đỡ lấy những ánh kiếm đó, nhưng vào lúc này, Diệp Huyên đột nhiên xuất hiện ở trước mặt gã, ngay sau đó, một thanh kiếm đã nhắm vào chỗ ấn đường của hắn!Nhanh!Kiếm của Diệp Huyên không thể nhanh được, thời cơ lại phải nắm bắt thật tốt!Tri Tịnh khẽ cau mày, trình độ kiếm đạo của Diệp Huyên có hơi nằm ngoài dự liệu của gã! Không nghĩ nhiều nữa, đầu hắn nghiêng sang một bên, nhằm vào chút sơ hở mà tránh thoát được chiêu kiếm này của Diệp Huyên, đồng thời tay phải hắn nằm chặt thành quyền, sau đó đánh một quyền móc về phía Diệp Huyên!Nhưng dường như cũng cùng lúc đó, kiếm của Diệp Huyên đột nhiên xoẹt ngang một cái, chém thẳng vào yết hầu của Tri Tịnh!Cú đấm này của Tri Tịnh có thể đánh vào Diệp Huyên nhưng cái giá phải trả chính là ăn một kiếm của Diệp Huyên!Mà hai người cũng không hề né tránh!Ầm!Xoẹt!Trong phút chốc, hai người họ đồng loạt lùi về phía sau.

Tri Tịnh lùi ra xa cả trăm trượng mới dừng lại, mà dường như cùng lúc đó Diệp Huyên cũng dừng lại.


Bấy giờ mặt mày Diệp Huyên khá khó coi, hơi sưng đỏ.

Còn Tri Tịnh cũng phải trả giá, chỗ yết hầu của gã có một vết chém.

Chảy máu rồi!Nhưng vẫn chưa trí mạng!Thân xác này của Tri Tịnh cũng cực kỳ dũng mãnh.

Tri Tịnh nhìn về phía Diệp Huyên: “Ta hơi xem thường ngươi rồi”.

Dứt lời, gã đột nhiên bước lên phía trước một bước, vừa bước một cái, cả người gã đã trở nên hư ảo!Phía xa xa, một đường huyết ảnh chợt xuất hiện trước mặt Diệp Huyên.

Ầm!Không gian xung quanh Diệp Huyên bị nổ tung trong nháy mắt, không chỉ như vậy, thân xác của hắn lại rạn nứt ngay lúc này!Diệp Huyên bỗng chém xuống một nhát.

Ầm!Đường quyền ảnh đó lập tức bị chiêu kiếm này chém đứng ngay tại chỗ, nhưng vẫn chưa vỡ vụn.

Mà bấy giờ, một đường tàn ảnh chợt lóe lên trước mặt hắn.

Diệp Huyên hơi thay đổi sắc mặt, hắn giơ kiếm chặn lại.

Ầm!Trong phút chốc, Diệp Huyên bay ra xa mấy trăm trượng, hắn còn chưa dừng lại thì một đường tàn ảnh đã xoẹt qua.


Mà đúng lúc này, từ phía xa xa vang lên tiếng kiếm reo, ngay sau đó Tri Tịnh bay ra ngoài cả nghìn trượng, không chỉ như vậy, một bên tai của gã đã mất, máu tươi cứ thế tuôn ra.

Tri Tịnh nhìn chằm chằm vào Diệp Huyên, ở trong tay Diệp Huyên, ngoài thanh kiếm đó ra còn có một cái hồ lô.

Trảm Tiên Kiếm Hồ!.

2700: Không Có Chút Động Tĩnh Gì!  


Vừa nãy hắn chính là bị Trảm Tiên Kiếm Hồ này của Diệp Huyên cộng thêm kiếm Thiên Tru chém lùi về phía sau.

Trong mắt Tri Tịnh mang theo chút nghiêm trọng, vừa này nếu như không phải là gã phản ứng cực nhanh thì thứ mất đi không phải là một bên tai mà là toàn bộ cơ thể rồi.

Tay phải của Tri Tịnh từ từ nắm chặt lại, trong phút chốc, một luồng sức mạnh to lớn hội tụ trong tay gã, đồng thời xung quanh gã bỗng nhiên có thêm rất nhiều luồng khí màu đen.



Phía xa xa, Diệp Huyên vung tay phải lên, kiếm Thiên Tru trực tiếp bay vào trong Trảm Tiên Kiếm Hồ.

Vù!

Một tiếng kiếm reo vang lên từ trong Trảm Tiên Kiếm Hồ!

Giờ đây kiếm Thiên Tru là dung hợp của hai thanh kiếm, cộng thêm Trảm Thiên Kiếm Hồ này, vậy thì uy lực có thể nói là lại tăng lên một bậc rồi!

Nhưng vào lúc này, Tri Tịnh đột nhiên biến mất ngay tại chỗ, trong phút chốc, vô số luồng khí đen cứ thế tràn về phía Diệp Huyên giống như cuồng phong bão táp.

Vù vù vù vù vù!

Ở nơi đây, từng âm thanh xé rách vang lên như tiếng pháo dây, vô cùng đáng sợ.

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt đám người An Lan Tú cách đó không xa lập tức thay đổi!

Mặc dù Diệp Huyên mạnh, nhưng Tri Tịnh này còn kh ủng bố hơn!

Phía xa xa, Diệp Huyên hít sâu một hơi, ngay sau đó, hắn đột nhiên gào lên: “Chém!”


Dứt lời...

Vù!

Một tiếng kiếm reo đột nhiên vang lên, tiếp theo đó, một đường ánh kiếm phi ra từ trong Trảm Tiên Kiếm Hồ của Diệp Huyên.

Ánh kiếm phá vỡ không trung, những nơi đi qua, nó đều xé rách tất cả!

Chiêu kiếm này dường như muốn chém nát cả trời đất, vô cùng khủng khiếp!

Dưới cái nhìn của tất cả mọi người, chiêu kiếm đó của Diệp Huyên trực tiếp bị vô số luồng khí đen nhấn chìm!

Không có chút động tĩnh gì!

Chiêu kiếm kinh thiên động địa này lại không có động tĩnh gì!

Tất cả mọi mọi người đều ngẩn người ra!

Giờ đây Diệp Huyên cũng như chết lặng, xảy ra chuyện gì vậy?

Bởi vì giờ đây hắn không thể cảm nhận được sự tồn tại của kiếm Thiên Tru!

Đúng lúc này, vô số luồng khí màu đen đột nhiên rung chuyển, ngay sau đó, một đường tàn ảnh bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Huyên. Diệp Huyên còn chưa phản ứng lại thì một thanh kiếm đã đâm thẳng vào bụng hắn, đồng thời một giọng nói chợt vang bên tai hắn: “Ta... là kiếm tu! Kiếm của ta nhanh hơn ngươi nhiều!”

Diệp Huyên: “...”


2701: “Thanh Kiếm Này Không Tồi, Rất Bổ!”  


Kiếm tu!

Lúc này đây, tất cả mọi người đều ngẩn ra.

Tất cả mọi người thật không ngờ rằng Tri Tịnh lại là một vị kiếm tu!

Hơn nữa, kiếm cũng nhanh như vậy!



Trước mặt Diệp Huyên, Tri Tịnh lạnh lùng nhìn Diệp Huyên: “Bất ngờ không?”

Diệp Huyên nhếch miệng cười: “Có hơi bất ngờ! Còn có chút ngạc nhiên thú vị!”

Nghe vậy, Tri Tịnh nhíu mày, ngay sau đó, sắc mặt gã lập tức thay đổi, gã lùi lại, mà lúc này, Diệp Huyên đột nhiên xuất kiếm!

Xuy!

Trong sự quan sát của mọi người, một cánh tay của Tri Tịnh trực tiếp bị chém đứt!


Cách xa mấy trăm trượng, Tri Tịnh nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Làm sao có thể!”

Tất cả mọi người ở đây đều đang nhìn Diệp Huyên, ở phần bụng của Diệp Huyên còn có một thanh kiếm cắ m vào!

Nhưng Diệp Huyên lại không sao cả, không chỉ như thế, cơ thể Diệp Huyên còn đang điên cuồng hấp thu thanh kiếm kia!

Chỉ chốc lát, thanh kiếm đã bị Diệp Huyên hấp thu hoàn toàn!

Khuôn mặt Diệp Huyên đầy vẻ ngây ngất, hắn nhìn về phía Tri Tịnh, nhếch miệng cười: “Thanh kiếm này không tồi, rất bổ!”

Vừa dứt lời, Trảm Tiên Kiếm Hồ trong tay hắn bỗng rung lên dữ dội, ngay sau đó, một tia kiếm quang đột nhiên xuyên lên không trung.

Tri Tịnh nhìn thấy cảnh này, hai mắt hơi nhíu lại, tay trái của gã nhẹ nhàng chỉ hai ngón về phía trước, sau đó xoay tròn, một luồng khí đen biến thành một thanh kiếm đen, rất nhanh, thanh kiếm đen này chém thẳng lên kiếm Thiên Tru của Diệp Huyên.

Ầm!

Trong nháy mắt, thanh kiếm đen lập tức bị vỡ tan, tốc độ của kiếm Thiên Tru không giảm, bắn nhanh về phía Tri Tịnh, không gian những nơi nó đi qua đều bị xé rách, làm cho người ta vô cùng sợ hãi!

Nhưng vào lúc này, tay trái Tri Tịnh lại kết một kiếm quyết, gã đọc thầm trong miệng: “Vạn Kiếm Quy Nguyên!”

Vù!


Một tiếng kiếm đột nhiên vang vọng phía chân trời, ngay sau đó, vô số kiếm khí màu xanh thẫm bỗng xuất hiện ở trước mặt Tri Tịnh.

Hai ngón tay Tri Tịnh chỉ về phía trước: “Đi!”

Xuy xuy xuy xuy xuy...

Vô số kiếm khí bắn đi, nhưng khi vô số kiếm khí này còn cách kiếm Thiên Tru của Diệp Huyên khoảng hơn mười trượng, những kiếm khí này đột nhiên run lên kịch liệt, lập tức vạn kiếm hợp làm một!

Trong khoảnh khắc chúng hợp làm một, một lực lượng mạnh mẽ lập tức làm vỡ nát không gian xung quanh!

Ầm!

Dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, một làn sóng kiếm khí mạnh mẽ bỗng nhiên nổ bùng ra từ giữa hai thanh kiếm kia.

Ầm ầm!

Toàn bộ chân trời bắt đầu bị chôn vùi từng tấc một!

Phía dưới, vô số cao thủ Bắc Cảnh vội vàng liên thủ ngăn cản luồng lực lượng này, nếu để cho dư âm của luồng lực lượng này rơi xuống Bắc Cảnh, thì sợ là cả Bắc Cảnh sẽ bị hủy diệt!