2384: Độc Kinh!
Lúc này, Diệp Huyên bỗng nói: "Cô nương, tháp này chọn ta, ta cũng có chút bất ngờ.
Nhưng nếu nó đã chọn ta, nhận ta làm chủ, vậy thì ta sẽ không trốn tránh, mà dù sao cũng không trốn được! Vẫn là câu nói đó, nếu mọi người giúp ta, ngày sau ta sẽ dùng thân phận Tháp chủ trả lại tự do cho mọi người".
Cô gái nhìn Diệp Huyên: "Nếu ngươi thật sự có thể khống chế tháp này cùng tất cả đạo tắc ở trong đấy, ngươi sẽ không khôi phục tự do cho chúng ta".
Diệp Huyên nhìn cô gái: "Viêm Già cô nương tin ta, A Việt tin ta!"Cô gái im lặng.
Diệp Huyên cũng không nói chuyện, hắn cầm ấm trà rót cho mình một tách, nước trà đổ vào chén, một hương thơm thanh thoát len vào trong mũi.
Cô gái đột nhiên bảo: "Vào tháp xem!"Diệp Huyên gật đầu.
Hai người vào trong tháp Giới Ngục, lúc này Tiểu Linh Nhi xuất hiện trước mặt hai người, cô bé nhìn cô gái kia với ánh mắt đề phòng.
Diệp Huyên cười hỏi: "Sao lại không trồng linh quả nữa?"Tiểu Linh Nhi vung tay nhỏ lên, một lò luyện đan to lớn xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, trong lò luyện đan đang có một ngọn lửa cháy bừng bừng!Lò luyện đan?Diệp Huyên ngây cả người, sau đó hỏi: "Ngươi đang luyện đan à?"Tiểu Linh Nhi vội vàng gật đầu, tiếp đó, cô bé lấy một quyển sách cổ ra, Diệp Huyên liếc nhìn, trên đó có viết hai chữ lớn: Đan Kinh!Diệp Huyên nhìn về phía Tiểu Linh Nhi: "Ngươi lấy được ở đâu thế?"Tiểu Linh Nhi trừng mắt nhìn hắn, không nói lời nào!Diệp Huyên nghiêm mặt hỏi: "Lấy ở đâu?"Tiểu Linh Nhi nhếch môi cười, cô bé chỉ lên phía trên.
Diệp Huyên hỏi: "Tầng sáu?"Tiểu Linh Nhi lắc đầu.
Sắc mặt Diệp Huyên lập tức thay đổi: "Tầng tám?"Tiểu Linh Nhi gật đầu.
Tầng tám!Diệp Huyên túa mồ hôi lạnh: "Tầng! Tầng tám tỉnh rồi?"Tiểu Linh Nhi gật đầu, sau đó cô bé lại lấy một quyển sách cổ ra, trên đó có đề hai chữ lớn màu đen: Độc Kinh!Độc Kinh!Khóe miệng Diệp Huyên khẽ giật, hắn nhìn sang cô gái bên cạnh: "Tầng tám là một dược sư à?"Cô gái lắc đầu: "Còn đáng sợ hơn dược sư mười vạn lần!"Nói xong, cô gái nhìn Tiểu Linh Nhi: "Ngươi có thể tiếp xúc với nàng ta?"Tiểu Linh Nhi trừng mắt, không nói gì.
Diệp Huyên cũng chịu, cô nhóc này chắc chắn là lại làm chuyện gì đó không hay rồi!.
Lúc này, cô gái kia đột nhiên nói: "Đến tầng sáu xem sao!"
Nói xong, nàng ta và Diệp Huyên đã biến mất tại chỗ.
Tầng một, Tiểu Linh Nhi lại bắt đầu đi luyện đan của mình, cô bé vừa xem sách vừa thả một vài vật liệu vào lò, chẳng mấy chốc, lò luyện đan kia đã sôi lên...
...
Ở lối vào tầng sáu, cô gái dẫn Diệp Huyên đi vào trong, mà đúng lúc này, một luồng sức mạnh vô hình bỗng chắn trước mặt Diệp Huyên!
Diệp Huyên hơi ngẩn người, sau đó nói: "Tiền bối?"
Không có lời hồi đáp!
Cô gái đột nhiên nói: "Trước hết đợi ở đây".
Nói xong, nàng ta đi vào.
Cô gái nhìn góc tường ở phía xa rồi im lặng.
Lúc này, một giọng nói vang lên: "Không ngờ rằng ở đây còn có thể gặp được bạn xưa!"
Cô gái nhẹ giọng nói: "Với thực lực của ngươi... Không nên như thế!"
Ma chủ cười nói: "Muốn có được một vài thứ, phải trả giá rất lớn!"
Cô gái nhìn vào góc tường: "Tại sao?"
Ma chủ hỏi: "Từng yêu ai chưa?"
Cô gái lạnh lùng đáp: "Ta là đạo tắc!"
Ma chủ cười nói: "Vạn vật đều có linh, tuy các ngươi là đạo tắc, nhưng có khác gì nhân loại đâu?"
Cô gái im lặng.
Ma chủ nhẹ giọng nói: "Ta quan sát tiểu tử kia rồi, là một người rốt, các ngươi có thể tin hắn".
Cô gái khẽ nói: "Ngươi thay đổi rồi!"
Ma chủ cười: "Bây giờ ngươi có thể sống cuộc sống thích làm gì thì làm như trong mong ước, nhưng ngươi đã từng nghĩ qua chưa, tháp này đi theo hắn, nó đang khôi phục lại nhanh chóng, nếu nó khôi phục lại linh trí hoàn toàn, khi đó các ngươi phải làm gì để chống lại nó?"
Cô gái lắc đầu: "Hắn cũng không chống lại được nó!"
Ma chủ nói: "Nhưng hắn là người có hy vọng nhất! Hơn nữa nếu một mình hắn không chống lại được, hắn có thể gọi người giúp, tại sao tháp này lại chọn một người yếu ớt như hắn? Không phải là vì nó muốn ôm đùi cô gái váy trắng kia sao?"
Cô gái váy trắng!
Cô gái trầm mặc.
Nữ nhân kia quả thật có thể nghiền chết cái tháp rách này, phải nói là, khi đối diện với nữ nhân kia, cái tháp rách này chẳng dám hó hé lời nào!
Ma chủ lại nói: "Còn nghĩ gì nữa? Ngươi bây giờ cũng không còn lựa chọn nào khác, không phải à?"
Cô gái nhìn về phía Ma chủ: "Ngươi không hận ta?"
Ma chủ cười ha ha: "Hận ngươi làm gì? Nếu phải hận, ta chỉ hận thực lực của mình không đủ! Nếu ta có thực lực của cô gái váy trắng kia, sao ta lại bị trấn áp ở đây được?"
2386: Là Khẩu Quyết!
Diệp Huyên đứng ở cửa vội nhìn về phía cô gái: "Tiền bối?"
Cô gái lạnh nhạt nói: "Đi thôi!"
Diệp Huyên nhìn vào trong: "Ma chủ tiền bối... Người tỉnh rồi à?"
Ma chủ cười đáp: "Tỉnh rồi!"
Diệp Huyên nở nụ cười: "Tiền bối xuống núi được chưa?"
Ma chủ cười ha ha: "Tiểu tử, có muốn học vài chiêu ma kỹ siêu lợi hại không?"
"Siêu lợi hại?"
Diệp Huyên vội hỏi: "Ma kỹ gì thế!"
Ma chủ đáp: "Một canh giờ nữa sẽ đi tìm ngươi!"
Diệp Huyên vội gật đầu: "Được!"
Diệp Huyên và cô gái trở về tầng một, Diệp Huyên nhìn cô gái: "Tiền bối..."
Cô gái bỗng nói: "Tên ta là Liên Thiển!"
Diệp Huyên gật đầu: "Liên Thiển cô nương, người có suy tính thế nào?"
Liên Thiển nhìn Diệp Huyên: "Theo ta biết, ngươi bây gờ đã nắm giữ đạo tắc Đại Địa, đạo tắc Không Gian và đạo tắc Mộng, thêm vào A Việt và Viêm Già, bây giờ ngươi đã có tổng cộng năm đạo tắc!"
Diệp Huyên gật đầu.
Liên Thiển nói: "Năm đạo tắc, nếu thêm ta nữa thì với tình huống hiện tại của tháp này, ngươi có thể mở ra hai công năng của nó!"
Diệp Huyên vội hỏi: "Hai công năng gì?"
Liên Thiển: "Thứ nhất, nhân danh tháp, cầm tù chư thiên vạn vật, tháp này có thuật giam cầm, trên lý thuyết mà nói, chỉ cần bị nó chọn trúng là sẽ bị giam cầm. Hơn nữa thuật giam cầm này nằm giữ pháp tắc Ngũ Duy, người Tứ Duy các ngươi căn bản không thể phá được!"
Nói đến đây, nàng ta như nghĩ đến điều gì nên lại nói: "Trừ một số ít người ra!"
Lúc này đây, nàng ta như nhớ đến trận đánh giữa tinh không ngày xưa kia.
Tháp Giới Ngục đã dùng chiêu này với ba kiếm tu kia, nhưng đáng tiếc lại bị đánh bể cả đầu!
Diệp Huyên nói: "Cái này ta từng dùng rồi, nhưng mỗi lần triển khai với những kẻ địch mạnh mẽ, thân thể ta đều bị rút cạn sinh lực..."
Liên Thiển nói: "Bình thường thôi, bởi vì thực lực của ngươi quá yếu! Hơn nữa ngươi lại không dùng đúng cách!"
Diệp Huyên nhìn về phía Liên Thiển: "Đúng cách?"
Liên Thiển búng tay một cái, một tia sáng đi vào giữa lông mày Diệp Huyên, chẳng mấy chốc, một chuỗi thông tin đã xuất hiện trong đầu hắn!
Là khẩu quyết!
Liên Thiển nói: "Đây là khẩu quyết của thuật giam cầm, với thực lực bây giờ của ngươi, thêm vào cái tháp này bằng lòng giúp đỡ, trừ một vài cường giả đỉnh cao ra thì không có ai ngươi không cầm tù được!"