2395: Ta Cũng Không Biết
"Á!"Một tiếng rống giận dữ đột nhiên vang lên!Quanh thân Diệp Huyên có vô số khí đen lượn lờ, mạch máu toàn thân hắn đang bắt đầu rung lên kịch liệt, như thể muốn nổ tung!Trong cơ thể Diệp Huyên, sau khi quả tim đen kia tiến vào người là lao đến vị trí trái tim vốn có của hắn, như muốn thay thế tim của Diệp Huyên.
Nhưng nó còn chưa đến gần được trái tim của Diệp Huyên thì đã bị một lực lượng huyết mạch cường đại bao phủ lấy!Qủa tim đen kia vừa định phản kháng thì đã có một luồng sức mạnh lập tức đánh vào người nó! Ầm!Cả người Diệp Huyên run lên kịch liệt, lúc này đây, mạch máu toàn thân hắn gần như đã biến thành màu đen kịt, không chỉ thế, ngay cả da dẻ cũng đang dần chuyển đen, trông vô cùng đáng sợ!Nhưng chẳng mấy chốc sau, huyết quản và da dẻ hắn đã bắt đầu khôi phục lại bình thường, thế nhưng khí tức quanh thân hắn cũng đang điên cuồng tăng vọt!Thân thể của hắn đang điên cuồng hấp thụ năng lượng từ quả tim đen này!Sắp đột phá!Diệp Huyên cả kinh trong lòng, hắn vội vàng ngồi xếp bằng xuống đất, quanh thân là từng đợt khí thế mạnh mẽ tuôn ra như thủy triều!Cứ thế, thời gian từng khắc trôi qua, khoảng chừng một canh giờ sau, Diệp Huyên đột nhiên mở choàng hai mắt, trong mắt hắn ánh lên một tia kiếm quang màu đỏ sẫm!Ầm!Quanh thân Diệp Huyên có một cỗ khí tức mạnh mẽ đột nhiên chấn động tuôn ra!Tri Đạo Cảnh!Hắn đã đạt đến Tri Đạo Cảnh!Diệp Huyên có chút mờ mịt!Bản thân không cần cắn nuốt kiếm cũng có thể đột phá à?Nhưng hắn không nghĩ nhiều nữa, bởi vì luồng sức mạnh trong cơ thể hắn vẫn chưa được hấp thụ hết!Đúng lúc này, một tiếng rống giận dữ đột nhiên vang ra từ trong cơ thể Diệp Huyên: "Ma chủ, ngươi hại ta! Ngươi hại ta! Ngươi hại ta!"Nghe thế, Diệp Huyên hơi ngẩn người, sau đó vội hỏi: "Ngươi là ai!"Giọng nói kia đáp lại: "Ta chính là tim Ma Thần, nhân loại, huyết thống của ngươi là gì, tại sao có thể áp chế được huyết thống của Ma Thần, tại sao??"Diệp Huyên suy nghĩ một chút rồi đáp: "Ta cũng không biết".
Giọng nói kia gào lên: "Ma chủ bảo ta nuốt chửng ngươi, a a a, thật ra là y muốn ngươi nuốt chửng ta, ta bị lừa rồi!"Ma chủ!Diệp Huyên im lặng.
Thì ra tim Ma Thần này là Ma chủ để lại cho hắn hấp thụ!.
Lúc này, giọng nói kia lại bỗng vang lên: "Nhân loại, tâm sự không?"
Diệp Huyên lạnh nhạt nói: "Vừa nãy ngươi muốn nuốt chửng ta mà, nếu không phải do huyết thống của ta đặc biệt, ngươi sẽ tâm sự với ta sao? Vậy nên... Ngươi đừng hòng phản kháng!"
"Nhân loại!"
Giọng nói kia gào lên: "Ta chính là tim Ma Thần!"
Diệp Huyên gật đầu: "Tim Ma Thần, ừ, đại bổ!"
"A a a a a a...."
Trong cơ thể Diệp Huyên, giọng nói kia vẫn điên cuồng gào thét.
Diệp Huyên chậm rãi nhắm hai mắt lại, không nhìn gì nữa.
Hắn không có chút thương hại nào!
Thế giới này vốn là cá lớn nuốt cá bé, nếu không phải do hắn có huyết thống đặc thù thì người chết đã là hắn!
Mà khi đó, ai sẽ thương hại cho hắn?
Diệp Huyên không nghĩ nhiều nữa mà bắt đầu tiếp tục nuốt chửng, không thể không nói, năng lượng của tim Ma Thần này thật sự rất hấp dẫn!
Cứ thế, thời gian từng chút một trôi qua, ngày hôm sau, Diệp Huyên đã từ Tri Đạo Cảnh đạt đến Chứng Đạo Cảnh!
Hơn nữa năng lượng của tim Ma Thần vẫn chưa hết hoàn toàn...
...
Ở nơi chân trời xa xôi trong vùng tinh không, một người đàn ông đang bay nhanh.
Người này chính là thư sinh của Thần Điện kia!
Khoảng chừng nửa canh giờ sau, thư sinh đột nhiên ngừng lại, y nhìn lướt xung quanh, tinh không ở bốn phía đều không có lấy một tiếng động!
Thư sinh quan sát thật kỹ bốn phía rồi nhẹ giọng nói: "Cô gái váy trắng..."
Nơi này chính là chỗ cô gái váy trắng từng xuất hiện!
Một lát sau, thư sinh khẽ mỉm cười: "Hôm nay ta muốn gặp ngươi!"
Vừa dứt lời, y đã biến mất.
...
Trong tinh không vô tận, Thư Sinh ngự không di chuyển, ngay sau đó Thư Sinh khẽ cau mày, bởi vì y cảm nhận được có gì đó không ổn!
Vùng tinh không này quá yên tĩnh!
Đây là một vùng tinh không chưa biết, tinh không này cách đại thế giới Huyền Hoàng rất rất xa!
Trên đường đi y đều sử dụng đủ các loại Truyền Tống Trận của đại thế giới Huyền Hoàng, cộng thêm các kiểu bảo vật truyền tống thì mới đến được vị trí hiện tại, mà lúc này y lại có cảm giác bất an!
Vũ trụ Tứ Duy không đơn giản chỉ có đại thế giới Huyền Hoàng, mà nó rất rộng lớn, cho dù là đại thế giới Huyền Hoàng cũng không dám nói nắm giữ hoàn toàn cả vũ trụ Tứ Duy.
2397: Kẻ Địch Của Thần Điện!
Vùng vũ trụ này bao la vô hạn, ở một vài tinh vực không biết tên, có lẽ còn tồn tại một vài năng lực siêu cấp nào đó, ngay cả Thần Điện cũng không dám nói mình có thể hoàn toàn xưng bá ở cả vũ trụ Tứ Duy!
Đặc biệt là gần đây cô gái váy trắng và đám người Giản Tự Tại xuất hiện, những chuyện này nói cho bọn họ biết rằng ở nơi nào đó trong vũ trụ Tứ Duy vẫn còn có cao thủ.
Thư Sinh đưa mắt nhìn xung quanh, trong lòng âm thầm cảnh giác.
Thư Sinh tiếp tục đi về phía trước, càng đi vào sâu bên trong tinh không thì y càng cảm thấy có chút bất an.
Ước chừng nửa canh giờ sau, Thư Sinh đột nhiên dừng lại, trước mặt y, cách mấy nghìn trượng, ở nơi đó có một thi thể đàn ông lơ lửng.
Thi thể đàn ông cứ lơ lửng như vậy trong không trung, hai mắt trợn trừng, trong mắt vẫn còn tia khó tin, ngoài ra, giữa hai hàng mày người có một vết kiếm chém rất nhỏ.
Thư Sinh bước ra một bước, ngay sau đó y đã đến trước mặt người đàn ông.
Nhìn người đàn ông, Thư Sinh khẽ nhíu mày. Bất chợt một linh hồn bay ra từ trong cơ thể người đàn ông, linh hồn này vô cùng mờ ảo, gần như sắp biến mất hoàn toàn.
Người đàn ông nhìn Thư Sinh: “Bán bộ Vị Tri Cảnh?”
Thư Sinh ôm quyền hỏi: “Các hạ là?”
Người đàn ông hỏi ngược lại: “Ngươi là người nào?”
Thư Sinh nhẹ giọng đáp: “Thần Điện!”
Người đàn ông khẽ nheo hai mắt: “Thần Điện? Thần Điện kia của đại thế giới Huyền Hoàng?”
Thư Sinh gật đầu: “Đúngvậy!”
Người đàn ông ngẩng đầu nhìn sau lưng Thư Sinh: “Đại thế giới Huyền Hoàng cách nơi này khá xa… Thế nào, Thần Điện các ngươi muốn vươn tay đến tận bên này sao?”
Thư Sinh lắc đầu: “Đến đây chỉ là để tìm một người!”
Người đàn ông nhíu mày: “Tìm người? Người nào?”
Thư Sinh nói: “Một cô gái mặc váy trắng!”
Nghe vậy, mí mắt người đàn ông khẽ run: “Ngươi tìm nàng ta?”
Thư Sinh nhìn người đàn ông chằm chằm: “Ngươi từng gặp nàng ta?”
Người đàn ông hỏi ngược: “Ngươi tìm nàng ta làm chi?
Thư Sinh nói: “Người này và Thần Điện ta là kẻ thù!”
Kẻ địch của Thần Điện!
Sắc mặt người đàn ông lập tức trở nên có chút kỳ quái.
Thư Sinh lạnh giọng nói: “Nàng ta ở nơi nào?”
Người đàn ông chỉ ra sau lưng: “Đi bên đó!”
Thư Sinh liếc mắt nhìn người đàn ông: “Người nào gi3t chết ngươi?”
Người đàn ông lắc đầu: “Không liên quan đến ngươi… Hỏi một chút, nàng ta là kẻ địch của Thần Điện ngươi?”