Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 2362-2364




2362: Một Ngày Làm Tỷ Cả Đời Làm Tỷ


Nói xong, hắn xoay người rời đi.

Giản Tự Tại liếc nhìn phía trên đám mây, sau đó cũng rời đi.

Vẻ mặt của nàng ta đông cứng lại.

Rất nhanh, mọi người cũng lần lượt rời đi mà Thần Điện kia vẫn chưa ra tay.


…Diệp Huyên quay trở lại Thiên Giang Thành.

Trong đại điện chỉ có Diệp Huyên và Giản Tự Tại.

Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tỷ, bây giờ nói đi”.

Giản Tự Tại nhìn Diệp Huyên: “Thần Điện kia không đơn giản đâu”.

Diệp Huyên nói: “Nói vậy là thế nào?”Giản Tự Tại thấp giọng nói: “Chắc ngươi cũng biết vì sao trước đó cô gái áo trắng lại biến mất chứ?”Diệp Huyên hỏi: “Cường giả của Thần Điện ra tay?”Giản Tự Tại lắc đầu: “Cũng không phải, là bị đạo tắc của nơi này bị hủy diệt”.

Diệp Huyên nhíu mày: “Đạo tắc của nơi này?”Giản Tự Tại gật đầu: “Đạo tắc của đại thế giới Huyền Hoàng.

Ta không biết nó là đạo tắc gì, ta chỉ cảm nhận được hơi thở của nó”.

Diệp Huyên trầm giọng nói: “Rất mạnh sao?”Giản Tự Tại gật đầu: “Rất mạnh”.

Diệp Huyên nhìn về phía Giản Tự Tại: “Tỷ, hiện tại tỷ đang là Vị Tri Cảnh sao?”Giản Tự Tại lắc đầu: “Bán bộ Vị Tri Cảnh, có điều, xem ra trước mắt trong bán bộ Vị Tri Cảnh không có ai là đối thủ của ta.

Cho dù có cao trên Vị Tri Cảnh, ta cũng không yếu hơn đối phương.

Hơn nữa, chỉ cần ta bằng lòng liền có thể tùy thời cơ thâm nhập vào Vị Tri Cảnh”.

Diệp Huyên hơi ngẩn ra, sau đó nói: “Vậy tại sao tỷ…”Giản Tự Tại cười nói: “Thời cơ chưa tới”.

Thời cơ!Diệp Huyên gật đầu, giống như nghĩ đến điều gì, hắn cười khổ: “Tỷ, lần này liên lụy tới tỷ rồi, thật áy náy quá”.

Giản Tự Tại liếc nhìn Diệp Huyên: “Trái lại ngươi gọi tỷ tỷ này cũng lưu loát quá rồi đấy”.


Diệp Huyên cười: “Một ngày làm tỷ, cả đời làm tỷ”.

Giản Tự Tại lắc đầu: “Đừng có dùng thủ đoạn nịnh nọt, lần này đối mặt với Thần Điện, người không được xem thường đâu”.

Nói đến đây,nàng ta nhìn Diệp Huyên: “Thật sự không thể liên lạc với cô gái váy trắng kia sao?”Cô gái váy trắng!Diệp Huyên cười khổ: “Thật sự không liên lạc được”.

Nói đến đâu, bỗng hắn cau mày: “Mặc dù ta không liên lạc được nhưng HUyền Hoàng chủ bọn họ hẳn là có cách”.

Hắn cũng không quên trước đây thế lực của Bắc Cảnh Vương đều có thể tìm được cô gái váy trắng.

.

2363: Tinh Không!


Giản Tự Tại gật đầu: “Để bọn họ thử xem”.

Diệp Huyên gật đầu, sau đó trực tiếp xoay người rời đi.

Lúc sau, Diệp Huyên đi tới đại thế giới Huyền Hoàng.

Trong điện Huyền Hoàng, Huyền Hoàng chủ nhìn Diệp Huyên: “Ngươi muốn tìm cô gái váy trắng kia sao?”



Diệp Huyên gật đầu: “Có cách nào không?”

Huyền Hoàng chủ suy nghĩ một lát sau đó gật đầu: “Chúng ta có thể thử xem”.

Thử xem!

Diệp Huyên nói: “Vậy trực tiếp bắt đầu thôi”.

Huyền Hoàng chủ thấp giọng nói: “Hẳn là ngươi cũng đã thấy thực lực của Thần Điện rồi, ngươi chắc chắn nàng ấy có thể đối đầu với Thần Điện sao?”

Cô gái váy trắng!

Diệp Huyên im lặng một lát, sau đó nói: “Ta cũng không biết rốt cuộc nàng ấy đã đạt tới trình độ nào, nhưng ta cảm thấy nàng ấy có thể”.

Huyền Hoàng chủ nhìn Diệp Huyên: “Ngươi chắc chắn chứ?”

Diệp Huyên gật đầu.

Huyền Hoàng chủ khẽ gật đầu, sau đó nàng ta nhìn về phía Dương lão cách đó không xa: “Kêu bọn họ chuẩn bị một chút”.


Dương lão yên lặng lui ra.

Diệp Huyên nhìn Huyền Hoàng chủ: “Bà cũng biết thực lực thật sự của Thần Điện sao?”

Huyền Hoàng chủ khẽ nói: “Trước đây ta cho rằng xem như ta khá hiểu biết về bọn họ, nhưng hiện tại xem ra chúng ta hoàn toàn chẳng biết gì về thực lực của bọn họ cả”.

Nói đến đây, nàng ta nhìn Diệp Huyên: “Hiện giờ cũng chỉ có thể hi vọng cô gái váy trắng kia đối phó được bọn họ, nếu không, trực giác mách bảo tất cả chúng ta sẽ phải chết”

Cô gái váy trắng!

Diệp Huyên xoay người nhìn ra ngoài điện, hắn vẫn nhớ rõ những gì cô gái váy trắng nói khi rời đi.

Tìm cô gái váy trắng

Hiển nhiên thực lực của Thần Điện vượt xa ngoài sức tưởng tượng của hắn.

Đúng lúc này, đột nhiên Dương lão đi tới, phía sau lão ta còn có bốn người mặc áo bào đen, bọn họ đều quấn vải đen che mặt nên không nhìn rõ được diện mạo.

Bốn người đi tới trước mặt Huyền Hoàng chủ cung kính hành lễ, Huyền Hoàng chủ khẽ gật đầu: “Bắt đầu đi”.

Có một người áo đen cầm đầu trong bốn người đó nhìn về phía Diệp Huyên: “Xin Diệp Vương cấp cho một bức họa của nàng ấy”.

Diệp Huyên gật đầu, sau đó vung tay phải lên, mở ra một bức họa trước mặt bốn người bọn họ.

Bức họa cô gái váy trắng vô cùng chân thật.

Bốn người đứng thành một vòng tròn, sau đó bắt đầu lẩm nhẩm khẩu quyết. Không lâu sau, không gian xung quanh khẽ rung lên. Cùng lúc đó, đột nhiên bức họa cô gái váy trắng bốc cháy, một lát sau, bên trong ngọn lửa xuất hiện một mảnh tinh không.


2364: Chắc Vậy, Ta Cũng Không Dám Khẳng Định”.


Có thể thấy được một bóng dáng mơ hồ của một cô gái.

Diệp Huyên nhìn chằm chằm cô gái kia, hình ảnh càng ngày càng rõ nét.

Đúng lúc này, ngọn lửa kia bùng lên kịch liệt, sau đó trực tiếp nổ tung, vô số tia lửa b ắn ra ngoài.

Mọi người trong điện đều sửng sốt.



Diệp Huyên nhìn về phía Huyền Hoàng chủ: “Chuyện gì vậy?”

Huyền Hoàng chủ nhìn về phía bốn người mặc áo đen.

Một người áo đen trong số đó trầm giọng nói: “Bệ hạ, chúng ta không thể thăm dò khu vực đó”.

Huyền Hoàng chủ cau mày: “Vậy là ý gì?”

Người mặc áo đen nói: “Có lẽ người đó đang ở một khu vực đặc biệt, mà ta không có khả năng thăm dò vào khu vực đó”.


Huyền Hoàng chủ nhìn về phía Diệp Huyên: “Ngươi có biết nàng ấy ở khu vực nào không?”

Diệp Huyên lắc đầu: “Không biết”.

Huyền Hoàng chủ im lặng một lát, sau đó nhìn về phía người áo đen: “Có cách nào khác không?”

Người mặc áo đen lắc đầu: “Vùng tinh vực đó cách chúng ta quá xa, hơn nữa vị trí đặc biệt, chúng ta không thăm dò được”.

Không thăm dò được!

Diệp Huyên trầm mặc.

Huyền Hoàng chủ im lặng một lát sau đó nhìn về phía Diệp Huyên: “Vậy ngươi còn biện pháp nào không?”

Diệp Huyên lắc đầu: “Không có!”

Huyền Hoàng chủ khẽ phất phất tay: “Lui xuống đi”.

Bốn người mặc áo đen và lão Dương yên lặng lui ra ngoài.


Trong điện chỉ còn lại Diệp Huyên và Huyền Hoàng chủ.

Huyền Hoàng chủ nhìn Diệp Huyên: “Tiếp theo tính toán thế nào đây?”

Diệp Huyên hỏi: “Tại sao lúc này Thần Điện lại không ra tay?”

Huyền Hoàng chủ nói: “Theo suy đoán của ta, hẳn là đang kiêng dè”.

Diệp Huyên nhíu mày: “Kiêng dè?”

Huyền Hoàng chủ gật đầu: “Kiêng dè người, cũng kiêng dè Đạo Môn kia”.

Diệp Huyên hỏi: “Bọn họ là hai thế lực đối nghịch nhau sao?”

Huyền Hoàng chủ gật đầu: “Chắc vậy, ta cũng không dám khẳng định”.

Nói xong, bà ta nhìn Diệp Huyên: “Ngươi đã từng tiếp xúc qua với Đạo Môn, thấy thế nào?”

Diệp Huyên nói: “Rất thần bí, mà bọn họ giống như đang né tránh điều gì”.