2354: Chợt Có Một Dự Cảm Không Tốt!
Bời vì so với người bình thường thì bà ta càng biết được nhiều hơn, có thể nói, trong các tổ sư của những thế lực này, ngoại trừ Thần Điện thì tổ sư Kiếm Võ Môn này chắc chắn là mạnh nhất!Mạnh nhất!Bởi vì năm đó tổ sư Huyền Hoàng giới - Lý Huyền Y đã từng đánh giá vị tổ sư Kiếm Võ Môn này rằng:Phong hoa tuyệt đại, đứng đầu thiên hạ, vô địch đương thời!Đây chính là tổ sư Kiếm Võ Môn!Là người ưu tú nhất thời đại đó!Rất nhanh sau đó, trong tầm mắt tất cả mọi người, trong ánh sáng trắng đã xuất hiện một người phụ nữ.
Người phụ nữ mặc áo bào trắng, tóc đuôi ngựa, mang theo một bầu rượu ở bên eo, ánh mắt nàng ta bình tĩnh.
Bên dưới, vẻ mặt mấy người Diệp Huyên đều vô cùng nghiêm trọng.
Ánh mắt Giản Tự Tại cũng có vẻ nghiêm trọng!Nguy hiểm!Lúc này, nàng ta cảm nhận được sự nguy hiểm!Diệp Huyên cũng cảm thấy nguy hiểm, thực lực tổ sư của Kiếm Võ Môn này chắc chắn còn hơn cả lão tổ của nhà Hiên Viên và Vu Tộc!Nhìn thấy người phụ nữ áo bào trắng, Trần Biệt Giang của Kiếm Võ Môn bội kính cẩn hành lễ: “Bái kiến lão tổ!”Người phụ nữ áo trắng không quan tâm Trần Biệt Giang, nàng ta trực tiếp quay người nhìn về phía Diệp Huyên.
Thấy vậy, sắc mặt Diệp Huyên chợt thay đổi, người phụ nữ này còn nhớ mình sao?Lúc này, đột nhiên người phụ nữ áo trắng xuất hiện trước mặt Diệp Huyên và Giản Tự Tại, Giản Tự Tại không ra tay bởi vì nàng ta không cảm nhận có ác ý.
Người phụ nữ áo trắng cứ nhìn Diệp Huyên như vậy, lúc này, ánh mắt nàng ta chợt thay đổi.
Thấy vậy, Trần Biệt Giang cách đó không xa và ông lão áo trắng trong không trung lập tức ngây người.
Lại biết Diệp Huyên sao?Nghĩ đến đây, Trần Biệt Giang đã bắt đầu run tay rồi.
Chợt có một dự cảm không tốt!Diệp Huyên nhìn người phụ nữ áo trắng, hắn do dự chốc lát sau đó hỏi: “Người biết ta?”Người phụ nữ áo trắng vung tay phải, kiếm Thiên Tru kia lập tức bay vào trong tay nàng ta.
Kiếm Thiên Tru khẽ rung động, nó rất kích động.
Chủ nhân đầu tiên của nó!Người phụ nữ áo trắng nhìn kiếm Thiên Tru, khẽ nói: “Mặc dù linh trí trước kia của ngươi bị tên kia huỷ diệt nhưng cuối cùng kiếm thể ngươi lại bởi vì ta mà sống…”.
Chợt, kiếm Thiên Tru rung mạnh, một tiếng kiếm chấn động cả bầu trời.
Kích động!
Diệp Huyên trầm mặc,
Hắn cảm nhận được kiếm Thiên Tru đang rất kích động!
Người phụ nữ áo trắng khẽ chạm tay vào kiếm Thiên Tru, sau đó nhẹ giọng nói: “Ngươi làm rất tốt!”
Đột nhiên kiếm Thiên Tru hoá thành luồng kiếm quang xoay lượn quanh người phụ nữ áo trắng.
Người phụ nữ áo trắng nhìn Diệp Huyên, đang định nói thì Trần Biệt Giang ở gần đó đột nhiên lên tiếng: “Sư tổ…”
Người phụ nữ áo trắng nhìn Trần Biệt Giang: “Chuyện gì?”
Trần Biệt Giang trầm giọng nói: “Sư tổ, Diệp Huyên này và Kiếm Võ Môn ta là kẻ thù sống chết”.
“Kẻ thù sống chết?”
Người phụ nữ áo trắng khẽ nheo mắt, nàng ta chỉ vào Diệp Huyên: “Ngươi nói hắn ta?”
Trần Biệt Giang gật đầu: “Đúng vậy!”
Người phụ nữ áo trắng nhìn Trần Biệt Giang: “Ngươi để ta hiện thân là để giết hắn?”
Trần Biệt Giang cảm thất có phần không ổn, nhưng ông ta vẫn bất chấp gật đầu: “Vâng!”
Đột nhiên người phụ nữ áo trắng quát lớn: “Ngươi thật càn rỡ!”
Vừa dứt lời đột nhiên nàng ta đã đánh ra một quyền!
Ầm!
Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì Trần Biệt Giang kia đã lập tức bay ra ngoài cả nghìn trượng, cùng lúc đó, thân thể ông ta cũng bị vỡ nát chỉ còn lại linh hồn, không chỉ vậy, linh hồn này còn đang biến mất với tốc độ vô cùng nhanh.
Thấy thế tất cả mọi người đều ngơ ngác.
Diệp Huyên vẻ mặt cũng sững sờ.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Rốt cuộc hôm nay có chuyện gì vậy?
Tại sao lại như vậy…
Ông lão áo trắng trong không trung cũng ngây người… Người do phe mình gọi ra mà tại sao lại giúp đỡ Diệp Huyên?
Tại sao?
Người ngơ ngác nhất vẫn là Trần Biệt Giang!
Ông ta không ngờ được, mình lại trực tiếp bị tổ sư của mình gi3t chết!
2356: Ta Cũng Không Rõ Lắm!”
Người phụ nữ áo trắng nhìn Trần Biệt Giang: “Ai cũng không được động vào hắn!”
Vừa nói xong, nàng ta vung tay phải, Trần Biệt Giang kia lập tức biến mất không còn dấu vết.
Bị huỷ diệt hoàn toàn!
Trong không trung, sắc mặt ông lão áo trắng kia trở nên vô cùng khó coi!
Vô cùng vô cùng khó coi!
Lúc này, ông ta thật muốn chết quách cho rồi!
Ba thế lực, ba vị lão tổ, toàn bộ đều đứng về phía Diệp Huyên!
Tự mình lại gọi ra thêm ba kẻ địch!
Ông lão áo trắng nhìn Diệp Huyên chằm chằm, rống giận: “Diệp Huyên, rốt cuộc ngươi là thứ quái vật gì vậy!”
Bên dưới, Diệp Huyên ra vẻ vô tội: “Thật ra… Ta cũng không rõ lắm!”
Ông lão áo trắng đang định nói thì đột nhiên người phụ nữ áo trắng đã liếc nhìn ông ta: “Đáng chết!”
Vừa nói xong, tay phải nàng ta cách tầng không lập tức bắt lấy ông lão áo trắng.
Ầm!
Không gian ở vị trí ông lão áo trắng lập tức bị vỡ vụn, mà ông lão áo trắng trong vùng không gian đó cũng lập tức biến mất không tung tích.
Lần này, ông lão áo trắng lập tức chết hoàn toàn!
Thấy cảnh đó, sắc mặt mấy người ông lão lưng còng của nhà Hiên Viên cách đó không xa đã vô cùng khó coi.
E sợ!
Tổ sư Kiếm Võ Môn này và Diệp Huyên có quan hệ với nhau!
Hơn nữa, nhìn bộ dạng này, không chỉ là quan hệ bình thường!
Rốt cuộc Diệp Huyên này là thứ quỷ gì vậy?
Tại sao tổ sư của mình đều có liên quan… Tiên Kiếm Tông trước đó cũng vậy.
Như vậy sau này đánh nhau với Diệp Huyên, ai còn dám gọi tổ nữa?
Sau khi người phụ nữ áo trắng miểu sát ông lão áo trắng kia, đột nhiên nàng ta nhìn sang bên phải, nơi đó chính là vị trí của Huyền Hoàng chủ!
Thấy vậy, sắc mặt Huyền Hoàng chủ chợt thay đổi, bà ta vội vàng xuất hiện trước mặt nhóm người người phụ nữ áo trắng, sau đó kính cẩn hành lễ: “Tiền bối, ta đây không có ác ý!”
Người phụ nữ áo trắng nhìn Huyền Hoàng Chủ, không nói gì.
Huyền Hoàng chủ thấp giọng nói: “Tiền bối, mặc dù người tạm thời giải quyết nguy cơ cho Diệp công tử, nhưng Thần Điện này vẫn còn tồn tại”.
Thần Điện!
Người phụ nữ áo trắng khẽ nheo mắt: “Là Thần Điện?”
Huyền Hoàng chủ nhìn người phụ nữ áo trắng: “Tiền bối biết Thần Điện
Người phụ nữ áo trắng trầm mặc, một lúc sau nàng ta nhìn Diệp Huyên: “Nàng ta đang ở đâu?”
“Nàng ta?”
Diệp Huyên ngơ ngác, sau đó hỏi: “Ai?”
Người phụ nữ áo trắng nói: “Người phụ nữ kia!”
Diệp Huyên chần chừ một lát, sau đó hỏi: “Tiền bối, người phụ nữ nào? Có thể cụ thể hơn được không?”
Người phụ nữ áo trắng nhìn Diệp Huyên: “Đừng gọi ta là tiền bối!”
Diệp Huyên hỏi: “Vậy nên xưng hô với người thế nào?”
Người phụ nữ trầm mặc một lúc rồi nói: “A Thanh!”
A Thanh?
Diệp Huyên khẽ nói: “Chuyện này… A Thanh cô nương, tại sao người lại giúp ta? Chúng ta từng quen biết sao?”
Cô gái áo trắng lạnh giọng nói: “Trước hết không cần vướng mắc chuyện này, ngươi có thể liên lạc với người phụ nữ kia không? Chính là người phụ nữ truyền thụ kiếm kỹ cho ngươi!”
Cô gái váy trắng!
Diệp Huyên cười khổ: “Không thể!”
Cô gái áo trắng trầm mặc.
Diệp Huyên thấp giọng nói: “Tiền bối, Thần Điện này rất lợi hại sao?”
Cô gái áo trắng nói: “Ngươi hiện tại không thể chống lại”.
Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Người có thể trực tiếp tiêu diệt bọn họ không?”