2346: Người Đàn Ông Mặc Thanh Sam!
Lúc này, ông lão lưng còng bên dưới khẽ hành lễ với người đàn ông trung niên: “Con cháu bái kiến tiên tổ!”Người đàn ông trung niên nhìn ông lão lưng còng bên dưới, khẽ nói: “Có lẽ nhà Hiên Viên ta đã gặp phải người không thể chống lại!”Ông lão lưng còng lại cung kính thi lễ: “Con cháu vô năng!”Người đàn ông trung niên nhìn Nhị Nha ở gần đó, Nhị Nha m*t kẹo hồ lô, rất bình tĩnh.
Cả đời này, cô bé chỉ sợ hai người!Không đúng, nên nói là hai người rưỡi!Ngoài ra, cô bé còn sợ ai nữa?Sợ ai?Người đàn ông trung niên nhìn Nhị Nha, nhẹ giọng nói: “Có phải chúng ta đã từng gặp không?”Từng gặp?Nhị Nha nhìn người đàn ông trung niên, lắc đầu: “Không có!”Người đàn ông trung niên trầm giọng nói: “Ngươi có quen một kiếm tu mặc thanh sam không?”Nhị Nha gật đầu: “Đó là Dương ca của ta!”Nghe vậy, người đàn ông trung niên có vẻ xúc động: “Ngươi là gì của hắn?”Nhị Nha lạnh giọng nói: “Không phải đã nói rồi sao? Là Dương ca của ta! Ta đi cùng với hắn!”Vẻ mặt người đàn ông trung niên dần dần ôn hoà: “Bây giờ hắn ở nơi nào?”Nhị Nha khẽ nhún vai: “Không biết! Nhưng có lẽ là cách nơi này rất rất xa!”Nói rồi cô bé nhìn người đàn ông trung niên: “Đánh nhau sao? Ngươi thì có lẽ còn coi như đánh được!?”Người đàn ông trung niên trầm mặc!Mà ở phía xa, sắc mặt ông lão lưng còng lại u ám, ông ta cảm thấy mọi chuyện có chút không ổn!Lúc này, đột nhiên người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên, ông ta nhìn Diệp Huyên, sau đó ánh mắt chợt loé chút kinh ngạc: “Huyết mạch này của ngươi…”Nói rồi, đột nhiên ông ta đã xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, ông ta nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Ngươi và hắn có quan hệ gì!”“Hắn?”Diệp Huyên nhíu mày: “Ai?”Người đàn ông trung niên nói: “Người đàn ông mặc thanh sam kia!”Người đàn ông mặc thanh sam!Diệp Huyên ngẫm nghĩ sau đó nói: “Ta và hắn có quan hệ gì, chẳng lẽ trong lòng tiền bối không dự đoán được sao?”Cô bé khẽ chớp chớp mắt: “…”.
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên chằm chằm một lúc lâu, cuối cùng, ông ta mở lòng bàn tay, thanh Kiếm Thủ trong tay Diệp Huyên liền bay vào tay ông ta, Kiếm Thủ khẽ rung chuyển, như đang nói gì đó.
Ánh mắt người đàn ông trung niên có hơi phức tạp: “Đã lâu không gặp!”
Nói rồi ông ta nhìn Diệp Huyên: “Tại sao ngươi lại muốn tiêu diệt nhà Hiên Viên ta?”
Diệp Huyên cười nói: “Tiền bối, vốn chẳng phải ta muốn tiêu diệt nhà Hiên Viên người, mà là nhà Hiên Viên người muốn diệt trừ ta!”
Người đàn ông trung niên khẽ nhíu mày: “Tại sao?”
Diệp Huyên khẽ cười, chỉ vào ông lão lưng còng: “Tiền bối có thể hỏi hắn!”
Người đàn ông trung niên quay người nhìn về ông lão lưng còng, sắc mặt ông lão lưng còng vô cùng khó coi: “Tiên tổ… Chuyện này…”
Người đàn ông trung niên lạnh lùng nhìn ông lão lưng còng sau đó ông ta lại nhìn Diệp Huyên: “Ngươi nói đi!”
Diệp Huyên gật đầu, sau đó hắn kể lại tường tận mọi chuyện rõ ràng!
Cũng không thêm mắm thêm muối gì nhiều…
Sau khi nghe hết lời của Diệp Huyên, sắc mặt người đàn ông trung niên vô cùng đáng sợ, mà cách đó không xa, ông lão lưng còng đã đổ mồ hôi lạnh.
Diệp Huyên này là ma quỷ sao?
Bản thân tiên tổ lại quen biết hắn!
Chuyện này sao có thể chứ!
Ông lão lưng còng đã hoàn toàn ngơ ngác!
Người đàn ông trung niên quay đầu nhìn ông lão lưng còng: “Mất hết mặt mũi ta!”
Sắc mặt ông lão lưng còng thay đổi hẳn, ông ta vội quỳ xuống, run rẩy nói: “tiên tổ… Ta…”
Ngay lúc này, Diệp Huyên đột nhiên nói: “Tiền bối, nhà Hiên Viên đã bị người ta lợi dụng!”
Nói xong, hắn chỉ về phía xa ngoài đám mây: “Chính là bọn họ, Thần Điện bọn họ lợi dụng nhà Hiên Viên!”
Đột nhiên người đàn ông trung niên ngẩng đầu nhìn trong đám mây, phía trên đám mây, ông lão áo trắng khẽ nheo mắt, một luồng sức lực lặng lẽ ngưng tụ trong lòng bàn tay.
Người đàn ông trung niên đột nhiên vung tay phải: “Kiếm lên!”
Vừa dứt lời đột nhiên Kiếm Thủ hoá thành luồng kiếm quang màu vàng phóng lên trời!
Trên đám mây, ông lão áo trắng cười lạnh: “Chỉ là một phân thân mà thôi!”
Vừa dứt lời là đã trở tay đánh xuống!
Ầm!
2348: “Ta Không Quen Biết Ngươi!”
Một lốc xoáy màu đen bỗng chốc xuất hiện từ bàn tay, ngay sau đó, lốc xoáy đen này lập tức hấp thụ lấy kiếm quang kia, nhưng rất nhanh chóng, kiếm quang đã trực tiếp chém nát lốc xoáy màu đen kia, rồi hoá thành một luồng kiếm quang chém về phía ông lão áo trắng.
Sắc mặt ông lão áo trắng thay đổi, thân thể đột nhiên nghiêng về phía trước, sau đó đánh mạnh một quyền: “Vô Cực!”
Quyền xông thẳng lên!
Ầm!
Kiếm Thủ kia lập tức bị quyền thế cản lại!
Ông lão áo trắng nhìn Tộc trưởng Vu Tộc phía dưới, rống giận: “Còn không tung ra con bài cuối cùng?”
Bên dưới, Tộc trưởng Vu Tộc kia trầm mặc trong chốc lát, sau đó gã mở lòng bàn tay, đột nhiên một luồng sáng màu máu phóng thẳng lên trời, trong luồng sáng màu máu đó là một cây búa lớn cũng đỏ như máu!
Khoảnh khắc khi cây búa lớn này xuất hiện, mùi máu tươi nồng nặc bỗng chốc đã tràn ngập trong sân, khiến người ta ghê người!
Tộc trưởng Vu Tộc rống lớn: “Mời tiên tổ!”
Mà ngay lúc này, cô bé cách đó không xe nhìn cây búa lớn đỏ nha máu kia, nhẹ giọng nói: “Chẳng phải đây là búa của Dương ca sao…”
Cô bé nhìn cái búa máu kia, cô bé khẽ nhíu mày, ánh mắt có chút nghi hoặc.
Búa máu!
Trong tầm mắt của mọi người, búa máu đó đột nhiên rung động dữ dội, ngay sau đó, một người đàn ông xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Cô bé quan sát người đàn ông, vẻ mặt người đàn ông lạnh lùng, ông ta quét mắt nhìn xung quanh: “Ai muốn diệt Vu Tộc ta!”
Bên dưới, Tộc trưởng Vu Tộc kia vội vàng kính cẩn hành lễ, sau đó chỉ vào cô bé và Giản Tự Tại ở phía xa: “tiên tổ! Là bọn họ!”
Người đàn ông nhìn về phía cô bé và Giản Tự Tại, khi nhìn thấy cô bé thì ông ta chợt sững người, ngay sau đó, sắc mặt ông ta lập tức thay đổi: “Ngươi… Ngươi…”
Cô bé chớp chớp mắt: “Ngươi biết ta?”
Người đàn ông run tay: “Ngươi… Ngươi sao lại ở nơi này!”
Cô bé nhíu mày: “Ta không quen biết ngươi!”
Người đàn ông trầm giọng nói: “Ngươi là ác thú ở bên cạnh lão tổ…”
“lão tổ?”
Cô bé càng nhíu chặt mày: “Ngươi nói là Dương ca sao?”
Dương ca!
Nghe vậy, mí mắt người đàn ông khẽ co giật, ông ta gật đầu: “Là lão tổ!”
Cô bé lắc đầu: “Dương ca là lão tổ của các ngươi? Sao ta lại không biết!”