Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 2026-2029




2026: “bọn Chúng Nhiều Người Thực Lực Mạnh Mẽ”


Vù!Đầu ông lão lập tức bay ra!Vẻ mặt Diệp Huyên vô cảm, hắn thu lấy nhẫn chứa đồ của ông lão, sau đó quay người nhìn cô gái áo đen cách đó không xa, cô gái áo đen trầm giọng: “Các người có thù với người của đại thế giới Huyền Hoàng?”Diệp Huyên gật đầu.

Cô gái áo đen thấp giọng nói: “Bây giờ bọn họ đang cướp bóc ở đại lục Huyền Thương ta!”Diệp Huyên khẽ nhíu mày: “Đại lục Huyền Thương?”Cô gái áo đen nhìn Diệp Huyên: “Bảo vật trên người bọn họ nhiều đến mức ngươi không thể tưởng tượng nổi!”Vẻ mặt Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Có phải ngươi có hiểu lầm gì về ta không? Ta thật sự không phải là một người hám của!”Cô gái áo đen: “…”…Cô gái áo đen nhìn Diệp Huyên: “Những gì ta nói đều là sự thật, hiện giờ bọn chúng đang cướp bóc không chút e dè ngay trên đại lục Huyền Thương của chúng ta, hơn nữa, trước khi tới thế giới Huyền Hoàng, bọn chúng đã cướp bóc tận mấy vũ trụ rồi”.


Diệp Huyên hỏi: “Cướp bóc không chút e dè?”Cô gái áo đen gật đầu: “Bắc Cảnh quân! Chính là quân đoàn của đại thế giới Huyền Hoàng.

Quân đoàn đó thường xuyên cướp bóc tài nguyên của các tiểu thế giới và tiểu vũ trụ, những nơi mà bọn chúng tới có thể nói là đến ngọn cỏ cũng chẳng còn”.

Diệp Huyên nhíu mày: “Càn rỡ thế ư?”“Càn rỡ?”Cô gái áo đen cười lạnh: “Đó mới chỉ là một quân đoàn ở lớp ngoài của bọn chúng mà thôi.

Ngươi không biết những quân đoàn chủ lực của bọn chúng càn rỡ đến mức nào đâu.

Những nơi bọn chúng tới đều gặp phải cảnh ngộ ‘thuận ta thì sống, trái ta thì chết’”Diệp Huyên thoáng im lặng, sau đó mới nhìn về phía Tiểu Thất.

Tiểu Thất lạnh tanh nói: “Giết!”Diệp Huyên cười bảo: “Đúng ý ta!”Dứt lời, hắn liền nhìn cô gái áo đen: “Dẫn đường đi!”Cô gái áo đen trầm giọng nói: “Chỉ có hai người thôi à?”Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy”.

Cô gái áo đen lắc đầu: “Nếu chỉ có mỗi hai người thì có khác nào đến chịu chết đâu”.


Diệp Huyên cười hỏi: “Sao cô lại nói vậy?”Cô gái áo đen đáp: “Bọn chúng nhiều người, thực lực mạnh mẽ”.

.

2027: Là Long Mạch Vượt Qua Thần Phẩm.


Diệp Huyên nói: “Đừng để ý tới những thứ đó! Cứ dẫn đường đi!”

Cô gái áo đen nhìn thoáng qua Diệp Huyên và Tiểu Thất, sau đó đi trước dẫn đường.

Trên đường đi, Diệp Huyên bỗng nhìn món đồ trong tay: “Đây là thứ gì?”



Vẻ mặt cô gái áo đen có phần phức tạp: “Ngọc tỉ của Hán Quốc”.

Diệp Huyên hỏi: “Cô vừa mới nói trong đó có bảo tàng?”

Cô gái áo đen gật đầu: “Ừm”.

Diệp Huyên hỏi: “Mở kiểu gì?”

Cô gái áo đen ngập ngừng muốn nói lại thôi.

Diệp Huyên cười nói: “Sao, giờ lại không nỡ à?”

Cô gái áo đen thấp giọng thở dài: “Bảo vật của Hán Quốc chúng tôi gần như bị cướp sạch, chỉ còn lại mỗi khối ngọc tỉ này, mà bên trong ngọc tỉ có một long mạch vượt qua thần phẩm”.

Cách đó không xa, Tiểu Thất đột nhiên nói: “Vượt qua thần phẩm?”

Cô gái áo đen gật đầu: “Đúng vậy, vượt qua thần phẩm”.

Tiểu Thất nhìn về phía Diệp Huyên: “Thứ này được đấy, Thần Quốc chúng ta cũng chỉ có duy nhất một long mạch”.


Diệp Huyên chỉ tay, ngọc tỉ liền bay đến trước mặt Tiểu Thất: “Cho cô!”

Tiểu Thất lắc đầu: “Không muốn”.

Diệp Huyên hỏi: “Tại sao?”

Tiểu Thất nói: “Ngươi cứ giữ đi! Ngươi chẳng có cái nào hết mà”.

Nghe vậy, trong lòng Diệp Huyên cảm thấy ấm áp, hắn mỉm cười, đang định nói thì Tiểu Thất lại chèn thêm một câu: “Bảo không cần tức là không cần”.

Diệp Huyên đang định nói chuyện thì Tiểu Linh Nhi bỗng nhiên xuất hiện trước mặt hắn: “Tầng sáu bảo món đồ kia có thể đưa ta, ta sẽ đặt vào trong tháp, như vậy trong tháp sẽ ngưng tụ rất nhiều linh khí, linh thụ của ta có thể hấp thu, mà tháp nhỏ cũng có thể hấp thu được”.

Diệp Huyên hỏi: “Tiền bối, thật thế ư?”

Đối với Tiểu Linh Nhi này, hắn vẫn có phần chưa tin lắm… Chẳng biết nàng ta này học cái tính của ai, mà cũng có lúc nói láo.

Tầng sáu bảo: “Có thể đấy. Tòa tháp này của ngươi cũng cần linh khí, có một dải long mạch cấp bậc như thế cũng coi như có chỗ tốt với tòa tháp”.

Diệp Huyên khẽ gật đầu, sau đó đưa khối ngọc tỉ cho Tiểu Linh Nhi, Tiểu Linh Nhi nhếch miệng cười, rồi lại ôm ngọc tỉ quay về trong tháp.

Chỉ chốc lát sau, tầng thứ hai đã có thêm một con rồng trắng.

Là long mạch vượt qua thần phẩm.

Từ lúc long mạch vượt qua thần phẩm này xuất hiện, linh khí của cả tòa tháp giới ngục cũng nồng đậm hơn hẳn.


2028: “Hi Vọng Là Thế!”


Hắn có thể cảm nhận được sự hào hứng của tòa tháp nhỏ, tất nhiên, người hào hứng nhất vẫn là Tiểu Linh Nhi, bởi vì long mạch kia có thể trợ giúp rất lớn cho linh thụ của cô bé.

Bên ngoài tháp Giới Ngục, cô gái áo đen cạnh Diệp Huyên đột nhiên nói: “Ta cảm thấy có lẽ các ngươi vẫn chưa hiểu rõ thực lực của bọn chúng”.

Diệp Huyên mỉm cười, không nói gì.



Đại thế giới Huyền Hoàng.

Hắn biết chắc chắn thế giới đó vô cùng hùng mạnh, bởi vì bọn chúng vẫn liên tục “hút máu” của các vũ trụ khác, dưới tình hình này, chắc chắn người của đại thế giới Huyền Hoàng sẽ ngày càng mạnh hơn nữa.

Cô gái áo đen trầm giọng: “Tại sao các người lại muốn đối đầu với đại thế giới Huyền Hoàng?”

Diệp Huyên thu hồi suy nghĩ, cười bảo: “Chúng ta và phía bên đó có chút ân oán”.

Dứt lời, hắn liền nhìn về phía xa: “Bao lâu nữa thì tới?”

Cô gái áo đen nói: “Nửa canh giờ nữa”.

Diệp Huyên khẽ bảo: “Quân đoàn đến từ đại thế giới Huyền Hoàng có bao nhiêu người?”


Cô gái áo đen nói: “Chỉ có một trăm”.

Một trăm á?

Diệp Huyên nhìn cô gái áo đen, tỏ ra kinh ngạc: “Chỉ một trăm người mà có thể tiêu diệt được cả đại lục Huyền Thương của các cô?”

Cô gái áo đen tỏ ra khá khó xử: “Thực lực của một trăm kẻ kia mạnh đến mức mà ngươi không thể nào tưởng tượng nổi đâu!”

Diệp Huyên trầm giọng: “Đều là Đế Cảnh sao?”

Cô gái áo đen lắc đầu: “Có hơn ba mươi Đế Cảnh, thế nhưng lực chiến đấu của bọn chúng cực kỳ mạnh, hơn nữa còn trang bị những thứ cao cấp nhất, không chỉ có vậy, mỗi người bọn chúng còn có cả một con yêu thú Thiên Lang cấp Thiên Đạo”.

Dứt lời, cô lại nhìn Diệp Huyên: “Đợi lát nữa gặp được, ngươi sẽ biết bọn chúng kh ủng bố đến mức độ nào!”

Diệp Huyên gật đầu: “Hi vọng là thế!”

Cô gái áo đen chỉ nhìn Diệp Huyên mà không nói gì.

Ước chừng hai canh giờ sau, cô gái áo đen đột nhiên nói: “Chính là phía trước!”


2029: Giết Sạch Cả Thành.


Cô gái áo đen mặt không cảm xúc: “Đó là những gì chúng đã làm!”

Nghe vậy, Tiểu Thất liền nhíu mày: “Người bình thường cũng không buông tha?”

Cô gái áo đen gật đầu: “Bọn chúng có ý định nhổ cỏ tận gốc”.



Nhổ cỏ tận gốc!

Tiểu Thất lắc đầu: “Mất hết tính người”.

Tuy Thần Quốc cũng từng phát động chiến tranh, thế nhưng họ không hề đồ sát những sinh linh yếu thế.

Còn hành vi của đại thế giới Huyền Hoàng chính là hành vi mất hết tình người, bọn chúng chỉ biết cướp bóc mà thôi.

Tiểu Thất bỗng nhiên nói: “Giết sạch bọn chúng!”

Diệp Huyên nhìn Tiểu Thất, chắc chắn cô nhóc này tức giận thật sự rồi.

Chỉ một lát, ba người đã tiến vào đại lục Huyền Thương, vừa bước vào mà lông mày của cả Diệp Huyên lẫn Tiểu Thất đều đã nhíu chặt.

Mùi máu tươi…

Mùi máu tươi trên vũ trụ này quá mức nồng nặc.

Không cần phải nói, chắc chắn nơi đây đã có rất nhiều người chết!


Cô gái áo đen bỗng nhiên lên tiếng: “Mau đi Hán Quốc! Hán Quốc chính là nơi phồn thịnh nhất đại lục Huyền Thương chúng tôi. Chắc chắn bọn chúng đang ở nơi đó”.

Diệp Huyên gật đầu: “Cô dẫn đường đi!”

Cô gái áo đen liền nhanh chóng bay vút về phía xa.

Chỉ lát sau, ba người đã tới đế đô của Hán Quốc, còn chưa bước vào thành thì một thứ mùi máu tươi ngập trời đã phả thẳng vào mũi!

Diệp Huyên nhìn vào trong thành, đứng từ trên không trung có thể thấy được bên trong tòa thành chỉ toàn xác chết.

Cảnh tượng thi thể chất đống khắp nơi, máu chảy thành sông!

Giết sạch cả thành.

Đúng lúc này, một gã đàn ông mặc áo giáp bỗng nhiên xuất hiện trước mặt ba người Diệp Huyên.

Lúc nhìn thấy cô gái áo đen bên cạnh Diệp Huyên, gã bỗng nhếch miệng cười: “Cô gái này trông đẹp ghê, ha ha…”

Vừa dứt lời, gã đã lao ngay đến chỗ cô gái áo đen.

Cô gái áo đen lạnh lùng nhìn gã, không hề trốn tránh.

Vào lúc chỉ còn cách cô gái chừng vài trượng, đầu của gã áo giáp bỗng nhiên bay thẳng ra ngoài.

Máu tươi phun khắp nơi.