2022: “cho Ngươi Thời Gian Nửa Canh Giờ”
Vẻ mặt Tiểu Thất vô cảm, nàng ta mở lòng bàn tay, bội kiếm bên hông đột nhiên rơi vào trong tay, ngay tiếp đó, nàng ta chém một kiếm về phía trước.
Vù!Một luồng kiếm khí xuyên không gian phóng đến.
Kiếm khí bay ngang qua bầu trời, trong chớp mắt đã chém vỡ áp lực mạnh mẽ của ông lão tóc trắng, ông lão tóc trắng tiến lên trước đánh ra một quyền.
Quyền này mạnh mẽ trấn áp kiếm khí của Tiểu Thất, nhưng thời khắc tiếp đó, Tiểu Thất đã xuất hiện trước mặt ông lão tóc trắng.
Tiểu Thất rút kiếm chém xuống.
Ầm!Trong tầm mắt của tất cả mọi người, không biết từ khi nào Tiểu Thất đã xuất hiện sau lưng ông lão tóc trắng.
Tất cả mọi người nhìn ông lão tóc trắng, ông ta khẽ nói: “Trước giờ chưa từng nghĩ đến, thế gian lại có người yêu nghiệt như thế…”Dứt lời, ông ta hoàn toàn biến mất hẳn.
Thấy cảnh đó, sắc mặt toàn bộ cao thủ Tiên Vân Tông bên dưới trắng nhợt.
Trong không trung, Tiểu Thất nhìn Tông chủ Tiên Vân Tông: “Bốn tỷ, hoặc là Tiên Vân Tông diệt môn, ngươi chọn đi!”Sắc mặt Tông chủ Tiên Vân Tông cực kỳ khó chịu.
Bốn tỷ!Có thể nói, cộng lại toàn bộ Tiên Vân Tông cũng không thể có nhiều Thần Tinh như vậy!Lúc này, đột nhiên Tiểu Thất mở lòng bàn tay, ngay sau đó một thanh kiếm chợt bay ra.
Ở phía xa trăm trượng, đầu một vị cao thủ Đế Cảnh của Tiên Vân Tông lập tức bay đi.
Không hề có sức chống đỡ!Thấy vậy, sắc mặt Tông chủ Tiên Vân Tông lập tức biến sắc.
Mà khi đó, Tiểu Thất nhìn Tông chủ Tiên Vân Tông, thấy thế sắc mặt Tông chủ thay đổi hắn: “Đưa, chúng ta đưa!”Tiểu Thất khẽ gật đầu: “Cho ngươi thời gian nửa canh giờ”.
Nói xong, nàng ta lùi về bên cạnh Diệp Huyên.
Tông chủ Tiên Vân Tông vội vàng quay người rời đi.
Diệp Huyên cười nói: “Ngươi nói, hắn sẽ chạy hay không?”Tiểu Thất lạnh giọng nói: “Trừ phi hắn muốn buông bỏ Tiên Vân Tông hoàn toàn”.
Nói rồi nàng ta nhìn Diệp Huyên: “Hình như có rất nhiều người muốn bảo vật kia của ngươi!”.
Diệp Huyên nói: “Đúng là có hơi nhiều!”
Tiểu Thất nhẹ giọng nói: “Sau này có thể ngươi sẽ có nhiều chuyện rắc rối, nhưng mà không sao”.
Diệp Huyên tò mò: “Tại sao lại không sao?”
Tiểu Thất nói: “Bởi vì ngươi có quá nhiều chuyện rắc rối, có nhiều thêm một chút thì có sao đâu?”
Diệp Huyên: “…”
Lúc này, Tông chủ Tiên Vân Tông xuất hiện trước mặt Tiểu Thất và Diệp Huyên.
Ông ta do dự một lát, sau đó khẽ điểm ngón tay, mười chiếc nhẫn chứa đồ rơi xuống trước mặt Tiểu Thất và Diệp Huyên: “Đây là toàn bộ gia sản của Tiên Vân Tông ta!”
Diệp Huyên nhìn lướt qua, trong nhẫn chứa đồ có hai tỷ bảy trăm triệu Thần Tinh, trong đó có chín bảo vật Đạo Cảnh, chín lọ đan dược các loại, ngoài ra còn có một vài địa bảo thiên tài.
Hai tỷ bảy!
Chín bảo vật Đạo Cảnh!
Diệp Huyên suy ngẫm, sau đó cầm năm nhẫn chứa đồ đưa cho Tiểu Thất, Tiểu Thất lại lắc đầu: “Ta không thích những vật ngoài thân này, ngươi giữ đi!”
Vật ngoài thân!
Diệp Huyên không biết nói gì, thấy Tiểu Thất kiên quyết như thế thì hắn cũng không nói gì thêm, lập tức thu hồi những chiếc nhẫn chưa đồ đó.
Không thể không nói, có một người bạn giàu có đúng là rất tốt!
Sau khi Diệp Huyên cất nhẫn chứa đồ thì quay người rời đi cùng Tiểu Thất.
Hai người cũng không phải muốn Tiên Vân Tông lấy ra bốn tỷ Thần Tinh thật, vì chắc chắn Tiên Vân Tông không có nhiều như vậy.
Nhìn hai người rời đi, sắc mặt Tông chủ Tiên Vân Tông lập tức trở nên hung tợn: “Diệp Huyên ngươi được lắm!”
Nói xong, ông ta quay đầu nhìn một ông lão: “Báo với người của đại thế giới Huyền Hoàng, cứ nói…”
Ngay lúc này, một người đàn ông xuất hiện sau lưng Tông chủ Tiên Vân Tông, ngay sau đó, một thanh kiếm trực tiếp đâm thẳng vào gáy ông ta.
Máu tươi khắp nơi!
Người đàn ông này chính là Diệp Huyên.
Diệp Huyên nhếch miệng cười: “Ta biết chắc chắn là ngươi sẽ không cam tâm!”
Nói dứt lời, hắn cầm kiếm đâm ngang.
Vù!
Đầu Tông chủ Tiên Vân Tông lập tức bay ra ngoài.
2024: Đại Thế Giới Huyền Hoàng!
Diệp Huyên thu hồi kiếm, quay người biến mất về nơi xa.
Ở chỗ cũ, một nhóm cao thủ Tiên Vân Tông đều đứng ngây như phỗng.
…
Trong tinh không phía xa, trên tàu Đế Tinh, Tiểu Thất nhẹ giọng nói: “Ngươi biết ông ta sẽ không cam tâm?”
Diệp Huyên gật đầu: “Sao ông ta lại cam tâm được chứ? Chúng ta đã lấy toàn bộ bảo vật của Tiên Vân Tông đấy!”
Tiểu Thất nhìn Diệp Huyên: “Chúng ta rất tàn nhẫn sao?”
Diệp Huyên lắc đầu: “Nếu thực lực chúng ta yếu thì kết cục của chúng ta càng thảm hơn!”
Tiểu Thất gật đầu, nàng ta ngẩng đầu nhìn về nơi xa, nhẹ giọng nói: “Trong mắt những người của đại thế giới Huyền Hoàng, chúng ta cũng là kẻ yếu!”
Diệp Huyên khẽ cười, đang định nói thì ngay lúc này, ở phía xa tinh không đột nhiên bị nứt ra, ngay sau đó một bóng người chạy ra từ trong đó.
Là một cô gái áo đen, sau khi cô gái áo đen đi ra, ánh mắt nàng ta lập tức dừng trên người Diệp Huyên và Tiểu Thất, mà lúc này, sau lưng nàng ta lại xuất hiện một ông lão.
Ông lão lạnh lùng nhìn cô gái áo đen: “Chạy tiếp đi!”
Cô gái áo đen đi đến trước mặt Diệp Huyên và Tiểu Thất, ánh mắt nàng ta nhìn Tiểu Thất: “Cứu ta!”
Vẻ mặt Tiểu Thất vô cảm: “Lý do!”
Cô gái áo đen do dự một chập sau đó mở tay phải ra, bên trong tay phải nàng ta cầm một long ngâm màu đen: “Đây là ngọc tỷ của Hán Quốc ta, bên trong có kho báu của Hán Quốc ta”.
Tiểu Thất lắc đầu: “Ta không hứng thú với tiền!”
Diệp Huyên: “…”
Cô gái áo đen cũng sững người, nàng ta do dự chốc lát lại nói: “Ngươi xem trước thử xem?”
Tiểu Thất lắc đầu.
Lúc này, ông lão cách đó không xa đột nhiên cười lạnh: “Nàng ta dám nhúng tay vào chuyện của đại thế giới Huyền Hoàng ta sao?”
Đại thế giới Huyền Hoàng!
Diệp Huyên và Tiểu Thất đều ngây người.
Lúc này, Diệp Huyên nhận lấy ngọc tỷ trong tay cô gái áo đen: “Cô nương, yên tâm, giữa ban ngày ban mặt, ta tuyệt đối sẽ không cho phép ai giết người ở trước mặt ta!”
2025: Trong Sân Trở Nên Yên Tĩnh!
Vù!
Tiếng kiếm chợt vang lên.
Con ngươi ông lão chợt co lại, tay đánh một quyền về phía trước.
Ầm ầm!
Quyền thế mạnh mẽ trấn áp một kiếm đó của Diệp Huyên nhưng ngay sau đó, Diệp Huyên trực tiếp đánh một quyền vào mặt ông ta.
Táng Quyền!
Ầm!
Trong chớp mắt, ông lão lập tức lùi lại cả nghìn trượng.
Mà khi ông ta vừa dừng lại thì Diệp Huyên lại xuất hiện trước mặt ông ta, sau đó lại chém xuống một kiếm.
Ông lão rống gầm lên, hay tay đập mạnh về phía trước.
Ầm ầm!
Không gian xung quanh chợt rung lên, Diệp Huyên quay trở về chỗ cũ, còn ông lão thì lùi mạnh ra xa không chỉ vậy mà máu từ khoé miệng ông ta cũng chảy xuống.
Ông lão nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Ngươi…”
Lúc này, hai thanh phi kiếm đột nhiên xuất hiện trước mặt ông ta!
Ông lão nheo mắt, đánh một quyền về phía trước.
Ầm ầm!
Kiếm quang vỡ nát nhưng ngay sau đó, Diệp Huyên bất ngờ lại xuất hiện trên đỉnh đầu ông ta, ngay sau đó một thanh kiếm chém thẳng xuống.
Thấy một kiếm này, sắc mặt ông lão thay đổi hẳn, ông ta nhảy ra phía sau, lập tức né kiếm nhưng vừa dừng lại thì hàng loạt phi kiếm lại lần nữa xuất hiện trước mặt ông ta, tiếp đó, hàng loạt kiếm quang đã nhấn chìm trong chớp mắt.
Vù vù vù vù vù!
Trong sân, từng đợt âm thanh kiếm quang như cắt kim loại vang lên không ngừng.
“A!”
Ngay lúc ấy, trong vùng kiếm quang đó đột nhiên vang lên tiếng thét gào của ông lão, sau đó, một hơi thở mạnh mẽ chấn động, kiếm quang của Diệp Huyên chớp mắt đã vỡ tan!
Mà Diệp Huyên lại đột nhiên biến mất.
Vù!
Cách đó không xa, một thanh kiếm trực tiếp đâm vào giữa hàng mày ông lão!
Trong sân trở nên yên tĩnh!
Ông lão nhìn Diệp Huyên ở trước mặt chằm chằm: “Ngươi thật to gan, dám nhúng tay vào chuyện của đại thế giới Huyền Hoàng ta…”
Lúc này, Diệp Huyên nâng tay ra một kiếm.