Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 2016-2019




2016: “có Lẽ Đây Là Một Tông Môn!”


Ông lão cười lạnh: “Thật ngang ngược, vậy thì để lão phu lĩnh giáo xem bản lĩnh của hai vị.

Lão phu…”Ngay lúc này đột nhiên Tiểu Thất biến mất.


Vù!Bất thình lình, một luồng kiếm quang trong chớp mắt đã xuyên qua giữa hai hàng mày ông lão.

Cả người ông lão cứng ngắc tại chỗ, hai mắt ông ta trợn tròn, sâu trong đáy mắt đều là vẻ khó tin: “Ngươi…”Mà ông lão kia ở bên cạnh cũng đã muốn bỏ chạy nhưng kiếm của Tiểu Thất lại nhanh hơn.

Vù!Đầu ông lão kia lập tức bị một luồng kiếm quang chém đứt.

Tiểu Thất nâng tay phải, nhẫn chứa đồ của hai ông lão lập tức bay vào trong tay, sau đó nàng ta cầm nhẫn chứa đồ đưa cho Diệp Huyên: “Đi thôi!”Diệp Huyên nhận lấy nhẫn chứa đồ, hắn do dự chốc lát, sau đó nói: “Thật ra, ta cũng không phải quá ham của!”Tiểu Thất gật đâu: “Ta biết, ngươi chỉ là nghèo thôi!”Diệp Huyên: “…”Rất nhanh sau đó, hai người rời khỏi Liêu Nguyên Thành, tiếp tục đi về phía trước.

Bên trong thành, Diệp Huyên và Tiểu Thất nghe ngóng được một cứ điểm không gian khác của đại thế giới Huyền Hoàng, cách bên này cũng khá xa.

Vì vậy, không ai không chọn sử dụng ngự kiếm, mà ngồi tàu Đế Tinh.

Trên tàu Đế Tinh, Tiểu Thất liếc nhìn tàu Đế Tinh ở dưới chân, nói: “Thứ này không tệ, sau khi quay về thì cho ta mượn dùng đi, ta đưa cho Công Tông nghiên cứu, có lẽ bọn họ có thể tạo ra được không ít”.

Diệp Huyên cười nói: “Được!”Tiểu Thất ngẩng đầu nhìn về phía xa, nhẹ giọng nói: “Vũ trụ thật lớn!”Diệp Huyên gật đầu.

Vũ trụ Tứ Duy lớn đến thế nào hiện tại hắn cũng không có khái niệm, mà bên trên vụ trụ Tứ Duy còn có vũ trụ Ngũ Duy còn chưa được biết đến.


Không thể không nói, loài người trong vũ trụ thật sự rất nhỏ bé!Thế nhưng, sau khi loài người đạt đến một trình độ nhất định thì vũ trụ trước mặt cũng rất nhỏ bé…Không lâu sau, Tiểu Thất và Diệp Huyên đột nhiên dừng lại, cách bọn họ không xa là một ngọn núi lớn cao đến cả nghìn trượng đang lơ lửng, ngọn núi lớn giống như một thanh kiếm đảo ngược, cứ như vậy lơ lửng trong tinh không.

Mà xung quanh ngọn núi thỉnh thoảng lại có tiên hạc bay qua, trên vài con còn có người ngồi.

Diệp Huyên khẽ nói: “Có lẽ đây là một tông môn!”.

2017: “Nơi Đó Cũng Chẳng Phải Là Chỗ Tốt Lành Gì".


Tiểu Thất gật đầu.

Diệp Huyên cười nói: “Chúng ta đi đường vòng đi!”

Nói rồi hắn điều khiển tàu Đế Tinh bay sang bên phải, nhưng ngay lúc đó, một thanh niên đột nhiên xuất hiện trước mặt Tiểu Thất và Diệp Huyên không xa.

Người thanh niên lạnh lùng nhìn Diệp Huyên và Tiểu Thất: “Không biết quy củ của Tiên Vân Tông ta sao?”



Diệp Huyên hỏi: “Quy củ gì?”

Người thanh niên lạnh giọng nói: “Không có sự cho phép của Tiên Vân Tông ta, bất kỳ người ngoài nào cũng không được phép tự mình tiếp cận phạm vi ảnh hưởng của Tiên Vân Tông ta”.

Diệp Huyên gật đầu, cười nói: “Ngại quá, chúng ta rời đi vậy!”

Thế nhưng, người thanh niên kia vẫn chặn trước mặt họ.

Diệp Huyên nhìn thanh niên, vẻ mặt người thanh niên vô cảm: “Ngươi xem Tiên Vân Tông ta là cái gì? Muốn đến thì đến, muốn đi thì đi?”


Ngay lúc này, đột nhiên một luồng kiếm ý từ bên trong cơ thể Diệp Huyên phóng thẳng lên trời.

Vù!

Tiếng kiếm vang vọng chấn động khắp trời!

Kiếm Thần!

Thấy vậy, sắc mặt người thanh niên thay đổi, hắn ta vội vàng hành lễ: “Thì ra là một vị Kiếm Thần, thất kính!”

Diệp Huyên im lặng.

Người thanh niên lại vội nói: “Vừa rồi đã thất lễ, vẫn mong được lượng thứ!”

Diệp Huyên nói: “Chúng ta có thể đi được chưa?”

Người thanh niên vội gật đầu: “Đương nhiên có thể!”

Diệp Huyên và Tiểu Thất đang định rời đi thì lúc đó, bỗng nhiên có một ông lão xuất hiện ở trước mặt Diệp Huyên và Tiểu Thất.


Nhìn thấy ông lão, người thanh niên khẽ hành lễ: “Tông trưởng lão!”

Tông trưởng lão gật đầu: “Ngươi lui xuống đi!”

Người thanh niên lại hành lễ lần nữa rồi quay người rời đi.

Tông trưởng lão nhìn Diệp Huyên và Tiểu Thất, khẽ cười: “Hai người bạn nhỏ vẫn còn trẻ mà đã là Kiếm Thần, quả nhiên là kỳ tài ngút trời!”

Diệp Huyên cười nói: “Tiền bối đã quá khen. Xin phép hỏi thăm tiền bối chuyện này, làm thế nào để đi thẳng đến cứ điểm không gian kia của đại thế giới Huyền Hoàng nhanh nhất?”

Tông trưởng lão nhìn Diệp Huyên: “Các ngươi muốn đến cứ điểm không gian đại thế giới Huyền Hoàng?”

Diệp Huyên gật đầu.

Tông trưởng lão thấp giọng nói: “Nơi đó cũng chẳng phải là chỗ tốt lành gì".

Diệp Huyên cười nói: “Chúng ta chỉ là đi xem thử thôi!”

Tông trưởng lão thấp giọng nói: “Nếu hai vị ngồi tàu Đế Tinh thì ít nhất phải nửa tháng mới có thể đến được nơi đó. Hơn nữa, trên đường e là cũng không quá dễ dàng”.


2018: Một Luồng Kiếm Quang Xuyên Không Phóng Đến!


Nói xong ông ta nhìn Diệp Huyên và Tiểu Thất: “Hai vị, nếu hai vị muốn đến cứ điểm kia của Đại thế giới Huyền Hoàng, có thể thông qua Truyền Tống Trận của Tiên Vân Tông ta, rất tiện lợi, không đến nửa ngày đã có thể đến rồi!”

Diệp Huyên cười nói: “Vậy phải đa tạ rồi!”

Tông trưởng lão khẽ cười: “Hai bạn nhỏ mời theo ta!”



Nói xong, ông ta đưa Diệp Huyên và Tiểu Thất đến Tiên Vân Tông.

Không thể không nói, quả thực Tiên Vân Tông này rất có tiên khí, mây mù lơ lửng khắp bốn phía, tiên cung tinh xảo hùng vĩ, trông rất giống như tiên cảnh.

Một lát sau, Diệp Huyên và Tiểu Thất đi đến một chỗ trên sân tập võ của Tiên Vân Tông, Tông trưởng lão nhìn Diệp Huyên và Tiểu Thất: “Hai vị đợi một lát!”

Nói xong, ông ta quay người rời đi.

Tiểu Thất nói: “Có gì đó không ổn!”

Diệp Huyên gật đầu, khoé miệng chợt cười như suy ngẫm.

Ngay lúc này, mặt đất dưới chân Diệp Huyên và Tiểu Thất đột nhiên rung chuyển dữ dội, ngay sau đó hàng loạt sấm chớp bỗng chốc phóng lên từ mặt đất, sau đó giống như một lồ ng giam bao phủ lấy Tiểu Thất và Diệp Huyên.

Sắc mặt Tiểu Thất vô cảm.

Diệp Huyên nhìn về phía xa, đột nhiên Tông trưởng lão xuất hiện, mà sau lưng ông ta còn có mười người đi theo!

Toàn bộ đều là cao thủ Đế Cảnh!


Tông trưởng lão nhìn Diệp Huyên và Tiểu Thất: “Dường như các người không hề bất ngờ chút nào!”

Diệp Huyên cười nói: “Nếu ta đoán không sai, có lẽ ngươi biết chúng ta là ai!”

Tông trưởng lão vung tay phải, một bức hoạ xuất hiện ở trước mặt Diệp Huyên, người trong bức hoạ chính là Diệp Huyên.

Tông trưởng lão nhìn Diệp Huyên: “Nghe nói, chí bảo Ngũ Duy kia đang ở trong tay ngươi!”

Diệp Huyên gật đầu: “Đúng vậy!”

Tông trưởng lão cười nói: “Đúng thật là không ngờ được, vậy mà ngươi lại đến địa bàn của Tiên Vân Tông ta, đúng là trời đã giúp Tiên Vân Tông ta”.

Diệp Huyên cười nói: “Sao ngươi lại biết không phải là trời muốn diệt Tiên Vân Tông ngươi?”

Vừa dứt lời, hắn đạp mạnh chân phải xuống đất.

Vù!

Một luồng kiếm quang xuyên không phóng đến!

Luồng kiếm quang này trực tiếp chém nát sấm sét trước mặt hắn, sau đó chém về phía Tông trưởng lão.

Tông trưởng lão nheo mắt, ông ta mở lòng bàn tay, một thanh trường thương xuất hiện trong tay ông ta. Ông ta bước một bước về phía trước, trường thương trong tay giống như một con rồng sấm sét luồn lách.

Ầm!


2019: “Ta Là Một Kiếm Tu!”


Một tiếng nổ vang vọng, ngay sau đó cả người Tông trưởng lão lập tức lùi mạnh về sau.

Mà lúc này, ở bên trong trận pháp, Diệp Huyên lại đánh ra một quyền!

Táng Quyền!



Một quyền vừa đánh ra thì sấm sét xung quanh đã hoá thành tro tàn ngay tức khắc!

Thấy cảnh tượng đó, sắc mặt những cao thủ Tiên Vân Tông lập tức thay đổi.

Quả nhiên, bọn họ đã xem nhẹ thực lực của Diệp Huyên.

Diệp Huyên chậm rãi bước về phía đám người Tông trưởng lão, hắn không nói lời thừa thãi, chân phải giẫm nhẹ, xung quanh hàng loạt Đại Địa Chi Lực tràn đến như nước ngưng tự về phía hắn.

Sắc mặt đám người Tông trưởng lão vô cùng nặng nề!

Ngay lúc này, Diệp Huyên lao lên, sau đó đánh ra một quyền.

Táng Quyền!

Một quyền này vừa được đánh ra thì một luồng năng lượng mạnh mẽ cũng phóng ra từ trong nắm đấm Diệp Huyên, cảm giác được sức mạnh kinh khủng này, sắc mặt Tông trưởng lão liền thay đổi: “Đồng loạt ra tay!”

Vừa dứt lời, cả mười một người đều ra tay cùng lúc.

Ầm ầm!


Không gian xung quanh lập tức chấn động, Diệp Huyên liên tục lùi đến gần trăm trượng.

Táng Quyền này của hắn lại thêm Đại Địa Chi Lực tuy rằng vô cùng mạnh, nhưng đối đầu với mười một cao thủ Đế Cảnh thì vẫn có phần khó trụ được.

Tông trưởng lão lạnh lùng nhìn Diệp Huyên: “Đúng là đã xem nhẹ ngươi rồi. Nhưng, vậy thì có ra sao? Hôm nay ngươi…”

Lúc ấy, đột nhiên Diệp Huyên biến mất.

Vù!

Một loạt tiếng kiếm vang vọng chợt loé lên trong sân.

Sắc mặt Tông trưởng lão thay đổi hẳn, ông ta đánh mạnh hai chưởng về phía trước.

Một luồng kiếm quang chém đến!

Ầm!

Trong tầm mắt của mọi người, hai chưởng kia của Tông trưởng lão trực tiếp bị đánh vỡ, cũng bị vỡ nát như vậy còn có cả thân thể ông ta!

Tông trưởng lão kinh hãi nhìn Diệp Huyên: “Ngươi…”

Diệp Huyên cười nói: “Ta là một kiếm tu!”

Vừa dứt lời, kiếm trong tay đột nhiên đổi thành kiếm Trấn Hồn, hắn cầm kiếm cách không chĩa về phía Tông trưởng lão.

Ầm!