1922: Thiên Đạo Của Thần Quốc!
Ngay lúc này, Nam Cung Uyển bên cạnh Tiểu Thất đột nhiên lại nói.
Lời này vừa thốt ra thì vẻ mặt đám người cao thủ Thần Quốc trong sân đều nghiêm trọng hẳn.
Chu Á Phu của Võ Viện!Cái tên này ở Thần Quốc lẫy lừng tiếng tăm.
Bởi vì năm đó Chu Á Phu đã đi đến Thần Quốc, hơn nữa còn khiêu chiến với rất nhiều cao thủ Thần Quốc!Cuối cùng Chu Á Phu còn đánh một trận với Quốc chủ Thần Quốc năm đó, thắng bại chưa biết!Mà ngoại trừ đến Thần Quốc, Chu Á Phu ở ba hoang giới khác quả thực là sự tồn tại như thần vậy!Năm đó khi ông ta vẫn còn thì chính là thời kỳ đỉnh cao nhất của Võ Viện.
Võ Viện của lúc đó, hoàn toàn áp đảo cả Liên Minh Trật Tự, Đường Tộc, với cả Yêu Tộc!Chỉ một mình!Mà năm đó Chu Á Phu cũng được khen tụng là người tài giỏi nhất trong tinh không.
Đám người Thần Quốc chưa từng ngờ được, Chu Á Phu này lại đột nhiên quay về.
Chu Á Phu nhìn Tiểu Thất: “Năm đó ta đã gặp một vị Thần chủ của Thần Quốc ngươi, quả thực kinh người, chỉ là ta chưa từng ngờ được ngần ấy năm sau, Thần Quốc ngươi lại xuất hiện một người còn yêu nghiệt hơn, tiểu nha đầu, lão phu thừa nhận, so thiên phú thì trong vũ trụ hỗn độn này, ngoài trừ vị Giản Tự Tại của Thần Tộc năm đó, thì e là không ai có thể so được với ngươi.
Thế nhưng chung quy ngươi vẫn còn qua trẻ”.
Tiểu Thất khẽ cười, đưa mắt nhìn cô gái tóc trắng: “Ta cũng không ngờ được, thiên đạo bên này lại có nhiều người che chở như vậy”.
Vẻ mặt cô gái tóc trắng vô cảm: “Không cho phép ta có vài người bạn sao?”Tiếu Thất cười nói: “Xem ra, vị Thiên Đạo của Thần Quốc ta năm đó bị giết hại cũng có ảnh hưởng đến ngươi rất lớn nhỉ!”Nghe vậy, ánh mắt cô gái tóc trắng dần dần lạnh lẽo.
Thiên Đạo của Thần Quốc!Ở thế giới này, thật ra có hai Thiên Đạo bản nguyên, nàng ta và một Thiên Đạo khác cùng nhau sinh ra, thế nhưng năm đó, vị Võ An Ninh kia của Thần Quốc nhất thống Đông Hoang giới, không chỉ quét sạch một vài tông môn thế gia mà còn cầm đao nhắm thẳng vào vị Thiên Đạo kia của Thần Quốc!Đương nhiên Thiên Đạo không hề yếu nhưng Võ An Ninh năm đó lại càng kinh khủng!Một năm đó, Thiên Đạo Thần Quốc ngã xuống!Toàn bộ Thiên Đạo bản nguyên của Thần Quốc đều bị Thần Quốc nắm giữ, cũng chính nhờ vậy mà Thần Quốc hiện giờ mới mạnh mẽ như vậy.
Mà năm đó, nếu không phải cô gái áo trắng kia mang theo tháp đen đột nhiên xuất hiện, thì e là nàng ta cũng không thể sống đến bây giờ.
Mà cho đến sau đó, nàng ta biết, một ngày nào đó Thần Quốc sẽ trở lại.
.
Vì vậy, nàng ta cũng bắt đầu tu luyện, cũng bắt đầu kết giao với cao thủ loài người, hơn nữa cũng trợ giúp rất nhiều người thiên phú yêu nghiệt.
Mà với tư cách là Thiên Đạo, nếu nàng ta nguyện ý kết giao cùng người khác thì tự nhiên cũng có thể lôi kéo được rất nhiều cao thủ loài người.
Dù sao, nàng ta cũng nắm giữ Thiên Đạo bản nguyên.
Thế nhưng, nàng lại đánh giá thấp thực lực Thần chủ đời này của Thần Quốc.
Chu Á Phu ở bên cạnh nhìn Tiểu Thất: “Trước tiên đánh một trận?”
Tiểu Thất gật đầu: “Được!”
Vừa dứt lại, cô gái trẻ đột nhiên rút kiếm.
Một kiếm phá không!
Ở phía xa, Chu Á Phu đánh ra một quyền.
Ầm ầm!
Trong phút chốc, một luông sức lực mạnh mẽ trong nháy mắt đã làm chấn động mọi người trong sân đến tận hàng nghìn trượng, mà Tiểu Thất cũng lùi ra sau ước chừng gần trăm trượng.
Đây là lần đầu tiên Tiểu Thất lùi lại.
Sắc mặt đám cao thủ Thần Quốc trở nên nghiêm trọng.
Bởi vì Chu Á Phu một bước cũng chưa hề lùi.
Tiểu Thất nhìn Chu Á Phu: “Một người khoẻ đánh thắng mười kẻ biết võ! Ngươi đã đạt đến siêu phàm Võ Thần đỉnh cao, không đúng, nên nói là đã vượt ra ngoài bán bộ!”
Chu Á Phu gật đầu: “Những năm qua không có chuyện gì, ngoại trừ tu luyện cũng chỉ là tu luyện, về mặt võ đạo, cũng có tiến bộ chút ít”.
Tiểu Thất gật đầu: “Vậy ngươi cũng tiếp lấy một kiếm của ta!”
Vừa dứt lời, cô gái trẻ mở lòng bàn tay, hàng loạt kiếm khí xuất hiện trong lòng bàn tay cô gái trẻ.
Sắc mặt Chu Á Phu vô cảm, tay phải khẽ siết chặt.
Tiểu Thất nhìn Chu Á Phu: “Chiêu kiếm kỹ này, từ khi ta sinh ra thì đã ở trong đầu ta rồi, ta rất ít khi dùng tới. Nó tên là: Cầu bại!”
Vừa nói xong, kiếm khí trong lòng bàn tay Tiểu Thất đột nhiên biến mất.
Mà gần như cùng lúc đó, sắc mắt Tiểu Thất lập tức trở nên trắng nhợt.
Mà khoảnh khắc kiếm khí kia bay ra, Chu Á Phu khẽ nheo hai mắt, ông ta đánh ra một quyền.
Quyền vừa ra, không gian trước mặt ông ta đột nhiên xoay tròn.
Một quyền thay đổi đạo tắc Thiên Địa!
Thế nhưng, kiếm khí kia của Tiểu Thất lại trực tiếp xuyên qua cánh tay ông ta, cuối cùng lại xuyên qua ngực ông ta.
Ầm!
Trong tầm mắt của mọi người, Chu Á Phu lập tức lùi mạnh về sau gần nghìn dặm!
Mà Tiểu Thất cũng bị một quyền kia của Chu Á Phu chấn động liên tục lùi về sau, nhưng cô gái trẻ dừng lại rất nhanh. Sau khi dừng lại, một thanh kiếm hư ảo xuất hiện trên đỉnh đầu cô gái trẻ.
Khoảnh khắc thanh kiếm hư ảo này xuất hiện, vẻ mặt mọi người ở đó đều thay đổi!
Nhất là cô gái tóc trắng, nàng ta biết, bản thân mình đã đánh giá thấp cô gái nhỏ trước mặt này!
Mà vẻ mặt Diệp Huyên ở phía xa cũng trở nên nghiêm trọng.
Tiểu Thất này chắc chắn là muốn chơi thật rồi!
Nhưng cũng bình thường thôi! Dù sao Chu Á Phu kia cũng đủ mạnh.
1924: Tiểu Thất Này Chỉ Mới Mười Mấy Tuổi!
Trong sân, tất cả mọi người nhìn về phía cô gái tóc trắng, cô gái tóc trắng cười nói: “Ta lựa chọn rời khỏi!”
Tiểu Thất nhìn cô gái tóc trắng, cô gái tóc trắng lại nói: “Còn đánh tiếp nữa thì Thần Quốc ngươi sẽ thắng, nhưng chắc chắn là thắng thảm, không phải sao?”
Cách đó không xa, Chu Á Phu thấp giọng nói: “Vẫn chưa đến nước đó!”
Cô gái tóc trắng lắc đầu: “Không ngăn được nàng ta! Cho dù lúc này có thể ngăn được, nhưng tương lai thì sao?”
Tương lai?
Chu Á Phu trầm mặc.
Tiểu Thất này chỉ mới mười mấy tuổi!
Đợi đến khi cô gái trẻ hai mươi tuổi, ba mươi tuổi thì sao?
Lúc đó, ai có thể ngăn cản được cô gái trẻ?
Nếu muốn ngăn được cô gái trẻ, thì chỉ có thể diệt trừ cô gái trẻ ngay lúc này!
Thế nhưng, cho dù mạnh như Chu Á Phu cũng không dám nói có thể giết được Tiểu Thất!
Chu Á Phu thấp giọng thở dài, sau đó nhìn Tiểu Thất: “Các hạ, mặc dù nàng ta nắm giữ Thiên Đạo bản nguyên của vũ trụ hỗn độn, nhưng ngươi cũng biết, nàng ta không hề nô dịch vạn vật chúng sinh, hơn nữa có nàng ta trấn áp, thì số lượng cao thủ mới được khống chế, vũ trụ hỗn độn này mới có thể sống được lâu hơn.”
Tiểu Thất cười nhẹ: “Những Thiên Đạo bản nguyên đó, vốn là nói đến vạn vật chúng sinh!”
Chu Á Phu thấp giọng nói: “Vậy ngươi cũng biết, loài người tham lam thành tính, nhưng Thiên Đạo bản nguyên này một khi trả lại toàn bộ về vũ trụ hỗn độn, thì khả năng cao sẽ khiến tất cả mọi người chiếm đoạt không tiết chế, lúc đó, Thiên Đạo bản nguyên bị hấp thụ hết, vũ trụ hỗn độn này sẽ không còn xuất hiện cao thủ Đế Cảnh nữa rồi”.
Tiếu Thất lắc đầu: “Ngươi sai rồi!”
Chu Á Phu nhìn Tiểu Thất, Tiểu Thất nói: “Chủ ý của nàng ta nắm giữ những Thiên Đạo bản nguyên kia, chẳng qua cũng chỉ là vì bản thân! Không chỉ như vậy, dưới sự can thiệp của nàng ta, bên dưới chiên tranh loạn lạc không ngừng, mà nàng ta thì lại cao cao tại thượng khống chế mọi thứ!”
Nói đến đâu, cô gái trẻ nhìn cô gái tóc trắng: “Ngươi xem bản thân mình là thần, thành chủ nhân của vũ trụ hỗn độn. Thần Quốc ta, không cần thần. Còn về vấn đề căn nguyên của vũ trụ hỗn độn, các người yên tâm, Thần Quốc ta sẽ xử lý thật tốt! Có lẽ, chúng ta không thể làm được mọi chuyện công bình, nhưng chúng ta sẽ có thể khiến mỗi một người, mỗi một ngươi nỗ lực và có thiên phú, đều có cơ hội đạt đến Đế Canh! Rất nhiều người, cái họ thiếu không phải là nỗ lực hay thiên phú, mà là cơ hội!”
Lúc này, Diệp Huyên cách đó không xa đột nhiên nói: “Nói không sai, nếu ta có Thiên Đạo bản nguyên, ta cũng đã đạt đến Đế Cảnh sớm rồi!”
Mọi người: “…”
Cô gái tóc trắng nhìn Diệp Huyên: “Diệp Thành chủ, ngươi cứ tiếp tục nhảy nhót đi! Ngày vui của ngươi cũng chẳng còn mấy ngày đâu!”
1925: Mục Nam Tri!
Diệp Huyên thấp giọng nói: “Ý ngươi là gì!”
Cô gái tóc trắng lạnh nhạt nói: “Ý gì? Bảo vậy kia của ngươi, người muốn có chẳng phải là nhiều bình thường đâu”.
Diệp Huyên trầm mặc.
Rất nhiều người đều muốn tháp của hắn, hơn nữa còn là người rất lợi hại!
Cô gái áo trắng ban đầu đã nói, tháp này sẽ mang lại rất nhiều lợi ích cho hắn, nhưng cũng sẽ đem lại rất nhiều tai hoạ cho hắn.
Tai hoạ đấy!
Diệp Huyên thấp giọng thở dài: “Tháp nhỏ, ngươi không có gì muốn nói sao?”
Tháp giới ngục khẽ rung, âm thanh Tiểu Linh Nhi vang lên: “Nó nói, ngươi mau mau để tầng thứ sáu chuyển ra đi!”
Tháp nhỏ: “…”
Diệp Huyên: “…”
Lúc này, Tiểu Thất đột nhiên nói: “Hoặc là đi, hoặc là chết!”
Cô gái tóc trắng trầm mặc.
Cứ rời đi như vậy, chắc chắn nàng ta không cam tâm, nhưng không rời đi, chỉ dựa vào Chu Á Phu thì rõ ràng là không ngăn nổi Tiểu Thất này và Thần Quốc.
Phải biết Thần Quốc mạnh như vậy, chẳng lẽ lại không có át chủ bài sao?
Ngay lúc này, nơi chân trời phía xa, một bóng người đột nhiên loé lên đi tới.
Rất nhanh sau đó, một người phụ nữ xuất hiện trong sân.
Nhìn thấy người vừa đến, sắc mặt đám cao thủ Thần Quốc lập tức nghiêm trọng.
Mục Nam Tri!
Người phụ nữ trước mắt chính là Mục Nam Tri của Đường tộc đã từng xuất hiện ngày hôm đó!
Vị tộc trưởng kinh diễm nhất trong lịch sử của Đường tộc!
Mục Nam Tri lại thêm Chu Á Phu còn có Diệp Chiến Thiên cũng với Kiếm Nam Sơn trước đó đã rời đi…
Có thể nói, những năm nay, những nhân vật trong truyền thuyết của cả ba Hoang giới đều đã xuất hiện rồi!
Sau khi Mục Nam Tri xuất hiện, ánh mắt bà nhìn Tiểu Thất cười nói: “Lại gặp mặt rồi!”
Tiểu Thất gật đầu.