1364: Tiền Không Là Vấn Đề”
Nói xong, bà ta đưa nhẫn cho một ông lão ở cách đó không xa.
Ông lão nhận lấy chiếc nhẫn, xoay người rời đi.
Người phụ nữ xinh đẹp đi tới ngồi xuống trước mặt Diệp Huyên, cười nói: “Quý khách còn cần gì không?”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Các người có sát thủ không?”
Người phụ nữ sửng sốt.
Diệp Huyên lại hỏi: “Ta cần thuê mấy vệ sĩ!”
Sắc mặt người phụ nữ xinh đẹp hơi kỳ lạ: “Quý khách cần vệ sĩ?”
Diệp Huyên gật đầu: “Tốt nhất là cấp bậc Tạo Hóa Cảnh! Cao thủ Đạo Cảnh thì càng tốt!”
Người phụ nữ nhìn Diệp Huyên: “Nếu ta đoán không lầm, quý khách là người của Kiếm Tông đúng không?”
Diệp Huyên cười: “Các người điều tra nhanh đấy, ta đúng là người của Kiếm Tông, nhưng ta vẫn cần mấy vệ sĩ”.
Người phụ nữ im lặng.
Diệp Huyên cười nói: “Không có sao?”
Bà ta lắc đầu: “Có thì có, nhưng mời bọn họ rất đắt!”
Diệp Huyên nói: “Tiền không là vấn đề”.
Người phụ nữ xinh đẹp đang định nói tiếp, lúc này, ông lão vừa rời đi lúc trước đã quay lại, ông ta đi tới sau lưng bà ta, một lát sau, người phụ nữ nhìn Diệp Huyên: “Quý khách, chúng ta tính được bảo vật trong nhẫn chứa đồ của cậu có giá trị năm trăm ba mươi triệu Tử Nguyên Tinh,.
Người phụ nữ cười nói: “Thiếu!”
Thiếu!
Diệp Huyên hiểu rồi.
Xem ra dù ở tinh vực Thần Vũ này, cao thủ Đạo Cảnh cũng là một tồn tại hiếm hoi.
Diệp Huyên gật đầu: “Vậy thì một vị! Còn cao thủ Tạo Hóa Cảnh thì sao? Mời một vị cần bao nhiêu?”
Người phụ nữ đáp: “Ba trăm nghìn!”
Diệp Huyên nói: “Thuê cho ta mười người! Đương nhiên phải là người thật sự có năng lực!”
Người phụ nữ xinh đẹp nhìn Diệp Huyên: “Nói trước, chúng ta không tham gia vào cuộc chiến nội bộ của Kiếm Tông!”
Diệp Huyên cười: “Yên tâm, ta mời các người không phải muốn các người giúp ta đối phó với đệ tử của Kiếm Tông, muội muội của ta ở Võ Viện, ta cần một vài người âm thầm bảo vệ muội ấy!”
Nói xong, hắn như nghĩ đến điều gì, lập tức nghiêm mặt nói: “Ta cảm thấy bà nên điều tra về ta trước, sau đó hẳn quyết định có muốn tiếp tục hợp tác với ta không”.
Người phụ nữ nhìn Diệp Huyên một lúc, sau đó quay đầu nhìn ông lão bên cạnh.
Ông lão lui xuống, không lâu sau, ông ta đi về bên cạnh người phụ nữ một lần nữa.
Một lát sau, người phụ nữ đứng bật dậy, bà ta nhìn Diệp Huyên, sắc mặt hơi nặng nề: “Cậu…”
Diệp Huyên cười nói: “Còn hợp tác với ta không?”
Người phụ nữ im lặng.
“Hợp tác!”
Lúc này, một giọng nói vang lên từ ngoài cửa.
Diệp Huyên khẽ nhíu mày, vì hắn không hề cảm nhận được có người đến, hắn quay đầu nhìn ra cửa, có một cô gái đứng đó từ lúc nào. . Truyện chính ở || ТRUМTRUYEN .ME ||
Cô gái trông khoảng hai mươi mấy tuổi, mặc váy dài màu trắng, đôi mắt bị che khuất bởi lớp vải tơ tằm màu đen.
Thấy cô gái, người phụ nữ xinh đẹp và ông lão sau lưng bà ta vội thi lễ: “Tiểu thư”.
Cô gái gật đầu: “Diệp công tử, chúng ta có thể hợp tác với công tử. Chẳng những thế, chúng ta còn có thể phái ra hai cao thủ Đạo Cảnh bảo vệ muội muội ngươi! Hơn nữa còn không thu bất kỳ lệ phí nào của Diệp công tử!”
Diệp Huyên nói: “Điều kiện!”
Cô gái đáp: “Không có điều kiện!”
1366: Đánh Cược Một Lần
Diệp Huyên cười khổ: “Vậy thì ta phải mang cái ơn này rồi”.
Nói xong, hắn nhìn cô gái: “Cô nương, cô cảm thấy để ta mang ơn có giá trị hơn tiền à?”
Cô gái nói: “Diệp công tử không có lòng tin với mình sao?”
Diệp Huyên cười nói: “Ta là lo lắng thay cô”.
Cô gái nhẹ giọng nói: “Nếu Diệp công tử gật đầu, từ bây giờ, người của chúng ta sẽ đến Võ Viện âm thầm bảo vệ lệnh muội”.
Diệp Huyên im lặng một lát rồi nói: “Vậy thì cảm ơn”.
Cô gái gật đầu: “Sau này Diệp công tử cần gì cũng có thể đến thương hội Thông Bảo của ta”.
Diệp Huyên chắp tay: “Vậy thì cảm ơn. Ta còn có việc, tạm biệt”.
Nói xong, hắn xoay người biến mất.
Sau khi Diệp Huyên đi, người phụ nữ xinh đẹp vội vàng đi tới trước mặt cô gái: “Tiểu thư?”
Cô gái nhẹ giọng nói: “Ta biết có rất nhiều người muốn hắn chết, bao gồm rất nhiều thế lực mà thương hội Thông Bảo chúng ta cũng không dám tùy tiện đắc tội!”
Người phụ nữ trầm giọng hỏi: “Vậy vì sao tiểu thư muốn giúp hắn?”
Cô gái nói: “Ai cũng muốn hắn chết, mà hắn vẫn còn sống đến bây giờ… Ngươi cảm thấy bình thường sao?”
Người phụ nữ im lặng.
Cô gái lại nói: “Món bảo vật trên người hắn không phải chúng ta có thể có được, dù lấy được cũng sẽ mang đến tai họa ngập đầu cho chúng ta. Bây giờ hắn khó khăn, chúng ta giúp hắn trong âm thầm, có lẽ sau này sẽ có thu hoạch không tưởng”.
Người phụ nữ xinh đẹp nói: “Nếu hắn chết thì sao?”
Cô gái hỏi ngược lại: “Còn nếu hắn không chết?”
Người phụ nữ im lặng.
Cô gái lại nói tiếp: “Đánh cược một lần. Cược thắng, sau này chúng ta sẽ có một đồng minh là cao thủ siêu cấp, cược thua… chúng ta cũng không mất gì”.
Người phụ nữ xinh đẹp nói với giọng điệu nặng nề: “Tiểu thư chắc chắn được mấy phần là sẽ cược thắng?”
Cô gái đáp: “Không chắc!”
Người phụ nữ: “…”
Cô gái nhẹ giọng nói: “Càng thấp, càng không có hy vọng, ta càng phải đánh cược…”
Chương 1367
Nghe thấy lời của cô gái, người phụ nữ rất khó hiểu: “Tiểu thư…”
Nhưng cô gái lại lắc đầu: “Đừng nhiều lời”.
Nói xong, nàng ta xoay người rời đi.
Người phụ nữ xinh đẹp đứng tại chỗ, cười khổ: “Tiểu thư…”
Ông lão ở bên cạnh chợt nói: “Thiếu niên kia rất mạnh”.
Người phụ nữ nhìn ông ta: “Mạnh đến mức nào?”
Ông lão đáp: “Nếu hắn ra tay, ngoài tiểu thư ra, lúc này thương hội Thông Bảo ta không ai có thể ngăn cản được hắn!”
Nghe vậy, người phụ nữ xinh đẹp giật mình: “Sao có thể…”
Ông lão khẽ thở dài, không nói gì, xoay người rời đi.
Cô gái đi ra ngoài thương hội Thông Bảo, ngồi xuống trước một băng đá, một lát sau, hai ông lão xuất hiện sau lưng nàng ta.
Cô gái nhẹ giọng nói: “Hai thúc thúc, muội muội của Diệp Huyên kia làm phiền hai vị rồi”.
Hai ông lão gật đầu một cái, sau đó xoay người biến mất.
Cô gái lại nói: “Diệp công tử, xuất hiện đi!”
Nàng ta vừa dứt lời, Diệp Huyên đã lặng lẽ xuất hiện ở cách đó không xa.
Diệp Huyên đi tới trước mặt cô gái, cười nói: “Cô nương lợi hại đấy!”
Cô gái nhẹ giọng nói: “Cách ẩn nấp của Diệp công tử cũng rất lợi hại”.
Diệp Huyên cười khổ: “Nhưng vẫn không che giấu được cô nương!”
Cô gái nói: “Diệp công tử đang lo lắng rằng ta có âm mưu gì ư?”
Diệp Huyên gật đầu: “Cô nương giúp ta mà không có điều kiện gì, ta thật sự không yên tâm”.
Cô gái cười khẽ: “Diệp công tử lo lắng cũng có lý, nhưng ta có thể nói với Diệp công tử, so với Tiên Tinh của Diệp công tử, ta coi trọng ơn nghĩa của Diệp công tử hơn”.
Diệp Huyên nhìn cô gái: “Đa tạ cô nương để mắt!”
Nói xong, hắn hơi do dự, sau đó tiếp tục: “Ta muốn mua của cô nương mấy thanh kiếm, tốt nhất đều là cấp bậc tiên khí”.
Cô gái hỏi: “Bao nhiêu?”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ rồi đáp: “Hai mươi thanh!”