1147: Mặt Đất Là Một Màu Đỏ Ngầu!
Diệp Huyên vội quay đầu nhìn Đế Khuyển, lúc này, Đế Khuyển và con Ác Kỳ Lân kia đang bị vô số yêu thú vây công.
Tuy Đế Khuyển và Ác Kỳ Lân có thực lực mạnh mẽ, nhưng cũng không chịu được chuyện bị vây công!
Đế Khuyển giận dữ nói: “Còn không mau tới giúp đỡ?”
Diệp Huyên cười ngượng ngùng, sau đó xoay người nhìn về phía Liên Vạn Lý: “Ta sẽ đưa cô đến một chỗ nghỉ ngơi!”
Nói xong, hắn bèn đưa Liên Vạn Lý vào trong tháp Giới Ngục, sau đó bay về phía đám yêu thú trong không trung!
Bên trong tháp Giới Ngục.
Liên Vạn Lý hơi ngạc nhiên quan sát xung quanh, lúc này, Tiểu Linh Nhi xuất hiện trước mặt nàng ta, Liên Vạn Lý chớp mắt: “Thật đáng yêu!”
Tiểu Linh Nhi: “…”
…
Bên ngoài, lúc Diệp Huyên xông về phía Đế Khuyển, vô số tia phi kiếm cũng tới theo, chẳng mấy chốc, trong không trung lại vang lên những tiếng kêu thảm thiết!
Thần Pháp Sư dẫn đầu đang đứng trong đám mây trên chân trời đột nhiên quay đầu nhìn xuống dưới, khi thấy Diệp Huyên còn sống, sắc mặt ông ta lập tức trở nên cực kỳ khó coi, lúc này, ông ta lại quay đầu một lần nữa, nhìn thấy Vị Ương Thiên đã xuất hiện trước mặt ông ta!
Thấy thế, Thần Pháp Sư dẫn đầu hoàn toàn biến sắc, ông ta giơ hai tay về phía trước, ngọn lửa lơ lửng bên cạnh ông ta lập tức biến thành một làn sóng lửa như muốn nhấn chìm lấy Vị Ương Thiên!
Vị Ương Thiên đấm ra một quyền!
Ầm!
Những ngọn lửa kia lập tức vỡ tan!
Mà lúc này, Thần Pháp Sư kia đã lùi về sau mấy trăm trượng, cùng lúc đó, hai ông lão áo bào đen xuất hiện trước mặt ông ta!
Thần Pháp Sư tên Ngôn Sinh do dự một lát, cuối cùng, ông ta nhìn năm người phía sau: “Bắt đầu sử dụng cấm pháp!”
1148: Kiếm Quang Chém Rách Không Gian!
Lúc này, trong trận pháp màu đỏ kia đột nhiên xuất hiện một con mắt to đỏ như máu, con mắt này nhìn thẳng về phía Vị Ương Thiên, sau đó, một cột sáng mang màu đỏ như máu bắn mạnh ra từ trong mắt!
Không gian chỗ nó đi qua lập tức biến thành một màu đen kịt!
Phía xa, Vị Ương Thiên mở lòng bàn tay ra, xoay nhẹ một cái, một sức mạnh cường đại phát ra từ trong lòng bàn tay của nàng ta! . truyện tiên hiệp hay
Ầm!
Tiếng nổ vang đinh tai nhức óc không ngừng vang dội trong thiên địa.
Vị Ương Thiên bị chấn động liên tục lùi lại chừng nghìn trượng!
Lúc này, hai ông lão áo bào đen cũng muốn ra tay, nhưng Ngôn Sinh ở cách đó không xa đột nhiên nói: “Giải quyết Diệp Huyên kia trước!”
Giải quyết Diệp Huyên!
Hai người lấy lại tinh thần, mục đích quan trọng nhất của bọn họ lúc này không chỉ là tiêu diệt Ma Kha tộc và tinh vực Vị Ương, còn có bảo vật trên người Diệp Huyên nữa!
Hai người lao nhanh xuống bên dưới!
Diệp Huyên ở bên dưới như cảm nhận được điều gì, sắc mặt thay đổi, hắn đang muốn ra tay thì A Quỷ đột nhiên xuất hiện trước mặt, một giây sau, một cái liềm đỏ như máu phóng lên trời!
Trên không trung, một ông lão trong đó đột nhiên đánh xuống một chưởng!
Ầm!
Không gian lập tức biến dạng, A Quỷ còn chưa tiếp xúc được đối phương đã chấn động đến mức liên tục lùi về! Nhưng một giây sau, gã lại biến mất một cách kỳ lạ, lúc xuất hiện một lần nữa đã ở trước mặt ông lão áo bào đen kia, cùng lúc đó, cái liềm đỏ như máu đã xuất hiện ở chỗ cổ họng của ông lão.
Xoẹt!
Có tiếng xé rách vang lên!
Nhưng ông lão áo bào đen đã biến mất, A Quỷ nhanh chóng xoay người chém lưỡi liềm xuống lần nữa…
Ầm!
A Quỷ bay thẳng về phía sau, nhưng vào khoảnh khắc bay ra ngoài, lưỡi liềm trong tay gã đã rời khỏi tay, chém thẳng lên trên một cái bóng màu đen.
Thấy thế, Diệp Huyên không chút do dự chém nhanh một kiếm về phía trước.
Vụt!
Kiếm quang chém rách không gian!
1149: Định Hồn!
Nhưng tia kiếm quang kia nhanh chóng vỡ tan, cùng lúc đó, một ông lão áo bào đen xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, một giây sau, lão ta đánh một quyền lên mặt hắn!
Sức mạnh to lớn khiến không gian xung quanh Diệp Huyên không ngừng nứt toác!
Dưới sức mạnh của những người này, không gian còn không chịu nổi một đòn!
Diệp Huyên cầm kiếm bằng hai tay chém về phía trước.
Chiêu kiếm này, hắn không dám nương tay một chút nào!
Một chiêu kiếm chém xuống, kiếm quang sáng rực như ánh mặt trời, nhưng cũng chỉ như phù dung chớm nở, tia kiếm quang kia lập tức vỡ tan, Diệp Huyên liên tục lùi lại!
Hắn còn chưa dừng lại, ông lão áo bào đen kia đã xuất hiện trước mặt hắn một lần nữa, sau đó, lão ta vỗ một chưởng về phía Diệp Huyên!
Đúng lúc này, Diệp Huyên đột nhiên nhếch miệng cười, một giây sau, thanh kiếm trong tay hắn lặng lẽ biến thành kiếm Trấn Hồn!
Diệp Huyên đâm kiếm vào lòng bàn tay ông lão kia!
Ầm!
Hắn lập tức bay ngược ra ngoài!
Nhưng ông lão áo bào đen kia lại không nhúc nhích, lão ta trợn tròn hai mắt, trong mắt đầy vẻ hoảng sợ, nhưng vẻ hoảng sợ đó dần biến mất, mà luc này, lão ta đã không thể động đậy nữa!
Định hồn!
Diệp Huyên ở phía xa hai tay giữ kiếm, máu tươi không ngừng tràn ra, trước ngực đã bị máu tươi nhuộm đỏ.
Hắn biết thực lực của mình thua xa ông lão áo bào đen này, vì thế, hắn chỉ có thể dựa vào kiếm Trấn Hồn liều một phen thôi! .
Đương nhiên không chỉ là kiếm Trấn Hồn, mà là kiếm Trấn Hồn kết hợp với Nhất Kiếm Định Hồn! Nếu như chỉ có kiếm Trấn Hồn, hoàn toàn không thể cố định linh hồn của đối phương!
Vì bây giờ hắn vẫn không thể phát huy toàn bộ sức mạnh của Tiểu Hồn, rất nhiều lúc cũng phải cần Tiểu Hồn chủ động phối hợp, vì thế, mỗi lần hắn sử dụng Tiểu Hồn đều rất mất sức!
Lúc này, A Quỷ ở cách đó không xa đột nhiên bị đánh lui, sau khi bị đánh lui, ông lão áo bào đen còn lại quay đầu nhìn chằm chằm chằm: “Ngươi làm gì lão rồi!”
Diệp Huyên im lặng.
Sắc mặt ông lão áo bào đen rất dữ tợn, lão ta xông thẳng về phía Diệp Huyên!
1150: Ngươi Cho Rằng Lão Phu Sẽ Bị Ngươi Lừa À?
Diệp Huyên giơ kiếm Trấn Hồn về phía lão ta: “Ông già, không đùa đâu, chỉ cần ta chém một kiếm này xuống, ông có thể sẽ chết đấy!”
Ông lão áo bào đen: “…”
Ông lão áo đen trước mặt Diệp Huyên dừng lại!
Lão ta nhìn chằm chằm Diệp Huyên, nói thẳng ra là nhìn chằm chằm kiếm Trấn Hồn trong tay hắn!
Khi thấy thanh kiếm này, lão ta cau mày: “Thần khí Tạo Hóa Cảnh!”
Diệp Huyên nhếch miệng cười: “Có mắt nhìn đấy!”
Lúc này, ông lão áo bào đen trầm giọng nói: “Không thể nào, dù là vũ khí Tạo Hóa Cảnh cũng không thể gi3t chết lão ta trong nháy mắt được!”
Nói xong, lão ta nhìn Diệp Huyên: “Chắc chắn ngươi vẫn còn lá bài tẩy nào đó!”
Sắc mặt Diệp Huyên hơi thay đổi, sau đó, hắn giận dữ nói: “Ông đây không có lá bài tẩy nào cả, mau tới đây!”
Ông lão áo bào đen nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi cho rằng lão phu sẽ bị ngươi lừa à?”
Nghe vậy, Diệp Huyên làm như thẹn quá hóa giận, lập tức cầm kiếm xong về phía ông lão áo đen.
Thấy thế, sắc mặt lão ta hơi thay đổi, lão ta cũng không chọn ra tay mà lùi lại cả trăm trượng, kéo dài khoảng cách với Diệp Huyên!
Nhìn thấy ông lão rút lui, Diệp Huyên đang muốn đuổi theo, nhưng như nhớ đến điều gì, hắn vội dừng lại, hắn suýt quên mất mình đánh không lại đối phương.
Ông lão ở đối diện nhìn Diệp Huyên, trong mắt mang theo sự đề phòng.
Lúc này, Thần Pháp Sư trên không trung đột nhiên giận dữ nói: “Còn đợi gì nữa? Mau giết hắn đi!”
Lão ta nhìn lên không trung, lúc này đám người Thần Pháp Sư đã không ngăn được Vị Ương Thiên nữa. Nhìn thấy cảnh này, ông lão sa sầm mặt, nhìn về phía Diệp Huyên một lần nữa, Diệp Huyên đang vung kiếm Trấn Hồn.
Ông lão áo bào đen từ từ siết chặt tay phải, lúc này, A Quỷ xuất hiện bên cạnh Diệp Huyên, nhìn thấy gã, sắc mặt ông lão lập tức trở nên nặng nề.
Diệp Huyên đột nhiên nói: “Tiền bối, ra tay!”
Ầm!