Đệ Nhất Kiếm Thần

Chương 1126-1129




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

1126: Sức Mạnh Thuần Túy!


Mạc Tà không tránh không né, mặc kệ nhát thương kia của Tiết Bạch Y lao xuống.

Trong mắt mọi người, nhát thương kia của Tiết Bạch Y đâm thẳng vào đầu Mạc Tà.

Ầm!  

Không gian bốn phía rung lên, nhưng Mạc Tà lại chẳng có chuyện gì, ngược lại, trường thương của Tiết Bạch Y đã nứt toác.

Thấy cảnh này, sắc mặt mọi người đều sầm xuống.

Đây là gì?  
Tiết Bạch Y cũng lộ vẻ không thể tin ở trong mắt.

Mạc Tà cứng đối cứng với một đòn của y!  
Sao có thể?  
Tiết Bạch Y nhìn chằm chằm Mạc Tà.

Xung quanh vô cùng yên tĩnh.

Tất cả mọi người trên Táng Thiên trường thành cũng đều trầm mặc.

Trên không trung, Vị Ương Thiên nhẹ giọng nói: "Pháp thân Thiên Địa!"  
Ông lão lưng còng đối diện Vị Ương Thiên cười nói: "Cung chủ Vị Ương thật tinh mắt!"  
Vị Ương Thiên nhìn về phía dưới, không biết đang suy nghĩ gì.

Trên Táng Thiên trường thành, giọng nói của Tiểu Hồn đột nhiên vang lên trong đầu Diệp Huyên: "Tiểu chủ, hắn ta là pháp thân Thiên Địa!"  
Diệp Huyên khẽ nhíu mày: "Pháp thân Thiên Địa là gì?"  
Tiểu Hồn đáp: "Pháp thân Thiên Địa chính là mượn Thiên Địa Chi Lực tu luyện thân thể! Đây là chuyện đến cả cường giả Tạo Hóa Cảnh cũng tha thiết ước muốn! Rất nhiều cường giả Tạo Hóa Cảnh cố gắng cả đời cũng không tu ra được pháp thân này! Mà người phía dưới chỉ mới là Thánh Cảnh, nhưng đã tu ra được thân thể này, có thể nói, dù so với Tạo Hóa Cảnh, hắn ta có lẽ cùng là kẻ vô địch!"  
Nói đến đây, nàng ấy dừng một lát rồi tiếp tục: "Tiểu chủ, người có thể tu luyện ra pháp thân này khi chỉ mới ở Thánh Cảnh, quả thật không hề tầm thường".


Phía dưới, Mạc Tà đi đến chỗ Tiết Bạch Y, Tiết Bạch Y nhìn chằm chằm vào hắn ta, tay phải nắm thật chặt thanh trường thương, trường thương kia như thể cảm nhận được tâm ý của chủ nhân, nó bắt đầu rung lên kịch liệt.

Vẻ mặt của Mạc Tà rất bình tĩnh, hắn ta đi đến trước mặt Tiết Bạch Y, Tiết Bạch Y đột nhiên nắm thương đâm về phía trước một cái.

Một thương vừa tung ra, đất trời biến sắc!  
Phụt!  
.

1127: Thiên Địa Chi Thế


Hắn có chút thích cảm giác này rồi!  

Cảm giác chiến đấu và điên cuồng!  

Lúc ở Thanh Thành, hắn cứ tiếp tục sống sót hết lần này đến lần khác là nhờ vào đâu?  

Nhờ vào tàn nhẫn và điên cuồng!  

Song phương giao thủ, yếu tố quyết định sinh tử có rất nhiều. Mà quan trọng nhất chính là phải xem ngươi có đủ tàn nhẫn hay không, có đủ điên cuồng hay không!  

Diệp Huyên nhấc kiếm lên rồi đột nhiên biến mất tại chỗ!  

Một tia kiếm quang chợt lóe lên giữa trận.  

Mà khoảnh khắc khi Diệp Huyên biến mất đó, Mạc Tà chậm rãi khép hai mắt lại, một khắc sau, tay phải hắn ta đột nhiên vươn về trước rồi nắm lại, trực tiếp nắm lấy một tia kiếm quang! Sau đó hắn khẽ dùng sức!  

Ầm!  

Kiếm quang vỡ nát!  

Nhưng đúng lúc này, linh hồn Diệp Huyên đột nhiên tách khỏi cơ thể, một khắc sau, một chiêu kiếm của Diệp Huyên đã đâm vào ngực Mạc Tà.  


Kiếm đâm vào trước ngực Mạc Tà như đâm vào tấm thép cứng, toàn bộ cánh tay phải của Diệp Huyên lập tức tê rần.  

Mạc Tà đang định ra tay thì đột nhiên biến sắc, hắn ta né ra sau, vừa ngửa ra sau thì linh hồn hắn ta bỗng nhiên lại bị tách khỏi cơ thể! Nhưng chẳng mấy chốc, linh hồn đã về lại thân thể hắn ta, cùng lúc đó, hắn ta phải thối lùi về sau hơn trăm trượng, kéo dài khoảng cách với Diệp Huyên!  

Mạc Tà nhìn Diệp Huyên ở phía xa: "Kiếm kỹ này của ngươi... rất quỷ dị!"  

Ở phía xa, Diệp Huyên trầm mặc.  

Nhất Kiếm Định Hồn!  

Diệp Huyên không sử dụng kiếm Trấn Hồn, mà lại dùng kiếm kỹ Nhất Kiếm Định Hồn!  

Mạc Tà tu luyện ra pháp thân Thiên Địa, thân thể về cơ bản là vô địch, mà Diệp Huyên thì không tin đến cả linh hồn mà hắn ta cũng vô địch!  

Chiêu kiếm này hắn vốn định dùng để khống chế hồn phách của đối phương, nhưng hắn không ngờ tốc độ phản ứng của Mạc Tà lại nhanh đến vậy, Mạc Tà lập tức tách linh hồn khỏi thân thể, khiến hắn tung hụt một chiêu!  

Một luồng khí thế đột nhiên xuất hiện, mà cỗ thế này lại bạo phát như núi lửa vạn năm phun trào vậy, vừa xuất hiện đã khiến không gian bốn phía phải chập trùng gợn sóng.  

Mà nương theo mỗi bước đi của Mạc Tà, cỗ thế ấy lại mạnh thêm một phần.  

"Thiên Địa Chi Thế!"  


1128: Kiếm Ý Thiện Ác!  


Trên không, Bạch tiên sinh đột nhiên khẽ nói. Vẻ mặt của ông càng lúc càng nghiêm nghị.  

Thiên Địa Chi Thế!

Đây không phải mượn Thiên Địa Chi Thế, mà là đã nắm giữ Thiên Địa Chi Thế, kiểu này vô cùng kinh khủng, nói cách khác, dù Mạc Tà chưa đến Tạo Hóa Cảnh, nhưng hắn ta đã có thực lực của Tạo Hóa Cảnh, hơn nữa còn kinh khủng hơn cả Tạo Hóa Cảnh bình thường!  

Yêu nghiệt chân chính!  

Ánh mắt của Bạch tiên sinh lại rơi xuống người Diệp Huyên, trong mắt ông ánh lên tia lo lắng, còn có chút tiếc nuối!  

Không thể không nói, Diệp Huyên cũng rất ưu tú, vô cùng ưu tú, thế nhưng hắn đã sinh nhầm thời đại!  

Thiên tài sinh cùng thời với Mạc Tà, đều là một bi kịch!  

Bạch tiên sinh nghĩ như vậy ở trong lòng!  

Phía dưới, không gian xung quanh Diệp Huyên bắt đầu bị thế của Mạc Tà bóp nứt, không chỉ vậy, cỗ thế này lại bao phủ Diệp Huyên, khiến hắn gần như không thể hô hấp được!  

Nhưng vào lúc này, Diệp Huyên đột nhiên cầm kiếm cắm xuống đất.  

Ầm!  

Một cỗ kiếm thế mạnh mẽ tuôn ra từ trong thanh kiếm trên tay Diệp Huyên.  

Kiếm thế!  

Nhưng chẳng mấy chốc, cỗ kiếm thế ấy đã bị thế của Mạc Tà trấn áp!  


Trên không, ông lão lưng còng cười khẽ: "Thế của bản thân sao có thể chống lại Thiên Địa Chi Thế?"  

Vị Ương Thiên nhìn Diệp Huyên ở phía dưới, sắc mặt hơi lạnh lại.  

Ở phía dưới, sau khi Diệp Huyên phát hiện kiếm thế của hắn bị trấn áp thì bỗng chốc lâm vào trầm mặc.  

Lúc này đây, hắn nhớ đến cô gái váy trắng!  

Lần đầu tiên thấy tận mắt cô gái váy trắng!  

Cô gái váy trắng đứng ở đầu thuyền, một tiếng kiếm vang, nước sông rút cạn, ngưng tụ thành kiếm của nàng ấy!  

Vạn vật trong thiên đại đều có thể trở thành kiếm trong tay nàng ấy!  

Mà dưới kiếm của nàng, vạn vật trong thiên địa đều trở nên yếu đuối!  

Diệp Huyên nhìn kiếm trong tay mình, là một thanh kiếm bình thường.  

Hắn nhớ đến một câu nói của cô gái váy trắng.  

Kiếm mạnh vì người!  

Kiếm ý Thiện Ác!  

Kiếm ý từng bị hắn tản đi giờ lại xuất hiện!  

Theo sự xuất hiện của hai cỗ kiếm ý này, một tiếng kiếm reo đột nhiên vang vọng nơi chân trời!.


1129: Nhất Kiếm Định Sinh Tử!  


Trên không, Vị Ương Thiên lần đầu tiên nở nụ cười: "Thiên Địa Chi Thế?"  

Nói xong, nàng ta nhìn sang ông lão lưng còng ở đối diện: "Lẽ nào ông chưa từng nghe qua con người có thể chế ngự đất trời? Những người tu luyện như chúng ta, nếu không có lòng muốn nghịch thiên, vậy còn tu luyện để làm gì?"  

Ông lão lưng còng lạnh mặt: "Đột phá một tâm cảnh mà thôi, có ích gì chứ?"  

Vị Ương Thiên nhìn về phía dưới: "Vậy để chúng ta mỏi mắt mong chờ đi!"  

Ông lão lưng còng cũng nhìn xuống dưới.  

Ở đấy, kiếm thế của Diệp Huyên tản ra ngày càng mạnh, cuối cùng, kiếm thế của hắn đã hoàn toàn chống lại được cỗ thế mạnh mẽ của Mạc Tà.  

Diệp Huyên nhấc kiếm đi đến phía Mạc Tà, kiếm Tiên Linh trong tay hắn đang không ngừng rung lên.  

Mạc Tà liếc mắt nhìn Diệp Huyên, một khắc sau, hắn ta đột nhiên thả người nhảy lên, giữa không, tay phải hắn lật ngửa lên trời, nhưng sau một chốc, hắn ta lại đột nhiên vỗ ngược xuống dưới!  

Ầm!  


Một chưởng này tung xuống như thể muốn phá vỡ thiên địa, một luồng sức mạnh to lớn ập xuống từ không trung, không gian mỗi nơi nó đi qua đều rạn nứt ra từng lớp!  

Phía dưới, khóe miệng Diệp Huyên đột nhiên cong lên một nụ cười dữ tợn, hắn đột nhiên giẫm chân phải một cái, cả người hóa thành một luồng kiếm quang phòng lên trời!  

Nhất Kiếm Định Sinh Tử!  

Lần này, hắn biết rõ nếu hắn thua, hắn chắc chắn phải chết!  

Lần này, nếu không thể định được sinh tử của đối phương, thì có nghĩa là hắn phải chết!  

Lúc này đây, trong đầu Diệp Huyên chỉ còn sót lại một ý nghĩ!  

Trước mặt Diệp Huyên, Mạc Tà lạnh lùng nhìn hắn, kiếm của Diệp Huyên từ đầu đến cuối đều không hề đâm vào được da thịt của hắn ta, nhưng trong kiếm của Diệp Huyên lại ẩn chứa một sức mạnh to lớn đang không ngừng chấn động cơ thể hắn ta, nguồn sức mạnh kia rất mạnh, làm hắn ta không hề dám khinh thường!  

Lòng bàn tay Mạc Tà ra sức đẩy ngược kiếm của Diệp Huyên, đột nhiên, hắn ta nắm chặt lấy kiếm của Diệp Huyên, sau đó trượt theo đường kiếm tung chưởng vào ngực Diệp Huyên, nhưng gần như cùng lúc đó, một phi kiếm đã chém khắp chỗ hiểm toàn thân Mạc Tà.  

de-nhat-kiem-than-1129-0