Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đệ Cửu Môn

Chương 19: Dậy Tâm




Chương 19: Dậy Tâm

Chỉ đơn giản khí tức của Lạc Giai thả ra liền có thể dọa sợ 300 gã lính đánh thuê này sao. Không hẳn như vậy. Thứ uy áp này còn đến từ 1 nguồn năng lực của hắn.

Dùng chữ “Thấu” bao phủ hết toàn quân doanh. Dùng chữ “Khống” đè áp lên tinh thần những người này. Dùng chữ “Mệnh” để họ cảm thấy được c·hết chóc, thấy được sợ hãi.

Năng lực này đến từ Đệ Nhị Môn - Khủng Cụ.

Đây là 1 dạng năng lực tinh thần có thể vận dụng trên số đông nhưng điều kiện tiên quyết là đối phương phải yếu hơn hắn rất nhiều.

Lạc Giai lúc này đã đi đến trước mặt 2 tên Joe và Pau. Ánh mắt nhẹ nhàng quét cả 2 người. Sau đó hắn nhìn chăm chú Pau 1 lúc. Miệng nói:

"Ngươi mạnh hơn tên tóc vàng này khá nhiều."

Chữ “Thấu” của hắn nhìn ra được tên Pau này lại có sức mạnh của Tầng thứ hai trung kỳ, tiếp cận hậu kỳ, sức mạnh nội tại khoảng 20.000. Đôi quyền sắt của hắn lại có sức mạnh phát ra đạt đến Tầng thứ hai hậu kỳ khoảng 26.000.

Còn gã tóc vàng Joe sức mạnh ở Tầng thứ 2 sơ kỳ chỉ khoảng 13.000, còn cái nỏ này lại không tệ, có sức mạnh tiếp cận Tầng thứ 2 hậu kỳ linh lực dao động 26.000.

Hắn có cảm giác cái nỏ này không đơn giản chỉ có năng lực bắn 1 lần 10 mũi tên. Bên trong có thể còn tiềm ẩn năng lực khác.

Pau nghe thấy lời Lạc Giai, lòng bỗng trầm xuống, có thể nhìn ra thực lực của hắn, đây là 1 kẻ đáng sợ.

Hắn đã chứng kiến nhiều kẻ mạnh ở đế đô. Nhưng những người kia mặc dù áp lực làm hắn hít thở không thông. Nhưng đến mức làm hắn không dám có hành động chống lại như thế này là chưa từng có. Linh tính mách bảo hắn, chỉ cần hắn cử động chắc chắn sẽ c·hết.

Lạc Giai không phải là mạnh hơn những người mạnh nhất ở đế đô, nhưng năng lực Khủng cụ của hắn có chút đặc thù đối với kẻ yếu.

Hắn nhìn về phía 2 tên Joe và Pau, khuôn mặt không hề có mảy may cảm xúc, lạnh lùng nói:

"Ta muốn biết kẻ ra lệnh cho các ngươi làm những việc này?"

Pau lúc này liền trừng to mắt, vặn người, ý đồ muốn phản kháng thoát ra. Nhưng ngay lập tức hắn nhìn thấy như có 1 tia sáng thoáng qua mắt, chưa kịp định hình, đã nhìn thấy bàn tay trái mang theo đế cụ của hắn đã đứt lìa rơi trên mặt đất, máu tươi từ v·ết t·hương phun ra đầm đìa.

Xoet...tạch..

Hắn đau đớn, té ngã muốn gầm thét lên, nhưng lại phát hiện cổ họng lại không thể phát ra âm thanh. Sau đó v·ết t·hương cổ tay đầy huyết vụ chợt ngưng chảy máu.

Lại tiếp tục nghe âm thanh như tử thần rơi vào tai:

"Ta không muốn nhắc lại lần thứ 2."

Pau lúc này mặt đã không còn giọt máu, tên Joe thì càng kém hơn, run lẩy bẩy, vô cùng sợ hãi.



Nhưng tên Pau lại không dám mở miệng, nếu nói ra cũng c·hết, hay không nói cũng c·hết. Ít nhất c·hết ở đây, gia đình hắn ở Đế Đô vẫn an toàn.

Hắn quyết cắn răng nhắm mắt nhận mệnh. Tên Joe thì tâm lý đã sụp đổ, miệng lẩm bẩm nói:

"Đại nhân, ta thật sự không biết, ta cũng chỉ là 1 kẻ làm thuê, ta chỉ biết 1 kẻ gọi là Korei, cũng chỉ là 1 kẻ trung gian. "

Lạc Giai khẽ nheo mắt, kẻ này hắn đã nghe Mike nhắc đến, tên Joe này không nói dối, đúng là hắn không biết. Chợt ánh mắt lại quét về phía của Pau, khẽ nhếch miệng nói:

"Ngươi nghĩ không nói thì được c·hết dễ dàng sao?"

Tên Pau chưa kịp hiểu lời nói của Lạc Giai. Thì sau đó liền ôm đầu, khuôn mặt vặn vẹo ác liệt, đôi mắt hiện rõ gân máu, bắt đầu té ngã khỏi ngựa, lăn lộn kêu rên liên hồi.

Nhìn hành động của tên Pau, Joe ở 1 bên chợt vô thức sợ hãi lùi lại. Đây là năng lực gì?

Lạc Giai trực tiếp tăng cường Khủng cụ t·ấn c·ông gã Pau. Trực tiếp thẩm thấu vào tinh thần của đối phương, sau đó dùng “Khống” để gây tổn thương xé rách tinh thần của hắn.

Đây là trực tiếp tổn thương tinh thần. Thống khổ có thể nghĩ. Năng lực này đối với người yếu hơn vô cùng hiệu quả.

Nhưng với những kẻ vị giai cao thì rất khó gây tổn thương đến tinh thần họ vì những tên đó sẽ không cho phép hắn thẩm thấu khóa chặt thế giới tinh thần bọn họ.

Pau lúc này đã lăn lộn đau đớn, sùi bọp mép, trên đầu đỏ như máu, căng phồng như muốn nổ tung, hắn không chịu nỗi nữa liền vội vàng nói:

"Đừng, dừng lại ta khai."

Lạc Giai liền nói:

"Tốt."

Pau tính nói:

"Chỉ xin ngài đừng tổn thương gia đình tôi ở đế đô."

Lạc Giai gằn giọng:

"Ngươi không có quyền mặc cả với ta. Nhưng ta sẽ không g·iết oan người vô tội."

Ý tứ của Lạc Giai chính là nếu gia đình tên Pau này cũng là gia đình tàn ác. Hắn không ngại cho cả gia đình đoàn viên.

Tên Pau khẽ thở dài, lên tiếng nói:



"Là Youkan đại nhân, là hắn ra lệnh cho ta."

Lạc Giai lạnh giọng nói:

"Nói rõ hơn."

Tên Pau nói tiếp:

"Youkan là phụ tá đắc lực của tể tướng Honest. Hắn chuyên phục vụ những vụ b·ắt c·óc người, thậm chí hắn còn chuyên làm những trò chơi bệnh hoạn để lấy lòng tể tướng."

Lạc Giai hỏi lại:

"Trò chơi bệnh hoạn?"

Pau:

"Vâng, là cho nhốt người bắt đầu cho tổ chức săn bắn, hoặc kinh khủng hơn là chơi đoán bà bầu là trai hay gái, sau đó g·iết mổ bụng để biết kết quả..."

Chợt tên Pau cảm thấy 1 luồng sát khí làm hắn không thể thở nổi ập đến. Nhìn lại thấy ánh mắt của Lạc Giai đã hằn lên gân máu. Liền cuối đầu run cầm cập.

Lạc Giai nghe đến đây đã cảm thấy vô cùng tức giận. Trong lòng đã phán định tên Youkan này tội c·hết. Kể cả tên tể tướng tên là Honest nữa.

Hừ, tể tướng ở đế đô lại là 1 kẻ độc ác táng tận lương tâm vậy. Đế quốc này có thể nghĩ đã khó cứu chữa.

Hắn lại hỏi:

"Tên Youkan này ở đâu, có phải là kẻ phi phàm hay không? Hắn có những ai bảo vệ?"

Tên Pau liền lắp bắp nói:

"Hắn vốn ở bên cạnh tể tướng Honest ở trong cung điện chính. Theo tôi biết hắn không phải người phi phàm, còn người bên cạnh hắn tôi thật sự cũng không rõ. Chỉ biết có 2 kẻ thực lực có vẻ còn mạnh hơn tôi."

Lạc Giai hỏi:

"2 kẻ kia sử dụng v·ũ k·hí gì, năng lực ra sao?"

Pau:

"2 kẻ đó không sử dụng v·ũ k·hí, chỉ dùng sức mạnh thân thể."



Lạc Giai khẽ ồ 1 tiếng, lại tu luyện thân thể không phải v·ũ k·hí, cũng không chắc, phải gặp trực tiếp mới biết được.

Lạc Giai lúc này khẽ cười nói:

"Ta sẽ không g·iết các ngươi."

2 tên Joe và Pau lúc này đã chuẩn bị tinh thần c·hết, nghe thấy lời nói này của Lạc Giai, giống như nghe được thiên ân đại xá, liền vội vàng nói:

"Tạ ơn đại nhân."

Lạc Giai nói:

"Đừng cảm ơn ta, ta cũng không nói tha c·hết các ngươi."

Chợt Lạc Giai bước đi vào sâu bên trong đội binh.

2 tên kia nghe thấy vậy, chưa hiểu ra Lạc Giai nói cái gì, tâm trạng vẫn còn vô cùng lo lắng. Chợt bọn hắn nghe thấy 1 tiếng vang thật lớn. Cả 2 cố quay đầu nhìn sang, liền thấy lúc này Lạc Giai đã mở cửa lồng sắt đang giam giữ những cô gái của 2 bộ lạc bọn hắn b·ắt c·óc. Trong lòng bỗng nhiên thấp thỏm lo lắng sợ hãi.

Lạc Giai lúc này đang đứng trước những cái lồng giam. Hắn quét ngang 1 vòng. Sau đó ánh mắt khóa chặt 1 cô cái. Nàng bị xiềng xích cả tay và chân, ở riêng 1 chỗ.

Cô gái tầm 18 tuổi, mái tóc đỏ rực lửa phủ che kín cả gương mặt, nàng mang trang phục da thú màu trắng tuyết bó sát của phương bắc ôm lấy thân hình ma quỷ, lồi lõm vô cùng bỏng mắt.

Quả là 1 cô gái có thân hình vô cùng hoàn mỹ, không hề kém cạnh nữ nhân tóc màu lam kia. Lạc Giai chú ý cô gái này 1 phần là vì cô gái này đã bị phế. Trên tay chân đã bị tổn thương sâu sắc, sau này muốn cử động bình thường cũng không thể. Ở cô gái này hắn cảm giác được 1 sự c·hết tâm.

Hắn khẽ bước đến chỗ nàng, tháo ra mặt nạ trên mặt, nhìn thấy đôi mắt lấp ló bên dưới mái tóc, đó là ánh mắt sụp đổ, mất niềm tin, không còn hy vọng sống. Hắn khẽ nói nhỏ:

"Ngươi hận những kẻ gây ra c·ái c·hết cho người thân, cho bộ lạc mình đúng không?"

Cô gái đó khẽ rung người 1 cái nhưng sau đó lại tiếp tục vô thần.

Lạc Giai lại tiếp tục nói:

"Muốn phục thù không, muốn tự tay đ·âm c·hết những kẻ đã gây ra chuyện này không?"

Đôi mắt nàng khẽ xuất hiện 1 chút thần thái, nhưng sau đó chỉ thấy nước mắt nàng rơi xuống.

Lạc Giai lại trầm thấp nói:

"Chỉ cần ngươi nói muốn, ta sẽ cho ngươi lực lượng."

Cô gái lúc này khẽ quay đầu nhẹ nhìn về phía Lạc Giai, nhìn thấy ánh mắt sâu lắng như huyền thiết bảo thạch của hắn, tâm trí bỗng trở nên thoải mái tin tưởng 1 cách lạ thường, môi nàng chợt vô thức run rẩy phát ra 1 âm thanh rất nhu hòa dễ nghe:

"Ta muốn."