Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương 327: Đấu Hoàng vây công




Chương 327: Đấu Hoàng vây công

- Tiêu hao quá nhiều rồi.

Cơ Huyền hôm nay dùng tới ba lần Nh·iếp Hồn chi mâu tiêu hao không ít đấu khí, linh hồn lực cũng bị ảnh hưởng ít nhiều vì đối thủ hôm nay toàn là Đấu Hoàng cường giả. Lần thứ ba có thể miễn cưỡng trấn áp được Đao Hoàng là không tệ rồi.

Nếu giờ có thêm người tới Cơ Huyền cũng khó mà đánh lại nổi. Hắn phải mau chóng chạy thoát thân tới nơi mà Nhã Phi chuẩn bị sẵn để lẩn trốn.

Nhã Phi đã chuẩn bị sẵn một trận pháp dịch chuyển ở gần nơi đấu giá hội tổ chức, chỉ cần đi được tới nơi đó thì có thể an toàn rồi. Mà Cơ Huyền hiện tại cách địa điểm đó không xa, chỉ thêm vài khắc lập tức có thể trốn thoát.

Trên đỉnh đầu Cơ Huyền thời khắc đó lại xuất hiện một màn quỷ dị, không gian bị luồng uy thế đấu khí bao bao trùm cả trăm dặm. Kèm theo đó là thanh âm lạnh lẽo tới cực đỉnh:

- Tặc tử từ nơi nào dám đánh chủ ý lên quý phi của Lạc Nhạn đế quốc. Còn không thủ túc chịu trói.

Giọng nói già nua mang phản phất như lôi đình nổ vang, uy lực so với âm ba của Cơ Huyền cường hãn hơn không biết bao nhiêu lần. Những kẻ nghe tới âm thanh liền bị tâm thần chấn nh·iếp, thở mạnh cũng không dám.

- Cường giả Đấu Tông…. Không đúng, có lẽ chỉ là một kẻ đạt tới nửa bước Đấu Tông mà thôi.

Cơ Huyền nhanh chóng phán đoán được thực lực của đối phương, trước thực lực này chỉ cần hắn quay lưng lại bỏ chạy chính là tự mình tìm c·hết. Vì thế dứt khoát không chạy nữa, dùng con bài hữu dụng duy nhất của bản thân lúc này.

Hoa quý phi không ngừng bị Cơ Huyền truyền điện làm đau đớn cũng vui mừng trước khí tức này, cô ta biết mình sẽ được cứu sớm thôi. Cường giả bậc này thì cách không mà cứu lấy cô ta là hoàn toàn có thể, có khi chỉ một ý niệm đủ làm Đấu Vương đỉnh phong vỡ nát rồi.

Vui không được lâu liền bị Cơ Huyền đem chặn trước mặt làm bình phong.

Hắn thủ trảo siết chặt lấy vào cổ Hoa quý hét:

- Bất kì kẻ nào dám tiếp cận ta không phạm vi mừng dặm ta liền đem Hoa quý phi của các người vặt cổ xuống làm đồ chơi.

- Thật sự to gan, ngươi nghĩ rằng ta sẽ để ngươi làm như vậy chắc.

Bên ngoài phạm vi mười dặm xuất hiện một thân hình già nua, tay tầm gậy, ngũ quan uy nghiêm. Điều kinh dị chính là lão già này có thể lăng không mà không cần cánh đấu khí, đây chính là thể hiện lực lượng của Đấu Tông cường giả.

Đây cũng có gì là ngoài ý muốn, hoàng thất Lạc Nhạn truyền thừa vô số năm có tồn tại một số ẩn thế cường giả hoàn toàn là hợp lý. Nếu không sao đối đầu với Kim Nhạn tông bao năm mà vẫn bình yên vô sư.

Giờ phút này bán kính mười dặm dưới sự xuất hiện của lão già này khiến đấu khí lưu động lại một chỗ sản sinh ra sự áp bức không ngừng ép lên Cơ Huyền.

Đương nhiên Cơ Huyền không dễ dọa như vậy, kéo mặt nạ xuống nói:

- Không ngờ cường giả cấp bậc như lão nhân đây cũng ra mặt vì việc nhỏ này, tiếc là chỉ là Bán Bộ Đấu Tông cũng không phải Đấu Tông chân chính muốn dễ dàng trấn áp ta để đoạt lại Hoa quý phi nguyên vẹn là không có khả năng.

Hoa quý phi muốn mở mồm ra để nhắc là Cơ Huyền không g·iết cô ta vì hắn muốn moi thông tin từ cô. Tiếc là cổ họng đã bị Cơ Huyền chấn trụ không thể phát ra âm thanh được.

Lão già cầm gậy không ngờ một Đấu Vương nho nhỏ lại nhận ra thực lực thật sự của mình. Đấu Hoàng gặp lão còn khó nhận ra được, trừ phi đối phương với cảnh giới Đấu Tông rất quen thuộc.

Trong khi Cơ Huyền và lão già nói chuyện thì có vài thân ảnh che dấu khí tức tiến vào trong phạm vi mười dặm nhằm đột kích sau lưng Cơ Huyền.



Ở trên không Cơ Huyền đương nhiên có chuẩn bị rồi, sau lưng hắn dùng linh hồn lực bao trùm phạm vi năm dặm chỉ cần có khí tức tiến vào lập tức bị phát hiện.

- Xem ra Lạc Nhạn hoàng thất không sợ Hoa quý phi bị m·ất m·ạng nhỉ. Thế thì mất mặt cũng không sao rồi.

Bàn tay Cơ Huyền đem xé toạc váy Hoa quý phi lộ hai bờ vai trắng ngần, cùng gò bồng lúc ẩn lúc hiện. Đến Hoa quý phi cũng không ngờ Cơ Huyền làm ra hành động này chứ đừng nói tới lão già cầm gậy.

Ở phía đế đô, trên tường thành không ít người xuất hiện để quan sát bao gồm cả Lạc Phá Thiên hay Khố Lợi gia tộc đều có mặt đều bị sự lớn mật này của đối phương dọa sợ.

Hành động to gan này trực tiếp khiến lão già cầm gậy tức giận hét:

- Tiểu tử ngươi muốn c·hết.

Cơ Huyền thong dong đáp:

- Đấy là do Lạc Nhạn quốc tự tìm đấy, còn không bảo người rút về. Hay Lạc Nhạn quốc muốn những người khác chứng kiến được bộ dáng kiều mị của quý phi đây. Phải biết đấu giá hội diễn ra nên đế đô náo nhiệt hơn bình thường, những người thực lực khá khẩm lại càng không ít, tùy tiện vài dặm cũng đủ sức nhìn được hết thứ cần nhìn đấy. Ta cũng không ngại động thủ tại đây đâu.

Giọng điệu vô lại ngày Hoa quý phi cũng sợ hãi, nếu thực sự bị Cơ Huyền làm thế thì danh tiếng bản thân coi như mất hết. Hoàng thất sợ cũng khiến cô ta biến mất trên đời bằng cách thần không biết quỷ không hay cho mà xem.

Lão già cầm gậy sắc mặt chẳng tốt hơn bao nhiêu, sao đó các thân ảnh đó lần lượt xuất hiện trên bầu trời. Từ Lạc Vô Song, Kiếm Hoàng, Đao Hoàng hay Địch Lực Mộc Cáp Đề với thuộc của Lạc Phá Thiên cũng đuổi kịp, tất cả những kẻ này đều là Đấu Hoàng.

May là Cơ Huyền bỏ mặt nạ đi xuống rồi, không thì bản thân sẽ bị lộ trước mặt Kiếm Hoàng cùng Lạc Vô Song, hai người này đã nhìn thấy mặt nạ đó. Trong lòng cũng bất đắc dĩ, không ngờ tới đám Đấu Hoàng rảnh rỗi này hành đồng nhanh như thế, từ khi hắn bắt được Hoa quý phi tới lúc này chắc chưa được nửa nén nhang.

- Các vị Đấu Hoàng cùng Bán Bộ Đấu Tông bao vây ta như vậy khiến ta rất sợ hãi nha. Mong các vị lùi thêm vài chục trượng nữa tránh ta sợ hãi quá, bàn tay khó kiểm soát được làm rách thêm một vết LỚN.

Đám Đấu Hoàng xung quanh sắc không ai tốt, nhưng sợ tổn thương tới Hoa quý phi đành tiếp tục lui về mười dặm.

Lão già cầm gậy không dám vọng động, địa vị và thực lực của Hoa quý phi trong hoàng thất vô cùng quan trọng.

Hoa quý phi là “con tin” do Kim Nhạn tông phái tới làm hòa hoãn sự căng thẳng với hoàng thất. Đương nhiên hai phe ám đấu không ít, nhưng nếu Hoa quý phi trước toàn dân thiên hạ bị ô nhục nhau m·ất m·ạng đủ để khiến Kim Nhạn tông có cớ để gây chiến, hoàng thất về lý lẽ sẽ rơi vào thế yếu.

Cân nhắc kĩ lưỡng, lão già cầm gậy tiếp tục mở miệng:

- Chỉ cần ngươi thả Hoa quý phi ra, ta có thể thả cho ngươi một mạng rời khỏi Lạc Nhạn đế quốc.

Lời này so với trước đã mềm mỏng hơn nhiều, thể hiện sự xuống nước.

- Lão hồ ly đừng coi ta là đồ ngốc, từ khi xuất hiện lão đã khóa chặt khí tức của ta rồi. Đừng nói thả người, sợ là khi nới lỏng đề phòng liền bị đ·ánh c·hết trong tức khắc rồi.

Cơ Huyền đối mặt với đông cường giả như này tâm trạng luôn trong trạng thái đề phòng cảnh giác.

- Có phải ngươi muốn biết được tung tích của nữ nhân kia đúng không, hiện tại ta có thể nói cho ngươi biết.

Hoa quy phí giữa lúc này lại lên tiếng muốn kể ra sự tình:



- Nữ nhân đấy c·hết rồi, c·hết từ rất lâu rồi, kẻ mà tình báo các ngươi nhận được là đứa con của nữ nhân đó sinh ra đấy. Kinh ngạc không, nữ nhân đó không những c·hết rồi mà còn sinh ra một đứa con. Giờ ngươi còn tìm muốn nữ nhân đó cũng không tìm được nữa rồi. Hiện nay tới tro cốt chẳng xót lại để ngươi hốt mang về đâu.

Nói tới c·ái c·hết của vợ Tiêu lão, Hoa quý phi sắc mặt có phần thoa mãn kì dị.

- Ý ngươi là người đó c·hết rồi! Còn để lại một đứa con ngoài dã thú?

Giọng nói Cơ Huyền mang theo chút kinh ngạc, Hoa quý phi tinh tường nghe ra phần kinh ngạc này, tiếp lời:

- Sao nào, cảm thấy ngoài ý muốn phải không. Cảm thấy mọi thứ nguy hiểm mà mình trải qua đều là tốn công dã tràng. Và thậm chí ngươi sẽ phải bỏ mạng ở đây vì một kẻ đ·ã c·hết từ lâu rồi. Đáng tiếc vì sinh mạng của mình không.

- Đúng là ngoài ý muốn, giống như việc quý phi lại quen với giật điện, có thể tụ lại được một thành đấu khí trong người muốn công kích ta.

Cơ Huyền ánh mắt nham hiểm, đem luồng lôi điện tăng thêm sức đánh sâu người Hoa quý phi.

Một thành đấu khí Hoa quý phi điều động được liền bị một đòn Cơ Huyền đánh tan, trường tiên đồng thời siết chặt lại thêm. Cô ta lại rơi vào trạng thái vô lực.

- Chính giây phút này.

Lão già cầm gậy luôn khóa chặt Cơ Huyền, vào lúc Cơ Huyền ra tay với Hoa quý phi chính là thời điểm hắn lơ là cảnh giác. Ra tay chính lúc này đủ khiến Cơ Huyền c·hết không có chỗ chôn thây. Lực lượng trong thân thể vốn được lão âm thầm điều động tức khắc bùng phát ra, khí thế như thiên quân vạn mã biến ảo.

Khí thế to lớn lại biến thành quang luân bé như đầu ngón tay, dùng tốc độ như xuyên qua cả hư không ập tới.

- Tinh Hà Lưu Quang.

Cơ Huyền trước đợt t·ấn c·ông nhanh chóng này hoàn toàn không đủ khả năng phòng bị.

Oanh.

Bất ngờ một đạo kiếm quang bán nguyệt từ đâu bổ ra bắn tới quang luân kia. Hai năng lượng bằng nhau cùng v·a c·hạm ra ra v·ụ n·ổ nhỏ, phát ra xung kích.

Cơ Huyền ở trung tâm v·ụ n·ổ bị hất bay ra cả dặm, mới miễn cưỡng vững lại.

Hoa quý phi lại thảm hơn, bản thân không có đấu khí phòng thân, dựa vào thân thể mình đối kháng với xung kích làm bản thân bị hộc máu, dáng vẻ chật vật vô cùng.

Cô ta không tin được là kế hoạch của mình lại thất bại trong ngang tất. Vốn cô ta sẽ giả vờ kể về tin tức nữ nhân kia làm Cơ Huyền phân tâm, muốn âm thầm tụ lại đấu khí phản kích sau đó bị đối phương phát hiện, đây là một phần của kế hoạch.

Vì chỉ khi Cơ Huyền đánh tan đấu khí trong người Hoa quý phi mới khiến sự cẩn thận hắn lộ ra kẽ hở. Với các cường giả khác nắm bắt khoảng khắc đó rất khó, nhưng có Bán Bộ Đấu Tông ở đây, điều đấy là hoàn toàn khả thi. Và sự thực đã chứng minh Cơ Huyền suýt bị c·hết.

Cuối cùng kế hoại thất bại trong ngang tấc vì Cơ Huyền có trợ thủ giúp đỡ.

Cơ Huyền nhận lại một mạng đại khái hiểu được vấn đề, không khỏi cảm thán nữ nhân này đầu óc không tầm thường chút nào. Lại thắc mắc người vào vừa cứu mình.

- Bỏ nữ nhân đấy lại đi, con không thể mang theo cô ta bỏ trốn được đâu, các Đấu Hoàng khác đã nhân cơ hội hành động rồi.



Một âm thanh truyền vào trong đầu Cơ Huyền.

Với âm thanh quen thuộc này, hắn không do dự làm theo.

Đem Hoa quý phi đẩy ra ngoài, Cơ Huyền đá một cước khiến cô ta bay thẳng về lão già cầm trượng.

Lão gài cầm trượng co rút trong mắt lại.

Những Đấu Hoàng đang chuẩn bị công kích kia lại đình trệ vì hành động đột ngột này.

Còn mấy kẻ tạp nhạm khỏi phải nói đã ngây người tại chỗ, lại có thể hạ thủ với nữ nhân tuyệt mỹ giống Hoa quý phi. Tên này là thần thánh phương nào, hay là hòn đá tu luyện thành người mới có lòng dạ sắt đá như thế.

Cơ hội tới, Cơ Huyền lao xuống dưới mặt đất, đây là khe núi. Nơi này chính là địa điểm đào thoát mà Nhã Phi bày ra cho hắn. Chấn động vừa rồi vừa vặn đẩy hắn lại gần trận pháp dịch chuyển hơn.

- Mau t·ấn c·ông

Mấy Đấu Hoàng thấy Cơ Huyền bỏ chạy xuống khe núi, liền thi triển ra công kích.

Dưới khe núi bắn ra vô số cơn lốc sắc bén, âm vang như sấm sét từ khe núi phát ra.

Chỉ thấy một cự kiếm khổng lồ từ bên dưới khe xúi xuyên thằng ra bên ngoài, nhắm tới mấy Đấu Hoàng kia mà oanh kích.

Những Đấu Hoàng kia đồng thời thi triển ra đấu kĩ, trước kiếm thế kinhh thiên thế này không ai dám đón đỡ.

Vô số đạo áo đủ sắc màu do những Đấu Hoàng cường giả kia phát ra v·a c·hạm vào cự kiếm khổng lồ phát ra âm thanh đau tai nhức óc.

Tức khắc, khe núi xung quanh chấn động, mặt đất ở ngay gần rứt toác đổ vỡ. Nơi v·a c·hạm trực tiếp giữa các loại công kích biến mọi thứ thành khói bụi, chỉ còn lại những cơn lốc năng lượng đang tàn sát tứ phía, các loại mảnh vụn bay trên bầu trời vô định.

Tới ít phút sau mới ngừng lại, các mảnh vụ đang bay liền rơi xuống, âm thanh cũng lắng đọng lại. Cái khe núi nhỏ trước mắt không ngừng sụp đổ, đất đá rơi xuống.

- Tên đó đ·ã c·hết hay chưa?

Địch Lực Mộc Cáp Đề hỏi.

- Đương nhiên là chưa c·hết, hắn cùng đồng bọn chắc chắn đã dùng thủ thuật gì đó trốn được rồi.

Lạc Vô Song nhàn nhạt nói.

- Lạc Vô Song, con đem Hoa quý phi về cung điện trước. Sự tình ở đây ta trực tiếp ở lại xem xét.

Lão già cầm gậy đã mở lời, Lạc Vô Song cũng ôm lấy Hoa quý phi đưa về tẩm cung. Lão quay ra nói với mấy Đấu Hoàng:

- Chư vị ở đây cho lão hủ mượn một phần sức để bắt lấy tặc tử.

- Bọn tại hạ nguyện dốc hết sức.

Đám Kiếm Hoàng, Đao Hoàng, Địch Lực Mộc Cáp Đề cũng ôm quyền đáp.

Xong đám cường giả Đấu Hoàng mỗi người một hướng trên trời dưới đất đều lật qua một lần muốn tìm được manh mối về hai tên tặc nhân kia sao có thể biến mất quỷ dị như thế.