Chương 328: Các loại tin vui
Tại một gian phòng xa hoa nọ, hai bóng người đột ngột xuất hiện một cách quỷ dị.
Cơ Huyền đáp xuống đất có phần miễn cưỡng, dáng vẻ cùng khí tức vừa vặn biến về nguyên bản, hiệu lực Hoán Hình Phù tiêu hao vừa đủ. Hắn nhìn sang người bên cạnh vừa cứu mình, cười hì hì nói:
- Lần này may có Tiêu lão đến ứng cứu, bằng không khó mà chạy thoát nổi.
Người thần bí ứng cứu Cơ Huyền ngoài Cơ Thiên Dương ra đương nhiên khó có ai làm được trong tình cảnh khi đó.
Cơ Thiên Dương liếc Cơ Huyền giọng đầy giáo huấn:
- Hừ, nếu tiểu tử con dùng hết bài tẩy thì chạy thoát khỏi dây dưa ngay khi rời khỏi đế đô tại sao lại để bản thân rơi vào tình trạng như khi nãy, đối đầu với một đám Đấu Hoàng cùng lão già bất tử của hoàng thất. Nếu không phải ta là người tham gia đấu giá hội vừa vặn ứng cứu con, thì dưới sự quần công của đám Đấu Hoàng cường giả kia con tính chạy thoát thế nào.
- Đúng là vừa nãy có phần hung hiểm, nhưng Nhã Phi đã chuẩn bị cho con đường thoát thì chắc chắn nàng ấy chắc không để con gặp sự tình nguy hiểm tới tính mạng. Bằng chứng không phải là lão nhân gia trấn thủ tại nơi đó đấy, có khi mời được người cũng nằm trong tính toán của cô ấy rồi.
Nằm bẹp ở dưới đất, Cơ Huyền không hề để tâm đáp, đối với sự tình Nhã Phi sắp xếp hắn vẫn tin tưởng. Tự luyến một chút mà nói thì sự tự tin với việc Nhã Phi sẽ đặt an toàn của hắn lên trên hết, không để hắn có mệnh hệ gì đâu.
Cơ Thiên Dương ném ánh mắt phức tạp cho tiểu tử nhà mình, trước là Vân Vận một Đấu Hoàng kiêm tông chủ của Vân Lam Tông, giờ tới Nhã Phi chủ nhân đế quốc thương nghiệm xuyên biên giới cùng thực lực không kém. Không biết tên nhóc này có cái vận khí gì mà quen được những nữ nhân xuất xắc về mọi mặt thế.
Mà hai nữ nhân này không ai là ngọn đèn cạn dầu, không biết bọn họ gặp nhau chưa. Nếu tiểu tử này một chân đạp hai xuồng thì tương lai rất đáng lo đấy.
Cơ Huyền không biết lo lắng trong lòng Cơ Thiên Dương, hắn nhớ tới một kiếm kinh thiên Cơ Thiên Dương thi triển ở đáy vực tò mò hỏi:
- Tiêu lão, một kiếm kinh thiên vừa nãy so tới Tứ Quý Tuyệt Sát Trận còn lợi hại hơn không ít. Có phải người đã khôi phục thực lực rồi đúng không.
- Cũng không hẳn là khôi phục.
Cơ Thiên Dương nắm chặt lòng bàn tay tự tin nói:
- Hiện nay ta đã đặt một bước chân vào cảnh giới Đấu Tông, tuy tích lũy không bằng lão già trấn thủ hoàng thất kia nhưng so với Đấu Hoàng đỉnh phong khác lại có thể dễ dàng đánh bại.
Nghe thấy vậy, Cơ Huyền ngồi phắt dậy vỗ tay chúc mừng Cơ Thiên Dương, hắn thờ dài:
- Nếu biết người đề thăng cảnh giới thì con không cần tồn sức diệt Thương Minh lão quỷ nữa. Lão quỷ đó bám lấy Khố Lợi gia tộc ăn không ít đồ tốt, tốc độ khôi phục vô cùng nhanh. Diệt lão ta và đám trưởng lão Khố Lợi gia tộc rất mệt mỏi.
Cơ Thiên Dương biết Cơ Huyền diệt Thương Minh ánh mắt kinh ngạc, rồi chuyển sang vui sướng, bàn tay vỗ vai hắn nói:
- Thì ra là nhờ con đã diệt Thương Minh! Thế là hợp lý rồi, vậy việc ta có bước tiến chính là nhờ con rồi.
- Ta lúc đầu tính mai phục ở động phủ cất giữ không ít báu vật do Thương Minh lập nên, tên đó muốn khôi phục thực lực về đỉnh cao tên đó nhất định phải tới đó. Không ngờ thời gian trước cấm chế quanh động phủ tiêu tan chứng minh kẻ lập ra cấm chế đ·ã t·ử v·ong. Như vậy thì ta liền ngư ông đắc lợi, chiếm hết tích lũy của lão quỷ đó làm đồ riêng. Trong đấy còn có một khỏa Lục phẩm đan dược Phá Tông Đan do Dược Hoàng Hàn Phong đề luyện ta liền phục dụng nó liền tiếng một bước vào Đấu Tông.
Cơ Huyền khẽ mỉm cười, không ngờ diệt Thương Minh lại khiến cho Cơ Thiên Dương nhận được một đống tiện nghi như vậy. Đồng thời không biết Thương Minh gọi là may mắn hay xui xẻo, mình lúc sống bào người khác khi c·hết bị người khác bào lại. Đúng là nhân quả tuần hoàn.
Nói qua việc vui, Cơ Huyền nhìn Cơ Thiên Dương, thở dài cuối cùng nói tới trọng điểm bản thân mình thu được:
- Con gái của người vẫn còn sống.
Lời vừa nói ra, không khí cứng lại.
Cơ Thiên Dương cũng im bặt, hô hấp có phần dồn dập, quay lưng về phía Cơ Huyền, vài phút sau mới lên tiếng hỏi:
- Là sự thật.
- Chính con đã thăm dò, trước khi trốn thoát cô ta đã cố tình dùng nó khiến con lung lạc để có thể đắc thủ trảm sát con. Với tình hình lúc đó thì chỉ có lời nói thật mới khiến con buông lỏng cảnh giác được, càng khiến cho kế hoạch g·iết c·hết con thành công nên không có lý do gì để nói dối.
Cơ Huyền giọng điệu chắc chắn đáp.
Được lời khẳng định, Cơ Thiên Dương chỉ thốt ra hai chữ:
- Thật tốt.
Hai chữ ngắn ngủi, Cơ Huyền vẫn có thể nghe ra được âm thanh có phần run rẩy từ lão nhân. Hắn biết Cơ Thiên Dương đang cố gắng kìm nén tâm trạng, nhưng hắn vẫn còn nói những lời còn lại:
- Tuy hiện tại biết nơi ở con gái người, chỉ có điều vị cụ thể nơi nào chưa thể xác định. Nơi xuất hiện cuối cùng của cô ấy là ở trong cung Hoa quý phi ở, cũng là nơi có nhiều khả năng cô ấy vẫn đang ở nhất. Về phần thê tử của người, con không thăm dò được tin tức gì…..
Chưa kịp nói hết lời, đã cảm thấy bóng đen trước phủ trước mặt. Cả người Cơ Huyền bị Cơ Thiên Dương ôm chặt lấy, giọng lão ghẹn ngào:
- Con đã rất tốt rồi. Thật sự cảm ơn con rất nhiều, cảm ơn con rất nhiều….
Cơ Huyền bị cái ôm này làm cho có phần bất ngờ, hắn hơi mỉm cười cái tay vỗ về Cơ Thiên Dương giống như cách Cơ Thiên Dương từng dỗ dành mình lúc còn bé.
Một lúc sau Cơ Thiên Dương đã lấy lại sự bình tâm, nói:
- Được rồi, con có thể tìm manh mối tới đây là tốt rồi. Sự tình còn lại để ta làm đi, Hoa quý phi hiện nay từng nợ ta một ân tình, ta có thể tìm nàng nói chuyện một lần.
- Hai người có quen biết? Vậy cô ta từng là người của Kim Nhạn tông thật. Lại còn nợ người một ân tình?
Thông tin mới mẻ này làm Cơ Huyền chưa kịp tiếp thu.
- Cô ta đương nhiên là người của Kim Nhạn tông, tên thật cô ta là Hoa Thiên Thiên. Năm xưa ta cùng Hoa Thiên Thiên và Lạc Nhạn Thiên ở
Kim Nhạn đều là những đệ tử chân truyền có tiềm năng kế thừa chức vị chưởng môn. Ai mà ngờ tới một ngày cô ta nói mình sẽ từ bỏ tất cả mọi thứ để có thể sống với người mình yêu – một đệ tử thiên phú tầm thường trong tông môn.
- Đương nhiên tông môn không hề đồng ý với điều đó, đã mạnh mẽ chia cắt cả hai. Hoa Thiên Thiên bị ép trong tông môn không ngừng bị cao tầng nhồi nhét các tư tưởng của bọn họ, về phần thiếu niên thì bị trục xuất khỏi tông môn. Thiếu niên này cũng kiên cường thời gian đầu quỳ không đi mong cảm động dược đám cao tầng. Thời gian qua đi thiếu niên nhận ra cảm động không nổi, liền xây một căn nhà tạm bợ ở gần Kim Nhạn tông phục sẵn. Đám cao tầng ngứa mắt sai mặt, sai để tử không ngừng gây phiền phức cho tên đó ép hắn dọn đi hắn cũng quật cường không đi. Lại thêm mấy năm qua đi, Hoa Thiên Thiên coi như thỏa hiệp mới lấy lại tự do. Kể qua là cô ta giả bộ thỏa hiệp, âm thầm nhờ ta trợ giúp.
- Khi đó ta cảm thấy giúp Hoa Thiên Thiên rời đi cũng không có việc gì, vì chức vị chưởng môn đó chắc chắn thuộc về ta nên ta âm thầm sắp xếp để cô ta thoát thân. Kế hoạch vốn có sự trợ giúp của ta là hoàn hảo mà không biết tại sao tông môn lại phát hiện ra. Kết quả thì thiếu niên kia bị đ·ánh c·hết trước mặt Hoa Thiên Thiên, cuối cùng cô ta b·ị b·ắt về tông môn.
Giọng Cơ Thiên Dương có phần tiếc nuối, cả hai người bọn họ đều sinh ra trong tông môn, số mệnh lại b·ị t·ông môn trói buộc, từng phảng kháng rồi kết cuộc đều mất đi những thứ mình yêu thương. Ngừng một chút lại nói tiếp:
- Từ khi b·ị b·ắt về Hoa Thiên Thiên như con rối không có linh hồn, ta cảm thấy có chút áy náy nên thi thoảng ghé tới thăm Hoa Thiên Thiên nói chút lời động viên. Có không ít lần sư phụ muốn đem Hoa Thiên Thiên ném đi “tặng” cho các thế lực khác, do tình trạng Hoa Thiên Thiên không còn có thể cống hiến cho Kim Nhạn tông nữa đem đổi lợi ích thực tế tốt hơn. Ta cũng giải vây không ít lần, sự tình sau này ta không thể tiếp tục can thiệp, có thể vì thế cô ta bị gả tới hoàng thất.
Cơ Huyền rơi vào trầm ngâm, theo lời kể của Cơ Thiên Dương thì Hoa Thiên Thiên là người nợ ân tình và có lẽ căm thù Kim Nhạn Tông. Vậy có khi cô ta vì chống đối hay trả nợ ân tình liền giữ lại con gái Tiêu lão để bảo hộ không? Có thể vì hắn bịa chuyện thật quá nên Hoa Thiên Thiên mới không nói ra tung tích con gái Tiêu lão.
Nếu sự thật là như vậy thì cách tiếp cận của Cơ Huyền là sai ngay từ bước bịa chuyện rồi, nếu nói ra sự thật thì có thể sẽ nhận được thông tin hữu ích. Nói cách khác sự tình bị phức tạp nên là do Cơ Huyền quá vội vàng hành động khi thông tin về Hoa quý phi không có nhiều.
Bản thân mặc định kẻ đang giữ con gái Tiêu lão là kẻ xấu, cần dùng thủ đoạn để cứu người, thủ đoạn xử dụng khiến đối phương có ấn tượng xấu với mình.
- C·hết tiệt, là con hành động quá vội vàng rồi, nếu con thảo luận với người trước có lẽ sẽ không trở nên rắc rối như hiện nay.
Thấy Cơ Huyền khôn mặt cau lại, tự trách. Cơ Thiên Dương vỗ đầu hắn an ủi:
- Đó không phải lỗi của con, dù khi đấy con tìm ta thì ta cũng không thể hồi đáp con được. Trong thời gian phát sinh sau đó thì con quyết định không có sai, hơn nữa Hoa Thiên Thiên quả thực từng được ta trợ giúp trong quá khứ. Hiện nay cô ta có nhớ lấy ân tình đó hay không chúng ta không chắc chắn được.
Lời Cơ Thiên Dương nói không phải không có lý, thời gian mấy chục năm qua đi đủ để nhiều thứ bị lãng quên, bao gồm cả quá khứ.
Cơ Huyền biết Cơ Thiên Dương đang an ủi mình, hắn cũng không tiếp tục tự trách mình trong giả thiết nữa. Hắn nói:
- Điểm tốt của việc này chính là dù Hoa Thiên Thiên có muốn bảo vệ hay khống chế con gái của người thì việc hôm nay sẽ ép Hoa Thiên Thiên làm ra hai lựa chọn. Một chính là âm thâm chuyển con gái người đi, trường hợp này con sẽ nhờ Nhã Phi để ý, chỉ cần đem người ra bên ngoài hoàng cung con sẽ ra tay tóm gọn.
- Chỉ sợ cô ta chọn trường hợp phòng thủ trong tẩm cung như vậy muốn hạ thủ thì khó khăn hơn. Nhưng điều đó khiến con gái người thành mục tiêu bất động, chúng ta có thể bầy kế kĩ lưỡng hơn.
Sự tình hôm nay phát sinh Cơ Huyền biết hoàng thất Lạc Nhạn không hề yếu kém, có thể hiệu triệu cường giả Đấu Hoàng, còn xuất hiện thêm một Bán Bộ Đấu Tông. Nhờ đó có thể đề phòng ít nhiều trong trường hợp phải t·ấn c·ông hoàng cung cứu người. Về bản đồ hoàng thất hắn tìm tới Lạc Vô Song hoặc Lạc Phá Thiên hỏi thử.
- Phải rồi, tuy người đã biết tung tích con gái mình có điều người đừng trực tiếp tới tìm Hoa quý phi dò hỏi. Hiện nay chúng ta không biết cô ta là tốt hay xấu không nên vọng động.
Cơ Thiên Dương nói:
- Ta biết cân nhắc, trước khi chắc chắn không mạo hiểm khiến mục đích bị bại lộ đâu Được rồi, ta vắng mặt tương đối lâu rồi cần phải quay về chỗ tập hợp của đám trưởng lão Kim Nhạn tông đây.
- Phải rồi, người đi chắc Lạc Nhạn Thiên sẽ phái trưởng lão đi trông chừng người. Sao người có thể rời khỏi bọn chúng để ứng cứu con được. Có sợ bọn chúng nghi ngờ không.
Cơ Huyền hơi lo lắng hỏi. Trái lại Cơ Thiên Dương thoải mái đáp:
- Bọn chúng có nghi ngờ cũng chẳng dám hé mồm ra nếu không có chứng cứ, đừng quên hiện tại ta gần như là Đấu Tông rồi. Bọn chúng dám bép xép linh tinh ta liền tìm từng tên dạy dỗ.
Cơ Thiên Dương chuẩn bị rời đi, trước đó dặn dò Cơ Huyền thêm một lần rồi:
- Mà con cũng nhớ kĩ đừng có hành động hấp tấp, có được tin tức hay chuẩn bị hành động nhớ nói lại với ta. Đừng cố ý hành động như vậy.