Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh

Chương 307: Đào chạy




Chương 307: Đào chạy

Cơ Huyền mau chóng đỡ lấy Lạc Vô Song hỏi:

- Thế nào rồi?

- May mà vừa nãy lấy mất bộ khải giáp mặc vào, đã cản phần lớn sát thương nên không quá nghiêm trọng.

Lạc Vô Song không ngờ đòn t·ấn c·ông kia lại mạnh tới như vậy, may mà trước đó mặc bộ giáp bên trong nếu không thì không c·hết cũng mất nửa mạng.

Tuy là an toàn nhưng Lạc Vô Song vẫn cảm nhận được đòn vừa rồi vẫn tạo nên nội thương nhỏ. Trước ngực đau nhói, làm hô hấp trở nên khó khăn hơn.

- Ăn viên đan này cầm cự đi.

Cơ Huyền lấy ra viên đan dược đưa cho Lạc Vô Song nuốt lấy.

- Các ngươi c·hết cho ta.

Lão già kim bào thét to một tiếng, lão cùng hai huynh đệ lập tức chớp thời cơ, Cơ Huyền đỡ lấy Lạc Vô Song lần thứ hai thúc dục năng lượng thúc không ngừng truyền vào thanh kiếm quỷ dị. Đem thanh kiếm mà xông tới chỗ cả hai người.

Bọn hắn tin tưởng dưới một kiếm này, chỉ với một Đấu Vương nho nhỏ thì căng bản không đỡ nổi được.

Cơ Huyền cảm nhận được nguy cơ, lập tức đem hai viên lôi châu bóp nát rồi ném ra phía trước.

Oanh.

Vô số lôi quang lần nữa xuất hiện nổ tan trong không trung. Dưới vô số lôi quang bùng nổ, thanh kiếm quỷ dị kia cũng không thể nào nhanh chóng xông qua được.

Nhân cơ hội này, Cơ Huyền cõng lấy Lạc Vô Song trên lưng cật lực mà bỏ chạy.

Ba lão già kia cũng không nghĩ tới đối phương vẫn còn lôi châu.

- Lôi châu cũng vô dụng, nếm thử kiếm của bọn ta đi.

Thủ ấn cả ba biến đổi, thanh kiếm quỷ dị kia như phát điên xuyên qua v·ụ n·ổ mà chém thẳng lên người Lạc Vô Song đang ở trên lưng Cơ Huyền.

- Ẩm Huyết kiếm.

Cơ Huyền quay người, Ẩm Huyết kiếm vung lên bổ vào thanh kiếm quỷ dị kia để ngăn chặn lại. Vung lên một kiếm ngăn cản lại, vậy mà hắn cảm nhận được sức năng phi thường khỏ tưởng tượng nổi, cả thanh kiếm phát ra cảm giác lạnh lẽo khủng bố.

Thanh kiếm quỷ dị trong v·ụ n·ổ của lôi châu cũng không giảm bớt áp lực, nó v·a c·hạm vào với Ẩm Huyết kiếm không hề rơi vào hạ phong.

Rắc… Phanh

Trên chỗ v·a c·hạm của Ẩm Huyết kiếm vậy mà vang lên tiếng nứt, thanh kiếm quỷ dị phá vỡ mất một góc của kiếm đâm ngang qua bắp tay Cơ Huyền.

Cơ Huyền trừng mắt khó tin nổi thanh kiếm kia lại có sức mạnh đánh nứt Ẩm Huyết kiếm của hắn.

- Keng!

Khi kiếm đâm vào tay Cơ Huyền vang lên một tiếng kim loại thanh thúy. Một vài mảnh vỡ rơi khỏi ống tay áo hắn. Thì ra bên dưới áo bào đen chính là bộ giáp mà Cơ Huyền thó được ở kho Khối Lợi gia. Khi đó mặc vào là quyết định chính xác, bằng không giờ đã b·ị t·hương mất rồi.

Hắn hét lên một tiếng, vội vàng chuyền tất cả đấu khí vào trong kiếm cường thế đánh bật thanh kiếm quỷ dị kia ra bên ngoài.



Thanh kiếm b·ị đ·ánh bật ra vài trượng.

- Mẹ kh·iếp, bám dai như đỉa đói vậy.

Cơ Huyền sắc mặt không tốt nổi khi bị Khố Lợi gia tộc này bám chân bám tay không chạy được. Cứ thế này thì cả hai b·ị b·ắt cũng là điều sớm muộn mà thôi.

Hắn cắn răng, cùng lắm thì lấy ra Ách Độc Hồn bảo hạp châm dùng hao phí một lần.

Đúng lúc này Lạc Vô Song nói:

- Với tình trạng hiện nay của chúng ta sớn muộn cũng b·ị b·ắt thôi, ta còn một con bài có thể liều mạng tạo ra cho chúng ta câu được một chút thời gian để chạy thoát được.

- Có khả thi không?

Cơ Huyền nghi ngờ hỏi.

- Nó là đấu kĩ Địa giai, với thực lực hiện nay ta thi triển không thể ngăn được bọn hắn quá lâu, nhưng chắc đủ để ngươi thi triển bộ pháp kì diệu đó chạy khỏi Khố Lợi gia tộc. Cũng không còn thời gian để suy nghĩ đâu, ta sẽ thi triển nó mau chóng tiếp cận gần ba lão cẩu đó để ta thi triển.

Nói xong, Lạc Vô Song lấy ra một viên đạn dược lam sắc, nuốt vào miệng.

- Được.

Cơ Huyền cũng đặt niềm tin vào Lạc Vô Song, cất Ẩm Huyết kiếm đi, đấu khí không còn tiết kiệm nữa, bùng nổ:

- Dị hỏa, ra đi.

Trên người Cơ Huyền phát ra một cột đấu khí hỏa diễm nóng bỏng, hỏa diễm như cột lửa phóng thẳng lên trời hóa thành một đầu hỏa long giữa không trung không ngừng uốn lượn, hỏa diễm tỏa ra ánh sáng như ban ngày.

Theo điều khiển của Cơ Huyền, hỏa long hung tợn dơ nhanh nuốt nhắm tới mấy lão già kia mà bổ nhào tới.

Nhìn thấy hỏa long bay tới, vẻ đắc chỉ của ba lão già cũng thu hồi lại ít nhiều. Đối mặt với dị hỏa có thể thiêu đốt vạn vật, kinh thường chính là tự tìm cái tử lộ cho bản thân.

Ba lão già biến đổi thủ ấn, toàn bộ đấu khí tụ quanh dị kiếm kia, rồi mau chóng hóa thày đầu quái điểu tràn ngập huyết khí.

Lập tức hai quái thú được ngưng tụ thành lao vào quần chiến với nhau.

Quái điểu không trên không, tốc độ ưu việt không ngừng cắn xé lấy hỏa long, từng đạo hỏa diễm rơi xuống bên dưới tạo thành hiện trường h·ỏa h·oạn. Dù vậy ba lão già kia cũng không quan tâm tiếp tục công kích.

Quái điểm liên tục thắng thế, không ngừng đả thương hỏa long tới mức không thể phản công làm ba lão già vô cùng đắc ý.

Ai ngờ hỏa long vùng lên, ngắm chọn khoảng khắc mà dùng thân thể to lớn mà thân thể quận lại quái điểm bên trong người, khóa chặt không gian tự do di chuyển của nó. Đồng thời dị hỏa không ngừng thiêu đôi song dực, khiến cánh của quái điểu bị hao mòn không có ít. Tốc độ cũng giảm đi không hít.

Hai loại năng lương ngưng tụ không ngừng giằng co trên không trung, tạo ra từng đạo nổ làm cho tứ bề quanh cuồng. Hai loại năng lượng xung kích tác động lên không gian, mơ hồ sản sinh ra vặn vẹo.

Lúc này ở dưới mặt đất Khố Lợi gia, thuộc hạ cảnh giới không cao liên tục bị c·hấn t·hương, bao gồm cả đám tử sĩ vậy quay.

Khố Lợi gia chủ cũng không chịu nổi bao lâu âm thầm lùi về sau lưng đám thuộc hạ.

- Lôi Thuấn.



Trong khi ba lão già kia dồn sự chú ý vào hỏa long, Cơ Huyền dùng Lôi Thuấn lập tức xuất hiện ngay gần ba lão già đó.

- C·hết đi.

Xung quanh ba lão già xuất hiện nhiều tử sĩ bảo vệ, Cơ Huyền cầm Ẩm Huyết Kiếm chém ra một đường máu để có thể tiếp cận được.

Ba lão già kia ngay tức khắc cảm nhận được nguy cơ, hai lão già gỡ bỏ thủ ấn kết hợp, đồng loạt xuất ra vũ kĩ của bản thân.

- Pháp Phong Chưởng.

Tam trưởng lão bao phủ bàn tay bởi phong đấu khí các ngón tay hơi uốn cong, một cơn lốc mạnh mẽ phá không bắn ra.

- Hỏa Toái Nha.

Nhị trưởng lão lại hỏa đấu khí tụ lại ở trong bàn tay thành một thủ trảo lớn, thủ trảo cách không lao về hướng Cơ Huyền.

Cơ Huyền hiện nay không còn đủ sức nghênh đỡ hai đòn t·ấn c·ông đó, mà chỉ còn dựa vào đấu khí ít ỏi mà Ẩm Huyết kiếm hấp thụ được mà duy trì thôi.

Hắn nói:

- Ta không đủ sức phản kích đâu, nếu mà tránh lần này thì sẽ mất cơ hội tiếp cận bọn chúng đấy.

- Không cần thiết phải tránh, còn lại để ta đi.

Lời nói của Lạc Vô Song mang theo hơi lạnh thấu xương.

Lúc này Lạc Vô Song cả người trở nên lạnh giá, Cơ Huyền cảm thấy như cõng khối băng trên lưng vậy. Không chỉ thế cả người hắn cũng gần như đóng băng lại, kết từng khối tuyết trên da.

Rùng mình một cái, Cơ Huyền miễn cưỡng kéo ra một tia dị hỏa phủ ngoài cơ thể chống chọi lại với cái băng lãnh này.

Lạc Vô Song khẽ nói:

- Băng Nguyên Thiên Địa.

Từ người Lạc Vô Song phóng nó một làn sương lạnh bao phủ, không gian xung quanh mơ hồ kết cứng lại.

Làn sương tỏa ra kia gặp được Hỏa Toái Nha cùng Pháp Phong Chưởng, một cảnh tượng vô cùng quỷ dị xuất hiện. Hai đạo năng lượng gặp làn sương ngay tức khắc bị đông cứng trong hư không, hoàn toàn không thể di chuyển thêm một chút nào.

- Nguy rồi.

Mấy lão già kia cũng nhận ra được sự nguy hiểm của đấu kĩ này, đại trưởng lão lập tức buông bỏ thủ ấn muốn vận chuyển đấu khí chi dực để bay khỏi, nhị trưởng lão cùng tam trưởng lão cũng vậy.

Đáng tiếc vẫn muộn một bước tốc độ di chuyển của làn sương rất nhanh, thoáng chốc đã bao lấy phạm vi một trượng. Những người trong phạm vi này mau chóng bị đóng thanh cột băng.

- Đừng có hòng. Huyết Ma Ưng Trảo!

Trong lúc sắp bị đóng băng, đại trưởng lão vận chuyển đấu khí cuồng bạo biến hóa thành một cái ưng trảo dài vài trượng, khí thế lăng lệ xuyên qua khí lạnh hung hăng chộp xuống về phía Cơ Huyền.

Đòn này đánh ra còn cường đại hơn của hai trường lão kia, xuyên qua băng kết.

Cơ Huyền không ngờ lão quỷ này liều mạng tới mức như vậy, đánh ra một quyền Lãng Trọng Điệp để ngăn lại.

Phanh!



Đấu khí giao động kịch liệt. thoáng chốc như sấm rền vang lên, rồi mau chóng tiêu tán.

Cơ Huyền miễn cưỡng hóa giải được đòn công kích của đại trưởng lão, dù vậy trên cánh tay của hắn vẫn lưu lại một dấu bàn bay kinh khủng, máu tươi chảy ra từng giọt.

Mặc kệ thương thế, Cơ Huyền vội vàng tháo chạy trước.

Sau vài hô hấp, một đạo quang từ trong làn sương bay ra. Bay ra bên ngoài khối lợi gia tộc với tốc độ nhanh nhất. Mà đầu hỏa long cũng thu lại hóa thành một tia sáng nhập vào đạo quang đó bỏ lại thanh kiếm kia không ai điều khiển mà dừng lại ở trên đó.

Làn sương tiếp tục chỉ duy trì trong một thời gian ngắn, sau vào hô hấp làn sương cũng tan đi.

Để người ta kinh ngạc là trong phạm vi một trượng đó tất cả đều hóa thành băng sương, có tới vài người bị đóng thành băng, bao gồm cả ba trưởng lão Khố Lợi gia tộc.

Rất nhanh thôi tượng băng ba trưởng lão hơi rung lên, vết nứt chằng chịt bắt đầu xuất hiện.

- Rắc.

Tiếng đổ vỡ vang lên, từng đạo băng bắn ra ngoài, ba trưởng lão đã khoát khỏi băng phong.

- Không ngờ bọn chúng còn độc chiêu này, chúng ta phá được lớp bên ngoài nhưng bên trong vẫn còn lưu lại hàn khí không xử lý sẽ thành ám tật, càng không thể đuổi theo đám trộm vặt đó.

Sắc mặt ba trưởng lão có phần không tốt, dù sao chiến thắng đến miệng rồi lại để lọt mất. Phải là ai cũng khó lòng mà vui được.

- Đệ yên tâm, một tên trong số bọn chúng dính phải Huyết Ma Ưng Trảo của ta rồi, nếu bị huyết khí xâm nhập vào bên trong thì gây ra nội thương còn mạnh mẽ hơn. Cộng với tiêu hao nhiều thế rồi không chạy xa được đâu

Đại trưởng lão lại không hề lo lắng nói.

- Chưa kể ta đã thông chi cho “tên đó” rồi, dù chạy thoát khỏi chúng ta cũng không thoát khỏi tên đó đâu.

Nhị trưởng lão cũng an ủi chút, nghĩ lại Khố Lợi gia tộc tan hoang vẫn không kìm được chửi thầm:

- Hừ, tên đó cũng chẳng phải tốt lành gì. Để chúng ta tổn thất như này mới ra tay.

- Đại ca, hai tên trộm đó vẫn cầm trong tay tàn đồ. Nhỡ may tàn đồ đó rơi vào tay tên đệ tử Kim Nhạn tông không trả thì không phải nguy sao.

Tam trưởng lão nói.

Đại trưởng lão trầm ngâm:

- Đệ nói đúng, chúng ta cũng không thể quá tin tưởng tên đó được, hắn đột ngột xuất hiện rồi bảo là đệ tử của Thương Minh lão quái tới đây trợ giúp Khố Lợi gia tộc, ta vẫn cảm thấy có phần khả nghi.

- Tên đó có thể lấy ra các loại đồ vật chứng minh thân phận của hắn ở Kim Nhạn tông là điều không chối cãi được, về phần lời nói của hắn có phần khó chứng minh. Chúng ta cũng chưa hiểu rõ về con người này, đề phòng vẫn hơn.

- Mau tìm kiếm bọn hai tên tặc tử, bọn chúng đã kiệt quệ rồi không thể đi xa được, trên đường chắc chắn còn lưu lại dấu vết hoặc khí tức.

Đại trưởng lão lớn tiếng phân phó:

- Khố Lợi A Tế, ngươi ở lại thu xếp lại gia tộc. Ta cùng hai vị trưởng lão đem thêm hai mươi tử sỉ đuổi theo hai tên tặc tử.

- Rõ.

Nghe vậy Khố Lợi A Tế vội vàng đáp lời, lui về đại sảnh để điều hành gia tộc.

Ba vị trưởng lão phân phó xong liền cùng một đám tử sĩ lao ra khỏi gia tộc truy đuổi hai người Cơ Huyền, Lạc Vô Song.