Chương 305: Huyết Nghịch tôn giả lại xuất hiện
- Khônggg!!! Bọn chúng không những phá được trận pháp còn bị bọn chúng đoạt mất tàn đồ rồi.
Ở căn phòng thần bí, ba lão già phẫn nộ gào thét.
- Ngay lập tức thông chi cho tộc trưởng, không thể để bọn chúng chạy khỏi được. Tuy trong nơi đó chúng ta vẫn còn gia cố trận pháp để phòng bị, nhưng mất đi tàn đồ uy năng trận pháp giảm đi đáng kể sợ không chống lại được bọn chúng liên thủ phá vỡ.
Đại trưởng lão lập tức ra lệnh.
Tam trưởng trưởng lão lên tiếng ngăn cản
- Khoan đã, tấm tàn đồ đó là để trấn áp quan tài, nếu mất đi tấm tàn đồ thì vật trong quan tài sẽ thoát ra.
Nhớ tới đồ vật trong quan tài, cả ba người này cũng sợ hãi. Vậy sinh vật bị nhốt trong quan tài đó có lẽ rất mạnh mẽ để ba cường giả Đấu Hoàng cũng kiêng kị.
- Nếu thức quái vật đó thoát ra được thì Khố Lợi gia tộc chính là tử kì. Mau chóng nhân cơ hội mà chạy đi.
Nhị trưởng lão giọng nói có phần hoảng hốt.
Khuôn mặt đại trưởng lão sạm lại nói:
- Chạy đi bỏ lại Khố Lợi gia tộc bị hủy diệt sao? Chúng ta không thể làm vậy.
- Vậy đứng yên chờ c·hết? Cái cảm giác áp bức đó hai người các ngươi vẫn nhớ rõ phải không.
Nhị trưởng lão có vẻ rất kinh hãi với sinh vật trong quan tài đó liền cầm đầu đòi bỏ trốn:
- Chúng ta lợi dụng tên đó xây lên Thanh Mang trại, khi xong việc bất luận thành công hay thất bại đều trả lại xác cho hắn. Nhưng chúng ta lật lọng dùng tấm tàn đồ và quan tài trấn áp hắn ở bên trong còn lợi dụng trận pháp bào mòn hắn để tạo ra một địa phương nồng nặc đấu khí trong tộc. Nếu hắn thoát ra thì sẽ tìm chúng ta tính sổ đầu tiên.
Đột nhiên tam trưởng lão mắt phát sáng, nói:
- Ta chợt nhớ ra khi Kim Nhạn tông cung cấp cho chúng ta trông coi cái quan tài đó. Bọn chúng từng nói sinh vật bên trong vô cùng nguy hiểm, nhưng cũng có không ít tổn thương thực lực phát huy không tới ba thành. Dù thoát ra cũng không cần quá e sợ. Chỉ cần cầm cự được một chút thời gian người bọn chúng đang ẩn nấp trong Lạc Nhạn đế quốc sẽ tới giúp một tay.
- Thật sự nghĩ bọn chúng nói thật. Cho dù có nói thật thì những kẻ đang hoạt động ở đây có bao nhiêu phân lượng, đủ ngăn sinh vật đó không.
Nhị trưởng lão căn bản không tin tưởng gì, một lòng một chạy.
Tam trưởng lão lắc đầu, nhắc nhở nhị trưởng lão:
- Không phải còn một tên cường giả trẻ tuổi của Kim Nhạn tông đang ở Khố Lợi gia à. Chính Kim Nhạn tông đảm bảo là sinh vật trong này thể xác trọng thương rồi, linh hồn quay lại cũng không còn bao nhiêu sức lực. Chi bầng trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi.
- Ý ngươi là lợi dụng hai trên trộm cùng tên thanh niên trẻ tuổi kia đối phó với sinh vật đó.
Đại trưởng lão mau chóng hiểu dụng ý của tam trưởng lão.
- Đại ca quả nhiên thông tuệ.
Ánh mắt tam trưởng lão nheo lại như con hồ ly giải thích:
- Mấy tên trộm đó thực lực không tầm thường đủ để kiểm tra sức của sinh vật đó. Nếu nhỡ may bọn chúng thất bại liền dùng tới tên cường giả Kim Nhạn tông đối phó. Ta không tin với sự mài mòn như vậy cộng thêm sự tiêu hao trước đó, sinh vật kia nhiều nhất chỉ còn lại một thành năng lực. Đến khi đó chúng ta liền tiên hạ thủ vi cường, không g·iết được cũng hù dọa hắn đuổi đi được.
Theo lời của tam trưởng lão, hai lão già còn lại mắt cũng trở nên sáng hơn mà lẩm bẩm.
- Đến khi đó thì chúng ta không tổn thất một binh một tốt nào, có khi nhiều thêm hai tấm tàn đồ thì sao.
- Đúng vậy, Kim Nhận tông lợi dụng chúng ta giữ lấy sinh vật nguy hiểm như vậy muốn lợi dụng chúng ta. Sao chúng ta không đảo khách thành chủ, lợi dụng ngược lại bọn chúng.
Ba lão già nghĩ tới vậy liền hung hăng cười lớn. Thực sự muốn trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi.
- Trước cứ tập hợp tất cả mọi người lại một nơi gia cố trận pháp giảm thiểu t·hương v·ong cho gia tộc, còn phái người luôn sẵn sàng thông chi cho tên đó ứng cứu.
…
Trong khi mấy lão già kia đang ủ mưu thì bên chỗ Cơ Huyền và Lạc Vô Song vừa chứng kiến thứ trong quan tài đánh bật nắp quan đánh bật. Thứ trong quan tài chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt hai người.
Kẻ này thân mặc hồng y đã rách tả tơi, cả người khô quắt như khô lâu với làn da đỏ tươi như máu. Thân thể không còn nguyên lành, nửa thân trên chỉ còn lại một cánh tay, phần dưới đều ở trong quan tài.
Kẻ này mở bừng đôi mắt sâu hoắm quỷ dị bắn ra thần quang huyết khí trầm trầm.
- Hự.
Chỉ một ánh mắt vô định lập tức khiến căn phòng chấn động.
Cơ Huyền và Lạc Vô Song hứng mũi chịu sào trước uy thế này, liên tục lùi lại vài chục bước, sát gần vách cửa, cảm giác muốn phun máu.
Sinh vật này vừa mới ra khỏi quan tài, còn chưa định hình được điều gì. Đến khi mục nhãn định thần lại, nhìn tới hai người Cơ Huyền quan sát kĩ.
Cơ Huyền lúc này cũng nhìn rõ được sinh vật bất tử kia, hắn càng nhìn càng cảm thấy quen thuộc. Bỗng trong lòng chấn động, khôn mặt hốc hác kia chợt làm hắn nhớ tới một kẻ.
Mà sinh vật kia quan sát Cơ Huyền tròng mắt cũng chợt co rút lại rống:
- Là ngươi, nhân loại ti tiện.
Cơ Huyền chợt nhớ ra sinh vật kia là ai, không kìm được chửi thề:
- Con mẹ nó, là tên trại chủ nọ, Huyết Nghịch tôn giả.
- Sinh vật kia hình như rất căm thù nhìn ngươi.
Lạc Vô Song có phần kinh sợ nói.
Trong lòng Cơ Huyền đắng ngắt, không ngờ tới tên Huyết Nghịch tôn giả đó lại có thể gặp lại nhanh như vậy. Giờ đây hình như hắn đã lấy lại thực lực rồi mới phát được ra uy áp như vậy.
Huyết Nghịch tôn giả song nhãn bắn ra huyết sắc quang trụ bắn vào hư không.
- A!
Cơ Huyền và Lạc Vô Song rùng mình.
Lưỡng đạo huyết trụ đánh lên cánh cửa đem cánh cửa kiên cố trấn thành mảnh nhỏ.
Mà Cơ Huyền và Lạc Vô Song dựa nhờ Tam Thiên Lôi Động mà tránh được. Trong lòng Cơ Huyền nghĩ thầm:
- Huyết Hồn Chi Mâu công kích có thể công kích vật lý mạnh tới vậy luôn.
- Nhân loại ti tiện, còn dám tránh.
Huyết Nghịch tôn giả căm phẫn nói.
- Mẹ nó, ngươi công kích chúng ta làm gì? Có phải chúng ta nhốt ngươi ở đây đâu đi mà tìm Khố Lợi gia tộc mà trút giận. Tôn giải cái rắm chó, tên hèn thì có.
Cơ Huyền cũng không yếu thế chửi lại.
- Ta sẽ g·iết hết đám nhân loại nhốt ta ở trong này, còn ngươi đánh tan thân thể nhân loại của ta đào đi Huyết Nhãn của ta. Thù này cũng nhất định phải trả, không độ trời chung.
Huyết Nghịch tôn giả nói như muốn ăn tươi nuốt sống Cơ Huyền vậy.
Đôi mắt quỷ dị kia lần thứ hai phát ra huyết quang giáng lấy Cơ Huyền.
Cơ Huyền lại né được, đang tính chạy một mạch rời đi.
- C·hết tiệt.
- Ngươi có cảm thấy tên này có phần lạ không?
Lạc Vô Song vốn không biết chân tướng thật sự của Huyết Nghịch tôn giả, nên quan sát kĩ càng sinh vật lạ này, rồi phân tích:
- Theo lý uy thế tên này phát ra rất mạnh, có khi trển cả ta. Nhưng đấu khí của hắn ít tới thảm thương, nửa người vẫn còn ở trong quan tài không ra. Quả thực có phần kì quái.
Vốn Cơ Huyền đang e sợ Huyết Nghịch tôn giả muốn bỏ chạy, nhưng theo lời Lạc Vô Song thì hắn cũng cảm thấy đúng vậy. Nếu hắn khôi phục lại toàn thịnh thì họ có cơ hội mà chạy sao? Đấu Tông tùy tiện sử dụng năng lượng không gian là được, trừ phi….
Đang chạy Cơ Huyền cũng dừng lại, ánh mắt như nhìn thấu chân tướng nói:
- Huyết Nghịch lão nhi, nhà ngươi hiện tại rất suy yếu đúng không. Còn không đủ khả năng vận dụng quy tắc không gian để trói ta lại. Suýt bị ngươi hù cho bỏ chạy rồi.
- Ngươi.
Huyết Nghịch tôn giả vốn hung hăng bỗng trở nên dao động.
- Hắc, quả nhiên là thân bị trọng thương mà, nếu vậy thì nhân lúc ngươi bệnh g·iết c·hết ngươi.
Cơ Huyền thực sự bắt được cái giao động đó liền càng tin tưởng phong đoán của mình, hắn thở phào một hơi trong lòng, thực sự tí thì bị dọa c·hết rồi.
Hắn nhìn tới Lạc Vô Song nói:
- Chúng ta hiện tại mau g·iết tên quái vật kia, hắn từng phối hợp với Kim Nhạn tông dựng lên Thanh Mang trại. Ta từng đánh tan hồn hách của hắn, nay bị nhốt ở đây có khi là dùng để thành một bước trợ Khố Lợi gia tộc gây hại tới Lạc Nhạn đế quốc.
- Nếu ngươi từng g·iết hắn thì thực lực của hắn chẳng đáng gì so với đế quốc.
Lạc Vô Song không cho là đúng, nàng còn lâu mới để Cơ Huyền lợi dụng.
- Thân xác ta g·iết hắn chỉ là linh hồn nhập thể, không phát huy nổi bao nhiêu năng lực. Thực lực toàn thịnh của hắn rất mạnh, cái luồng uy áp vừa nãy cô cũng cảm nhận được phải không. Có lẽ nhốt hắn ở đây để giúp hắn hồi phục cũng nên, đó là lý do có trận pháp kinh khủng như thế phòng hộ. Để hắn hồi phục thì e là họa lớn.
Cơ Huyền nói, giọng vô cùng chân thành.
Lạc Vô Song bán tín bán nghi, nàng không tin Cơ Huyền nói thật nhưng hắn nói có lý, Khố Lợi gia tộc để nhốt sinh vật ở đây hẳn có dụng gì. Nếu thế thì g·iết sinh vật này cũng tạo tới tổn hại với Khố Lợi gia tộc cũng nên.
- Được.
Cả hai người lại đồng ý muốn đồng loạt ra tay.
- Kiến hôi mà thôi.
Khi này Huyết Nghịch tôn giả cười lớn, lăng trên hư không nói:
- Nhân loại ti tiện, vốn ngươi nói rất đúng ta đúng là vừa nãy ta thật sự không đủ khả năng đối kháng với các ngươi do trận pháp kéo sạch đấu khí của ta. Tiếc là các ngươi cho ta thời gian hấp thụ ngược lại toàn bộ trận pháp bao quanh nơi này, nhưng giai quyết đám các ngươi quá dễ.
Theo tiếng nói ghê rợn, đấu khí giống thủy triều cùng khí thế bức người ập tới cả hai.
Hai người đã bỏ lỡ thời cơ tốt nhất để giải quyết Huyết Nghịch tôn giả để hắn ta hồi phục được.
Đây cũng là ngoài ý nghĩ của ba lão gia kia bàn bạc, bọn chúng không ngờ còn có kiểu rút ra rồi vẫn hấp thụ lại được. Tiếc là ba lão gia đó không còn khống chế được trận pháp để nhận ra điều này.
Cơ Huyền không biết Huyết Nghịch tôn giả hồi phục được bao nhiêu, nhưng đúng là hiện tại hắn ta mạnh hơn cả khi ở Thanh Mang trại.
- Chịu c·hết đi.
Huyết Nghịch tôn giả phát ra một dòng sông máu hóa thành tinh hà, mang theo đạo khí tức hủy diệt kia mà trút xuống dưới Cơ Huyền và Lạc Vô Song.
Cơ Huyền lẩm bẩm:
- Chỉ có thể dùng chiêu đó thôi.
Hắn đứng chắn trước Lạc Vô Song, lấy ra một mảnh ngọc phù bóp nát nó. Luồng uy thế phô cái thiên địa cũng theo đó mà xuất hiện.
- Lãng Trọng Điệp.
Cỗ khí tức kinh người kia bao lấy Cơ Huyền, hắn gầm to một tiếng toàn lực lượng thu vào trong nắm quyền của hắn. Quyền vừa nhấc lên, áp bức mãnh liệt hướng về phía Huyết Nghịch tôn giả.
Quyền xuất một cổ khí lưu cuồn cuộn hướng ép tới.
- Đấu Tông ngọc phù!
Lạc Vô Song trước cử động này của Cơ Huyền lại tiếp tục há mồm kêu to. Không biết bao lần bị hắn làm cho kinh ngạc rồi.
Ầm ầm.
Dòng sông máu như ẩn chứa tinh hà v·a c·hạm cùng luồng hủy diệt chi khí, cả hai luồng năng lượng đình chỉ với nhau trong giây lát. Tiếng nổ kinh thiên động vang liên, chấn động khắp gian mật thất.
Huyết sắc và năng lượng hủy diệt ở trên hư không điên cuồng giằng co, không gian vặn vẹo. Cả gian phòng không ngừng xuất hiện nứt toác, không không phải trận pháp vẫn còn miễn cưỡng chống đỡ được thì cả gian mật thất này biến thành bãi phế liệu rồi.
Năng lượng của Đấu Tông so sánh vẫn mạnh mẽ hơn sông máu. Sông máu kia cũng không đủ sức đối đầu với năng lượng kia không ngừng biến nhỏ đi. Đương nhiên khi sông máu dần dần biến nhỏ đi thì năng lượng kia cũng bị hao mòn đi không ít.
Huyết Nghịch tôn giả không ngờ Cơ Huyền có chiêu này, khôn mặt quỷ dị bấm thủ ấn, dòng sông máu như tiếp thêm sức mạnh không ngừng mãnh liệt rồi nổ mạnh.
Ầm ầm.
Theo t·iếng n·ổ mạnh hai luồng năng lượng như thái cực giống như cùng nhau bị c·hôn v·ùi, biến mất trong hư không.
Huyết Nghịch Tôn Giả vậy mà có thể ngăn cản một kích của Đấu Tông chứng minh hiện tại có lẽ hắn ta cũng không kém Đấu Tông bao nhiêu.
Quả thực nếu vậy thì Cơ Huyền hay Lạc Vô Song kết hợp lại cũng không phải đối thủ. Chưa kể Lạc Vô Song giờ cũng không hồi phục được bao nhiêu thực lực càng không phải đối thủ.
- Một tên nhân loại ti tiện dù ngươi có một đòn công kích với Đấu Tông thì chẳng tăng thêm cơ hội sống của nhà ngươi đâu. Nay thì hết bài tẩy rồi ngươi còn gì có thể năng cản ta.
Huyết Nghịch tôn giả lập tức đắc ý cười nhạo.
- Lão quỷ đừng có vui quá… Nh·iếp Hồn Chi Mâu.
Đôi mắt Cơ Huyền lóe liên mang quang, Huyết Nghịch tôn giả cảm thấy não hải của mình giống như bị chấn động, cử động chậm lại ít phút.
- Huyết Hồn Chi Mâu…. Nhân loại ti tiện dám dùng huyết kĩ của ta đối kháng với ta.
Huyết Nghịch tôn giả không tin tưởng được hét.
- Là Nh·iếp Hồn Chi Mâu.
Cơ Huyền quỷ mị xuất hiện trước mặt Huyết Nghịch tôn giả.
Trong tức khắc, bàn tay Cơ Huyền xuất hiện một đạo ấn, bàn tay đánh lên lồng ngực của Huyết Nghịch tôn giả. Sắc mặt cười đắc ý nói:
- Ta thắng chắc rồi.