Chương 304: Sinh vật trong trận pháp
Hai con khô cốt đặc biệt kia sau khi nếm thử thiệt thòi không chủ động t·ấn c·ông Cơ Huyền và Lạc Vô Song nữa. Để đám khô cốt thông thường tiến tới t·ấn c·ông.
Nhưng hai người Cơ Huyền, Lạc Vô Song đối với hai con khô cốt kia cũng vô cùng đề phòng vì họ nhận ra rất khó g·iết được bọn chúng.
Bọn chúng bây giờ không có ý định tiếp cận Cơ Huyền, chúng dường như đang tập chung ngưng kết lại thứ gì đó. Một giọt màu đỏ từ trên đầu bọn chúng được đẩy ra.
Giọt màu đỏ đó thoát ra lập tức lao tới Cơ Huyền và Lạc Vô Song.
- Cẩn thận.
Mắt thấy giọt máu đỏ lao tới công kích, cả hai không biết giọt màu đỏ này đối với bọn họ có ảnh hưởng nào nhưng nếu dùng nó để công kích thì hiển nhiên không phải đồ vật có lợi với bọn họ rồi.
Thấy tốc độ hai giọt màu đỏ đó tương đối chậm Lạc Vô Song đứng ra ngưng tụ ra hai đạo kiếm khí băng bổ tới.
Kiếm khí bằng băng va tới giọt màu đỏ liền bị giọt màu đỏ đó thẩm thấu vào trong.
Quỷ dị phát sinh, kiếm khí băng trong suốt ngay lập tức hóa thành màu đỏ, giọt màu đỏ đó sôi sục trong kiếm khí băng lập tức đánh vỡ đạo kiếm khí băng của Lạc Vô Song.
Càng quỷ dị hơn là thoát khỏi hai đạo kiếm khí, giọt máu màu đỏ liền tách thành vô số giọt màu đỏ nho nhỏ. Giọt màu đỏ đó không để hai người Cơ Huyền kịp phản ứng đã nhanh chóng bao bọc lấy cả hai. Vây kín không để ra một kẽ hở.
Lạc Vô Song hít ngụm khí lạnh trước tình cảnh này. Cơ Huyền cũng không biết phải nói là lời gì nữa, bất lợi rõ ràng.
Cả hai nhìn nhau đồng thời thi triển ra quang tráo bao bọc cơ thể, đồng thời phân chia nguyên khí để ngưng tụ ra đấu khí khải giáp. Vào tình cảnh này giữ sức cũng chẳng có tác dụng gì. Khi cả hai còn không rõ được công kích của giọt máu rốt cuộc ngăn chặn thế nào thì phòng thủ càng nhiều càng tốt.
Vụt.
Khi cả hai triệu hoán ra hai lớp bảo vệ, vô số hạt máu cũng bắt đầu thu hẹp khoảng cách, bán kính xung quanh cả hai bị các hạt máu kéo gần lại.
Mắt nhìn thấy các giọt máu đang tiếp cận, Cơ Huyền chém ra một cột hỏa. Cột hỏa này được áp xúc vào liên phạm vi cường đại khiến nó mang khí thế lôi đình càng quét khắp nơi.
Cùng lúc đó, Lạc Vô Song đứng bên cạnh cũng xuất hiện vô số băng tiêm, không gian lấp lánh ánh băng phản chiều, không khí xung động nhẹ nhàng. Các băng tiêm xé ra một đường máu.
Dưới công kích này thì có thể xé ra một đường để cả hai trốn thoát, vậy mà đòn t·ấn c·ông xuyên qua đúng là vô số đạo huyết trước mắt biến mất. Nhưng là biến mất chứ không phải là bị đòn t·ấn c·ông đẩy lùi.
Phải biết đòn tất công đều là năng lượng ngưng tụ ra, nếu công kích lẫn nhau sẽ khiến cho năng lượng đều suy giảm. Dù là dị hỏa cũng không có ngoại lệ. Vậy mà đòn t·ấn c·ông của cả hai dường như cũng không bị cản trở gì nhiều mà đánh “xuyên” qua các đạo máu giống như các giọt máu đó không hề tồn tại ở đó vậy.
Sự tình này thật sự bất thường, cả hai dường như cũng nhận ra sự tình này, vốn muốn chạy khỏi vòng vây đành phải dừng chân lại. Chạy ra khỏi vòng máu thì làn sương quỷ dị kia cũng lao tới thì bằng huề.
- Sự tình này liệu có phải là huyễn cảnh do trận pháp huyễn hóa ra không Lạc công chúa.
Cơ Huyền hỏi, ai bảo tạo nghệ trận pháp hắn mù tịt.
Lạc Vô Song cũng không che dấu nói:
- Có lẽ thế, theo ngư suy nghĩ của ta có lẽ phần lớn giọt máu này là đồ giả được tạo ra để trộn lẫn để khiến chúng ta dễ nhầm lẫn.
- Có thể phân biệt không?
- Trừ phi hủy trận, bằng không ta cũng vô pháp.
Trong lúc cả hai đang trao đổi, sau lưng cả hai chợt cảm thấy ớn lạnh.
Theo phản xạ cả hai lập tức tạo theo đòn phòng thủ vào vị trí cảm thấy ớn lạnh đó.
Quả nhiên có vài giọt máu lao tới phía cả hai, ngay khi giọt máu chạm tới đấu khí ngưng thành thuẫn. Đấu khí xuất hiện từng đợt rung động.
Giọt máu thẩm thấu vào đấu khí biến nó thành màu máu, toàn bộ đấu khí ngưng thuẫn đều bị ăn mòn. Dù vậy cả hai cũng coi như đều ngăn cản được đòn t·ấn c·ông thật sự.
Cơ Huyền lẫn Lạc Vô Song chưa kịp thở phào thì nhìn ra mòn hai giọt máu ở vị trí khác công kích xuyên qua chỗ yếu điểm của cả hai lúc bấy giờ.
Tốc độ hai giọt máu thực sự nhanh vô cùng, hàng phòng thủ hiện tại không hề ngăn nổi nó. Giọt máu xuyên qua hàng phòng thủ của cả hai đâm thẳng tới mi tâm.
Ầm ầm.
Giọt máu xuyên vào mi tâm cả hai hóa thành một luồng huyết ám xâm lấn não hải hai người.
- Công kích linh hồn!
Cơ Huyền và Lạc Vô Song đều cảm giác được huyết ám ở não hai đang không ngừng bành chướng, tàn phá bên trong.
Cử động của cả hai lập tức bị đình trệ lại, điều này tạo cơ hội cho đám khô cốt từ đâu xuất hiện, vũ động v·ũ k·hí chém tới hai người.
- Cút.
Cơ Huyền phẫn nộ lấy Ẩm Huyết kiếm, bổ mạnh xuống mặt đất. Huyết khí trên vân kiếm phát quang truyền xuống dưới mặt đất.
Ầm ầm.
Lấy Cơ Huyền làm trung tâm, mặt đất bắt đầu chấn động, một khối bán cầu màu máu bắn ra, nghiền tép tất cả mọi thứ xung quanh. Khô cốt, hạt máu lay làn sương cũng ngay lập tức bị đẩy lùi lại vô số bước. Đòn này mạnh hơn của dị hỏa thi triển ra.
Uy lực lớn tới độ trận pháp cũng bị chấn động theo, trận pháp có dấu hiệu xuất hiện các kẽ hở, làn sương cũng giảm đi rất nhiều.
Lạc Vô Song không có thời gian kinh ngạc, lập tức xếp bằng tiến hành khu trụ huyết ám khỏi cơ thể.
…..
- Phụt.
- Phụt
- Phụt.
Trong mật thất, ba trưởng lão của Khố Lợi gia tộc đồng loạt phun ra ngụm máu.
- Tên trộm c·hết tiệt đó vừa làm cái quái gì vậy, lại có thể khiến trận pháp nứt vỡ.
Vị trung niên lam bào ôm ngực ho khan nói.
- C·hết tiệt, chúng ta phải xử lý nhanh chóng. Nếu tiếp tục thế này dù trận pháp chịu nổi, chúng ta cũng không đủ sức mà tiếp tục khu trận.
Lão già kim bào mặt trắng bệch, cắn rắn ra lệnh.
Lão già ngân bào cũng hổn hển nói:
- Nhân cơ hội bọn chúng linh hồn đang bị tổn thương thì dồng hết đấu khí của chúng ta, huy động toàn lực chém g·iết những tên trộm này tránh đêm dài lắm mộng.
Ba lão già ngay lậu tức bùng nổ đấu khí như biển lớn, đưa vào trận pháp.
….
Cơ Huyền sau khi dùng Ẩm Huyết kiếm thì nhanh chóng xếp bằng, sử dụng Hỗn Nguyên Thôn Thiên quyết hóa thành vô số hắc động xuất hiện ở não hải không ngừng thôn phệ lấy huyết ám đang ở trong đầu hắn liên tục tàn phá.
Huyết Ám trước mặt của Hỗn Nguyên Thôn Thiên quyết đặc thù chẳng chống đỡ được mấy hồi lập tức bị hấp thụ hết sạch.
Cơ Huyền thậm chí còn mơ hồ cảm thấy thân thể có phần thoải mái hơn sau khi hấp thụ được huyết ám, linh hồn lực cũng có phần mạnh hơn không quá lớn nhưng quả thực đã mạnh lên. Nhưng giờ không phải lúc để để tâm tới sự tình này, hắn nhận ra xung quanh có phần khác lạ rồi.
- Hệ thống, có cách nào hủy diệt trận pháp này không.
- Tinh. Trận pháp xuất hiện kẽ hở, hệ thống dò xét được vị trí mắt trận kí chủ mau tiến hành công kích trước khi kẽ hở bị che lấp đi.
Hệ thống hồi đáp nhanh chóng.
Cơ Huyền nhận được sự giúp đỡ của hệ thống liền trao đổi với Lạc Vô Song:
- Ta có một canh bạc có thể rời khỏi đây, nhưng cần cô trợ giúp.
- Ngươi chắc chắn dùng cách đó có thể thoát khỏi nơi này được không.
Lạc Vô Song ngờ vực hỏi lại.
- Ta không nắm chắc, nhưng so với ở đây tiêu hao tới khi sức cùng lực kiệt cũng phải hơn chứ. Đúng không.
Đôi mắt Cơ Huyền mượn sự giúp đỡ của hệ thống liền có thể nhìn được kẽ hỡ trận pháp. Hắn kinh hỉ, nhưng nhìn tới phía xa dường như ẩn hiện trong làn sương mù vô số khô cốt không tầm thường đang chạy như bay về phía cả hai người.
Hắn quay lại báo tin này cho Lạc Vô Song vừa vặn nhìn thấy cô ta búng ra một ngụm máu đen.
Lạc Vô Song lau máu trên khóe miệng đi.
Cơ Huyền nói:
- Hiện tại không có thời gian nên ta nói nhanh, trận pháp đã tổn hại, ta đã xác định được vị trí của mắt trận rồi. Nhưng có lẽ những kẻ đang điều khiển trận sẽ không để cho chúng ta công kích nó đâu. Cô có thể thi triển đấu kĩ gì có thể ngăn cản cử động của bọn chúng không, chỉ vài hô hấp cũng đủ rồi.
- Ngươi chắc có thể phá trận được chứ.
Lạc Vô Song nghiêm túc nói.
- Chỉ cần có thể ngăn đám khô cốt kia ta nhất định có thể phá trận.
- Được, vậy hãy huy động trước dị hỏa đi, tiếp theo sẽ rất lạnh đó.
Lạc Vô Song buông một câu, rồi bấm thủ quyết.
Thấy vậy Cơ Huyền cũng không dám kinh thường, hỏa diễm xuất hiện một tầng mờ ảo ngoài cơ thể.
Lạc Vô Song hai tay kết lại, miệng nhỏ thở ra một ngụm khói. Trên người cô xuất hiện từng đợt khí lưu bạch sắc, những cố khí lưu này tràn ra ngoài đem cả không khí vô hình cũng bị kết thành hữu hình.
Đến Cơ Huyền bao bọc dị hỏa vẫn còn cảm giác se lạnh đủ hiểu nó lạnh tới mức độ nào!
- Băng Nguyên Thiên Địa, chỉ có thể duy trì trong mười hô hấp. Ngươi hãy nắm bắt cơ hội đó đi.
Chỉ nghe Lạc Vô Song thì thầm nói.
Xong cỗ khí lưu kia lan ra tới tốc độ chóng mắt, chỉ thấy căn phòng tối đen này ngay lập tức bao trùng màu trắng của tuyết và màu lam của băng.
Làn sương quỷ dị cùng đoàn khô cốt đang lao như bay tới kia cũng lập tức đứng yên không hề tiếp tục di chuyển nữa. Giống như thời gian dừng lại vậy.
Không gian tĩnh lặng bao trùm lên cảnh vật quỷ dị.
Nếu vào thời khắc bình thường thì cảnh tượng này đáng để ngắm, tiếc là đây là giờ phút nước sôi lửa bỏng.
Vào khoảng khắc Băng Nguyên Thiên Địa được kích hoạt, Cơ Huyền tốc độ như sấm sét lướt xuyên đám khô cốt mà đâm vào trong làn sương hướng tới một địa phương nọ.
Đám khô cốt bên trong làn sương thực sự nhiều như vô tận, Cơ Huyền cứ lướt đi mãi giống như không thấy điểm cuối.
- C·hết tiệt, c·hết tiệt. Đám khô cốt kia mau cử động đi, mau chém g·iết đi.
Ba lão già ở trong phòng đang điều khiển trận giống như phát cuồng mà gào thét. Đấu khí liên tục đổ dồn vào trận pháp mau chóng phá vỡ đấu kĩ của Lạc Vô Song và ngăn lại Cơ Huyền.
Năm hô hấp qua đi, dưới sự thúc dục điên cuồng của ba lão già, đoàn khô cốt bắt đầu chậm rãi cử động được.
Còn đấu khí của Lạc Vô Song bắt đầu yếu dần, cỗ khí lưu lạnh lẽo đang tan đi có thể nói là cực kì nhanh. Dù vậy Cơ Huyền vẫn chưa phát hiện được kẽ hở.
Sáu hô hấp, bảy hô hấp, tám hô hấp.
Cơ Huyền vẫn đang toàn lực chạy tìm lấy vết nứt nhưng vẫn vô vọng.
Tới hô hấp thứ chín, giống như tất cả rơi vào tuyệt vọng.
Một sự bất ngờ xảy ra, tàn đồ trong người Cơ Huyền bay ra bên ngoài.
Cơ Huyền hiểu ngay lập tức, thi triển Tam Thiên Lôi Động tới cực hạn bá·m s·át lấy tấm tàn đồ.
Vụt.
Ánh sáng đỏ chói mắt khiến Cơ Huyền kinh hỉ.
Vào hô hấp cuối cùng Cơ Huyền nhờ tàn đồ đã thoát ra được bên trong trận pháp. Giờ chỉ cần phá lấy mắt trận là có thể cứu Lạc Vô Song ra ngoài.
Ở bên ngoài tấm tàn đồ đang bay tới chỗ quả cầu chứa vệt đỏ như đang cộng hưởng.
Bên trong khối cầu có thứ gì đó giống như phát điên điên cuồng đâm loạn xạ trong khối cầu.
Đến khi hai thứ này lại gần nhau lại bùng phát ra năng lượng kinh thiên.
Ầm ầm.
Khối cầu không chịu nổi năng lượng khổng lồ kia, ngay lập tức bị phá vỡ. Hai tấm tàn đồ dung hợp lại hóa, huyết quang chói lòa thắp sáng căn phòng tối.
Cơ Huyền vội phi thân lên lấy hai mảnh tàn đồ vừa dung hợp kia vui vẻ nhưng nhớ ra mục đích quan trọng lập tức hỏi hệ thống:
- Phải rồi cần hủy mắt trận để cứu Lạc Vô Song ra ngoài.
- Tinh. Mắt trận đã được phá rồi.
- Bao giờ? Ở đâu?
- Tinh. Trong tay ký chủ đó.
Bây giờ Cơ Huyền hiểu ra mắt trận chính là khối cầu đó.
Lạc Vô Song bên trong trận đấu khí suy kiệt, căn bản tới một ngón tay còn không cử động đừng nói tới đối kháng lại đám khô cốt đang điên cuồng chạy tới phía nàng.
- C·hết tiệt, không lẽ ta phải c·hết dưới tay đám quái dị này sao.
Nàng ta có phần tuyệt vọng lẩm bẩm. Có lẽ bản thân nàng ta cũng không tin là Cơ Huyền sẽ tìm được mắt trận để cứu nàng, hoặc là hắn ta cũng không thèm cứu nàng luôn.
- Ta có kết ta cũng sẽ kéo tên đó xuống cùng.
Đây là suy nghĩ điên cuồng cuối cùng của Lạc Vô Song.
Vào lúc Lạc Vô Song muốn Cơ Huyền kéo theo làm đệm lưng thì thế công của vô số khô cốt dừng lại. Đán khô cốt nhanh chóng tiêu tán, làn sương cũng biến mất theo đám khô cốt tới tốc độ mắt thường thấy rõ.
- Lạc công chúa vẫn ổn chứ.
Cơ Huyền nở nụ cười trêu tức nhìn Lạc Vô Song mà không biết suýt bị kéo làm đệm lưng.
Lạc Vô Song không thèm để tâm tới Cơ Huyền, dù vậy trong lòng cũng nhẹ thở ra vì Cơ Huyền giữ chữ tín.
Khi cả hai đang thở phào thì dị biến sảy ra.
Chiếc quan tài kia mất đi sự trấn áp của tàn đồ kia phát ra thanh âm dị trạng.
- Gừ!
Thứ ẩn chứa bên trong quan tài dường như thức tỉnh.
Ầm ầm ầm.
Thứ đang không ngừng đánh vào quan tài phát ra chấn động làm người khác kiếp sợ.
Quan tài có lẽ làm bằng thần thiết kiên cố không ngờ b·ị đ·ánh tới lộ ra vết nứt.
Vết nứt phát ra khí tức còn đáng sợ hơn tất cả những gì mà Cơ Huyền hay Lạc Vô Song từng gặp khiến cả hai lặng người không nói thành lời.
Trong đầu cả hai hiện lên chữ chạy.