Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đấu Phá: Ta Là Tộc Trưởng Trần Tộc

Chương 17: Trợ giúp Tiểu Y Tiên




Chương 17: Trợ giúp Tiểu Y Tiên

Trần Lâm lúc này đã thu hồi dị hỏa, nhìn chằm chằm mãng xà bảy màu đang phiêu phù trước mặt, hắn cẩn thận dò xét: “ Nữ vương Medusa ?”

Mãng xà bảy màu đột nhiên tỏa ra một màu sáng chói bao bọc thân thể, khi ánh sáng tắt đi, thân ảnh tuyệt mỹ của Medusa xuất hiện, cái đuôi đẹp của nàng đã được thay thế bằng cặp chân dài thon thả trắng muốt.

“ Chúc mừng nàng đã thành công tiến hóa thành Thất Thải Thôn Thiên Mãng, tấn cấp Đấu Tông” Trần Lâm mỉm cười nhìn Medusa nói.

“ Đa tạ ngươi đã hỗ trợ, mối nhân tình này, Medusa sẽ suốt đời không quên” Medusa khẽ cúi đầu nói, thanh âm khi nói chuyện với Trần Lâm đã không còn lạnh lẽo như trước.

“ Medusa nữ vương, nàng muốn đền đáp cho ta thế nào ?” Trần Lâm xoa xoa cằm, nhìn gương mặt tuyệt đẹp của Medusa cười nói.

Medusa ngượng ngùng quay mặt đi, cố ý không muốn nhìn Trần Lâm, ôn tồn nói: “ Trong vòng 10 năm, ngươi có thể đột phá Đấu Tôn, ta sẽ đồng ý trở thành nữ nhân của ngươi, còn nếu không làm được thì đừng nhắc việc này nữa. Xà nhân tộc chúng ta không tiếp đón nhân loại, ngươi hãy mau chóng rời khỏi nơi đây”

Trần Lâm cũng bất ngờ khi nghe Medusa nói như vậy, trong vòng 10 năm từ Đấu Tông trở thành Đấu Tôn là một chuyện không thể nào làm được đối với người khác nhưng đối với Trần Lâm thì không phải vậy: “ Được, một lời đã hứa, trong vòng 10 năm ta sẽ trở thành Đấu Tôn cường giả, nàng sẽ là nữ nhân của ta”

Medusa thoáng cau mày, nhưng vẫn im lặng không nói gì, vẫn cố tình quay mặt không nhìn Trần Lâm.

“ Tạm biệt nữ nhân của ta, lần sau ta đến là lúc ta rước nàng về dinh” Trần Lâm nhoẻn miệng cười nhìn bóng lưng xinh đẹp của Medusa lần cuối, sau đó thân hình phóng v·út lên không trung biến mất.

“ Trần Lâm, rồi sẽ có ngày bản vương cho ngươi biết thế nào là lễ độ” Medusa ánh mắt thoáng chút lưu luyến, nhìn thân ảnh Trần Lâm rời đi, thì thầm nói.

Năm ngày sau, Thần Phong Môn, Gia Mã Đế Quốc.

Trong một căn phòng đóng kín, Trần Lâm và Tiểu Y Tiên đang ngồi đối diện với nhau trên một cái giường màu hồng phấn. Căn phòng lúc này tràn ngập độc khí màu nâu tím, đến cả tầm nhìn cũng bị hạn chế, luồng khói độc chính là đang không ngừng trào ra từ cơ thể Tiểu Y Tiên.

Tiểu Y Tiên vẻ mặt vô cùng lo lắng nhìn Trần Lâm, nàng lo sợ luồng khói độc này sẽ ảnh hưởng đến Trần Lâm.

“ Nàng yên tâm, ta có dị hỏa bảo hộ, không việc gì cả” Trần Lâm vỗ nhẹ lên bàn tay của Tiểu Y Tiên cười nói. Tuy Trần Lâm nói vậy nhưng luồng khói độc màu nâu tím này thật sự vô cùng lợi hại, có thể tiêu diệt cả một tòa thành trong nháy mắt, nếu hắn không có hai loại dị hỏa hộ thể thì lúc này cơ thể đã bị độc tính ăn mòn từ lâu.



“ Ta sẽ dùng dị hỏa để ép hết Ách Nan Độc Thể trong người nàng ra, tuy nhiên ... việc này nàng cần phải trút bỏ hết quần áo trên người” Trần Lâm ôn tồn nói tiếp.

Tiểu Y Tiên nghe Trần Lâm nói vậy thì gương mặt trở nên đỏ bừng, đôi mắt đẹp long lanh chăm chú nhìn Trần Lâm.

“Uhm” thấy Trần Lâm nhìn nàng gật đầu, Tiểu Y Tiên đôi môi đỏ mọng mím chặt, sau đó đứng dậy, thân hình gợi cảm như mỹ nhân ngư, bàn tay run run khẽ cởi áo.

Ngón tay nhỏ nhắn, mảnh khảnh của nàng lướt đến đâu thì quần áo trên người nàng rơi ra đến đó. Một thân hình xích lõa mềm mại trắng như bạch ngọc hiện ra trước mắt Trần Lâm làm cho hắn không khỏi miệng lưỡi khô khốc.

“ Nàng hãy nằm xuống giường” Trần Lâm cố dằn xuống lửa nóng trong lòng, nhẹ nhàng nói.

Tiểu Y Tiên thân hình hơi run rẩy, chậm rãi nằm xuống giường rồi khép hờ đôi mắt.

“ Ta bắt đầu đây, sẽ hơi đau một chút, nàng cố gắng chịu đựng” Trần Lâm nhàn nhạt nói, trên ngón tay hắn một luồng hỏa diễm màu xanh đang xoay tròn với tốc độ rất nhanh.

Trần Lâm điểm nhẹ ngón tay lên cổ của Tiểu Y Tiên, trên làn da bóng loáng như ngọc của Tiểu Y Tiên nhất thời bốc lên từng đợt khói trắng. Ngón tay Trần Lâm thoăn thoắt điểm lên các huyệt vị toàn thân của Tiểu Y Tiên làm cho nàng không khỏi rên rỉ.

Khói trắng tan đi, trên cơ thể Tiểu Y Tiên tầng tầng lớp lớp khói độc màu nâu tím theo các huyệt vị bắt đầu tràn ra.

“ Hệ thống, mau luyện hóa Ách Nan Độc Thể trên cơ thể Tiểu Y Tiên” Trần Lâm âm thầm truyền âm cho Hệ thống.

“ Tích ... tích ... luyện hóa Ách Nan Độc Thể cần tiêu tốn 1 tỷ điểm, số điểm của Ngài hiện tại là 1 tỷ lẻ 16 ngàn 800 điểm ... Xin mời Ngài xác nhận ... tích”

“ Ta xác nhận”

“ Tích ... tích ... luyện hóa Ách Nan Độc Thể thành công, Ngài còn lại 16 ngàn 800 điểm ... tích”



“ Ùng ... Ùng ...”

Làn khói độc tràn ra từ cơ thể Tiểu Y Tiên hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một khối linh thạch lóng lánh màu nâu tím to cỡ nắm tay trẻ con đang lơ lửng trên cơ thể bóng láng tựa bạch ngọc của Tiểu Y Tiên. Trần Lâm âm thầm phán đoán khối linh thạch này chính là Ách Nan Độc Thể trong cơ thể của Tiểu Y Tiên ngưng tụ mà thành.

Tiểu Y Tiên mở mắt ra, nhận thấy thay đổi cực lớn của cơ thể thì hốt hoảng: “ Ah ... Trần Lâm đại ca, muội thấy thân thể rất lạ ... rất nhẹ ... tràn đầy sức mạnh kỳ quái ... lại có thể nhận biết tất cả mọi vật ở cách xa một cách rõ ràng”

Nhìn khí thế mênh mông toát ra từ người Tiểu Y Tiên, Trần Lâm mỉm cười nhìn nàng nói: “ Y Tiên, chúc mừng muội đã trở thành Đấu Tông Cường Giả, ta đã giúp nàng ngưng tụ Ách Nan Độc Thể trong người thành khối linh thạch này, sau này chỉ cần nàng hấp thu sức mạnh từ nó sẽ dễ dàng thăng cấp lên đấu tôn, thậm chí đấu thánh”

Viên linh thạch màu tím như có linh tính, nhẹ nhàng đảo một vòng rồi đáp gọn trên bàn tay của Tiểu Y Tiên trước sự ngỡ ngàng của nàng.

“ Khối linh thạch thật đẹp, đây là Ách Nan Độc Thể sao Trần Lâm đại ca ?”

“ Đó là tinh túy của Ách Nan Độc Thể ngưng tụ thành, nàng hãy cất kỹ để sau này sử dụng” Trần Lâm ôn tồn giải thích.

“ Đa tạ huynh, Trần Lâm đại ca, từ nay muội có thể sống cuộc sống như một người bình thường rồi, không sợ Ách Nan Độc Thể phát tác gây hại cho người xung quanh nữa” Tiểu Y Tiên mỉm cười thật tươi nhưng hai dòng nước mắt chảy dài trên má.

“ Nàng ngốc quá, sao lại khóc” Trần Lâm gõ nhẹ lên trán Tiểu Y Tiên rồi dịu dàng lao đi nước mắt trên má nàng.

Tiểu Y Tiên mở to đôi mắt màu nâu tím sáng ngời động lòng người, đắm đuối nhìn Trần Lâm, thỏ thẻ nói: “ Trần Lâm đại ca ... huynh ... huynh hôn muội đi”

Trần Lâm trìu mến nhìn Tiểu Y Tiên, hắn nhẹ nhàng nâng cằm nàng rồi hôn lên đôi môi anh đào đỏ mọng. Tiểu Y Tiên run rẩy, vòng tay âu yếm ôm lấy cổ Trần Lâm, cả hai chậm rãi trao cho nhau nụ hôn thắm thiết.

Hai bàn tay nhẹ nhàng mơn trớn vòng eo nhỏ nhắn, mềm mại, Trần Lâm từ từ dìu Tiểu Y Tiên nằm xuống giường, nụ hôn của hắn dần chuyển đến vùng cổ rồi đến hai gò bồng đảo nóng bỏng của nàng.

Trong lúc cái lưỡi đang tác quái, đôi bàn tay Trần Lâm tham lam nhào nặn, mò mẫm xuống vùng dưới rốn của Tiểu Y Tiên, hắn bất ngờ phát hiện nàng đã ướt đẫm từ bao giờ.

Tiểu Y Tiên mặt mày đỏ bừng, nàng rướn người run rẩy khi được Trần Lâm vuốt ve mơn trớn, hơi thở có phần gấp gáp, nàng thì thào nói: “Trần Lâm, th·iếp yêu chàng”

“ Tiên nhi, ta yêu nàng” Trần Lâm hôn lên đôi môi anh đào đỏ thắm, cả hai cùng hòa nhập vào làm một.



Sáng ngày hôm sau, khi Trần Lâm tỉnh dậy thì mặt trời đã lên cao. Nhìn đóa hoa hồng đỏ thắm trên tấm trải giường, Trần Lâm âm thầm nhớ lại một đêm vu sơn diễm lệ cùng với Tiểu Y Tiên tối hôm qua.

“ Chàng đã thức, th·iếp đã chuẩn bị thức ăn, chàng rửa mặt rồi ăn đi cho nóng” thanh âm dịu dàng của Tiểu Y Tiên vang lên.

Trần Lâm mỉm cười ngắm nhìn Tiểu Y Tiên, hắn phát hiện nàng hình như càng xinh đẹp hơn, ánh mắt, đôi môi, gương mặt ấy càng thêm thành thục động lòng người. Hắn hít sâu một hơi, dằn xuống xúc động muốn đè nàng xuống giường lần nữa.

“ Y Tiên, nàng thật đẹp” Trần Lâm đứng dậy nắm tay Tiểu Y Tiên, cười nói.

Tiểu Y Tiên mỉm cười, nhưng dường như nhớ ra gì đó, vội nói: “Trần Lâm, có Gia Lão và Pháp Lão ở Đế Đô đến xin được gặp mặt, đang chờ ở đại điện, Hải Lão đã đến tìm chàng mấy lần nhưng ta nói chàng còn chưa thức”

“ Cứ cho bọn họ chờ, ta phải thưởng thức món ăn do chính tay nàng nấu cái đã” Trần Lâm ôm Tiểu Y Tiên vào trong lòng, tươi cười nói.

Trong đại điện to lớn của Thần Phong Môn, đứng ở hai bên trái phải là 300 cận vệ của Trần Lâm, bọn họ bây giờ chính là đệ tử nòng cốt của Thần Phong Môn, thực lực không người nào dưới lục tinh Đấu giả, đặc biệt Trần Quốc Tuấn đã đạt đến Cửu tinh Đại Đấu Sư.

Ở vị trí chủ vị, phía trên cao nhất là một cỗ ghế to lớn mạ vàng sáng chói, đây chính là chỗ ngồi của Môn Chủ Thần Phong Môn, phía dưới ở hai bên trái phải là hai dãy ghế chín cái đối diện nhau. Lúc này, ở hai dãy chỉ có Hải Ba Đông cùng Pháp Mã, Gia Hình Thiên đang ngồi trò chuyện.

“ Trần Lâm Môn chủ đã tấn cấp Đấu Tông cường giả, trở thành đệ nhất nhân ở Gia Mã đế quốc này, ta lo ngại thời gian tới ở Gia Mã đế quốc sẽ không được yên ổn” Gia Hình Thiên vuốt chòm râu trắng, vẻ mặt nghiêm túc nói.

“ Thần Phong Môn thành lập chưa đến nửa năm đã có thể cạnh tranh với Vân Lam Tông tồn tại mấy trăm năm, vị Trần Lâm Môn chủ này quả thật tài tình” Pháp Mã gật đầu đồng tình nói.

“ Haizz ... hai lão già các ông còn chưa biết, vị nữ nhân của Trần Lâm Môn chủ là Tiểu Y Tiên cũng là một vị Đấu Tông cường giả” Hải Ba Đông lắc đầu cảm thán nói.

Hai người Gia Hình Thiên và Pháp Mã nghe vậy thì giật mình, nhìn Hải Ba Đông nói: “Chuyện này là thật ?”

“ Ta cũng mới biết từ lúc nãy, cô nương Tiểu Y Tiên theo ta biết rõ ràng là một đấu giả nhưng không hiểu sao vù một cái thành Đấu Tông, ta thấy Trần Lâm Môn Chủ quả thật phải dùng từ Thần Thông Quản Đại để hình dung y” Hải Ba Đông vuốt chòm râu bạc trắng cười nói.

“ Ái chà chà ... nếu thật là vậy thì Gia Mã Đế Quốc có tồn tại được nữa hay không cũng là một vấn đề rồi” Gia Hình Thiên trầm tư nói.

Pháp Mã cùng Hải Ba Đông nghe Gia Hình Thiên nói vậy thì cũng thở dài lắc đầu, chưa bao giờ ba vị Đấu Hoàng cường giả, uy trấn Gia Mã Đế Quốc lại ũ rũ đến như vậy.