Chương 16: Tấn cấp Đấu Tông
Nhìn Thanh Liên Tọa trên tay hoàn toàn trống rỗng, Trần Lâm biết Dị hỏa đã được Hệ thống cất giữ, giờ đây Thanh Liên Tọa đã vô dụng nhưng Trần Lâm vẫn quyết định cất vào trong giới chỉ.
Trần Lâm mỉm cười phóng tầm mắt nhìn ra xa xa, hắn thấy thân ảnh xinh đẹp của Medusa đang từ từ bay đến phía hắn. Nhìn bộ dạng nàng có chút chật vật, rõ ràng nàng cũng đã thụ thương.
“ Ngươi đã lấy đi Dị hỏa ?” thanh âm lạnh lẽo mang đầy sát ý của Medusa vang lên.
“ Đúng vậy, nàng không đánh lại ta, đừng cố sức nữa. Ta thật sự muốn biết, nàng cần dị hỏa này để làm gì, nếu được, sau khi thôn phệ xong dị hỏa, ta có thể giúp nàng” Trần Lâm nhìn Medusa ôn tồn nói.
“ Ngươi thật sự có thể thôn phệ dị hỏa ?” đôi mắt xinh đẹp mở to, Medusa nhìn Trần Lâm nghi hoặc hỏi.
“ Ta có thể thôn phệ dị hỏa, bất cứ dị hỏa nào” Trần Lâm gật đầu nói.
“ Ta lần đầu mới nghe có người dám nói như vậy, nếu ngươi thật sự có khả năng thì có thể giúp được ta” Medusa nhàn nhạt nói, giọng điệu đã giảm bớt lãnh ý.
“ Nàng cần dị hỏa để làm gì ?” Trần Lâm nhìn vào đôi mắt đẹp mê hồn, ôn tồn nói.
“ Ta từ lâu đã dừng bước tại Cửu Tinh Đấu Hoàng đỉnh phong, thực lực không thể tăng thêm được. Ta muốn dùng dị hỏa để giúp ta kích phát tiềm lực trong cơ thể, đó chính là huyết thống Thất Thải Thôn Thiên Mãng, chỉ có tiến hóa thành Thất Thải Thôn Thiên Mãng thì ta mới có thể tấn cấp Đấu Tông và cao hơn nữa” Medusa nghiêm túc nói.
“ Dùng dị hỏa để tiến hóa dường như rất nguy hiểm, nàng có mấy phần nắm chắc thành công ?” Trần Lâm hơi nhíu mày, nhìn Medusa nói.
“ Hai thành” Medusa ánh mắt bất đắc dĩ, nhàn nhạt nói.
“ Vậy không phải chính là nàng đang tìm c·hết sao ? Sao phải khổ vậy” Trần Lâm biểu lộ lo lắng, nhìn Medusa nói.
Nghe Trần Lâm nói vậy, ánh mắt Medusa thoáng chút cảm động, sau đó bình thường lại ngay, nàng quay mặt lại, nhỏ giọng nói: “Việc ta sống hay c·hết không liên quan đến ngươi, nếu ngươi có thể hỗ trợ, ta đã rất cảm kích”
“ Hệ thống ... có cách nào giúp Medusa tiến hóa thành công thành Thất Thải Thôn Thiên Mãng mà ít nguy hiểm hay không ?” Trần Lâm âm thầm truyền âm cho hệ thống.
“ Tích ... tích ... rất đơn giản, chỉ cần uống vào Tiến Hóa đan và có dị hỏa hỗ trợ sẽ an toàn ... Tiến Hóa Đan tiêu tốn 100 triệu điểm để hối đoái ... tích”
Nghe thanh âm Hệ thống trả lời, Trần Lâm rất vui mừng, vội truyền âm nói: “ Rất tốt, Hệ thống, ta hối đối 1 viên Thôn Hỏa Đan và 1 viên Tiến Hóa Đan”
“ Tích ... Ngài hối đối 1 viên Thôn Hỏa Đan và 1 viên Tiến Hóa Đan tốn hết 200 triệu điểm, Ngài còn lại 1 tỷ điểm ... tích”
Thấy Trần Lâm trầm ngâm suy nghĩ hồi lâu, Medusa mở miệng nói, ánh mắt có chút lạnh lẽo: “Ngươi đổi ý không muốn giúp ta ?”
“ Nàng đã suy nghĩ nhiều, ta không những giúp nàng mà còn hỗ trợ nàng tiến hóa thành công, hãy tin tưởng ở ta” Trần Lâm nhìn Medusa mỉm cười nói.
“ Ngươi làm được rồi hả nói, khi nào ngươi bắt đầu thôn phệ dị hỏa ?” Medusa nhìn Trần Lâm dò hỏi.
“ Ta bây giờ sẽ tìm một địa điểm thích hợp để thôn phệ dị hỏa, một tháng sau ta sẽ quay lại đây tìm nàng, hãy chờ ta” Trần Lâm ôn tồn nói.
“ Được, ta tin ngươi một lần” Medusa nói xong thì phi thân đi mất. Nhìn thân ảnh tuyệt mỹ từ từ khuất trong tầm mắt nhưng vẫn còn lưu lại hương thơm thoang thoảng của xử nữ, Trần Lâm lắc đầu nhoẻn miệng cười sau đó thân hình phóng v·út lên không trung.
Một tháng nhanh chóng trôi qua, nhờ có Thôn Hỏa đan, Trần Lâm đã hoàn toàn thôn phệ Thanh Liên Địa Tâm Hỏa. Hắn hiện tại đã có thể tùy ý sử dụng Thanh Liên Địa Tâm Hỏa mà không chút trở ngại nào, ngoài ra thực lực của hắn cũng đã tăng từ Lục Tinh Đấu Hoàng lên đến Nhất Tinh Đấu Tông, Trần Lâm sở dĩ cấp độ tăng nhanh như vậy cũng là nhờ Huyết mạch Đấu Đế có trong thân thể.
Dị hỏa thứ hai là Thanh Liên Địa Tâm Hỏa được thôn phệ đã giúp cho Phần Quyết tấn cấp từ Huyền Giai Trung cấp lên Địa Giai Sơ cấp, với tốc độ này chỉ cần Trần Lâm thôn phệ thêm vài dị hỏa nữa thì nhất định Phần Quyết sẽ trở thành Thiên Giai Cao Cấp công pháp.
Sâu trong rừng trúc trên hòn đảo nhỏ, Medusa đang ngồi tĩnh tọa thì bỗng nhiên mở mắt ra, trước mắt nàng là một thân ảnh nam tử đang chân đạp hư không, thân thể người này như một thanh trường thương thẳng tắp, trong cơ thể tràn ngập một cỗ khí thế mênh mông, giống như một thanh Thiên kiếm sắc bén, đâm toạc bầu trời.
Đấu Tông, ranh giới của cường giả chân chính trên đấu khí đại lục. Nếu có thể thành công bước vào cấp độ này, thì mới có đủ điều kiện căn bản để hô mưa gọi gió. Thân thể có thể lơ lửng đứng trên hư không, sau lưng cũng không có hai cánh đấu khí hay Cốt dực xuất hiện. Lăng không mà đi, đây là dấu hiệu đặc thù của cường giả Đấu Tông.
Thân ảnh nam tử nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất, nam tử nhìn Medusa mỉm cười nói: “ Medusa, ta đã trở lại”
“ Ngươi đã tấn cấp Đấu Tông, xem ra ngươi thôn phệ dị hỏa đã thành công” Medusa nhìn nam tử trước mặt mỉm cười mê hồn.
Trần Lâm gật đầu, nhìn Medusa cười nói: “ Đúng vậy, ta đã thành công thôn phệ Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, ta sẽ thực hiện lời hứa của mình, nàng đã sẵn sàng để tiến hóa chưa?”
“ Đi theo ta” Medusa kiên định gật đầu, cả hai người tiến tới cái ao nhỏ tỏa ra khí tức lạnh giá.
“ Ta bắt đầu đây” Trần Lâm giơ tay ra, trên hai bàn tay xuất hiện hai luồng hỏa diễm màu xanh như đóa hoa sen, đó chính là Thanh Liên Địa Tâm Hỏa. Dưới sự xuất hiện của hỏa diễm, nước lạnh trong ao bắt đầu bốc hơi.
Medusa khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, tay ngọc chậm rãi cởi nút thắt cẩm bào, cẩm bào rớt xuống đất, một khối ngọc thể hoàn mỹ tựa như kiệt tác trời tạo, cứ như vậy t·rần t·ruồng lộ ra trước mắt Trần Lâm.
Dung nhan kiều diễm, xinh đẹp tựa như yêu mị, chiếc cổ thon dài trắng nõn, lộ ra đường cong ưu nhã, ánh mặt chậm rãi rời xuống, một đôi kiều nhũ đầy đặn vểnh cao.
Eo nhỏ mảnh mai, dường như có chút yếu đuối, có vẻ hơi thanh mảnh lại có cảm giác mềm dẻo, bằng phẳng mà mềm mại, không có một chút thịt dư thừa, làm cho người ta không tránh khỏi cảm giác muốn vuốt ve.
Ở phía dưới eo nhỏ đó là cái đuôi rắn màu tím hơi hơi đong đưa, làm toát lên một vẻ phong tình tuyệt mỹ.
Nhìn thân thể mềm mại đầy đặn, hoàn mỹ như bạch ngọc làm cho Trần Lâm không khỏi cảm giác miệng lưỡi khô khốc, hắn âm thầm dằn xuống lửa nóng, chuyên tâm điều khiển dị hỏa.
Thấy ánh mắt Trần Lâm nhìn mình, vẻ mặt Medusa thoáng ửng đỏ, nàng đưa cánh tay nhỏ nhắn xé bỏ sợi dây buộc tóc màu tím, lập tức mái tóc đen nhánh mềm mại rơi thẳng xuống. Medusa nhẹ nhàng lắc lắc đầu, những sợi tóc theo động tác tùy ý đó mà động đậy, khiến nàng lại càng tăng thêm vài phần phong tình quyến rũ.
“ Nàng hãy uống vào viên đan dược này, có nó nàng sẽ an toàn trong lúc tiến hóa” Trần Lâm vừa nói vừa thả ra một viên đan dược màu tím to bằng ngón tay, viên đan dược lập tức bay lơ lửng trước mặt Medusa.
“ Ta tin ngươi” Medusa nhàn nhạt nói sau đó bắt lấy viên đan dược màu tím, đưa lên miệng nuốt xuống.
Uống xong viên đan dược, thân thể Medusa bắt đầu có dị động, một vòng quang mang bắt đầu bao phủ thân thể nàng. Trong nháy mắt thân thể nàng đã biến đổi thành một con mãng xà màu tím dài tới mười mấy trượng.
Trần Lâm hai tay đưa lên, hai đoàn dị hỏa màu xanh cấp tốc bao bọc lấy toàn bộ thân thể mãng xà, nhưng điều kỳ lạ là tuy bị bao phủ trong hỏa diểm nhưng mãng xà không hề tỏa ra đau đớn.
Từng mảng lớn lớp vảy và lớp da của mãng xà bắt đầu cháy đen rồi hóa thành bột phấn rơi xuống, để lại trên thân mãng xà ngày càng sáng rực.
Trên bầu trời, mây đen không biết từ đâu ùng ùng kéo đến, che kín cả bầu trời làm cho thiên địa trở nên âm u hơn bao giờ hết.
“ Oành” trong mây đen, từng luồng lôi điện màu tím đánh xuống khu vực hòn đảo nhỏ, chính xác hơn là đánh lên thân thể to lớn của mãng xà màu tím. Hiện tượng này đã làm kinh động tất cả xà nhân trong tòa thành trung tâm. Mọi ánh mắt xà nhân đều chăm chú về vị trí Thần điện của nữ vương Medusa.
Vào lúc này, mãng xà há miệng lên trời gào rống, từng luồng lôi điện càng đánh xuống dồn dập, cho đến khi luồng lôi điện thứ bốn mươi chín kết thúc thì cả trời đất mới bắt đầu yên tĩnh trở lại.
Mây đen trên trời từ từ tản đi hết, ánh sáng chiếu rọi xuống hòn đảo nhỏ, để lộ ra thân ảnh màu đen của mãng xà đang nằm trên đất.
Một luồng gió mát thổi qua, mang theo bụi bặm đi mất, thân hình cháy đen to lớn của mãng xà phút chốc biến nhỏ hơn rất nhiều, chỉ còn dài khoảng vài mét, tuy nhiên thân hình có bảy màu lóng lánh, vô cùng xinh đẹp.
Mãng xà bảy màu không những xinh đẹp mà còn tỏa ra mùi hương thơm ngát cả một vùng, thân hình mãng xà bảy màu từ từ lơ lửng trên không trung sau đó di chuyển qua lại, ánh mắt màu tím mở to nhìn Trần Lâm đang ngồi trên đất.