Chương 18: Luyện dược hội Gia Mã Đế quốc
Cánh cửa bên phải đại điện bỗng mở ra, hai thân ảnh một nam một nữ chậm rãi tiến vào, trên thân thể họ đấu khí mênh mông như sóng lớn phút chốc bao phủ khắp nơi trong đại điện to lớn.
“ Để hai vị đợi lâu quả thật thất lễ” Trần Lâm mỉm cười, chắp tay hướng Gia Hình Thiên và Pháp Mã cười nói, bên cạnh hắn Tiểu Y Tiên cũng mỉm cười xinh xắn gật đầu chào hỏi.
Ba người Hải Ba Đông, Gia Hình Thiên, Pháp Mã thấy Trần Lâm đã đến thì vội lật đật đứng lên, “ ha ha ... không việc gì, hôm nay được gặp mặt Trần Lâm Môn chủ cùng phu nhân đó chính là hân hạnh của chúng ta” Gia Hình Thiên ra vẻ bình tĩnh, mỉm cười nói, nhưng trong lòng y lúc này đang thầm hoảng sợ trước khí thế đấu Tông của Trần Lâm và Tiểu Y Tiên.
“ Hai vị đến tìm ta có việc gì ?” Trần Lâm nhàn nhạt nói.
“ Thưa Trần Lâm Môn chủ, việc là ngày mồng một tháng tới tại Gia Mã Thánh Thành sẽ tổ chức Luyện Dược sư đại hội, thân là Hội trưởng Luyện Dược Sư Công hội ở Gia Mã Đế Quốc, tại hạ xin mời Trần Lâm Môn chủ và phu nhân tham dự, sự có mặt của hai vị chính là niềm vinh dự cho đại hội lần này” Pháp Mã vừa nói vừa cung kính dâng ra hai tấm th·iếp mời mạ vàng sáng chói.
Trần Lâm phất tay một cái, hai tấm th·iếp mời như có linh tính bay thẳng đến bàn tay của hắn. Trần Lâm nhìn thoáng qua sau đó mở miệng nói: “Được, ta sẽ đến tham dự”
Pháp Mã nghe vậy thì lộ vẻ vui mừng, chắp tay nói: “Thật tốt quá, đa tạ Trần Lâm Môn chủ và phu nhân”
Mồng một tháng mười một thoắt cái đã đến, hôm nay là ngày mà Gia Mã đế quốc có một sự kiện lớn diễn ra cứ mỗi tám năm một lần. Luyện dược sư đại hội ngày hôm nay chính thức khai mạc.
Kể từ lúc ánh mặt trời chiếu xuống mặt đất của Gia Mã Thánh Thành, ngôi thành đã có lịch sử mấy trăm năm này, sự yên tĩnh trên những con đường đã bị phá tan bởi sự xuất hiện tụm năm tụm ba của từng nhóm nhân ảnh thân mặc áo bào luyện dược sư.
Luyện dược sư là chức nghiệp có thân phận cao quý nên ngày thường bình dân rất ít khi nhìn thấy, bởi vì bọn họ thật sự cường đại cùng với tầm quan trọng, cho nên luyện dược sư trong mắt thường nhân trở nên thần bí. Sự kính trọng cũng như địa vị cao quí này cũng chỉ có luyện dược sư mới có được.
Khắp nơi trong thành dần dần đều đông ngẹt người, liên tục có người không ngừng chen chúc, mặc dù từ các hướng khác nhau mà đến, nhưng cái đích cuối cùng đều là hướng đến toà tháp đứng sừng sững trong thành với phong cách cổ xưa của luyện dược sư công hội.
Cũng vì sự kiện này hôm nay mà toàn bộ cửa hàng trong thành đều mở cửa sớm hơn so với thường ngày, vô số người mặc đồ ấm sau đó đứng ở cửa thành, nhìn những luyện dược sư vội vàng đi trên đường phố với ánh mắt tràn ngập sự hâm mộ cùng kính sợ. Sự chuẩn bị cho luyện dược sư đại hội khiến cho Gia Mã thành trở nên náo nhiệt, sôi động hẳn lên mà trong một năm qua chưa từng có.
Luyện dược sư, chức nghiệp cao quý vô cùng khó gặp nay ùng ùng kéo đến làm cho dân chúng háo hức chờ mong, dịp may này chỉ có mỗi tám năm một lần nên không người nào muốn bỏ qua.
Mặt trời càng lên cao, tòa tháp cao của Luyện dược sư công hội Gia Mã Đế Quốc càng lúc càng nhiều người, trong khu vực khách quý phía trên, người đến ngồi càng nhiều, những người này phần lớn đều là tại đế đô có thế lực hoặc bối cảnh. Đoàn người của Đế quốc tam đại gia tộc cũng đã xuất hiện.
Theo đoàn người tam đại gia tộc đang đi vào, đám đông có một chút hỗn loạn, nguyên nhân chính là Nạp Lan Yên Nhiên cùng với Nhã Phi, hai nàng khí chất không giống nhau, mà đều là mĩ nữ khuynh thành, lại ở cùng một chỗ, tự nhiên hấp dẫn ánh mắt người khác, đặc biệt là các thế gia công tử.
Đám đông bỗng nhiên huyên náo lạ thường, nguyên nhân chính là từ trên không trung xuất hiện hai người chân đạp hư không đang kề vai tiến đến.
“ Chân đạp hư không, là Đấu Tông ... là hai vị Đấu Tông cường giả”
“ Ôi trời, không ngờ đại hội lần này lại có Đấu Tông đến xem, ta đến đây quả thật không sai”
“ Ôi Đấu Tông cường giả, thật hùng vĩ làm sao”
Trần Lâm nắm tay Tiểu Y Tiên, cả hai nhẹ nhàng đáp xuống khu vực đại sảnh, đám đông người đến xem vội vã tránh ra tạo thành một khoảng trống tất cả đều vẻ mặt kính sợ nhìn hai người như thần nhân, cường giả Đấu Tông, bọn họ chưa bao giờ được diện kiến.
“ Trần Lâm Môn chủ cùng phu nhân đã đến, thật tốt quá” Pháp Mã và Gia Hình Thiên vội vã chạy ra đón tiếp Trần Lâm và Tiểu Y Tiên.
“ Chào hai vị” Trần Lâm cùng Tiểu Y Tiên lễ phép chào hỏi.
“ Trần Lâm Môn chủ cùng phu nhân hãy theo tại hạ, tại hạ đã chuẩn bị vị trí tốt nhất cho hai vị” Pháp Mã tươi cười nói.
“ Được, đa tạ Pháp lão” Trần Lâm phất tay cười nói.
Cả bốn người lần lượt tiến vào khu vực khách quý, Trần Lâm và Tiểu Y Tiên được sắp xếp ở vị trí cao nhất. Ánh mắt của mọi người bất giác đều tập trung vào hai người bọn họ.
Thời gian đại hội khai mạc rốt cục đã tới.
“ Đing đoong” thanh âm tiếng chuông vang lên, báo hiệu cho đại hội bắt đầu khai mạc, tất cả mọi người đều yên lặng, thanh âm huyên náo chợt tắt. Sau khi tất cả yên lặng, Pháp Mã đứng dậy, sau đó chậm rãi đi lên phía trước khu khách quý, ánh mắt đảo qua phía dưới nhìn một vòng hơn hai ngàn luyện dược sư đang ngồi trên ghế đá, lúc này tất cả luyện dược sư cũng ngước đầu lên, ánh mắt cung kính hướng về vị lão nhân có danh vọng cao nhất trong giới luyện dược sư của Gia Mã đế quốc.
“Lấy danh nghĩa là luyện dược sư công hội hội trưởng, ta tuyên bố đại hội luyện dược sư lần thứ bảy, bắt đầu”.
Tất cả mọi người vỗ tay nhiệt liệt hoan hô, thanh âm vang vọng cả tòa tháp.
“ Tất cả người tham gia, hãy tiến vào vị trí của mình” Pháp Mã đứng ở trên đài cao, khu vực khách quý, lớn tiếng nói.
Sau khi Pháp Mã nói xong, trên hàng khách quý, không ít luyện dược sư đồng thời đứng dậy tiến vào vị trí. Những luyện dược sư này phần lớn chính là do những thế lực lớn bồi dưỡng ra hoặc là lôi kéo về. Bởi vì có thế lực duy trì và ủng hộ nên cấp bậc của những luyện dược sư này cao hơn hẳn so với những luyện dược sư tự do.
Một ngàn Luyện dược sư bắt đầu tiến vào vị trí đã chuẩn bị sẵn trên quảng trường, không khí huyên náo bắt đầu giảm xuống rõ rệt, tiếng chuông vang lên lần nữa, cuộc thi đấu đã chính thức bắt đầu.
“ Thì ra là tiểu Viêm tử, sao hắn lại dịch dung để thi đấu ?” trên đài cao, Trần Lâm nhìn chăm chú một luyện dược sư rồi mỉm cười nói.
“ Trần Lâm, chàng có hứng thú với tên Luyện dược sư áo đen đó sao ?” Tiểu Y Tiên nghi hoặc hỏi.
“ Nàng dùng linh hồn lực nhìn kỹ xem, nàng cũng từng thấy hắn đó” Trần Lâm cười nói.
Tiểu Y Tiên vội thả ra linh hồn lực quét qua toàn bộ quảng trường, sau đó gật đầu nói: “Ah, là tên Tiêu Viêm không biết điều, hắn cũng là một luyện dược sư, cũng có tử sắc hỏa diễm, thật là bất ngờ”
“ Lúc ở Tháp Qua Nhĩ sa mạc ta có cạnh tranh với hắn trong tìm kiếm dị hỏa, hắn từng bị ta đánh một chưởng cực mạnh khi lén trộm lấy Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, nhưng hiện tại chẳng hề hấn gì khiến ta cũng bất ngờ” Trần Lâm phất tay cười nói.
“ Hắn hiện tại chỉ là đấu Sư mà thôi, nếu bị chàng đánh một chưởng cực mạnh, lúc ấy dù chàng chỉ là Đấu Hoàng đi nữa thì cũng phải c·hết rồi mới đúng, tên này nhất định trên người có bí mật” Tiểu Y Tiên nói.
“ Uhm, ta nghi ngờ tên này có một linh hồn thể đấu Tôn hỗ trợ, nhưng hiện tại thì lại không thấy”
“ Có thể linh hồn thể Đấu Tôn đó bị một chưởng của chàng mà tan biến hoặc ngủ say rồi cũng không chừng”
“ Rất có thể” Trần Lâm gật đầu tán thành.
Quan sát đám luyện dược sư thi đấu, Trần Lâm cảm thấy cũng khá nhàm chán, thủ pháp luyện dược của bọn họ trong mắt của Bát Phẩm Luyện dược sư như hắn quả thật không đáng để nhìn.
Thời gian chậm rãi trôi qua, vòng thi đấu thứ nhất đã kết thúc, hơn trăm tên Luyện dược sư bị loại, riêng Tiêu Viêm lại luyện chế thành công và cho kết quả khá tốt.
“ Ồ … Tiêu Viêm luyện dược cũng không đến nổi nào”
“ Tên Tiêu Viêm này là người xuyên việt không ngờ lại thích nghi cao với cách luyện thuốc ở thế giới này đến như vậy, chắc hẳn có sư phụ tài giỏi đề điểm” Trần Lâm âm thầm suy nghĩ.
“ Đinh đoong” tiếng chuông vang lên, vòng thi đấu thứ hai chính thức bắt đầu.
“ Khoan đã” thanh âm Trần Lâm vang vọng khắp cả tòa tháp.
Tất cả mọi người ngạc nhiên nhìn Trần Lâm, Pháp Mã vội đứng lên hướng Trần Lâm nói: “Thưa Trần Lâm Môn chủ, không biết ngài có gì cần nói ?”
“ Không phải thể lệ cuộc thi chỉ cho người dưới ba mươi tuổi tham dự sao ? Ta quan sát thấy có người đã ngoài năm mươi vẫn đang thi đấu trong đám thí sinh kia ... ngươi lên đây” Trần Lâm vừa nói vừa phất tay một cái, bên trên quảng trường, một tên Luyện dược sư mặc áo bào màu xám lập tức bị một bàn tay vô hình nhấc bổng lên, mang thẳng đến đài khách quý.
“ Chuyện này ... thưa Trần Lâm Môn chủ, hắn chỉ là một tên thiếu niên mười lăm tuổi thôi mà” Pháp Mã nhìn thấy tên luyện dược sư gương mặt non nớt được mang đến trước mặt thì vội chắp tay nhìn Trần Lâm nói.
“ Ha Ha Ha ... tên này đã ngoài năm mươi rồi, linh hồn lực của hắn không thể nào qua mắt của ta được ... mau biến trở lại hình dạng cũ, nếu không chỉ có đường c·hết” Trần Lâm nhàn nhạt nhìn tên thiếu niên áo bào xám cười nói.
“ Đại nhân tha mạng, đại nhân tha mạng ... tôi sẽ làm ngay” tên thiếu niên sợ hãi nói, từ trong người lấy ra một nắm đan dược sau đó bỏ vào miệng nuốt xuống.
Trong phút chốc, thân hình và gương mặt tên thiếu niên áo bào xám biến đổi thành một lão già ngoài năm mươi, trên thân phát ra khí thế của đấu linh cường giả.