Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đấu La Đại Lục: Cướp Đoạt Khí Vận Hệ Thống

Chương 62: Ngươi Đánh Lén?




Chương 62: Ngươi Đánh Lén?

Trần Hàn đi đến gần bàn ăn của Sử Lai Khắc, lại rất giống như mới phát hiện thiên đại bí mật, hô lớn:

“ Đây không phải Sử Lai Khắc đám người sao?

Các ngươi là xảy ra chuyện gì một đám 10 người nam tử, tại sao lại dấu dấu giếm giếm ngồi ở góc nhỏ này.

Có phải hay không là do mấy cái thông cáo trên đường.

Các ngươi cũng thật là, dạy bảo học sinh, cũng không nên để bọn chúng làm những chuyện như vậy.

Cũng may ta không có đi vào, nếu không thật sự là ô danh mang theo suốt đời. ”

Toàn bộ 10 người đang ngồi đều tức giận trừng trừng Trần Hàn .

Đới Mộc Bạch cũng không nhịn nổi nữa, đập bàn một cái, tay chỉ Trần Hàn, nghiến răng nói:

“ Trần Hàn, ngươi đừng quá đáng, đã biết rõ chuyện gì, còn cố làm ra vẻ.

Thật sự cho rằng chúng ta không dám làm gì ngươi. ”

Trần Hàn cũng lười cùng bọn chúng diễn, cười lạnh nói:

“ Ta chính là cố ý nói ra thân phận của các ngươi thì thế nào?

Làm việc gì cần phải che che lấp lấp, bây giờ bị chỉ ra liền muốn hâm đọa.

Ngươi cảm thấy ta sẽ sợ sao ? ”

Sử Lai Khắc đám người thật đúng là che dấu thân phận đi vào ở trọ .

Trần Hàn cũng không có mỗi việc gì đều để khôi lỗi phá rối bọn chúng.

Ngoại trừ bọn chúng mua sắm tài nguyên tu luyện, hay vật tư v·ũ k·hí .

Còn lại hoạt động, Trần Hàn cũng không có quá đè ép, nếu không rất dễ gây ra phản kháng dữ dội, cả đám nghĩ quẩn cũng không hay đi ...

Đến lúc đó, hắn còn phải đi diệt trừ bọn chúng, còn là để lại từ từ mài mới có hứng thú.

Nghe được Trần Hàn nói, mọi người xung quanh đều nghiêng đầu nhìn xem, trong mắt cũng đều là đề phòng.

Có những bình dân hồn sư còn mang theo khinh thường cùng chán ghét.

Sử Lai Khắc đám người khuôn mặt vốn đã âm trầm, nay càng thêm khó coi .



Mỗi lần ở trọ, nếu không che dấu thân phận, bọn họ đều đối mặt chèn ép không thể chịu nổi.

Bây giờ bị Trần Hàn điểm phá, bọn chúng đã xác định, đêm nay hoặc là đi ra ngoài đường ở, hoặc là dùng nấm đấm cứng rắn ở lại đây.

Quả nhiên, Đới Mộc Bạch còn chưa biết nói gì cải lại, chưởng quỹ khách điếm đã dẫn theo mấy cái tạp vụ chạy lại, hô:

“ Xin lỗi, xin mời các vị rời đi nơi đây, tiền thức ăn chúng ta sẽ không thu, nhưng phòng trọ thì chúng ta cũng không có sẵn phòng cho các vị. ”

“ Hay lắm, các ngươi có thể cút. Từ quản lý yên tâm, chúng ta ủng hộ các ngươi. ”

“ Ở đây là Công Nông Thương Hội sản nghiệp, không cần sợ bọn này âm hiểm hạng người. ”

Đám quần chúng xung quanh liên tục hô lớn gọi nhỏ . Loại dư luận lên án người khác này, rất được nhiều người quan tâm.

Hoặc là không ai dám chửi, hoặc là cả đám cùng chửi.

Trần Hàn đã cảm giác được thông tin tuyên truyền mang lại sức mạnh . Cũng tự nhấn like chính mình tích cực đi tuyên truyền như vậy.

Nếu là bình thường kịch bản, rất có thể vài phút sau Sử Lai Khắc sẽ đại phát thần uy, đánh đến bọn họ hô cha gọi mẹ . Sao đó là 1 đoạn giải thích cuối cùng lấy được ủng hộ, quay sang chỉ trích Võ hồn Điện và Công Nông Thương Hội . . .

Nhưng bây giờ đi, các ngươi dám động thủ, chúng ta dám động cước . Cũng may, ở đây có Công Nông Thương Hội làm hậu thuẫn . Đám người chửi rất khí thế.

Vừa nghe thấy tiếng chửi mắng, nhìn thấy xung quanh chúng nộ.

Sử Lai Khắc đám người bàn tay nắm chặt, rất muốn làm một cái không sợ gây chuyện hồn sư, giống như cái nào đó 29 cấp hồ sư đã nói . . .

Nhưng đám người lão sư nhìn hướng Phất Lan Đức, hắn cũng không có ý định ngay lập tức ra tay.

Bởi vì muốn làm một cái không sợ gây chuyện hồn sư, phải có thực lực gây chuyện.

Nếu là lúc trước, gặp phải trường hợp này, bọn họ đầu tiên mở ra hồn hoàn, sau đó tìm mấy cái hồn sư đánh mấy cái.

Chỉ là, mấy lần gây sự, đều bị Công Nông Thương Hội từ đâu nhảy ra dẹp loạn chiến trường.

Trừng phạt bọn hắn đám này hắc ám hồn sư đ·ánh đ·ập người bình thường, ỷ lớn h·iếp nhỏ.

Bọn chúng ngoài làm một đám dám gây sự hồn sư, còn trở thành nhân vật làm nền cho Công Nông Thương Hội đánh bóng tên tuổi.

Nhiều lần giáo huấn, đám người Sử Lai Khắc cũng không muốn tiếp tục ăn đập, lại còn phải cho mấy cái bình thường người dân cùng yếu kém hồn sư xin lỗi.

“ Haiiz . . .



Xem ra, cuộc sống của các ngươi thật sự không tốt mới phải che che dấu dấu như vậy.

Tuy là đối thủ cũ, nhưng ta không nghĩ các ngươi đã đến tình trạng này. ”

Trần Hàn thở dài một cái, lời nói mang theo cảm khái ngữ khí.

Nhưng rơi vào mắt Sử Lai Khắc đám người, chính là đang châm chọc trêu tức.

Đới Mộc Bạch càng không nhịn được, chỉ vào Trần Hàn, nói:

“ Ngươi đừng ở đây mèo khóc chuột, chuyện này chắc chắn là ngươi đồn ra ngoài.

Còn ở đây giả trang vô tri hay sao ? Có giỏi bước ra bên ngoài, chúng ta đánh một trận. ”

Lúc trước Sử Lai Khắc cũng đã bàn bạc tìm ra người tung tin, nghĩ xem ai lại chơi bọn họ như vậy.

Đường Tam cùng Đới Mộc Bạch đồng lòng đề cử Trần Hàn . Còn đề cử nhiều hơn các độc giả đẹp trai đề cử tiểu tác . . .

Nhưng qua suy xét, đám lão sư không nghĩ Trần Hàn có năng lực như vậy.

Đới Mộc Bạch bây giờ nói ra, chính là muốn giội trước một thao nước bẩn, tìm cái lý do mà thôi.

Trần Hàn hờ hợt cười nhạt một cái, nói:

“ Là ta thì đã sao, không phải là ta thì thế nào?

Các ngươi làm chuyện như vậy, là thật là giả ai ai đều biết.

Chính mình đã làm gì, chắc hẳn đều nhớ đến . Còn ở đây trách ta.

Chẳng lẽ phải cùng các ngươi nói tốt mới có thể ?

Các ngươi không phải trắng trợn thu tiền khảo hạch, lại rõ ràng từ đầu không có ý định dạy bọn họ ? Khác gì đám dạy người khác làm giàu, trước tiên nộp tiền, sau đó nói lý luận suông, cuối cùng đuổi đi?

Các ngươi không phải tìm bạn gái sao ? Bây giờ bọn họ đâu ? Đã bỏ rơi con người ta ?

Đều đã dẫn con người ta đi khách điếm, nhưng đến lúc vinh quang đều không thấy tìm đến bọn họ .

Tuổi còn trẻ, đã cấm trại ở câu lan, kỹ viện không đúng sao?

Tất cả đều oan uổng các ngươi sao ? ? ? ”

Trần Hàn dừng lại một chút, chỉ Đường Tam, Đới Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn, Áo Tư Tạp, nói tiếp:

“ Các ngươi bước ra ngoài, một mình ta đánh 4 tên phế vật các ngươi. ”



Nói xong hắn bước ra bên ngoài đường phố . Chu Trúc Thanh các nàng đi theo phía sau.

Mười mấy cái khôi lỗi Hồn Thánh từ trên lầu phòng trọ nhay xuống, ngăn trở ra một cái khu vực rộng làm sân đấu.

Sử Lai Khắc 10 người cũng đi theo bước ra khách điếm.

Bởi vì biết rõ cách biệt thực lực, nghe được Trần Hàn nói 1 đánh 4, bọn họ cũng không có cải lại.

Mặc dù có hơi hèn nhát, cho dù thắng cũng không vinh quang gì lắm.

Nhưng là, vốn dĩ bọn chúng đã bị người ta đuổi ra, bây giờ nhân cơ hội này ưỡn ngực bước đi ra sân đấu.

Còn hơn là xám xịt rời đi trong tiếng xua đuổi . Lấy nhiều đánh ít có là gì, tiếng xấu bọn chúng mang theo cũng đã không ít.

Thêm một cái không nhiều, giảm một cái không thiếu .

Bước ra đường phố, đám người 4 cái học viên Sử Lai Khắc được Ngọc Tiểu Cương gọi lại.

Châu đầu ghé tai thương thảo chiến thuật gì đó . Trong lúc đó còn thấy Áo Tư Tạp chuẩn bị sẵn xúc xích, lạp xưởng, nấm gà.

Trần Hàn cũng lười cùng bọn chúng so đo, lấy ra mấy cái ghế, ngồi đó nhìn xem.

Sau một lát, bốn người Đường Tam cũng bước ra giữa sân.

Từ thân Đường Tam phóng ra 3 cái tơ nhện bằng Lam Ngân Thảo, quấn lấy 3 người đồng đội.

Đới Mộc Bạch bước ra, nhìn chằm chằm Trần Hàn nói:

“ Một đánh bốn, lần này chúng ta cho ngươi biết cuồng vọng là trả cái giá gì . . . ”

Bành !

Còn chưa nói hết, hắn đã bị một cái chân đạp bay.

“ Hộc . . . ngươi đánh lén ! ”

Hắn phun ra một ngụm máu, chống dậy la lớn.

“ Đánh lén ? Các ngươi võ hồn đều mở, còn chuẩn bị trước thức ăn.

Chẳng lẽ ta còn phải chờ các ngươi đánh trước hay sao ? ”

Trần Hàn nhàn nhạt nói, cũng không có dừng lại, mở ra Hoàng Kim Thanh Long phụ thể.

-----