Chương 63: Hồn Tông.
Mang theo hư ảnh Hoàng Kim Thanh Long, thân hình Trần Hàn lướt nhanh đến Mã Hồng Tuấn.
“ Hồn Tông ! ”
Cùng lúc đó, nhìn thấy trên thân Trần Hàn 4 cái hồn hoàn, Sử Lai Khắc đám người kinh hô một tiếng.
Người duy nhất không có thời gian kinh hô chính là Mã Hồng Tuấn.
Hắn thấy Trần Hàn bước tới, nhanh chóng lui ra sau, trong tay ném cây nấm gà vào miệng, nhảy một cái lên cao.
Trên không trung, hắn mở ra 2 cái hồn hoàn, bùng lên ngọn lửa, thổi đến Trần Hàn.
Đường Tam cũng đã ném ra một cái tơ nhện Lam Ngân Thảo, kèm theo là một đợt ám khí.
Beng beng beng . . . !
Trần Hàn thân hình không có dừng lại, dùng một tay đánh nát tơ nhện Lam Ngân Thảo, cũng đập bay ám khí.
Đồng thời hồn hoàn thứ 2 sáng lên, một cái thanh long trảo ảnh, bao quanh bởi lôi điện đạp tới Mã Hồng Tuấn.
Phần phần . . . !
Ngọn lửa bị trảo ảnh đánh trúng, bay ra tán loạn khắp nơi, cũng dần dần dập tắt.
Bành !
Trảo ảnh giống như xông vào không khí, đám lửa không có chút lực cản, trảo ảnh đập trúng Mã Hồng Tuấn.
“ A . . . ! ”
Hắn hét thảm một tiếng, b·ị đ·ánh bay ra sau, mang theo là bộ ngực đã biến thành một đống máu thịt lẫn lộn, xương sườn bị gãy mấy cây.
Từ lúc Trần Hàn xuất trảo, đến khi Mã Hồng Tuấn b·ị đ·ánh trúng, thời gian quá nhanh.
Đường Tam chỉ mới ném mấy cái ám khí, thậm chí thu Lam Ngân Thảo cuốn Mã Hồng Tuấn về cũng không đủ tốc độ để né tránh.
Bây giờ Mã Hồng Tuấn b·ị đ·ánh trọng thương, tơ nhện cuốn lấy cũng đã đứt lìa.
Còn không kịp động thân thể, Mã Hồng Tuấn đã bị một cọng Lam Ngân Hoàng trói lại.
Bên này, Đường Tam không có thời gian quan sát tiếp rồi.
Trần Hàn đã đi về phía hắn, Lăng Ba Vi Bộ đề thăng tốc độ quá nhanh.
Đường Tam vừa dùng Quỷ Ảnh Mê Tung bước ra một bước.
Chân còn lại đã không thấy, chỉ có thể dùng cây nạng thi triển Quỷ Ảnh Mê Tung, kèm theo nét mặt trắng bệch có phần âm u, quả nhiên có mấy phần "quỷ" . . .
Nhưng còn chưa kịp chống xuống đất, đã thấy một cái nắm đấm được bao phủ trong hư ảnh thanh long đến trước mặt.
Bành !
Huyền Ngọc Thủ đang quơ lên ý muốn chống đỡ, nhưng còn chưa có dùng ra, Đường Tam đã bị đập bay, trên không lộn mấy vòng, còn văng ra mấy tia máu tươi.
Đường Tam cũng là biệt khuất, cả 2 đều g·ian l·ận võ công, hắn có ám khí, Trần Hàn có thương pháp, châm pháp . Hắn có Huyền Ngọc Thủ, Trần Hàn lại có cả bộ Âm Dương Chưởng, Âm Dương Quyền, Trảo, Chỉ...
Nhưng cách biệt cấp độ, lại mất đi "2 chân" khiến hắn còn chưa kịp sử dụng hồn kỹ thứ 3 đã nằm thương tại đây . Cái chân mini thứ 2 bị mất chắc hẳn mọi người đều biết rõ.
Rống . . . !
Lúc này, một tiếng rống vang lên, một cái quả cầu bay tới.
Vừa mới đánh Đường Tam một quyền, Trần Hàn tiếp tục đấm ra một quyền.
Ầm !
Chính là để phá hủy quả cầu màu trắng do Đới Mộc Bạch thi triển Bạch Hổ Liệt Quang Ba.
Trên thân Trần Hàn hồn hoàn thứ 2 lại tiếp tục sáng lên, không phải là dùng Trảm Phá.
Mà lần này là Ma Hổ Trảm, hư ảnh hắc hổ trảo to lớn xuất hiện trước mặt Đới Mộc Bạch.
Móng vuốt giống như 5 thanh đao chém đến trên người hắn . Đới Mộc Bạch ngay lặp tức đưa lên 2 tay ngăn trở.
Roẹt roẹt . . . !
Bành !
Nhưng chỉ được một hơi, đã b·ị c·hém ra 5 cái v·ết t·hương sâu thấy xương.
Mặc dù hắn đã mở ra hồn kỹ thứ nhất cùng thứ ba . Cũng không gánh nổi lực sát thương.
Bị đánh văng xa mấy mét . Cả 2 cánh tay, một phần ngực cùng bụng bị trảm máu chảy không ngừng.
Trần Hàn dưới chân chuyển động, lao đến Đường Tam, liên tiếp xuất mấy quyền.
Bành bành bành . . . !
Sau khi trao đổi mấy chiêu, Đường Tam chịu không nổi, liên tục b·ị đ·ánh trúng.
Cuối cùng hắn là bị một quyền đấm bay ra xa .
Còn lại Áo Tư Tạp tác dụng coi như bằng không, một cái Trói Buộc cũng đã giải quyết hắn . Thậm chí hơi dư thừa.
Trận đấu kết thúc một khắc này, Trần Hàn nghe được hệ thống lâu ngày không thấy tin vui.
“ Túc chủ đánh trọng thương tứ quái giữa đường, c·ướp được 1000 Điểm Khí Vận. ”
Lúc này, đám đạo sư Sử Lai Khắc chạy đến đỡ dậy bốn người Đới Mộc Bạch.
“ Ra tay thật nặng. ”
Phất Lan Đức thì thào một tiếng.
Nhưng cũng không có chất vấn Trần Hàn, còn lại mấy cái khác đạo sư cũng là như vậy.
Cùng thế hệ giao đấu, lại còn là 1 đánh 4 . Không có gì có thể lấy ra để trách cứ Trần Hàn.
Chỉ có Đường Hạo ngồi trên xe lăn ánh mắt nhìn Trần Hàn không có chút nào che dấu tức giận.
Ngọc Tiểu Cương nhìn Trần Hàn, nhíu chặt lông mày, giả trang một bộ cao thâm mạc trắc, nói:
“ Trần Hàn, mấy tháng trước gặp ngươi, cũng chỉ khoảng 37 – 38 cấp Hồn Tôn mà thôi.
Vừa qua thời gian ngắn như vậy, ngươi đã là Hồn Tông . Ta xem ra, ngươi bây giờ hồn lực hẳn là khoảng chừng 42 cấp.
Ngươi có phải hay không đã sử dụng một số phương pháp tà đạo không chính thống .
Đừng trách ta người đi trước này không nhắc nhở ngươi .
Thiên phú của ngươi đã rất tốt, nếu dùng những phương pháp đó, rất có thể sẽ dẫn đến sau này hối hận. ”
Lời nói mặc dù nghe ra có một phần nhắc nhở .
Đúng là nhắc nhở, nhưng mà là nhắc nhở mọi người xung quanh, Trần Hàn có sử dụng phương pháp tà đạo.
Mà ở Đấu La Đại Lục, tà hồn sư rất không được hoan nghênh .
Trần Hàn cười lạnh trả lời hắn:
“ Đại nổ, ngươi cũng không cần ở đó nói suông . Trên đời này không phải chuyện gì ngươi cũng biết .
Và không phải thứ gì ngươi không biết, cũng cho đó là tà đạo. ”
Ngọc Tiểu Cương cũng không có tức giận, tiếp tục giả trang cao thâm mạc trắc, ẩn thế cao thủ, nói:
“ Được, ta cũng không cùng ngươi đôi co . Không nói chuyện hồn lực tăng cấp nhanh chóng.
Chúng ta nói về võ hồn của ngươi, không cần ta giới thiệu, ngươi cũng biết vì cái gì mọi người gọi ta là đại sư.
Song sinh võ hồn, ngươi chỉ nên sử dụng bên trong đó 1 cái làm võ hồn chính thức.
Giống như Tiểu Tam chỉ sử dụng Lam Ngân Thảo làm chủ võ hồn.
Còn lại một cái võ hồn, tuyệt đối không thể thêm hồn hoàn nào
Cũng đồng nghĩa không nên sử dụng đến. ”
Trần Hàn giống như rất hoài nghi hỏi:
“ Tại sao? ”
Ngọc Tiểu Cương thấy được ánh mắt hoài nghi của hắn, càng thêm có lực lượng, ưỡn ngực, chấp tay sau lưng, chầm chậm nói:
“ Ta bây giờ không thể nói cho ngươi, nhưng ngươi hãy tin ta.
Tiểu Tam là đệ tử của ta, ta tất nhiên không hại hắn.
Bởi vì ngươi rất có thiên phú, lại là người mang song sinh võ hồn thứ tư trên đại lục.
Ta không muốn nhìn thấy ngươi cứ như vậy hoang phế đi . Nếu không, ta cần gì nói nhiều như vậy. ”
Trần Hàn bỗng nhiên ‘ ha ha . . . ’ cười lớn sau đó lạnh giọng nói:
“ Bây giờ không thể nói ? Sau này sẽ biết ?
Ngươi có phải hay không dùng lời nói như vậy để lừa gạt Đường Tam.
Rất tiếc, ta không phải là hắn.
Ngươi nói song sinh võ hồn không thể cùng lúc thêm vào hồn hoàn cho cả 2 võ hồn.
Nhưng ngươi lại không thể nói rõ lý do . Đó là bởi vì ngươi không biết lý do.
Ngươi chỉ nhìn thấy một người mang song sinh võ hồn khác chưa bao giờ sử dụng đến cái thứ 2 võ hồn.
Đã tự mình đưa ra phán đoán, lại nói giống như là chính ngươi nghiên cứu ra . . . ”
“ Ngươi . . . làm sao ngươi biết ?
Không đúng, người kia từng nói, chính nàng cố ý không thêm hồn hoàn. ”
Ngọc Tiểu Cương theo tiềm thức hô lên cắt ngang Trần Hàn, nhưng nghĩ lại thì có chút không đúng, ánh mắt mở lớn, khó tin nhìn Trần Hàn .
Chuyện này hắn chưa bao giờ để lộ, ở Võ Hồn Điện cũng không có người thân quen gì.
Bây giờ bị nói ra, thật không thể tưởng tượng được.
-----