Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đạp Tiên Lộ

Chương 20: Bị bắt




Chương 20: Bị bắt

Trương Đại Nghĩa sau khi bị dính môt thương thì hắn nhanh chóng lui sau, từ trong phun ra một ngụm máu.

"Tiểu tử ta muốn ngươi phải c·hết"

Lương Bất Vĩ cầm đao lên rồi chém mạnh về phía của Hạo Minh, đao khí toát ra rồi gầm thét lao thẳng tới chỗ của Hạo Minh.

"Ầm....ầm"

Hạo Minh nhanh chóng lách đi còn đao khí thì đụng vào tảng đá ở phía sau Hạo Minh, khói bụi dâng lên làm che mất đi thân hình của Hạo Minh. Thấy vậy tên Lương Bất vĩ bắt đầu cảnh giác lên nhưng chưa đợi hắn cuẩn bị thì từ trong đám khói bất chợt một cây trường thương đâm ra hướng thẳng về đầu của Lương Bất Vĩ mà tới. Lương Bất Vĩ quay đầu tránh đi nhưng cây trường thương cứ dai dẵn mà bám lấy hắn không ngừng, từ đâm, quẹt ngang và quật cứ thế Hạo Minh liên tiếp tung đòn không cho Lương Bất vĩ có cơ hội thở dốc nào cả, rồi sau đó Hạo Minh lắc thương quật tới người của Lương Bất Vĩ, dính đòn Lương Bất vĩ mồm hét thảm một tiếng rồi bay rớt ra ngoài.

Thấy thế từ phía xa Triệu Ly vì giúp cho phu quân ổn đỉnh lại mà lấy roi rồi bắt đầu quất về phía của Hạo Minh, nhưng lần này thì khác lần trước Hạo Minh không những không dính đòn mà còn túm lấy được cọng roi của Triệu Ly, "Không thể nào, làm sao ngươi có thể...." chưa nói hết câu Triệu Ly liền cảm giác được bản thân như đang bị kéo về phía trước, Hạo Minh tay nắm lấy cọng roi rồi giật mạnh một phát về phía mình, lập tức Triệu Ly theo lực của Hạo Minh bị giật tới.

Hắn xoay người rồi cầm thương trong tay đâm về phía Triệu Ly đang bay tới, thấy vậy Triệu Ly sợ hãi cô ta lập tức buông ra vũ khĩ trong tay rồi ngã chổng vó xuống đất. Chớp thời cơ Hạo Minh đang định tiến lên cho Triệu Ly một thương để cô ta về với suối vàng thì bỗng nhiên hắn thấy khóe miệng của Triệu Ly nhếch lên cười một cách nham hiểm, như được linh tính mách bảo Hạo Minh giảm tốc độ tiếp cận, lúc hắn còn chưa hiểu tại sao tới lúc gần c·hết mà Triệu Ly lại còn có thể cười thì.

"Xoẹt"

Từ trong tay áo của Triệu Ly bắn ra hai thanh kim châm màu vàng óng ánh lao thẳng tới chổ của Hạo Minh, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc Hạo Minh thân thể nhanh nhẹn quay đầu lách đi được một cây nhưng một cây còn lại thì không may mắn như thế, cây kim châm còn lại nhanh chóng đâm vào phải của Hạo Minh. Hắn cố nén cơn đau rồi nhanh chóng lui về phía sau nhưng cuộc đời thì sẽ không bao theo ý mà bản thân muốn.

Đúng lúc đó từ phía xa phóng tới một đạo bóng dáng đó là Lương Bất Vĩ, hắn cầm trong tay thanh đao rồi lao tới hét to một tiếng " c·hết cho ta " như đang muốn trút hết tất cả những sự giận dữ mà hắn kìm nén từ nãy tới giờ thanh đao của hắn chém mạnh xuống thanh trường thương của Hạo Minh nhưng giờ đây Hạo Minh làm gì có sức lực để chống chả một đao mạnh bạo đến như vậy, hắn ngã xuống đất.

Thấy vậy Lương Bất Vĩ đôi mắt sáng rực lên hắn liên tiếp cầm đao chém mạnh xuống thanh trường thương của Hạo Minh, ở dưới Hạo Minh phải liên tiếp đỡ những đòn đánh như trời giáng của Lương Bất Vĩ, rồi thanh trường thương của hắn cũng đã gãy, giờ phút này Hạo Minh như đang cảm nhận được c·ái c·hết đang cách hắn rất gần, trên mặt hắn từng giọt từng giọt mồ hôi như hạt đậu đang từ từ chảy xuống, tinh thần của hắn lúc này đã cẳng thẳng tới cực độ.

"C·hết"

Lương Bất Vĩ cầm đao lên chuẩn b·ị c·hém một nhát cuối cùng vào Hạo Minh thì từ xa thanh âm của Triệu Ly vang tới "Phu quân khoang đã". Chỉ thấy Triệu Ly chầm chậm bước tới kế bên Lương Bất Vĩ rồi nói tiếp "Phu quân g·iết đi kẻ này một cách dễ dàng như vậy thì khó mà tiết được nỗi hận trong lòng của chúng ta, chi bằng đem trói kẻ này lại rồi bán cho thi tông để bọn chúng luyện thi. Không những có thể dày vò hắn để tiết đi mối hận trong lòng của chúng ta mà còn có thể kiếm được một khoản lớn."

Lương Bất Vĩ nghe vậy thì cũng bắt đầu có chút động tâm hắn hạ đao xuống rồi trầm ngâm một thì nói" Được, hahaha tới lúc đó ta muốn ngươi sống không bằng c·hết" "Nếu muốn g·iết ta thì cứ một đao chém c·hết ta đi là được, c·hết ở đây cũng do ta kỹ không bằng người lại mắc vào bẫy của các ngươi ta có c·hết cũng hối hận"

"Ngươi đúng là phải c·hết nhưng không phải bây giờ" Lương Bất Vĩ vẻ mặt lạnh lùng nói. Sau khi được sự đồng ý của Lương Bất Vĩ Triệu Ly tiến đến nhét vào mồm của Hạo Minh một viên đan dược màu đen, một lúc sau đan dược phát tán làm cho cả cơ thể của Hạo Minh bắt đầu bị t·ê l·iệt xuống, hắn lúc này như cảm giác được tay chân của như đang mất dần đi cảm giác, lý trí của hắn cũng đã bắt đầu lung lay, hắn lúc này mơ mơ màng màng như tên bị bệnh sắp c·hết vậy.

Lúc này Triệu Ly lấy ra dây thừng rồi trói Hạo Minh lại, sau khi thu dẹp tàn cuộc xong Lương Bất Vĩ nắm lên Hạo Minh rồi cùng với Triệu Ly trở về thành Chính Dương. Sau khi về tới Chính Dương thành Lương bất Vĩ rút ra truyền âm phù rồi nói gì đó vào trong phù sau đó lại thả đi. Một lúc sau có ba người áo đen chạy tới trước cửa phòng của Lương Bất Vĩ rồi vào trong.

"Hahaha, tiền bối rốt cuộc cũng tới rồi, mời tiền bối ngồi" Lương Bất Vĩ kính cẩn thi lễ với ba người áo đen rồi vội vàng mời bọn họ ngồi. "Ngồi thì không cần, hàng ở đâu ?" Tên đứng đầu trong ba người áo đen lên tiếng hỏi.

" Để vãn bối lấy ra cho ngài xem" Nói rồi Lương Bất Vĩ ra hiệu cho Triệu Ly đứng phía sau. Triệu Ly thấy thế thì liền kéo từ dưới gầm dường ra một cái bọc vãi, sau khi mở ra từ trong bọc vải lộ ra một thanh niên cường tráng vẻ mặt sáng sủa và có tu vi tầng ba luyện khí kỳ.

"Tiền bối không biết người này đáng giá bao nhiêu ?" Lương Bất Vĩ lên tiếng hỏi. "Hừ chỉ có tu vi Luyện khí kỳ tầng ba mà ngươi cũng phát tiến hiệu cho bọn ta" Tên mặc đồ đen hừ lạnh một tiếng nói. Gĩ nhiên đối với hắn những kẻ có tu vi luyện khí tầng bốn trở lên mới có thể lọt được vào pháp nhãn của hắn, còn một tên như luyện khí kỳ tầng ba như Hạo Minh thì hắn chẳng thèm ngó ngàng tới.

"Tiền bối bớt giận, mặc dù kẻ này chỉ có tu vi tầng ba nhưng thực lực của hắn cũng rất mạnh, lúc trước hắn bị bọn vãn bối nhốt vào hang rồi xả thuốc mê vào trong nhưng hắn vẫn có thực lực để phá cửa hang để xông ra ngoài, không những thế sau khi ra ngoài hắn vẫn còn có sức lực để g·iết đi hai người trong nhóm của vãn bối và còn khiến cho vãn bỗi vô cùng chật vật khi đánh với hắn cho tới khi hắn dính ám chiêu của thê tử vãn bối hắn mới bị vãn bối bắt được" Lương Bất Vĩ kể lại với vẻ mặt nghi kị.

"Tầng ba mà lại mạnh như vậy, thôi được ta có cho ngươi thêm chút đỉnh" Áo bào đen nói. "Đa tạ vãn bối hậu ái" Lương Bất Vĩ nghe thế thì mừng rỡ nói. Sau khi bàn bạc xong ba người áo đen nhanh chóng cầm bọc vải chứa Hạo Minh lên rồi đi trong đêm tối. Nếu như để cho những người ở dưới đại long vương triều biết rằng mãnh tướng của bọn họ Hạo Minh giờ đây đang bị bán đi như món hàng hóa thì không biết bọn họ sẽ có cảm nghĩ gì nữa.