Chương 13: Thách đấu Luyện Khí
Cả hai sau đó trao đổi thêm một số chuyện mới rời đi, Vệ Thiên thì đi thẳng về ngoại viện, hắn cũng biết được rất nhiều tin tức về tông môn, Lạc Nhật Môn hoá ra thu nạp đệ tử cũng bởi vì tranh đoạt một cỗ t·hi t·hể, theo như Mục Ý Tử, cỗ t·hi t·hể này ẩn chứa rất nhiều bảo vật cùng công pháp, đủ để cho Lạc Nhật Môn quật khởi, cho nên bọn hắn không tiếc mà bỏ ra nhiều công sức đi thu nạp đệ tử như thế.
Hắn có hỏi thăm Mục Ý Tử một chút thì biết được muốn đổi một môn công pháp hạ phẩm cần ít nhất đến một trăm điểm cống hiến, lấy tốc độ của hắn bây giờ, muốn có được một trăm điểm cống hiến cũng phải cần ít nhất hai đến ba tháng chuyên tâm đi làm nhiệm vụ, hoặc hắn có thể nhanh hơn là thách đấu hững đệ tử khác nhưng cách thứ hai đối với hắn mà nói lại không thích hợp, bây giờ hầu hết các đệ tử đã đột phá lên Luyện Khí cảnh, hắn muốn chiến thắng mà nói là có chút gian nan.
Vệ Thiên cũng không thích điệu cao mà làm việc, hắn dự định sẽ tiếp tục làm nhiệm vụ kiếm thêm điểm cống hiến, cũng là đối với hắn rèn luyện ở bên ngoài tăng thêm kinh nghiệm thực chiến, kể từ ngày hôm đó chúng đệ tử trong tông môn được một phen kinh hồn bạt vía khi nhiệm vụ ở thối thể cảnh đã sớm phủ bụi nay lại bị một tên điên càn quét không thương tiếc, chỉ cần có nhiệm vụ mới đều sẽ bị tên đệ tử điên cuồng đó nhận.
- Ngươi biết gì chứ, dạo gần đây có một tên đệ tử điên cuồng càn quét nhiệm vụ ở thối thể cảnh.
- Ta biết, ta biết, tên điên đó hình như còn chưa đến Luyện Khí cảnh, cho nên toàn bộ nhiệm vụ đều bị hắn thu sạch, điểm cống hiến của những nhiệm vụ đó tuy ít nhưng tích luỹ lại cũng là một con số kinh người!
Khắp nơi trong tông môn đều thảo luận rất nhiều, bây giờ ai cũng đặt biệt danh cho Vệ Thiên là tên điên, bởi vì hắn suốt một tháng nay đều không ngừng thu nhận các nhiệm vụ, tốc độ hoàn thành nhiệm vụ của hắn cũng rất kinh khủng, bởi vì chỉ có một số nhiệm vụ là đánh g·iết dã thú, còn đại đa số là thu thập các loại thảo dược, cho nên đều rất dễ dàng, trải qua hơn một tháng đi làm nhiệm vụ điểm cống hiến của hắn bây giờ đã lên đến năm mươi điểm.
- Một tháng cố gắng, điểm cống hiến cũng đã đến được phân nửa mục tiêu, ngoài ra ta cũng sắp đến giai đoạn đột phá Luyện Khí cảnh!
Vệ Thiên dần trở nên kích động, một tháng không ngừng làm nhiệm vụ, không ngừng mỗi sáng đều tu luyện thối thể quyết, tạp chất trong cơ thể hắn đã được tinh lọc sắp hết, theo cảm nhận của hắn chỉ không đến hai lần tu luyện nữa thì hắn hoàn toàn có cơ hội đột phá đến Luyện Khí.
Trở về tông môn hoàn trả nhiệm vụ, đám người đều nhìn hắn với con mắt khác, mặc dù chỉ là nhiệm vụ cấp thấp nhất, nhưng mọi người đều tán d·ương t·ính kiên trì của hắn, có thể không ngừng hoàn thành nhiệm vụ thật sự là không thể tin được vào mắt.
Trương Nhật Quân sớm đã nghe đến tin này, hắn còn không ngừng cười lớn, đi khắp nơi khoe khoang Vệ Thiên chính là huynh đệ của hắn, đám người lúc trước đều tỏ ra khinh bỉ, chỉ là một tên thối thể cảnh có gì mà phải tự hào, nhưng khi nghe đến tin Vệ Thiên một mạch càn quét nhiệm vụ, bọn hắn đều ồ lên, bởi vì theo bọn hắn tranh thủ thời gian tu luyện mới là chính đạo, ngoại vật khác đôi khi chỉ cần làm một chút là được.
Bởi vì Vệ Thiên hắn tư chất không cao, có thể nói là ngu dốt nên phải nỗ lực hơn người khác rất nhiều, nếu chỉ dựa vào việc tu luyện thông thường, chỉ sợ không đến nửa năm hắn mới có thể đột phá, mà dựa vào việc làm nhiệm vụ này, hắn có thể thu thập các loại thảo dược, vật bổ đến để tẩm bổ thân thể tăng tốc quá trình tu luyện.
- Lại là ngươi? Lần này ngươi lại nhận tiếp nhiệm vụ thối thể cảnh sao?
Vị đệ tử trực ở Thí Luyện Đường nhìn thấy Vệ Thiên liền giật nảy mình, hắn chính là người kinh ngạc nhất, Vệ Thiên một lần nhận không nhiều chỉ bốn, năm nhiệm vụ một lần, nhưng tốc độ hắn hoàn trả những nhiệm vụ càng lúc càng nhanh, hầu như mỗi ba ngày hắn đều nhìn thấy Vệ Thiên đến đây một lần.
- Không có, lần này ta trả xong nhiệm vụ đợt này lại đi bế quan!
Vệ Thiên cũng không biết nói gì hơn, bởi vì hắn cũng biết bản thân gây ra động tĩnh khá lớn, chỉ đành cười trừ cho qua, lại thêm năm điểm cống hiến, tổng số điểm bây giờ đã lên đến sáu mươi, chỉ còn một ít nữa là hắn có thể đổi được một môn hạ phẩm tâm pháp tu luyện Luyện Khí cảnh.
Không có tâm pháp tu luyện thì vô pháp đột phá lên Luyện Khí, bởi vì tông môn chỉ truyền cho thối thể quyết, cho nên các đệ tử chỉ có thể tu luyện đến thối thể viên mãn, muốn đột phá tầng thứ cao hơn chỉ có thể làm việc cho tông môn sau đó lại đi đổi lấy, đây cũng chính là điểm khó khăn đầu tiên của việc tu tiên, một số người tuy rằng cũng đi làm nhiệm vụ nhưng bọn hắn không có giống như Vệ Thiên nhẹ nhàng như vậy.
Vệ Thiên hắn đã sớm đi làm nhiệm vụ, bán kính bốn dặm xung quanh tông môn sớm đã bị hắn nắm trong lòng bàn tay, bởi vì mỗi khi làm nhiệm vụ hắn lại đi tìm kiếm khắp nơi, nắm bắt được nơi ở cũng như sinh trưởng của động, thực vật xung quanh, do đó hắn chỉ cần nhận nhiệm vụ ở trong phạm vi này là có thể hoàn thành rất nhanh, so với đám người lần mò từng chút một.
Hắn dự định lần này đi bế quan đột phá đến viên mãn thối thể, sau đó lại luyện Tứ Tượng Quyền đến uy lực cao nhất, lại đi thách đấu đám người Luyện Khí kia, như vậy là có thể kiếm thêm điểm cống hiến.
Không đến hai ngày sau, toàn bộ tạp chất trong cơ thể Vệ Thiên đã được loại bỏ hết, cảm nhận được toàn thân sức lực tràn đầy, hắn nhịn không được mà hét một tiếng dài, nắm chặt nắm đấm, hắn vung quyền tuỳ ý, mỗi một quyền đều có kình khí xung quanh, bởi vì cường độ thân thể hắn bây giờ đã có thể so với Luyện Khí cảnh, song trọng luyện thể, đây chính là ưu điểm lớn nhất của hắn.
Từng thớ cơ trên cơ thể đều như hoà nhập lại làm một, khả năng kiểm soát toàn bộ sức mạnh của hắn lại tiến bộ một bậc, Tứ Tượng Quyền bây giờ một quyền có thể đánh ra xấp xỉ một nghìn hai trăm cân, tương đương với hai tượng.
- Được rồi, chuẩn bị cũng đã đầy đủ, tiếp theo chính là đi thu thập điểm cống hiến từ đám người kia.
Đi đến Chấp Pháp Đường, nhìn lên bảng xếp hạng ngoại bảng, thứ hạng của hắn đến tận năm nghìn, gần như là xếp chót, nhìn qua một lượt hắn lựa chọn thách đấu người ở vị trí thứ bốn nghìn chín trăm, cược toàn bộ số điểm của hắn, người này là một vị đệ tử gia nhập trước hắn khoảng ba tháng của tông môn, tu vi Luyện Khí sơ kì, tên là Kiều Hải Phong, sau khi lựa chọn thách đấu, Chấp Pháp Đường liền cử ra một vị đệ tử đi thông báo cho Kiều Sở Phong.
Vệ Thiên sau đó được đưa đến một sân đấu dành cho những đệ tử so tài, nơi này diện tích cũng khá rộng, đến khoảng vài chục trượng, xung quanh cũng có không ít chỗ ngồi nhưng hầu như không có ai đi xem bởi vì thứ hạng này không đáng để bọn hắn lưu tâm tới.
Chỉ khoảng năm phút sau đó, một người thân hình lực lưỡng, khuôn mặt hơi bặm trợn đi vào bên trong sân đấu, đây chính là Kiều Sở Phong người mà hắn thách đấu.
- Một tên còn chưa nổi Luyện Khí vậy mà còn dám thách đấu ta!
Kiều Sở Phong khinh bỉ cười một tiếng, hắn vốn nghĩ người thách đấu sẽ là một người khác, nhưng ai ngờ lại là người mà cả tông môn gần đây đặt cho biệt danh là tên điên, mà tu vi còn chưa đến Luyện Khí cảnh, hắn đương nhiên là khinh địch.
Hắn xuất thân từ một gia đình từng có người là tu sĩ cho nên hắn rất tự tin bản thân cũng không thua kém bất kì ai ở tông môn, chỉ trừ những tên yêu nghiệt kia mà thôi.
- Chưa Luyện Khí thì sao, ta dám thách đấu ngươi đương nhiên là có tự tin đánh bại ngươi rồi!
- Được, gan cũng lớn lắm, vậy ta cho ngươi biết cách biệt của hai cảnh giới.
Nói rồi Kiều Sở Phong tăng tốc, tốc độ phải nói là như điện, chỉ không đến hai hơi thở hắn đã sắp áp sát Vệ Thiên, hắn đem theo một thanh kiếm nhưng hắn chưa từng có ý định dùng nó. Chỉ là một tên thối thể viên mãn, còn chưa có đủ mạnh cho hắn xuất kiếm.
Hắn tay ngưng tụ lực, một quyền này nặng như một tảng đá lớn đánh xuống, Vệ Thiên trải qua hơn hai tháng bên ngoài rèn luyện đối mặt với các loại dã thú khác nhau, đương nhiên là không thể dễ dàng bị hạ gục được, hắn cũng vung quyền, cùng đối đầu với Kiều Sở Phong.
Đùng!
Ầm!
Một tiếng động lớn như hai tảng đá đập vào nhau, Kiều Sở Phong lật đật lùi lại, trên mặt có một tia kinh ngạc, hắn tự tin bản thân có thể dễ dàng một quyền hạ gục Vệ Thiên nhưng hắn đã lầm, tự tin hắn có là dựa vào tu vi cao hơn Vệ Thiên một bậc, Luyện Khí khác với thối thể, dùng thiên địa chi lực rèn luyện bản thân, thân thể phải cường ngạnh hơn thối thể rất nhiều, vả lại còn có linh khí bên trong cơ thể, mặc dù chưa có phát động nhưng hắn cũng rất kinh ngạc với sức lực của Vệ Thiên.
- Khá lắm, thân thể vậy mà có thể so với ta, nhưng khác biệt vẫn rất khác biệt, cho ngươi nhìn rõ điều đó!!
Lại một lần nữa lao đến, lần này Kiều Sở Phong cũng không có khinh địch, hắn đảo vị trí liên tục khiến Vệ Thiên khó nắm bắt vị trí của hắn, dựa vào thế mạnh tốc độ, hắn làm chủ trong cuộc t·ấn c·ông này, một cước từ trên cao giáng xuống, Vệ Thiên vẫn còn đang luống cuốn với việc xác định chính xác vị trí, chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh chạy khắp thân thể, hành động cũng vì đó mà chậm chạp.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------
Xin lỗi các đọc giả rất nhiều, nghĩ rằng hôm nay sẽ rảnh rỗi, nhưng lại có hơi nhiều việc bận, cho nên lại trễ hẹn 1 chương, cho tác ghi nợ khi nào có thể thoải mái thì sẽ bù vào, ngày mai có việc bận cho nên không thể đảm bảo có chương hay không, nhưng tác sẽ tranh thủ, mọi người nhớ đề cử cùng đánh giá ở cuối mỗi chương nhé, yêu nhiều.