Chương 2: Túi gấm.
Nữ nhân đi dọc theo một hành lang rộng được xây dựng bằng một dạng kỳ thạch có thể phát ra một dạng bạch quang chi sắc. Xuôi dọc theo hành lang, cho người ta cảm giác đang xuyên qua thời gian lại có lúc cảm giác như thời gian đang đình chỉ, bản thân rơi vào vĩnh hằng tĩnh mịch. lại như cảm giác đang xuyên tới cõi u minh đầy ma mị. Trong hành lang này cho người ta cảm giác chỉ bước về phía trước mà lại không chắc chắn đc phương hướng vị trí của chính mình. Cứ đi hoài đi mãi không có điểm tận cùng vậy.
Nữ nhân dường như đã quen thuộc với điều này nên chỉ cặm cụi bước đi. Nhìn qua thì có vẻ như đang thư thái thong thả bước, tuy nhiên nhìn kỹ mới thấy mỗi bước của Nữ nhân này đều cẩn thận tỉ mỉ vô cùng, có cảm giác như theo một quy luật nhất định. Bởi vì cả hành lang này thực tế chính là một Sát trận dùng để bảo vệ từ đường. Địch nhân hay kẻ ngoại lai xâm lấn nơi này chỉ cần bước sai một bước ắt sẽ kích động sát trận trong thoáng chốc biến thành cát bụi.
Nữ nhân lặng lẽ bước đi, mãi cho đến khi trước mặt xuất hiện một truyền tống trận. Truyền tống trận vốn là thượng cổ trận pháp, trận này tuy không xếp vào hàng cao cấp trận pháp, nhưng cũng hiếm có vô cùng, vì nó vận hành cần có không gian chi lực, đồng thời tài vật chế tạo cũng vô cùng hiếm có. Hơn nữa cho dù truyền tống trận bậc thấp nhất, cự ly truyền tống ngắn cũng cần Đại sư trận pháp bố trí. Mà ở thời đại này, đại sư trận pháp hiếm như phượng mao lân giác vậy.
Mặt khác, truyền tống trận muốn duy trì cần một lượng tài nguyên không nhỏ. Nên để nói một gia tộc sở hữu truyền tống trận cũng đều là xếp vào hàng cự đầu gia tộc.Tiến nhập truyền tống trận, trong nháy mắt trận pháp sáng lên, thân hình Nữ nhân trở nên hư ảo rồi biến mất... Sau vài khắc thời gian, nữ nhân xuất hiện tại một đại điện rộng lớn, được bố trí theo phong cách cổ xưa, Tả có thanh long, hữu có bạch hổ, tiền chu tước, hậu huyền vũ. Chính giữa lại là đồ án âm dương nhị khí, đối ứng lấy thanh quang từ thiên không chiếu xuống, kỳ diệu vô cùng. Cũng tại nơi đó, một lão giả đang ngồi thiền định. Thân thể gầy gò, trang phục thập phần cổ cách, chỉ riêng có thần thái là ôn hòa, dễ chịu. Lão giả này là một trong số Trưởng lão của Trưởng lão các.
Nữ nhân tiến tới trước mặt lão giả chắp tay:
- Tiên Mộng bái kiến Trưởng Lão. Trưởng Lão mạnh khoẻ!
Lão giả khẽ mở mắt, nhẹ nhàng phất tay..
- Tiên nha đầu, miễn lễ đi. Lần này lại xảy ra chuyện gì khiến ngươi vội vã tìm chúng ta như vậy. Lại còn trói cả Chử tiểu tử kia tới nữa.??
Nữ nhân họ Tiên khẽ thở dài:
- Cũng vạn bất đắc dĩ thưa Các Lão. Chuyện này hệ trọng nên đành phải dùng hạ sách.
- Thôi đc, nói đi đã xảy ra chuyện gì?
Ngập ngừng suy nghĩ một lúc Tiên Mộng khẽ nói:
- Chuyện liên quan tới Túi gấm Chử Tổ để lại năm xưa....
Vốn đang bình thản lắng nghe, khi vừa nghe tới túi gấm gương mặt Các Lão cũng chợt trở nên nghiêm trọng nặng nề. Tâm trạng đều chập chờn theo. Một cỗ cảm xúc khó tả như xuyên thấu không gian tràn tới...
- Làm sao ngươi biết chuyện Túi Gấm?? Đây là Chử gia đời đời cơ mật. Ngay cả Chử tiểu tử kia đã nhậm chức gia chủ khi chưa được mấy lão già chúng ta đồng ý thông qua cũng không thể biết chuyện này. Ngươi hẳn nên cho ta một câu trả lời thoả đáng.
Ngay lập tức hàn khí bức người bao trùm lấy Tiên Mộng khiến cơ thể cô run rẩy. Nhưng ngay lập tức lấy lại điềm tĩnh:
- Các Lão không cần nóng giận. Túi gấm cơ mật với người khác, nhưng sao có thể là bí mật với Tiên gia cơ chứ...
- Tiên gia...- Các Lão lẩm bẩm...
- Năm đó tại Tế Thiên Đài. Tiên gia vì thành toàn cho Chử Tổ đăng thiên.
Đã dốc tất cả tài lực, cũng trở mặt với Thiên đế. Một trận chiến định càn khôn. Cuối cùng Tiên gia 10 vạn nhân khẩu còn sót lại 3 người.....
Vừa nói Các lão vừa như đang hồi ức lại một đoạn quá khứ xa xôi nào đó, khiến bản thân như run lên xúc động, vừa có nét hào hứng, cuồng nhiệt, vừa có nét oán giận bi ai. Mất một lúc mới ổn định lại tâm lý, nhưng rồi lại như chợt nghĩ đến điều gì đó.
-Ngươi là hậu nhân của một trong 3 người đó ?? - Các Lão nhìn Tiên Mộng một cách quái dị, kinh ngạc rồi trầm giọng hỏi.
- Các Lão trí nhớ thật tốt. Đúng Tiên gia may mắn không tuyệt hậu.
- Ngươi lấy gì chứng minh ???
Tiên Mộng mỉm cười tay bắt thủ ấn. Từ mi tâm một luồng sáng dịu nhẹ xuyên thấu mà ra chiếu rọi lên một đồ án hình dạng như Tiên Hạc v·út cánh lên chín tầng trời....
Các Lão vụt đứng dậy nhìn chằm chằm vào đồ án đang lơ lửng, hai mắt kích động không thôi, một lúc sau mới định thần lại, vỗi vã tiến tới gần Tiên Mộng, giọng nói đầy xúc động.
- Tiên gia lạc ấn, huyết mạch truyền thừa “Hạc Vũ Cửu Thiên”. Không phải chân chính huyết mạch Tiên gia tuyệt không thể có. Thật không ngờ, năm đó thực sự trong số 3 người sống sót lại có chân huyết Tiên gia.
- Hài tử, ngươi đã rõ đây là Chử gia sao bao năm lại không nói ra điều này.
Tiên Mộng cũng kìm nén tâm tình xúc động nặng nề nói:
- Vì ta cũng không hẳn là dòng chính Tiên gia, đúng hơn chỉ là bàng chi. Nhưng may mắn huyết mạch nồng đậm hơn bình thường. Và cũng vì ta không thể tin một ai….
Nói xong nước mắt chợt lăn dài. Tiên Mộng lược qua một đoạn những gì bản thân đã trải qua trong suốt ngần ấy năm.
Trong giọng nói đầy uất hận, đầy bi ai, đầy nỗi niềm khó tả.
.........
Các Lão vẻ mặt tức giận đến cùng cực, nghiến rằn ken két gầm lên.
- Vương bát đản, thật không ngờ, thật không ngờ. Thật cho rằng Chử gia ăn chay hay sao. Thù này nhất định có một ngày hai nhà chúng ta phải đòi lại cả vốn lẫn lời.
- Thôi! chuyện cũng đã trăm năm... Tiên Mộng thở dài.
- Chủ mẫu của ta nói sau trận chiến năm ấy. Hai vị Tổ Tông đều phá toái hư không, đăng nhập thiên vị. Tiên gia tinh anh đều ngã xuống, chủ mẫu ta cùng hai vị thúc dù đã cố gắng cũng vô lực hồi thiên. Không thể vực dây xu thế suy tàn của Tiên gia, đành thu xếp một phen rồi ẩn độn vào thế gian. Đã qua nhiều năm những chuyện đó cũng đã như gió bay.
- Chuyện ôn lại kỷ niệm gác lại vậy. Hôm nay ta công khai thân phận cũng là vì chuyện đại sự khác. Các Lão có thể đem Túi Gấm ra một chút chứ.
Các lão suy nghĩ một lúc rồi gật đầu. Phất tay một cái một Túi gấm thô sơ xuất hiện trong lòng bàn tay. Trên túi thêu một chữ Chử. Rồi khẽ hỏi:
- Nha đầu có cao kiến gì??
- Chỗ ta cũng có một cái! - Dứt lời trên lòng bàn tay Tiên Mộng cũng xuất hiện một túi gấm hình dáng y hệt túi trong tay các lão chỉ khác trêu túi có một chữ Tiên.
- Chuyện này....! Các lão kinh ngạc không thôi.
Tiên mộng từ tốn nói:
- Năm đó Trong tình thế gấp gáp Chử Tổ và Tiên Mẫu không kịp để lại nhiều chuẩn bị . Chỉ truyền xuống hai túi gấm này. Chủ mẫu của ta là người trực tiếp nhận Túi gấm từ Tiên Mẫu, đồng thời nói rằng. Nếu một ngày Tiên gia thực sự không vực dậy nổi. Đem theo túi này tới tìm Chử gia.
Ta theo lệnh chủ mẫu tìm đc Chử gia cũng kết thân cùng Chử con rùa kia. Cũng coi như duyên hai nhà không dứt. Nhưng thật không ngờ Chử con rùa kia không biết gì về Túi gấm. Làm ta suýt tức c·hết. Sau nhiều suy đoán. Cuối cùng ta nghĩ Các Lão mới là nơi cất giữ. Nên lần này mạo hiểm bạo lộ thân phận chính là vì huấn dụ của trưởng bối.
- Ta cũng muốn biết năm đó Tiên mẫu, Chử Tổ lưu lại điều gì.
Các lão im lặng lắng nghe. Một hồi lâu mới lên tiếng.
- Đã như vậy chúng ta cùng mở túi gấm. Có những chuyện cũng nên cho một kết thúc, cũng nên cho một khởi đầu..
Các Lão ra lệnh đưa Chử Huyền Vũ vào đồng thời lệnh cho Chử gia phong bế. toàn diện phòng bị. Trước từ đường nhân thủ vòng trong vòng ngoài vậy chăt như nêm.