Chương 3: Túi gấm bí mật.
Các Lão trầm ngâm:
- Dù ta nhiều lần nghiên cứu túi gấm tìm cách mở nó tuy nhiên đều không tác dụng. Túi này được chế tác nhìn thì thô giản nhưng lại được phong ấn bằng thủ pháp cao thâm. Không biết nha đầu ngươi có cách gì ??
Tiên mộng cũng im lặng suy tư hồi lâu! Rồi mới mở miệng
- Xin Các Lão để 2 túi cạnh nhau. Ta sẽ thử mở chúng.
- Tốt.
Ngay khi hai túi gấm đc đặt cạnh nhau. Tiên mộng liền xếp bằng nhắm mắt, tay bắt thủ ấn. Miệng tụng một đoạn chú ngữ cổ xưa.
Theo tụng âm ngân lên không ngừng, chú ngữ cũng dần ngưng thực đan xen quấn lấy hai túi gấm khiến hai túi gấm phát sáng ngày càng rực rỡ. Lớp bọc thô thiển dần tan rã rút đi nhanh chóng. Để lộ ra bên trong túi là hai nửa ấn tín. Hai nửa ấn tín này không rõ làm bằng chất liệu gì. Khi vừa xuất hiện khiến người khác cảm giác lạnh buốt tận xương tủy, ngay cả linh hồn cũng cảm thấy run rẩy, tê dại. Hai nửa Ấn sau khi xuất hiện thì không ngừng quấn lấy nhau. Tuy nhiên vẫn không thể hợp nhất.
- Đây là ...? Các lão sốt ruột hỏi..
Tiên mộng cũng kích động không ngừng, thật không ngờ phương cách của chính mình lại hiệu quả. Trấn định lại, Tiên mộng khẽ giải thích:
-Vốn ta cũng không nghĩ ra cách, chỉ là nhớ đến di huấn của Chủ mẫu rằng muốn chế ngự đồ vật của Tiên gia thì buộc phải sử dụng Bản gia tâm pháp thôi động. Nên ta liền thử một chút, thật không ngờ hiệu quả.
- Việc của ta đã xong. Việc tiếp theo chắc phải nhờ phu quân ta. Nếu Tâm pháp Tiên gia là cách mở túi thì muốn hoàn toàn kết hợp Ấn kia chắc phải là Tâm pháp Chử gia do đích hệ Chử gia thi triển.
Các Lão nghe xong vừa mơ mơ hồ hồ lai vừa có chút gấp gáp không biết làm sao cho phải. Vội ra lênh đưa Chử Huyền Vũ vào...
Chưa vào đến nơi Chử Huyền Vũ đã quát ầm lên:
- " Xú bà nương c·hết tiệt. Dám động thủ với cả lão tử..." Chưa hết câu thấy Các Lão cùng Tiên mộng đang đứng giữa điện liền im bặt. Rón rén đi tới bái Các Lão một cái.
- Hừ... Tiên Mộng lười để ý tới vị phu quân rùa hôi này của mình.
Chỉ có các lão vẻ mặt khó xử. Nhìn Chử Huyền Vũ rồi nói:
- Đừng thắc mắc gì cả. Hiện giờ ngươi hãy nghe Tiên Mộng phân phó mà làm. Xảy ra chuyện không tốt. Ngươi cũng cuốn gói khỏi vị trí gia chủ luôn đi.
Chử Huyền Vũ ngơ ngác, định mở miệng nói gì đó. Nhưng nhìn nét mặt sắc lạnh của Các Lão đành ngậm miệng lại.
- Tiên Mộng! Tiếp tục đi. Các Lão phân phó.
- Dạ.
- Chử con rùa mau xếp bằng xuống, nhập định giữ vững tâm thần. Tụng khẩu quyết chân truyền của Chử gia, bọc lấy hai nửa Ấn, dung hợp văn án vào trong chúng.
Chử Huyền Vũ vẫn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì nhưng vẫn theo lời Tiên Mộng mà làm.
Kinh văn theo âm vận mà hành từ từ tiến vào dung hợp với Kinh văn của Tiên gia. Hai bản Kinh văn hai nhà một lần nữa đan xen vào nhau. Cuối cùng dung nhập vào hai nửa ấn. Hai nửa ấn vừa dung nhập kinh văn xong liền rung lên không ngừng, cũng cấp tốc xoay tròn, đan lấy nhau trên không trung. Hào quang tỏa ra ngày càng mãnh liệt, cho đến khi hoàn toàn mơ hồ.
“Kengggggg” một tiếng vang thanh thúy vọng khắp đại điện. Ánh sáng tán đi, một Đại Ấn lẳng lặng lơ lửng trong không trung. Toàn thân tản mát ra một khí tức thôn thiên diệt địa.
-Ngay lúc này – Tiên mộng hét lớn rồi tích một giọt chân huyết trực chỉ Đại Ấn mà tới. Chử Huyền Vũ cũng vô thức làm theo. Một giọt chân huyết cũng đồng thời bay về Đại Ấn. Hai giọt chân huyết từ từ thẩm thấu vô trong đại ấn, một khắc sau đó….
" Oanh " Đại ấn rung lên. Từ trung tâm Ấn một luồng sáng xuyên thẳng lên không trung. Trong luồng sáng ẩn ẩn hình dáng một nam tử...
- " Chử tổ ..." Các Lão la lên thất thanh rồi quỳ rạp xuống.
Thấy vậy Chử Huyền Vũ lẫn Tiên Mộng cũng đều quỳ rạp xuống.
Hình bóng nam tử khẽ nhìn xuống, chợt thở dài. Nam tử nhìn thoáng qua cho người ta cảm giác như bình dân thế tục, lại như đại đế quân vương đứng trên đỉnh nhân sinh. Vừa gần gũi lại vừa cao xa khó với.
Nam tử đó chính là Chử Tổ: Chử Đồng Tử. Người năm đó đăng thiên Đế vị, phá toái hư không mà đi. Cũng là người tạo nên quãng thời gian huy hoàng của Chử gia. Lại cũng là người để lại biết bao bí ẩn cho hậu thế. Khi đích thân phong bế lại một đoạn lịch sử mãi cho đến hiện tại vẫn còn là dấu hỏi lớn trĩu nặng. Chỉ là hình ảnh hiện tại chỉ còn là một tia thần niệm thác ký lại trong Ấn này.
Hình bóng nam tử nhẹ giọng:
- Miễn lễ cả đi. Ta năm đó đi vội, cùng Tiên Dung để lại Ấn này chính là lo hậu nhân g·ặp n·ạn. Thật không ngờ thực sự có ngày dùng đến.Thực sự có kẻ động tới Hậu Nhân ta.
Tiên Mộng đứng dậy chắp tay bái rồi nói:
- Hậu nhân Tiên gia bái kiến Chử Tổ.
Các Lão, Chử Chử Huyền Vũ cũng vội vàng:
- Hậu bối Chử gia bái kiến Chử Tổ.
Nam tử nhìn qua ba người rồi nói:
- Thời gian của ta không có nhiều. Thần niệm này cũng qua quá nhiều năm cũng đã sớm sắp tiêu tán. Đã xảy ra chuyện gì nhanh cho ta biết.
............
………
Sau khi nghe Tiên Mộng kể lại mọi chuyện.
Gương mặt bình thản của Nam tử trở nên vô cùng khó coi. Tức giận đến cực điểm. Ẩn chứa sát khí nồng đậm.
- Năm đó Đạo tranh một đường. Chính là đường hoàng mà đi. Đánh g·iết cũng là chân chính đọ sức. Thật không ngờ ta đi rồi lại dám động thủ với hậu nhân ta.
- Năm đó Chử gia thiếu Tiên gia rất nhiều. Hai nhà một lần nữa kết thân ta cũng cảm giác an ủi phần nào. Được rồi chuyện vặt khác tạm không nói tới. Thù tất sẽ phải báo, chỉ là theo lời ngươi kể.
Thiên địa có biến, năm vòng xoáy lớn bao phủ năm Động thiên phúc địa. Xem ra năm đó một trận chiến vẫn là có cá lọt lưới. Chân thân ta rời đi cũng không cách liên lạc. Hiện cũng không rõ sự tình an nguy.. Ấn này là Phiên Thiên Ấn, một trong bốn Thần Khí trấn giới. Uy lực vô cùng, nắm giữ nó có thể bài sơn đảo hải. Đồng thời cũng là chìa khoá mở ra bảo tàng ta và Tiên Mẫu đã cất giấu để lại cho hậu nhân một con đường khi nguy cấp.
-Hiện ta truyền lại cho Tiên Mộng khẩu quyết ngự Ấn.
Một luồng sáng từ ngón tay Chử tổ bay thẳng vào mi tâm Tiên Mộng. Trong đầu nàng hiện lên một chương văn tự thâm ảo. In sâu vào trong thức hải.
Ngẩn người một lúc. Tiên Mộng liền vội quỳ xuống:
- Tạ ơn Chử tổ ưu ái.
- Chử gia nợ Tiên gia rất nhiều. Đây cũng coi như ta có một phần bù đắp. Còn vể Chử gia từ giờ nghe theo Tiên Mộng sắp xếp. Chử gia tuy chưa hoàn toàn xuống dốc nhưng cũng suy yếu lâu ngày. Đến mức phải lẩn tránh thế gian làm ta thật sự thấy mất mặt. Nếu không vực dậy được hào quang Chử gia đừng vác mặt đến gặp ta.
- Còn nữa năm vòng xoáy lớn ắt có kẻ giật giây phía sau. Yên lặng theo dõi kỳ biến. Đây cũng có thể là cơ hôi quật khởi của hai nhà. Vì bảo tàng của ta chính tại Phong Nha Động Thiên một trong năm phúc địa. Hành sự chuẩn mực, chu toàn mà làm. Đừng khiến ta thất vọng, ấn này từ nay theo Tiên Mộng.
Dứt lời Ấn bay vào lòng bàn tay Tiên Mộng.
Còn hình ảnh nam tử mờ dần rồi tiêu tán vào hư không.
Các Lão cùng Chử HV vội quỳ xuống bái:
- Cung tiễn Tổ gia. ..