Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đạo Tổ Trở Về

Chương 1: Phong Khởi




Chương 1: Phong Khởi

Tiết trời tháng 8 âm u, cô tịch. Mưa gió kéo dài không ngớt.

Cả một dải từ Bắc Hà tới Nam hạ mây đen vần vũ. Thiên tượng biến đổi không ngừng.

Đây là điềm báo sắp có biến đổi lớn.

Lòng người thấp thỏm không yên.

Có không ít người đều rục rịch chuẩn bị, dù chính họ đều mơ hồ không rõ là chuẩn bị cho điều gì? Chỉ là trong sâu thẳm linh hồn họ như có một thứ ma lực thôi thúc dẫn dắt họ bắt tay vào làm chuẩn bị như một sự nghênh đón nào đó sắp tới.

Từng tia chớp từng tiếng sấm rền vang cả bầu trời. Cứ như đánh vỡ ra từng khe, từng lớp của bóng tối sâu thẳm trong lòng người. Như muốn xé toạc những ẩn giấu đã c·hôn v·ùi trong bụi bặm thời gian và dòng chảy lịch sử đầy bi tráng.

Bầu không khí quỷ dị ấy cứ bao trùm như đè nén trong lòng mọi người đến ngột ngạt đến điên dại. Có nhiều người như phát cuồng khi không thể chịu nổi cảm giác như sắp có thứ gì đó giáng xuống mà không cách nào trốn thoát, không cách nào kháng cự.

Đúng vào thời điểm cả thế gian như khắp không chịu nổi ấy thiên tượng một lần nữa biến đổi.

Mây đen ngưng tụ thành từng vòng xoáy lớn trên bầu trời, xen lẫn là những tia chớp dày đặc chớp động không ngừng như long như xà quấn lấy từng vòng xoáy.

Vòng xoáy không ngừng thôn phệ mây đen xung quanh không ngừng bành trướng.

Cả bầu trời hiện ra năm vòng xoáy lớn trải dài từ Bắc Hà xuống Nam Hạ. Ứng với năm khu vực Phong Nha Động Thiên, Đông Hải Thủy Vực, Nhất Dạ Trạch Đầm, Tản Viên Ngũ Nhạc, Cửu Long Bí Động...

- Xảy ra chuyện lớn, xảy ra chuyện lớn..lão gia! lão gia!...

Chử Gia tộc địa, một lão nhân từ ngoài phủ lớn phi như bay vào trong, vừa gấp vừa hô lớn. Nét mặt dường như hoảng hốt lắm.



Từ trong nhà một nam nhân độ chừng đôi mươi, dáng người thanh tú, da dẻ trắng trẻo nhìn như tiểu thư con nhà quyền quý chậm dãi bước ra khẽ cất giọng mệt mỏi:

- Lão Bạch à sao lần nào lão xuất hiện là cũng vội vã hốt hoảng như vậy. Điềm tĩnh, điềm tĩnh một chút hiểu không!.

Lão nhân dừng gấp ngồi phệt xuống đất thở hổn hển, dừng một lúc hồi khí mới ngước lên nhìn với ánh mắt quái dị rồi nói:

- Phu nhân về tới cửa lớn rồi..

Vừa nghe xong câu đó. Sắc mặt nam nhân kia như có một luồng điện xẹt qua biến đổi thần kỳ từ hồng hào tự tin chuyển sang xám trắng lạnh ngắt rồi hú lên quái dị.

- Tía má ta ơi, thần linh thổ địa, táo công, bồ tát ơi. Sao không sớm nói cho ta hả Lão Bạch. Chờ đó rồi ta sẽ xử lão sau!

Chớp mắt một cái biến mất sau bậc cửa.

Lão nhân hừ một tiếng rồi lẩm bẩm:

- Bày đặt tư thái hừ.

Vừa lúc đó một âm thanh chát chúa như một con sư tử đói mồi gào rú vọng đến từ cửa lớn:

- Chử Huyền Vũ, tên vương bát đản, con rùa đen đam mê kem trộn kia mau ra đây cho ta ......

Tiếng hét vang vọng cả Chử gia. Gà bay, chó chạy tán loạn, người trong phủ thì rúm ró ôm lấy nhau hoặc ôm đầu chạy. Có vài người trực tiếp nằm xuống giả c·hết.



Tiếng hét vừa dứt thì một bóng hồng cũng vụt tới đứng ngay cạnh lão nhân từ tốn nói:

- Lão Bạch à, phu quân yêu dấu của ta đâu rồi.??

- Phu ..phu..nhân..nhân đã về.... Phu nhân mạnh khoẻ.. ! Lão Bạch lắp bắp cúi người không dám ngẩng mặt nhìn.

- Hừ! Nói thừa, nhìn ta giống ốm lắm sao, đừng vòng vo. Con rùa đen kia trốn đâu rồi? Gọi hắn ra đây có chuyện lớn cần bàn với hắn.

Rồi không kịp để cho Lão nhân trả lời. Nữ nhân kia đã vận lực rồi hét lớn:

- Con rùa c·hết tiệt, chuyện lớn đến rồi, hôm nay không ra, Chử gia coi như xong đời....

Từ trong nhà lớn một âm thanh vọng ra:

- Được được đừng hét nữa, ta ra ta ra là đc chứ gì.

Rồi một dáng người khúm núm bước ra khác hẳn dáng vẻ thanh tao điềm tĩnh lúc trước. Lấm la lấm lét như k·ẻ t·rộm vậy.

- Tưởng ngươi tiếp tục làm con rùa trốn trong bóng tối - Nữ nhân kia hừ một tiếng khinh thường.

Nam nhân hít một hơi ưỡn ngực lên phản kháng:

- Xú bà đừng quá đáng, ta dẫu gì cũng là phu quân của ngươi..... - Chưa nói hết câu ..

- Rầm... Không biết từ lúc nào, nữ nhân kia đã đứng sau vỗ một bàn tay, nam nhân cắm thẳng mặt xuống đất, hôn mê b·ất t·ỉnh. Tay chân vẫn còn giãy giãy vài cái rồi tĩnh lặng.

- Lão Bạch, trói tên lang quân vô dụng này lại rồi vác vào từ đường cho ta..



- Dạ dạ... Lão bạch mặt tái mét vội vàng làm theo. Không dám cãi nửa câu.

Nữ nhân thở dài một cái, rồi hướng về từ đường Chử gia bước tới.

Chử gia là một gia tộc huyền bí, có thể coi là một ẩn thế gia có gốc gác sâu xa. Để ngược dòng tìm hiểu có lẽ phải ngược về vạn năm trước đó. Chử gia vốn có một quãng thời gian vô hạn vinh quang. Cũng từng là uy h·iếp thiên hạ, bởi vì Chử gia từng xuất ra được một cự đầu Tu Đạo, phá vỡ gông cùm pháp tắc thiên địa, tiến vào Đế vị. Chỉ là quãng thời gian đó ngắn ngủi vô cùng, lại như ánh sao băng rực rỡ, vụt ngang qua rồi biến mất. Dẫn tới Chử gia chi bí càng them huyền bí, hậu thế Chử gia lại càng điệu thấp, cả gia tộc gần như tuyệt tích khỏi nhân gian phàm tục. Chỉ có một số ít ỏi vô cùng ẩn thế gia tu chân khác có thủy tổ cấp bậc ngang hàng là biết tới sự tồn tại của Chử gia.

Chử gia hiện tại nhân khẩu không lớn, cả gia tộc được xây dựng tại một vùng Sơn lĩnh có tên Huyền Vũ Lĩnh. Bằng môt cách nào đó, cả vùng sơn lĩnh này lại như bị xoá tên đi trong thế tục, cũng không hiển thị trên băt kỳ địa đồ nào hiện tại. Vùng sơn lĩnh này cũng mơ hồ như cách mà Chử gia xuất hiện tồn tại.

Nhưng nếu có ai đó có thể quan sát được vùng sơn lĩnh này hẳn sẽ kinh ngạc vô cùng, Sơn lĩnh uốn lượn chìm nổi tựa như long hình, phượng ý. Địa mạch giao thoa, đan xen chặt chẽ, hình thành nên Huyền vũ đại trận. Hơn thế lại còn là trận pháp tự nhiên, vô cùng mạnh mẽ. Cả vùng sơn lĩnh rộng lớn được bao phủ bởi một huyễn trận khổng lồ, lấy cả sơn lĩnh làm mắt trận khiến cho Huyễn trận vận hành vô tận, đảm bảo cho vùng đất này vĩnh viễn biến mất khỏi ánh mắt của thế nhân.

Từ đường Chử gia xây dựa sát vào một sườn núi đá lớn. Nhìn từ xa nó như Thiên môn xuyên thẳng vào vách núi, tưởng chửng mở ra một cánh cửa xuyên sang một cõi khác vậy. Trước từ đường có hai con rùa đá lớn: Một con miệng ngậm kiếm đá, Thủ nghênh thương thiên, nhãn thần sinh động như nhận lấy thương thiên chiếu cố, lại như đang soi rọi thiên tượng tìm kiếm điều gì đó. Con còn lại chân đạp bạch hạc, thủ quan đại địa. Như thượng cổ thần thú, uy nghi, giá·m s·át thế gian.

Chỉ là thạch tượng nhưng lại sinh động vô cùng, cho người nhìn cảm giác như vật sống, thuần túy cảm xúc uy nghi bệ vệ, muốn được quỳ bái cung phụng. Nhưng đó chỉ là cảm giác của phàm nhân mà thôi. Còn đối với thế gia tu đạo nếu nhìn thấy hai thạch tượng này chắc sẽ bị dọa đến bể mật. Bởi vì hai thạch tượng này đích thật là vật sống, hơn nữa còn là Thủ hộ thần của Chử gia, đời đời thủ hộ nơi này. Trừ phi Chử gia xảy ra đại sự có thể dẫn tới hưng vong của gia tộc chúng mới xuất thế. Bằng không, không người nào suy chuyển được.

Cũng không nhiều người rõ ràng lai lịch của hai Quy thạch này, ngay cả con cháu Chử gia cũng mơ mơ hồ hồ. Chỉ biết rằng từ rất rất lâu về trước, xuôi tận tới trước cả Chử Đạo Tổ đã tồn tại hai tôn Quy Thạch này.

Nữ nhân kia tiến đến trước hai tượng rùa lớn. Quỳ xuống bái ba bái rồi nói lớn:

- Chử gia chủ mẫu đời thứ 9 xin nhập Từ. Có việc đại sự phát sinh, xin diện kiến Trưởng Lão Các

............

Không gian yên ắng một lúc lâu...rồi một âm thanh nặng nề vang lên...

- Két......

Cửa lớn Từ đường mở ra... Nữ nhân lặng lẽ chầm chậm tiến vào. Bóng ng vừa khuất cửa lớn cũng từ từ khép lại...