Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 945: Thay Đổi Cả Quá Khứ




Chẳng mấy chốc, trong đại viện của Bạch gia, những người cùng nhau đi ra khỏi Thanh Phong Quán đều đến cả. Những người này đều có chút nghi hoặc không biết vì sao Lý Hỏa Vượng lại muốn tìm bọn họ.

Lý Hỏa Vượng liếc nhìn khuôn mặt của từng người một, hắn cầm lấy tờ giấy đã được vẽ sẵn bên cạnh lên, trên tờ giấy là một miếng ngọc bội hình tròn mà hắn vừa mới dùng bút lông vẽ ra.

"Từ Thanh Phong Quán đi ra, các ngươi có nhìn thấy trên người ta có miếng ngọc bội này không? Hay là nói các ngươi có ấn tượng gì với miếng ngọc bội này không?”

"Đây là cái gì? Ngọc bội? Ta chưa từng thấy qua, đây đâu phải là thứ mà những người như chúng ta có thể dùng nổi chứ."

"Đúng vậy, ta cũng muốn có nó, nếu có đã sớm đổi lộ phí trên đường rồi.”

Rất nhanh, từ trong miệng của những sư huynh đệ khác, Lý Hỏa Vượng nhận ra ký ức về miếng ngọc bội này không chỉ biến mất trong đầu của Bạch Linh Miểu mà còn biến mất khỏi tâm trí của tất cả mọi người.

"Sư phụ, miếng ngọc bội đó có quan trọng không? Ngươi làm mất nó ở đâu? Để ta tìm giúp người."

Lữ Tú Tài ân cần nói.

Lý Hỏa Vượng lắc đầu, sau một hồi trầm tư liền nói:

"Không còn việc gì nữa, các ngươi đi đi."

Mặc dù Quý Tai không nói, nhưng dường như Lý Hỏa Vượng đã tìm thấy một số manh mối từ hai người này.

Tuy nhiên đối với chuyện này, Lý Hỏa Vượng vẫn cần phải tiến hành thêm một bước xác nhận nữa.

Lời nói của Lý Hỏa Vượng khiến những người khác cảm thấy như rơi vào trong sương mù, bọn họ mang theo sự nghi ngờ quay người rời đi.

Bạch Linh Miểu cũng không thể hiểu được lúc này Lý Hỏa Vượng đang nghĩ cái gì, trên mặt nàng không khỏi có chút lo lắng không biết có phải cái đầu củ sen của Tiên đạo này không phát huy tác dụng hay không.

"Miểu Miểu, mang một con chim tới đây cho ta, ta muốn hỏi người có tin tức nhanh nhạy thử xem."

Lý Hỏa Vượng vừa nói vừa lấy một lá bùa khắc hình mặt trăng từ trong người mình ra.

Người mà Lý Hỏa Vượng đang tìm không ai khác chính là người có tin thức vô cùng nhanh nhạy mà trước đây đã từng xử lý công chuyện cùng hắn, Liễu Tông Nguyên của Nguyệt Lượng Giáo.

Lý Hỏa Vượng ban đầu còn cho rằng ít nhất cũng mất vài ngày thì đối phương mới trả lời, nhưng nằm ngoài dự liệu của hắn là đêm hôm đó Liễu Tông Nguyên đã tới rồi, dáng vẻ của đối phương trông vô cùng tích cực.

"Ôi chao ôi chao, Nhĩ Cữu sư đệ à, bây giờ ngươi đúng là cá chép hóa rồng nha, thế mà lại có quan hệ với hoàng đế Đại Lương.”

"Ta nói sao mà ngươi lại không có hứng thú với công việc của Giám Thiên Ti, hóa ra tính toán trèo cao đến chỗ này, đúng là cao đó!”

Liễu Tông Nguyên nịnh bỡ Lý Hỏa Vượng, thái độ cũng trở nên tôn kính hơn rất nhiều.

Rõ ràng hắn có thể cảm nhận được kẻ điên của Áo Cảnh Giáo trước mặt mình khác hẳn với Nhĩ Cữu trước đây.

Mặc dù nói đối với Giám Thiên Ti bao trùm cả hoàng gia mà nói thì việc ai làm hoàng đế đều không quan trọng.

Nhưng nếu thân phận của đối phương gắn liền với sự sống chết của hoàng đế thì con tốt thí như mình làm như vậy thì sợ là vỗ mông ngựa cũng không đuổi kịp.

"Ngồi đi, đã lâu không gặp, ta có chút chuyện muốn hỏi ngươi."

"Ngươi nói gì vậy, chúng ta từ đầu đã có giao tình rồi, muốn biết chuyện gì thì cứ tùy tiện hỏi đi!”

Liễu Tông Nguyên vỗ vỗ ngực.

Nhìn mặt nạ gỗ trên mặt Liễu Tông Nguyên, Lý Hỏa Vượng suy nghĩ một chút rồi chậm rãi nói:

"Lúc đầu ở Thượng Kinh, con mắt của Thần Sơn Quỷ là do Tọa Vong Đạo phá hủy, ngươi còn nhớ không?"

"Tất nhiên, chuyện lớn như vậy, sao mà ta quên được chứ.”

“Rất tốt. Nói cho ta nghe tất cả những gì ngươi biết, một chữ cũng không được bỏ sót!"

"Vậy được, ta nói cho ngươi biết, chuyện này bắt đầu từ hơn nửa năm trước."

Theo lời kể của Liễu Tông Nguyên, khuôn mặt của Lý Hỏa Vượng dần dần lộ ra một tia sáng tỏ.

Nếu lời giải thích của các sư huynh đệ của mình trước đó có thể là do nhìn lầm thì từ thông tin mà Liễu Tông Nguyên nghe ngóng được đã hoàn toàn chứng minh được suy nghĩ của hắn.

Những gì Liễu Tông Nguyên nói hoàn toàn khác với những gì hắn nhìn thấy ở hiện trường lúc đó. Không phải chênh lệch một chút mà là toàn bộ nguồn gốc sự việc đều đã bị thay đổi hoàn toàn.

Những điều này cũng đủ để chứng minh rằng cùng với thiên đạo thật giả của m Dương Đấu Mỗ thì mọi thứ về Đấu Mỗ trên thế giới này, bao gồm cả những sự kiện lịch sử liên quan đến nó đều đã hoàn toàn thay đổi rồi.

Nghĩ đến đây, những lời nói của Quý Tai trước đó vang vọng trong tâm trí Lý Hỏa Vượng:

"Cái gì là thật? Cái gì là giả? Ngươi làm sao để chứng minh? Ngươi chứng minh cho ta xem."

Sự thay đổi của thiên đạo sinh ra phản ứng dây chuyền vượt xa sức tưởng tượng của Lý Hỏa Vượng. Đây không chỉ là thiên tai nữa rồi.

"Vậy có phải là nói, trước đây mỗi lần thiên tai đều sẽ xảy ra sự thay đổi này không? Chỉ là ta của trước đây không có phát hiện ra?”

Cách nghĩ này khiến da đầu Lý Hỏa Vượng căng thẳng, bản thân hắn đã nghĩ đến một số chuyện không nên nghĩ...

Trong thế giới hoàn toàn điên đảo này, quá khứ đã sớm được định trước là không phải là vĩnh hằng mà là sau mỗi lần biến động của thiên đạo đều sẽ luôn luôn xuất hiện sự thay đổi.

Mang ra... Ti Mệnh...

Ti Mệnh...