Lý Hỏa Vượng thở hổn hển đẩy Tọa Vong Đạo giống như bùn nát ra, hắn ôm chặt vết thương rồi hét lên về phía Hư Niên ở phía xa:
"Nếu ta và ngươi tự mình chiến đấu thì đều không tránh khỏi kết cục phải chết! Không bằng ngươi và ta hợp tác trước thế nào? Nghiêm túc mà nói ta và ngươi vốn không có thù hận gì cả!!”
Hư Niên lắc lắc da người trên đầu, nhìn về phía Lý Hỏa Vượng khẽ gật đầu, nhưng nàng lại nói:
"Ta muốn giết tiểu hoàng đế."
Nhìn thấy Long Mạch đã hung hăng lao thẳng về phía mình, Lý Hỏa Vượng nhanh chóng lui về phía sau nói:
"Vậy được, ngươi vây khốn lão già phía dưới, ta sẽ giết tiểu hoàng đế phía trên!"
Sau khi Hư Niên khẽ gật đầu lần nữa, nàng nhìn thấy chân trước của Long Mạch đã giơ lên cao rồi nặng nề giẫm lên mặt đất đuổi theo Lý Hỏa Vượng.
Lông trên người nàng lập tức biến thành màu đỏ, nhanh chóng dài ra, chẳng mấy chốc toàn thân nàng đã trở nên sặc sỡ như múa lân.
Những sợi lông màu đỏ kia lan ra bóng tối xung quanh, như thể chúng đang dò dẫm tìm kiếm thứ gì đó. Bóng tối ở xung quanh lấy nàng làm trung tâm nhanh chóng lùi lại.
Nàng ở đó nửa ngày, Lý Hỏa Vượng có cảm giác tràn ngập nguy cơ, tức giận mắng:
“Ngươi đang làm gì đó! Đừng có đứng ngốc ở đó nữa!”
Giờ phút này, hắn hoàn toàn không còn bộ dáng của con người nữa. Không nói đến chuyện còn lại nửa khuôn mặt, một cánh tay cũng đã bị đứt lìa, nửa bên eo cũng bị mất một mảng lớn.
Nếu không phải Bành Long Đằng dùng búa đập không chết không nát thì sợ là hắn đã chết dưới tay Long Mạch rồi.
Nhưng đây đã là giới hạn rồi, đầu của Lý Hỏa Vượng bắt đầu đau, điều này cho thấy Bành Long Đằng không còn duy trì được bao lâu nữa.
Lý Hỏa Vượng vừa dứt lời, cuối cùng Hư Niên cũng di chuyển nhưng hành động của nàng rất kỳ lạ. Rõ ràng nàng đã lao về phía Long Mạch và Lý Hỏa Vượng nhưng vẫn còn tàn ảnh thân thú màu đỏ ở chỗ nàng đứng trước đó.
Hơn nữa cũng không phải chỉ một nơi, Hư Niên đi đến đâu đều sẽ để lại một tàn ảnh màu đỏ, màu đỏ nối tiếp lấy nhau biến thành một đường đỏ dài không ngừng kéo dài.
Lý Hỏa Vượng không biết Hư Niên đang làm gì, nhưng hắn hiểu rằng đây chắc là sát chiêu của nàng. Mình có thể sống sót hay không chính là dựa vào lúc này.
Khi hắn cầm Cốt Kiếm lần nữa cắm về phía sau, Bành Long Đằng bên cạnh một tay nắm lấy nửa vai của hắn, ngay lúc Hư Niên tiếp xúc với Long Mạch, Bành Long Đằng dùng sức ném Lý Hỏa Vượng về phía đó.
Hai con rồng khổng lồ một vàng một đỏ chạm vào nhau. Nhưng hễ là tàn ảnh màu đỏ xung quanh đều xảy ra biến đổi.
Vết thương trên người Lý Hỏa Vượng đang khép lại với tốc độ cực nhanh, nhưng tình trạng này chỉ kéo dài trong một lúc, cơ thể hắn lại bắt đầu bị tổn hại nhanh chóng.
Không chỉ Lý Hỏa Vượng, toàn bộ mặt đất cằn cỗi cũng nhanh chóng mọc lên cỏ cây, toàn bộ thế giới đang thay đổi, thế giới cũng đang thay đổi.
Mà cảnh tượng kỳ lạ như này cũng xuất hiện trên người Long Mạch, những Long Mạch già yếu khô héo như gỗ mục kia cũng bắt đầu gải lão hoàn đồng.
Tuy nhiên chuyện tốt này dường như lại trở thành chuyện xấu đối với các hoàng đế Đại Tề đang xếp chồng lên nhau một cách kiên cố. Thân thể gắt gao dính liền với nhau của họ bắt đầu lay động tựa như lúc nào cũng có thể bị tan rã.
---
Đối mặt với sự tấn công kỳ lạ như vậy của Hư Niên, tựa hồ Long Mạch cũng không chịu để yên. Nó liều mạng giãy giụa quấn lấy tàn ảnh màu đỏ của Hư Niên lại chung một chỗ.
Trong khoảnh khắc khi Lý Hỏa Vượng sắp đυ.ng vào Long Mạch, hơn mười cái vuốt rồng đã dựng đứng ở đó chờ hắn.
Nhưng lần này chỉ có Lý Hỏa Vượng là dùng thuật che mắt để mê hoặc mà thôi, trong nháy mắt khi Bành Long Đằng xuất hiện trước mặt Lý Hỏa Vượng đã vững vàng đón lấy hắn rồi hung hắng ném hắn bay về phía vị tiểu hoàng đế kia.
Lúc này không thể coi là tiểu hoàng đế nữa, hắn đã hoàn toàn biến thành một đứa trẻ sinh non có làn da gần như trong suốt chỉ lớn cỡ lòng bàn tay.
Lý Hỏa Vượng chợt duỗi tay ra, một tay rút thanh kiếm Tử Tuệ đang cắm trên Long Mạch chém về phía vị tiểu hoàng đế kia.
“Lý huynh! Thứ này không giết chết được đâu! Ngươi trước hết chặt đứt kết nối của nó với Long Mạch đi.”
Nghe Gia Cát Uyên nói vậy, Lý Hỏa Vượng cắn chặt răng cầm thanh kiếm trong tay di chuyển xuống dưới ba tấc.
Xoẹt một tiếng, phần lưng nối liền giữa vị tiểu hoàng đế kia cùng với Long Mạch bị chém đứt khiến cho máu me nhầy nhụa.
Một giây sau, kiếm Tử Tuệ trong tay Lý Hỏa Vượng trực tiếp vung ra, mũi kiếm sắc bén xuyên qua l*иg ngực của đối phương.
Giờ phút này, bộ dạng của hoàng đế Đại Tề vô cùng quái dị. Sau khi nó giãy giụa gào thét một lúc, đầu ngón tay nhỏ nhắn cào lấy thân kiếm, đầu nghiêng sang một bên rồi không động đậy nữa.
Thời điểm Lý Hỏa Vượng chọc vào thi thể của tiểu hoàng đế khiến nó rơi xuống đất, Long Mạch mất đi tiểu hoàng đế lại bắt đầu điên cuồng bành trướng.
Máu tươi đặc dính, các bộ phận quái dị còn có đủ loại vảy rồng xiêu xiêu vẹo vẹo, móng rồng, sừng rồng không ngừng xé rách long bào chui ra bên ngoài.
Tất cả những mí mắt lớn nhỏ sưng vù kia đều tràn ngập khát vọng bệnh trạng gắt gao nhìn chằm chằm vào Lý Hỏa Vượng.