Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 854: Còn Có Việc




Lý Hỏa Vượng đứng trong vòng vây, thấy đối phương vốn không tin lời của mình, bèn nói:

“Cho ta nói chuyện với Ti Thiên Giám đại nhân, chỉ cần hắn nhìn thấy bóng ngược của ta, thì có thể biết có phải ta nói năng bừa bãi hay không.”

Đúng lúc người đàn ông bím tóc dài đó đa ra ngón tay cái, nghiêm khắc chỉ vào Lý Hỏa Vượng, đang định nói gì, sắc mặt bỗng thay đổi, hắn hơi do dự một lúc, quyết đoán bước sang trái hai bước, vòng vây nhường ra một lối đi:

“Thú vị.”

Lý Hỏa Vượng phấn chấn tinh thần, nào có không biết, Ti Thiên Giám đã nghe thấy lời vừa nãy của mình, lập tức, Lý Hỏa Vượng lên tinh thần, nắm chặt nắm đấm đi ra từ lối đi đó.

Xuyên qua một khu rừng cây không lớn, Lý Hỏa Vượng nhanh chóng nhìn thấy chiếc xe ngựa khổng lồ dừng bên khe suối, tuấn mã kéo xe ngựa đang cúi đầu gặm cỏ uống nước.

“Bái kiến Ti Thiên Giám đại nhân!”

Lý Hỏa Vượng hành lễ với cái kiệu đó xong, rèm được vén lên, Ti Thiên Giám có duyên gặp mặt một lần lại xuất hiện trước mặt Lý Hỏa Vượng. Trước đây chỉ nhìn từ xa một cái, bây giờ gần như vậy, cũng khiến Lý Hỏa Vượng nhìn rõ dáng vẻ của người nắm quyền cao nhất Giám Thiên Ti này.

Lý Hỏa Vượng thấy rõ ràng Ti Thiên Giám đại nhân này cao hơn người bình thường một chút, không chỉ cao hơn, cơ thể cũng to rộng hơn người bình thường, giống như một người phóng to lên một số. Cơ thể cao lớn như vậy, khoác lên đạo bào màu đỏ to rộng không nhìn thấy dáng người, có vẻ vô cùng thần bí.

Trước đây nhìn từ xa, Lý Hỏa Vượng cho rằng đạo bào màu đỏ trên người hắn chỉ có một màu, nhưng bây giờ nhìn kỹ, Lý Hỏa Vượng mới phát hiện, trong màu đỏ này, thấp thoáng một vài chữ màu đỏ thẫm lay động.

Thị lực của Lý Hỏa Vượng rất tốt, hắn có thể nhìn rõ nét chữ của những chữ đó, nhưng hắn không hiểu đó là chữ gì.

Đó là kiểu chữ còn kỳ lạ hơn nữ thư, từng nét tự tạo thành một phái, nói là chữ nhưng có vài phần giống hình ảnh.

Nhanh chóng liếc một cái, Lý Hỏa Vượng không dám nhìn thêm, dường như nhìn thêm vài cái, hồn phách cũng bị những nét chữ đó hút đi, lặng lẽ ổn định tinh thần, Lý Hỏa Vượng nhìn cỏ khô trên mặt đất, vội vàng bắt đầu nói chuyện chính.

“Khởi bẩm Ti Thiên Giám đại nhân, tại hạ có cách tìm được vị trí ẩn nấp của đầu tử! Đầu tử quỷ kế đa đoan, với thực lực của tại hạ, thực sự không thể ứng phó, vẫn mong giết được thủ lĩnh của chúng dưới bầu trời này.”

Giọng của Ti Thiên Giám nghe có vẻ có trọng âm, giọng cũng vô cùng đặc biệt, không nghe ra là nam hay nữ và già hay trẻ, nhưng lúc này, Lý Hỏa Vượng cũng không quan tâm giọng đối phương đặc biệt thế nào, trong đầu đang nghĩ phải trả lời câu hỏi của hắn thế nào.

“Không cần nhiều lời, ta đã nghe nói, ta chỉ muốn hỏi ngươi, ngươi biết Thượng Cực Quán Khẩu từ đâu, làm sao tìm được?”

Nếu trực tiếp nói ảo giác của Gia Cát Uyên nói với mình, không nói người này có tin hay không, e là ảo giác tâm tố của mình sẽ bị lộ.

“Trong một cơ duyên trùng hợp, vô tình gặp phải.”

Lý Hỏa Vượng lên tiếng giải thích.

“Cơ duyên trùng hợp? Ha ha, hậu sinh bây giờ đến nói dối cũng không biết nữa rồi?”

Lời vừa nói ra, Lý Hỏa Vượng lập tức cảm thấy mấy ánh mắt bắn vào mình, hơn nữa đại đa số đều tập trung vào Tích Cốt Kiếm sau lưng mình.

Nghe thấy đối phương nói vậy, Lý Hỏa Vượng nóng lòng:

“Tại sao đại nhân phải truy hỏi chuyện phức tạp này, tại hạ thực sự có cách tìm được đầu tử!”

“Hình như ngươi rất gấp, tại sao?”

“Ti Thiên Giám đại nhân.”

Giọng của Lý Hỏa Vượng cao lên một tông, cảm xúc cũng kích động:

“Hôm đó, đám Tọa Vong Đạo sỉ nhục chúng ta như vậy, không coi Giám Thiên Ti ra gì, tại hạ là một thành viên của Giám Thiên Ti, trong lòng thực sự tức không chịu nổi. Vì bọn chúng, dân chúng trong thành Thượng Kinh tử thương nghiêm trọng! Bây giờ có cơ hội bắt đầu tử về trừng trị theo phát luật! Đương nhiên tại hạ vô cùng nóng lòng!”

“Cho nên, ngươi muốn lợi dụng bản tọa.”

Lời của Ti Thiên Giám khiến Lý Hỏa Vượng phát lạnh, đối phương cảnh giác quá cao với mình, trực tiếp nói thẳng:

“Tại hạ không dám lợi dụng đại nhân, chỉ là tại hạ cảm thấy, về chuyện lớn như giết đầu tử, tại hạ và đại nhân là người cùng đường.”

“Coi như ngươi thẳng thắn, thôi được, bản tọa thực sự muốn giết đầu tử.”

Nghe thấy lời này, Lý Hỏa Vượng vừa thả lỏng, một lời của Ti Thiên Giám lại khiến hắn căng thẳng lên:

“Nhưng, bây giờ bản tọa phải đi làm chút việc, tạm thời không rảnh, cần phải qua thời gian nữa.”

“Vẫn phải đợi?”

Lý Hỏa Vượng ngẩng đầu nhìn về phía Ti Thiên Giám trong kiệu theo bản năng, nhìn chằm chằm bóng tối nói:

“Ti Thiên Giám đại nhân! Bây giờ rốt cuộc còn có việc gì quan trọng hơn giết đầu tử.”

Đạo bào cổ quái trên người Ti Thiên Giám khẽ rung lên, dường như đang lắc đầu:

“Ngươi không hiểu đâu, trên đời này có rất nhiều chuyện quan trọng hơn hắn.”

“Thôi, nói thì ngươi cũng không hiểu, thời gian này người cũng đừng rảnh rỗi, nhân lúc này, giúp bản tọa cơ duyên trùng hợp một lần, tìm được Thượng Cực Quán Khẩu, giúp bản tọa lấy được một vài bí mật của Thượng Cực Quán Khẩu.”

Tuy Lý Hỏa Vượng rất muốn từ chối, nhưng trong tình hình này, Lý Hỏa Vượng phải đồng ý, bất kể nói thế nào Ti Thiên Giám đã đồng ý giúp mình đối phó đầu tử, nếu chỉ là đợi thêm vài ngày cũng không sao, ít nhất cũng tốt hơn cục diện mà hắn tưởng tượng rất nhiều.