Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 754: Lừa




Linh Nghiệt biết bản thân đã trúng kế, nó lập tức khống chế nửa người dưới của Lý Hỏa Vượng rồi vùng vẫy muốn bỏ chạy.

Nhưng phần thân dưới của Lý Hỏa Vượng chỉ có chân chứ hoàn toàn không có mắt nên hắn không thể nhận biết được phương hướng. Mới vừa chạy ra khỏi hốc cây được vài trượng thì hắn đá phải một rễ cây, té nhào xuống đất.

Thấy tình hình không ổn, Linh Nghiệt định bỏ chạy, nhưng khi nó vừa định chui ra khỏi phần thân dưới của Lý Hỏa Vượng thì một thanh kiếm Đồng Tiền sắc bén từ trên trời rơi xuống, hung hãn đóng nó vào cơ thể đang tan ra thành than tro.

Khói đen kèm theo tiếng thét chói tai vang lên, Linh Nghiệt kêu lên một tiếng kêu rên đầy thống khổ. Nhưng vào lúc này, nó cũng không làm được gì cả, âm thanh dần dần yếu đi.

Khi Linh Nghiệt hoàn toàn bất động, Lý Hỏa Vượng đang ẩn thân lúc này mới hiện nguyên hình.

Chính xác mà nói, đó là phần thân trên còn phần thân dưới của hắn giờ vẫn đang nằm trên mặt đất.

Khi một kẻ lừa gạt biết một người muốn gì, vậy chuyện lừa gạt hắn sẽ trở nên đơn giản hơn rất nhiều.

Sau khi biết nó luôn muốn chiếm lấy cơ thể mình, vì muốn dẫn dụ Linh Nghiệt ra mà Lý Hỏa Vượng trực tiếp chém ngang eo mình, đem nửa người mình ném ra làm mồi nhử.

Lý Hỏa Vượng thở hổn hển ngồi phịch trên mặt đất. Các loại khổ nạn như đốt da, vỡ ngực, chém eo hắn đều đã được trải nghiệm qua một lần. Hắn đau đến sắp ngất đi, hắn gần như là dựa vào ý chí mới có thể chống đỡ đến bây giờ.

“Cũng tốt, ít ra thì những gì ta bỏ ra cũng được đền đáp xứng đáng.”

Lý Hỏa Vượng quay đầu nhìn về phía dưới của thanh kiếm Đồng Tiền đang chậm rãi tỏa ra từng sợi khói đen, đó chính là thi thể của Linh Nghiệt.

Khi Lý Hỏa Vượng vươn đầu ngón tay bị đốt cháy của mình chạm vào làn khói đen lơ lửng kia, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng phần u tối trong lòng mình đang không ngừng khuếch trương ra, sát ý, hận ý còn có cảm giác bực bội đang không ngừng sâu sắc thêm.

Điều càng kỳ lạ hơn là khi Lý Hỏa Vượng đưa tay chạm vào đầu nguồn khói đen, hắn phát hiện ra rằng mình không thể dùng tay chạm vào Linh Nghiệt được, phía dưới làn khói đen trống rỗng.

Nhưng những thứ khác đều có thể sờ được. Dù là một cây gỗ mục thì hắn cũng có thể chạm vào được nhưng chỉ có xá© ŧ ịŧ là không thể chạm vào.

"Đây là Linh Nghiệt. Đúng là nguy hiểm và kỳ quái. Cũng không biết Giám Thiên Ti ra cái giá lớn như vậy để tìm người bắt được thứ này rốt cuộc là muốn làm gì.”

Lý Hỏa Vượng nằm trên mặt đất nghỉ ngơi một lúc, sau khi lấy lại được một chút sức lực, hai tay hắn chống lên mặt đất di chuyển về phía nửa người dưới của mình.

Mà ngay tại lúc này, tiếng bước chân nặng nề khiến cho vẻ mặt của Lý Hỏa Vượng trầm xuống:

"Có người tới đây? Miểu Miểu? Không đúng! Tiếng bước chân của Miểu Miểu không phải như thế này!"

Khi Lý Hỏa Vượng cực kỳ cảnh giác nhìn về phía bên trái con đường nhỏ giữa khu rừng hỗn loạn, nương theo tiếng bước chân, một người phụ nữ mập ăn mặc kỳ lạ từ bên trong bước ra.

Người này mặc một cái yếm hình lá bùa màu đỏ, trên đầu đội một chiếc kim quan tú cầu nhỏ màu đỏ. Da thịt trên đầu bị từng nén hương màu tím cắm xuyên, nhìn như con nhím.

Hai lá cờ hình tam giác nhỏ vẽ hoa văn lời nguyền màu đỏ được cắm vào trong tai, cắm thẳng vào dái tai của nàng.

Nếu không phải trên vai nàng vác một cái lang nha bổng quấn giấy vàng chứng tỏ nàng là con người, suýt chút nữa Lý Hỏa Vượng đã cho rằng mình gặp phải một tà ma khác rồi.

Người phụ nữ này cầm lang nha bổng lên chỉ vào Lý Hỏa Vượng:

"Này! Lên trời xuống đất du ngoạn cảnh giới, trấn thủ mây gió vì sự tình tứ phương, giam yêu bắt quỷ cần rõ ràng!!”

Lý Hỏa Vượng cau mày nhìn chằm chằm vào con người kỳ lạ này, vươn tay lấy lệnh bài từ trong bụng ra rồi giơ trước mặt nàng:

“Giám Thiên Ti làm việc! Cút xa chút!”

“Ách?!”

Thấy lệnh bài của Lý Hỏa Vượng, người phụ nữ mập kia hiển nhiên cũng sửng sốt một chút, sau đó từ trong túi yếm nàng lấy một cái lệnh bài giống như của Lý Hỏa Vượng, nàng cũng là người của Giám Thiên Ti.

"Ngươi cũng là người của Giám Thiên Ti à? Sao ta lại cảm thấy ngươi không giống nha, ngươi ném lệnh bài qua đây để ta xem!”

Đối mặt với Lý Hỏa Vượng cả người cháy đen lúc này chỉ còn lại nửa người, nàng không dám thả lỏng cảnh giác.

Sau khi Lý Hỏa Vượng trực tiếp ném lệnh bài qua, hắn bắt đầu nối phần thân trên lại với phần thân dưới của mình.

Ngay khi hắn đang chờ đợi nửa người dưới khôi phục lại tri giác, người phụ nữ mập kia đã đi qua, đặt lệnh bài kia bên cạnh hắn.

"Không ngờ ngươi thực sự là Giám Thiên Ti. Vừa nãy ta còn cho rằng ngươi là Linh Nghiệt nữa đó, nói coi ngươi là người của tông môn nào?”

"Áo Cảnh giáo."

Người phụ nữ mập nhìn Lý Hỏa Vượng từ trên xuống dưới một lượt, sau đó gật đầu đồng ý:

"Ừm, ta cũng nghĩ vậy."

Nói xong, nàng bắt đầu vươn tay rút mấy nén hương cắm trên mặt ra:

“Chàng trai à, ngươi nhìn cái này đi, suýt chút nữa thì nước lũ đã xông vào miếu Long Vương, người một nhà không nhận ra người một nhà rồi. Thuật phân thân này của ngươi thật lợi hại nha, ngươi học ở đâu đó?”

Thấy đối phương không có địch ý, Lý Hỏa Vượng cũng lười tán gẫu theo người này. Vốn dĩ người bên trong Giám Thiên Ti cũng không phải là người một nhà tương thân tương ái.