Những chuyện cổ quái mà trước đó mình đã trải qua, rốt cuộc là do ai làm chứ.
Khi cảm thấy cơ thể mình sắp rơi xuống, Lý Hỏa Vượng vội vàng lấy thanh kiếm Đồng Tiền ra rồi vung kiếm một cái:
"Am Tát Thông Linh Bà Nhϊếp!!"
Sợi chỉ đỏ quấn quanh đồng tiền trên thanh kiếm Đồng Tiền nhanh chóng bị kéo dài ra, nó giống như một cái roi dài vung lên cuốn lấy cột trụ.
Khi Lý Hỏa Vượng kéo mạnh một cái, cơ thể hắn đánh về phía Lý Hỏa Vượng như đạn pháo vậy. Mà cơ thể của Lý Hỏa Vượng kia lại không di chuyển, hắn cứ đần độn đứng tại chỗ giống như bị dọa sợ ngu người rồi.
Ngay khi thanh kiếm Đồng Tiền của Lý Hỏa Vượng đâm vào trong cơ thể của đối phương, trái tim hắn đột nhiên run lên, trên thanh kiếm cũng không có bất kỳ cảm giác bị đυ.ng chạm nào.
Ngay sau đó, hắn nhìn thấy Tọa Vong Đạo trước mặt trực tiếp rút kiếm đâm thẳng vào đỉnh đầu trống không, trên mũi kiếm trống rỗng xuất hiện vết máu không thể giải thích được.
Cùng lúc đó, Lý Hỏa Vượng cảm thấy vùng bụng đau nhói, người trước mắt chỉ là ảo giác mà thôi, thế mà đối phương đã sử dụng năng lực sai vị của mình.
Vốn dĩ Lý Hỏa Vượng muốn dùng năng lực sai vị của mình để thoát khỏi đối phương, nhưng hắn lại không ngờ cơ thể của mình lại bất động.
Lúc này, Lý Hỏa Vượng lập tức hiểu ra, không biết Tọa Vong Đạo này đã dùng thủ đoạn nào để đánh lừa năng lực sai vị của mình đi.
Trước đây hắn đã giao chiến qua không ít Tọa Vong Đạo, mà cho tới bây giờ không có Tọa Vong Đạo nào có loại năng lực mạnh như vậy.
Tọa Vong Đạo trước mặt mình chắc chắn không đơn giản chút nào! Nói không chừng hắn chính là một trong ba Tam Nguyên của Tứ Hỉ!
Nghĩ đến đây, Lý Hỏa Vượng nào dám che giấu nữa, hắn trực tiếp đưa tay đập vào mắt phải, sau đó dùng tay phải bóp chặt con ngươi trong lòng bàn tay.
Bốp một tiếng, chất lỏng bán trong suốt từ trong kẽ móng tay của hắn bị ép ra ngoài.
Ngay lập tức, mọi thứ xung quanh đều bị thay thế bởi tia sáng kỳ dị nào đó không phân rõ màu sắc, trở nên cực kỳ chậm chạp.
Nhân cơ hội này, Lý Hỏa Vượng nhanh chóng thoát ra khỏi thanh trường kiếm đang cắm vào bụng mình.
Biết đối phương lừa gạt năng lực của mình, Lý Hỏa Vượng tự nhiên sẽ không bị đối phương dẫn đi. Hắn lấy dao đánh lửa ra chuẩn bị tung chiêu.
Nhưng Lý Hỏa Vượng dùng sức đánh lửa mấy lần mà cơ thể của hắn vẫn không bốc cháy. Không lâu sau hắn liền hiểu ra, đám da bị lột của mình đã trở thành pháp khí rồi, nào còn có da mới để hiến tế cho Tam Hủy chứ.
Nhìn thấy Tọa Vong Đạo trước mặt sắp khôi phục bình thường trở lại, trong lòng Lý Hỏa Vượng chợt căng thẳng, hắn lấy ra cái kìm sắt đã biến thành màu đen nhét vào trong miệng.
Mấy chiếc răng cấm bị hắn nhổ ra rải đầy đất giống như tiên nữ tán hoa vậy.
Lý Hỏa Vượng biết giới hạn năng lực sai vị của bản thân là trong một trượng, cho nên toàn bộ răng của hắn hoàn toàn bao phủ trong một trượng này.
Những chiếc răng dính đầy máu thịt nổ tung khi chạm vào nhau, từng mảnh răng vỡ vụn rơi về phía bên kia như mưa sa vậy.
Không có vật che chắn, đối phương bị từng mảnh răng vỡ bền chắc xuyên qua cơ thể, Tọa Vong Đạo gần như bị xuyên thành một cái rổ.
Tuy nhiên, hắn bị thương thành như vậy nhưng vẫn có thể đứng nguyên tại chỗ, cũng không có bất kỳ dấu hiệu ngã xuống nào.
Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng Lý Hỏa Vượng lộp bộp một tiếng, hắn chợt hiểu ra cái gì đó.
Ngay sau đó, hắn đè vết thương trên bụng mình, hắn nhận được một tin xấu, Tọa Vong Đạo trước mặt này lại có thể lừa gạt năng lực tự khép lại mãnh mẽ của mình.
“Năng lực của tên này quá khó giải quyết rồi, phải làm sao đây?”
Nhìn thấy vẻ mặt hung dữ trừng mắt nhìn mình của đối phương, tim của Lý Hỏa Vượng không ngừng rơi xuống.
---
Đối mặt với một Tọa Vong Đạo cổ quái như vậy, Lý Hỏa Vượng thực sự không biết phải làm sao mới phải.
Hắn sợ nếu tiếp tục ở chung một chỗ với Tọa Vong Đạo nữa thì những năng lực còn lại của bản thân cũng sẽ bị đối phương lừa đi mất.
Nếu thật sự muốn giải quyết dứt điểm hắn, thì biện pháp duy nhất còn lại chính là thăng cấp Khương Thương. Nhưng mà đối phương lại đang đứng trước mặt mình, nào có thời gian cho mình tìm kiếm sự thống khổ cực độ trong nội tâm chứ?
"Không được, trong tình huống không biết rõ địch ta thì phải rút lui trước! Đi tìm Gia Cát Uyên!”
Sau khi Lý Hỏa Vượng hạ quyết tâm, hắn lập tức cắt một cái lỗ tai của mình ném ra chặn phía sau, sau đó xoay người lao ra khỏi lầu vây.
Khi trở lại rừng trúc, sương mù sáng sớm bên ngoài đã dần tan biến, Lý Hỏa Vượng mạnh mẽ lao về phía trước, trong lúc chạy như điên, Lý Hỏa Vượng nghiến răng móc khúc xương gãy ra lần nữa tiến hành bói quẻ.
Cho dù là bói quẻ dẫn mình tìm đến chỗ Gia Cát Uyên hay là do Gia Cát Nguyên phát giác ra có người bói quẻ cho mình thì cả hai trường hợp này đều có thể giúp mình thoát khỏi tình thế khó khăn hiện tại.
Chỉ cần có thể khiến Gia Cát Uyên, người đã giết chết Phát Tài xuất hiện thì có thể kết thúc cục diện nguy hiểm này rồi.