Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 549: Kỳ Quái




Lý Hỏa Vượng lắc đầu nguầy nguậy, hô hấp có chút dồn dập tự lẩm bẩm nói:

"Không! Chuyện này không quan trọng, nơi này cũng là ảo giác, ảo giác cũng không có logic gì mà nói, ta không cần quan tâm nơi này xảy ra chuyện gì."

"Lý Tuế!"

Lý Hỏa Vượng quay người lại, hét lớn với hết thảy xung quanh:

"Lý Tuế! Chơi đủ chưa! Nếu ngươi còn nhận ta là cha thì mau trở lại đây cho ta!"

Nếu đã từ bỏ rồi thì không cần quan tâm nữa. Hắn không muốn ở trong ảo giác này nữa, hắn muốn quay trở về, bên kia còn một đống chuyện đang chờ hắn nữa!

Nhìn thấy hành động khác thường của Lý Hỏa Vượng trước mặt, tên mập kia bị trói lập tức bị dọa sợ sắp tè ra quần.

Sau khi nhìn chằm chằm vào hắn một lúc lâu, hắn biết người này không phải đang giả vờ, người đàn ông này thật sự là một tên điên hàng thật giá thật, hơn nữa theo như hắn biết thì tên điên này trước đây đã từng chém người.

Tên mập vừa liều mạng giãy giụa lùi ra phía sau, vừa hét lớn:

"Chuyện này không liên quan đến ta! Ta chỉ làm việc thôi! Là do tên tiểu tử Đại Long đó nói, nếu như bên cạnh ngươi đột nhiên xuất hiện thứ gì đó thì bảo ta lập tức gọi điện thoại thông báo cho hắn ngay! Ngươi muốn làm khó dễ thì đi tìm hắn đi!”

Lý Hỏa Vượng đang la hét con ngươi chợt co rút lại, nghiêng đầu chậm rãi nhìn hắn:

"Ngươi nói cái gì?!"

Lý Hỏa Vượng đi tới, trực tiếp túm chặt hắn từ trên mặt đất lên, trợn mắt nhìn đống thịt mỡ trên mặt hắn nói:

"Rốt cuộc những chuyện này là gì, Đại Long này là ai? Tại sao hắn lại biết ta có thể đột ngột biến ra đồ vật.”

Tất cả những chuyện vô lý vừa nãy lại bắt đầu trở nên có logic hơn, loại logic khó hiểu này xuất hiện khiến hắn có chút sợ hãi.

"Ta chỉ biết từng đó thôi, trong điện thoại của ta có số điện thoại của hắn. Để ta giúp ngươi gọi hắn đến đây!”

Lý Hỏa Vượng lấy điện thoại di động của tên mập ra. Sau khi mở khóa bằng khuôn mặt, hắn mở danh bạ ra, tìm được một người tên là Đại Long, hắn liền gọi qua.

"Alo~ Anh Long! Ngươi mau đến đây đi! Tên điên kia biến ra đồ vật rồi, cứ như ảo thuật vậy! Đúng đúng đúng! Có vàng!!"

Sau khi nói xong, vẻ mặt tên mập lộ ra bảy phần sợ hãi ba phần lấy lòng nhìn về phía Lý Hỏa Vượng trước mặt.

"Anh trai à, hắn nói lát nữa thì hắn tới đây, người thì ta đã giúp ngươi lừa qua đây rồi, ngươi có thể thả ta đi không?"

Lý Hỏa Vượng ném điện thoại xuống dòng sông đang chảy xiết bên cạnh, hắn cởi vớ của tên mập rồi vo thành một cục nhét thẳng vào trong miệng hắn.

Xem ra người gọi là Đại Long kia cũng không cách chỗ này xa lắm. Không lâu sau, Lý Hỏa Vượng nghe thấy bên ngoài có tiếng thắng xe.

Khi ba người đàn ông vội vã cầm nhiều thứ khác nhau xông vào trong gầm cầu, một người đàn ông đầu đinh khuôn mặt hung dữ bất ngờ nhìn về phía tên mập bị dây nịt và dây giày của mình trói chặt ở sâu trong gầm cầu.

Chờ bọn họ chạy lại luống cuống tay chân cởi trói cho tên mập, Vương Chí Long dùng sức lắc lấy người hắn hỏi:

"Lý Hỏa Vượng đâu rồi?"

Chưa kịp chờ tên mập nói chuyện thì một bóng đen trồi lên từ con sông bên cạnh, hắn cầm tảng đá cuội trong tay hung hăng đập lên đầu người đàn ông.

Người kia hoảng sợ trốn tránh, tảng đá nện vào xương quai xanh của hắn, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy tốc độ sưng lên nhanh chóng của nơi đó.

Nhưng đây chỉ mới là bắt đầu, đối mặt với việc đánh lén của Lý Hỏa Vượng, những người này hoàn toàn không có phòng bị gì cả, bốn chọi một lại bị ép phải tháo chạy.

“Khốn kiếp! Ông đây liều mạng với ngươi!"

Một người đàn ông thấp lùn dáng bí đao lấy ra một con dao găm, đâm vào cánh tay của Lý Hỏa Vượng.

Khi đâm người, người đàn ông đột nhiên có chút hoảng sợ, hắn buông dao găm ra rồi lùi ra sau một bước theo bản năng.

Ngay sau đó, Lý Hỏa Vượng không chút do dự nắm lấy cán dao rồi rút nó ra, sau đó hắn đâm thẳng vào cánh tay của đối phương, một tiếng hét thảm thiết vang vọng ở trong gầm cầu.

Tiếp đó, Lý Hỏa Vượng nhanh như chớp rút con dao dính máu ra rồi đâm lên bắp đùi của một người khác.

Nhìn thấy cảnh tượng cực kỳ tàn bạo trước mặt, Vương Chí Long hiển nhiên là bị dọa sợ rồi. Hắn không ngờ đối phương lại khủng bố như vậy.

Lúc này hắn muốn chạy trốn, nhưng đối mặt với Lý Hỏa Vượng có vũ khí, bây giờ có chạy cũng đã muộn rồi. Chợt một cước đá lên lưng hắn khiến cho hắn ngã nhào trên đất như chó gặm bùn.

Không lâu sau, bốn người đàn ông bị dây giày và lưng quần của mình trói chặt tứ chi lại, nằm trên mặt đất như những con heo chờ bị làm thịt vậy.

Lý Hỏa Vượng túm lấy tóc của Vương Chí Long kéo đến bên bờ sông, sau đó ấn hắn xuống dòng nước đυ.c ngầu. Hắn cứ đè đầu Vương Chí Long như vậy cho đến khi hắn kịch liệt giãy giũa, lúc này Lý Hỏa Vượng mới nhấc đầu hắn lên.

Sau vài lần lặp lại như vậy, mạng của Vương Chí Long gần như mất hơn một nửa.

Sau khi xách đầu hắn lên lần nữa, Lý Hỏa Vượng nhìn hắn hỏi:

"Làm sao ngươi biết ta có thể biến đồ vật chứ?"

Ánh mắt Vương Chí Long có chút đờ đẫn, giọng nói đứt quãng yếu ớt mở miệng nói tiếp:

"Ta...ta nghe lén được.”