Ngay khi cả hai kẻ xướng người họa, bầu không khí hòa hợp vô cùng, thì Hồng Đại đứng bên cạnh đột nhiên ngắt lời.
"Ký Tương, ngươi có thể dặn dò công việc trước rồi hãy đi nghe kẻ nịnh hót này được không?"
Hai người đang kẻ xướng người họa nghe thấy vậy thì khuôn mặt đều đồng thời trùng xuống, ngay lúc Lý Hỏa Vượng cho rằng tên Ký Tương này sẽ làm khó dễ Hồng Đại thì hắn lại dùng bàn tay đeo nhẫn vàng chỉ về phía chiếc l*иg phía xa.
"Đan Thanh này, ngươi mời thiền sư Tâm Si qua đây đi, chúng ta nói qua một chút quy định của công việc lần này."
Là một lính mới, Lý Hỏa Vượng đã âm thầm quan sát tất cả những chuyện này, xem ra mối quan hệ trên dưới trong Giám Thiên Ti này không hề nghiêm ngặt như những gì hắn nghĩ.
----
m thanh kẽo kẹt vang lên, bóng dáng to lớn trong tù bước ra từ phòng giam.
Lý Hỏa Vượng ngẩng đầu nhìn hòa thượng trước mặt, vị hòa thượng này hơi gầy gò, vẻ mặt không mang theo chút biểu cảm nào, thân hình cao lớn dị thường, đứng ở nơi đó còn cao ngang ngửa với Bành Long Đằng không đầu bên cạnh.
Hai tay hòa thượng bị trói bằng gông gỗ, chân cũng bị trói bằng xiềng xích, nhưng hắn không chút bận tâm, hai tay khép lại, trực tiếp ngồi xếp bằng trên mặt đất, không hề có ý muốn gỡ những gông xiềng trên người mình ra.
"Được rồi, mọi người đều đông đủ cả rồi, vậy ta đây sẽ nói trước, công việc lần này rốt cuộc là thế nào."
Nghe vậy, mọi người có mặt đều trở nên nghiêm túc, những lính cai ngục xung quanh cũng lần lượt rời đi theo cái thang.
Ký Tương ho nhẹ một tiếng, chậm rãi nói:
"Lần này, là Phật Cốt Miếu xảy ra chuyện, bên đó truyền tin đến báo rằng là do Phát Tài của Tọa Vong Đạo ra tay, cũng không biết đám sát thiên đao này lại muốn làm gì nữa."
Phát Tài! Một trong những tam nguyên của Tọa Vong Đạo, Lý Hỏa Vượng nhất thời cuộn chặt nắm đấm, chẳng trách ngay cả Ký Tương lưu tại Thượng Kinh cũng tới, chuyện lần này tuyệt đối không giống bình thường.
"Chờ một chút, trong lần hành động này, liệu ta có thể nghĩ cách tìm hiểu thông tin về Bắc Phong thông qua Phát Tài không?"
Ngay lúc Lý Hỏa Vượng đang suy nghĩ khả năng này có bao nhiêu phần thắng thì lời của Ký Tương lại tiếp tục câu chuyện.
"Nếu là Phát Tài của Tọa Vong Đạo, không cần ta nói chắc hẳn các ngươi cũng đều biết sức nặng của việc này, vì vậy ta mới nhờ đến sự giúp đỡ của thiền sư Tâm Si."
Ba người còn lại đều không hẹn mà cùng lúc nhìn sang vị hòa thương cao lớn kia, đối mặt với ánh nhìn chăm chú của bọn họ, vị hòa thượng lại không nói một lời.
"Thiền sư Tâm Si đang tu luyện Bế Khẩu Thiền, những mánh khóe của Phát Tài không thể lừa được thiền sư Tâm Si, vì vậy sau khi đến Phật Cốt Miếu, các ngươi phải ghi nhớ một điều, đó là lời thiền sư Tâm Si đã nói tuyệt đối là sự thật."
"Còn điều thứ hai ấy mà, chỉ cần bước qua cánh cửa ngôi miếu, bất cứ ai cũng không được phép rời mắt khỏi người khác, cho dù chỉ rời khỏi trong thời gian một tuần trà cũng phải cẩn thận, kẻo những người trở lại đã bị người của Tọa Vong Đạo giở trò."
"Còn nữa, điều thứ ba, mười năm trước ta đã từng giao đấu với Phát Tài, nữ nhân này rất khó đối phó, bất cứ lời nào do nàng ta nói các ngươi cũng không được nghe theo, cũng không được chống đối, nhưng cũng không thể không nghe."
"Ồ? Không nghe cũng không được sao?"
Thác Bạt Đan Thanh rất hợp tác, ngả người ra sau, ngạc nhiên đến trợn to hai mắt.
"Ừ, đôi khi, nếu ngươi hoàn toàn không nghe ngươi cũng sẽ rơi vào bẫy của nàng ta, tốt nhất là chỉ nên ba phần tín ba phần nghi đối với những lời từ miệng người phụ nữ này, còn ba phần để lại cho chính mình."
"Ai da, một nghịch tặc khó đối phó như vậy, vậy mà mười năm trước Ký Tương đại nhân vẫn có thể ép lui nàng ta, đám người bọn ta đúng là đi theo hít khói."
"Khó đối phó nhỉ, haha. Cho nên ấy mà, cách tốt nhất là nhân lúc nàng ta chưa kịp mở miệng thì chúng ta phải khiến ả chết trước, Nhĩ Cửu à, trong đám người bọn ta, ngươi là người ra tay nhanh nhẹn nhất, vì vậy lúc thiền sư Tâm Si sai ngươi ra tay, ngươi nhất định phải lập tức ra tay."
"Tuân mệnh, Ký Tương đại nhân, nhưng vị thiền sư Tâm Si này không phải đang tu luyện Bế Khẩu Thiền sao? Ngài ấy phải nói với ta như thế nào?"
Vấn đề này Lý Hỏa Vượng đã muốn hỏi từ lâu, vị hòa thượng này rõ ràng không thể nói, cho dù hắn ta không bị Phát Tài lừa gạt thì cũng chẳng được ích gì.
Câu nói của Lý Hỏa Vượng vừa dứt, một giọng nói A di đà phật chợt vang lên trong đầu hắn.
"Bần tăng biết Tha Tâm Thông, Nhĩ thí chủ không cần lo lắng."
Giọng nói này khiến Lý Hỏa Vượng nhớ đến những sư thái ở An Tự Am cũng sở hữu năng lực như vậy, yêu ai yêu cả đường đi, hảo cảm của Lý Hỏa Vượng dành cho vị hòa thượng này tăng lên không ít.
"Được rồi, những việc vặt còn lại lát nữa trên đường đi chúng ta sẽ bàn tiếp."
Lý Hỏa Vượng đứng dậy đi theo những người khác đi ra ngoài nhà giam, tất cả ngồi lên bốn chiếc xe ngựa đã được chuẩn bị từ sớm.
Không ai trong số những người có mặt hỏi người tên Phát Tài này trông như thế nào, bởi vì, nếu đã là Tọa Vong Đạo thì dáng vẻ nàng ta trông như thế nào hoàn toàn phụ thuộc vào việc nàng ta muốn mình trông như thế nào.