Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 456: Ti Mệnh




Sau khi mặt nạ em bé biến mất khỏi sân sau, Lý Hỏa Vượng nhìn phong thư và lệnh bài ở trong tay rơi vào trầm tư.

Hắn biết gia nhập Giám Thiên Ti cũng không hề đơn giản như vậy, việc làm trên tay này chính là khảo nghiệm đầu tiên.

Vượt qua khảo nghiệm mới tính là gia nhập vào Giám Thiên Ti, nếu không tấm lệnh bài trên tay Lý Hỏa Vượng này chỉ là một khối sắt vụn.

“Lại là Tọa Vong Đạo, chỉ là trùng hợp thôi sao? Hay là họ cố ý làm như vậy? Chẳng lẽ họ cũng nghi ngờ ta là Tọa Vong Đạo cho nên mới cầm vật này đến dò xét ta một phen?”

“Vậy có phải chuyện này cũng có nghĩ là chờ đến khi ta làm việc thì Giám Thiên Ti cũng sẽ phái người tới giám sát ta?”

Lý Hỏa Vượng suy nghĩ một hồi, hắn mở phong thư kia ra rồi cẩn thận xem kỹ bên trong.

Nội dung trên đó cũng không nhiều, chỉ nói rõ việc dựa vào báo cáo của trinh thám thì họ nghi ngờ ở một thôn xóm nọ có dấu hiệu hoạt động của Tọa Vong Đạo, bảo Giám Thiên Ti phái người đến kiểm tra xem.

Những nội dung chung chung này rất bình thường, nhưng mà ở phía dưới tờ giấy lại biết rõ giới thiệu về Tọa Vong Đạo.

Cổ văn ở phía trên khiến Lý Hỏa Vượng đọc rất cực khổ. Tuy nhiên, sau khi cố gắng suy nghĩ một phen thì hắn cũng biết được nội dung đại khái phía trên.

Dựa vào lời giới thiệu ở phía trên thì ngay cả Giám Thiên Ti cũng không biết đám người Tọa Vong Đạo này từ đâu đến.

Họ biết mục đích làm việc của những người này chủ yếu đều là tạo niềm vui cho chính mình.

Vì để lấy lòng mình, chỉ cần đủ niềm vui thì họ có thể không chút do dự nào mà lấy tính mạng của mình ra đặt cược.

Hơn nữa cũng không biết tại sao Tọa Vong Đạo lại làm được những chuyện này. Họ có những phương phác đặc biệt có thể lừa gạt để lấy được sức mạnh của những Ti Mệnh khác.

“Ti Mệnh? Thì ra bên trong Giám Thiên Ti đều gọi những thứ ở phía sau Bạch Ngọc Kinh là như vậy sao? Tại sao xưng hô của mỗi nhóm lại không giống nhau.”

Sau khi Lý Hỏa Vượng đảo từ này ở trong đầu mình một lần, hắn lại nhìn xuống phía dưới.

Cả Tọa Vong Đạo đều lấy màu sắc của viên mạt chược để xưng hô, giữa họ cũng có phân chia cấp bậc, Điều, Bính, chữ Vạn là những cấp bậc thấp nhất trong Tọa Vong Đạo.

Chỉ huy họ là Tứ Hỉ trong Tọa Vong Đạo: Đông Phong, Tây Phong, Nam Phong, Bắc Phong.

Trên Tứ Hỉ là Tam Nguyên: Hồng Trung, Bạch Bản, Phát Tài.

Có tin đồn phía trên Tam Nguyên nữa còn có một xúc xắc, nắm toàn bộ Tọa Vong Đạo trong tay.

Còn về chuyện tại sao lại là tin đồn thì bởi vì ít nhất thì người ở bên trong Giám Thiên Ti chưa từng gặp xúc xắc bao giờ cả.

Toàn bộ Tọa Vong Đạo, không chỉ tên là kỳ quái, phép thần thông kỳ quái mà ngay cả phương thức gia nhập cũng rất kỳ quái.

Phương thức gia nhập cũng khác với các tông môn khác, phương thức gia nhập của Tọa Vong Đạo lại dựa vào việc lừa gạt.

Họ chẳng những lừa gạt Ti Mệnh, lừa người thậm chí ngay cả bản thân mình mà họ cũng lừa gạt cho được.

Bất kỳ Tọa Vong Đạo nào muốn gia nhập đều phải dựa vào chuyện lừa gạt Tọa Vong Đạo trước mặt để vào, toàn bộ bên trong Tọa Vong Đạo không chỉ là tên lừa gạt mà cũng là người bị lừa gạt.

“Ha, ta nên đoán ra từ sớm rồi mới phải, những tên điên kia có làm chuyện gì cũng không có gì lạ.”

Lý Hỏa Vượng còn muốn nhìn xuống tiếp nhưng phía sau lại không có gì nữa, cảm giác dừng lại khiến cho hắn cảm thấy vô cùng khó chịu.

Tiếng gà gáy vang dội khiến cho Lý Hỏa Vượng ngẩng đầu lên nhìn, hắn phát hiện trời đã sáng rồi, bản thân mình lại bất tri bất giác đứng ở nơi này cả một đêm.

---

Lý Hỏa Vượng đứng cả đêm ở trong chuồng ngựa, hắn xoa xoa cái cổ có chút ê ẩm rồi nhìn phong thư ở trong tay lần nữa.

Bất kể như thế nào thì suy đoán trước đây của mình không hề sai, trong Giám Thiên Ti quả thật có rất nhiều thứ mà mình không biết.

Lúc này mình vừa mới gia nhập vào Giám Thiên Ti mà có thể thu thập được nhiều thông tin như vậy, sau này chờ đến khi mình có địa vị cao ổn định hơn ở Giám Thiên Ti rồi, lúc đó nếu cẩn thận tìm kiếm một phen thì nhất định có thể biết được càng nhiều thông tin liên quan đến Bắc Phong hơn.

Dù là con đường Bắc Phong này không thể thực hiện được, nhưng nói không chừng mình có thể nhờ cậy vào tổ chức Giám Thiên Ti lớn như vậy để tìm kiếm được bí mật giúp Tâm Tố thoát khỏi hoang mang.

Hơn nữa khi gia nhập vào Giám Thiên Ti, mình cũng không còn là con ruồi mất đầu đi loạn khắp nơi giữa thế giới hỗn loạn này nữa.

Gặp chuyện gì không hiểu cũng có chỗ để hỏi.

Nghĩ đến đây, Lý Hỏa Vượng một đêm không ngủ lại không còn cảm giác mệt mỏi nữa, hắn hưng phấn sải bước đi vào bên trong phòng.

Nhưng mà đây cũng là chuyện sau này, chuyện lập tức phải làm, trước tiên chính là hoàn thành ủy thác của tên mặt nạ em bé kia.

“Thôn Cam Nguyên...thôn Cam Nguyên...”

Lý Hỏa Vượng ngồi cạnh bàn tròn đá cẩm thạch, hắn dùng ngón tay liên tục ra dấu ở trên bản đồ giấy kia, tìm vị trí mà phong thư kia viết.

Tuy nhiên khi tìm được vị trí của những chỗ kia rồi thì hắn lại phát hiện nơi đó lại không cùng đường với hướng về nhà Bạch Linh Miểu, thậm chí còn phải đi vòng xa hơn một chút.