Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 444: Nghiệm Thi




Bên dưới mặt người này không hề mọc ra vài gương mặt nữa, hắn không phải Tọa Vong Đạo. Những sai nha khác cũng không phải Tọa Vong Đạo, họ chỉ là những người bị Tọa Vong Đạo lừa mà thôi.

Thực ra không hề có con quỷ trộm của quý nào được như những gì miệng truyền miệng nói, đó chỉ là lời đồn hoàng đường mà Tọa Vong Đạo cố tình loan tin ở Thất Huyện mà thôi.

Tọa Vong Đạo chỉ dựa vào lời đồn vô căn cứ mà có thể chơi toàn bộ người ở Thất Huyện một vố thật đau.

“Ai nói cho ngươi cách trị liệu Súc Dương này? Bọn chúng giờ đang ở đâu?”

Hai mắt nổi đầy tia máu của Lý Hỏa Vượng dọa Dương Hoành Chí đang bị thương không giám giấu giếm bất cứ điều gì.

Nếu nói về kì phùng địch thủ của Lý Hỏa Vượng thì chắc chắn trong bảng tên sẽ có tên của Tọa Vong Đạo.

“Một tên Khiêu Đại Thần! Dùng khóa để khóa chặt của quý cũng là những lời hắn nói! Cuối cùng vì làm lộ thiên cơ nên hai tháng trước hắn bị Súc Dương đến chết rồi!”

Dương huyện lệnh cố gắng trấn tính bản thân mình, ngữ khí gấp gáp trả lời.

“Vậy sao, vừa tung ra lời đồn liền bị Súc Dương đến chết đúng không? Như vậy khó tránh khỏi có hơi trùng hợp quá đấy, vậy xác hắn đâu” ta muốn mở quan tài nghiệm thi!”

Nhờ thân phận Giám Thiên Ti cùng thái độ cương quyết của Lý Hỏa Vượng, cuối cùng Dương Hoành Chí cũng chịu làm theo.

m thanh kẽo kẹt vang lên, đinh quan tài đen sì bị bật ra lần nữa. Khi Lý Hỏa Vượng thấy bên trong quan tài không có thi thể nào cả mà được đặt sáu vạn khối mạt chược thì hắn liền biết bản thân đoán đúng rồi.

Đây chính là tác phẩm được chế tác từ Tọa Vong Đạo, nhưng Tọa Vong Đạo đã sớm rời đi rồi, toàn bộ người ở Thất Huyện đều chỉ là món đồ chơi bị Tọa Vong Đạo chơi chán rồi thì thuận tay ném đi mà thôi.

Lý Hỏa Vượng cũng chẳng thất vọng lắm, lần này mục đích của hắn là vì muốn gia nhập Giám Thiên Ti chứ không phải vì muốn dùng sức của một người đối đầu với Tọa Vong Đạo.

Sau khi làm rõ toàn bộ mọi chuyện diễn ra ở Thất Huyện, Lý Hỏa Vượng cũng nghĩ ra cách làm thế nào để ứng phó.

“Mau đến đây xem xem, các ngươi cẩn thận nhìn cho rõ! Đây chính là vị Đại Thần của các ngươi đấy!”

Lý Hỏa Vượng thu kiếm lại nói với những người đang núp ở đằng xa.

Tuy nhiên hành động lạ thường vừa rồi của Lý Hỏa Vượng dọa họ sợ mất mật, ai nấy đều lũ lượt lấy tay che vết thương ở cằm mình, không ai dám lại gần hắn.

“Ta đã bảo là qua đây rồi, không nghe rõ à!”

Giọng nói nghiêm khắc của Lý Hỏa Vượng khiến họ đồng loạt lại gần.

Đương lúc nhìn thấy cái quan tài gỗ trống không, ai nấy đều mắt tròn mắt dẹt nhìn nhau, rõ ràng họ nhớ rằng người này đã bị chôn xuống dưới rồi.

Nhìn họ như vậy, Lý Hỏa Vượng châm trước cho mấy lời, chầm chậm mở miệng nói:

“Các ngươi bị lừa hết rồi, vốn chẳng có Súc Dương nào cả, đây chỉ đơn giản là lời đồn, không cần thiết phải lo lắng đề phòng nữa.”

“Sao có thể?”

Gương mặt Dương Hoành Chí cực kỳ hoảng hốt. Cả khoảng thời gian dài như vậy lòng người đều không an nhiên mà hóa ra lại chỉ là tự mình dọa mình thôi sao?

“Sự thật đã được phơi bày ra trước mắt mà các ngươi vẫn không tin ư? Các ngươi đi triệu tập tất cả người ở Thất Huyện lại đi, ta có vài lời cần nói với họ.”

Nghe vậy, gương mặt người đó có hơi do dự, không rõ đứng yên tại chỗ suy tư điều gì.

“Sao nào, đừng quên thân phận của ta. Lẽ nào để đối phó với loại chuyện như thế này thì một tên mọt sách như ngươi còn hiểu rõ hơn người của Giám Thiên Ti?

Lời này thật sự đã làm lay động Dương Hoành Chí, hắn che vết thương ở cằm của mình rồi đi ra bên ngoài.

“Xin đại nhân đợi chút, bổn quan....bổn quan phải đi coi đứa nhỏ trước đã.”

Nói rồi hắn đưa đám sai nha đi, còn Lý Hỏa Vượng nhét thanh gướm lại vào vỏ rồi đi về quán trọ.

Sau khi về đến nhà trọ, Lý Hỏa Vượng đem toàn bộ sự việc đều chỉ là lời đồn nói lại với Cao Trí Kiên đang sợ kinh hồn bạt vía.

“Không sao, đây chỉ là một nhóm người đang thương bị lừa mà thiiu, đợi lát nữa giải thích rõ ràng với họ là được.”

Lý Hỏa Vượng ngồi trên Bát Tiên Trác nói với gã to xác trước mặt.

Sau khi biết tất cả chỉ là trò lừa bịp, cả Thất Huyện này chẳng có bất cứ nguy hiểm gì thì Lý Hỏa Vượng nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Tìm hiểu cả ngày trời, cuối đây chỉ là một đám người bị Tọa Vong Đạo lừa.

Giúp những người này thoát khỏi sự lừa gạt của Tọa Vong Đạo chỉ là một mặt thôi, Lý Hỏa Vượng vẫn không quên mục đích của hắn khi đến đây là gì.

Dù đối phương phái tên Giám Thiên Ti nào đến thì chỉ cần bản thân đến trước giúp hắn giải quyết rắc rối, vậy hắn không tiếp xúc với mình thì không được.

Vạn sự khởi đầu nan, chỉ cần có liên quan tới Giám Thiên Ti thì mọi việc trở nên đơn giản hơn rất nhiều.

---

“Hahaha, người ở Thất Huyện này đều là kẻ ngốc hết à, nói xạo về Súc Dương thế mà cũng tin.”

Cẩu Oa tùy ý cười nhạo.

“Cho người vào tình huống như vậy thì e rằng ngươi cũng chẳng khấm khá hơn là bao đâu.”

Sau khi thấy đường phố vốn cô quạnh tĩnh lặng thì nay lại ồn ào náo nhiệt, hắn đặt ấm trà trong tay xuống rồi đi ra ngoài.