Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 408: Vạn Sự Khởi Đầu Nan




"Hơn nữa sự quản lý của Giám Thiên Ti lỏng lẻo như vậy, thậm chí chẳng cần gặp mặt người liên hệ, vừa hay thích hợp với thân phận tâm tố rắc rối như hiện tại của ta."

Nhìn thấy Lý Hỏa Vượng mỉm cười, Bạch Linh Miểu cũng vô thức cười theo. Chỉ cần Lý sư huynh vui vẻ, nàng tự khắc thấy vui vẻ.

Lý Hỏa Vượng nhìn khuôn mặt thanh tú trước mặt, trong lòng khẽ hẫng một nhịp, trực tiếp hôn lên.

Trong tiếng thở dốc hổn hển, một móng tay đen nhẹ nhàng quẹt qua tâm đèn dầu, bên trong bức lều da bò chìm vào bóng tối.

Một lúc lâu sau, Bạch Linh Miểu nằm trên ngực Lý Hỏa Vượng, thân hình gầy gò của nàng nhấp nhô lên xuống theo nhịp thở hổn hển của hắn.

"Lý sư huynh, ngươi mau ngủ đi, đã hai ngày ngươi không chợp mắt rồi."

Bạch Linh Miểu đau lòng vuốt ve hắn.

Lý Hỏa Vượng vòng tay qua eo nàng, lắc lắc đầu.

Vạn sự khởi đầu nan, cuối cùng coi như đã tìm thấy một số manh mối, hắn không còn phải đâm loạn xung quanh như một con ruồi không đầu nữa.

Hơn nữa ngay cả khi hắn may mắn mèo mù vớ được cá rán gặp được Bắc Phong, là một trong Tứ Hỉ của Tọa Vong Đạo, sức mạnh của hắn chắc chắn không giống người thường, nói không chừng hắn có thể gặp trắc trở trong tay Bắc Phong.

Bây giờ hắn đến Lương Quốc trước, tìm cách liên lạc với Giám Thiên Ti, ngoài tìm hiểu tình hình thực tại của Bắc Phong, hắn còn phải nghĩ cách xác định thực lực của Bắc Phong từ bọn chúng.

Nếu thực lực của hắn hơn hẳn ta, vậy nếu muốn có được giải pháp giải trừ mê võng từ hắn, ta buộc phải nâng cao thực lực của mình càng sớm càng tốt!

Nhưng nâng cao sức mạnh nói thật đơn giản, Lý Hỏa Vượng là một người hoàn toàn không có sư môn, muốn chịu khó tu luyện cũng khó mà làm được.

Bên cạnh đó, phương pháp tu luyện của những tông môn hỗn loạn và đủ các tà môn trên thế gian này, dù đưa đến trước mặt hắn cũng chưa chắc hắn đã luyện được.

Nhìn thấy đôi mày ban nãy còn thoải mái của Lý Hỏa Vượng giờ đây lại nhăn lại, Bạch Linh Miểu đang dựa sát vào người hắn nhẹ nhàng vuốt nó thẳng lại bằng ngón tay mềm mại của mình.

"Lý sư huynh, ngủ đi, chuyện phải nghĩ nhiều vô kể, ngủ thôi..."

Dưới sự vuốt ve của nàng, Lý Hỏa Vượng đã hai ngày hai đêm không ngủ, từ từ khép mắt lại, dần dần mất đi ý thức.

Khi Lý Hỏa Vượng tỉnh dậy lần nữa đã là buổi chiều ngày hôm sau, một giấc ngủ đầy đủ khiến tinh thần hắn dồi dào hơn hẳn.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, hắn ăn mặc quần áo chỉnh tề rồi bước ra ngoài lều.

"Lý sư huynh, ngươi đi đâu vậy?"

Lý Hỏa Vượng quay đầu nhìn lại Bạch Linh Miểu đang may quần áo.

"Ta đi từ biệt Tôn Bảo Lộc, mọi việc đã dần xong xuôi, cũng đến lúc phải rời đi rồi."

Hắc Thái Tuế đã tìm được, Nguyên Anh của Hàn Phù cũng đã được xử lý gọn ghẽ, ở lại đây cũng không có ích gì, đã đến lúc phải rời khỏi Thanh Khâu.

Sau khi dò hỏi xung quanh căn lều gần đó một vòng, cuối cùng Lý Hỏa Vượng cũng tìm được Tôn Bảo Lộc đang ở trên đồng cỏ bên ngoài, hắn đang cưỡi ngựa, mang theo người bạn thanh mai trúc mã người Thanh Khâu của mình cùng thả diều giấy, dù đứng từ xa cũng có thể nghe thấy tiếng cười sảng khoái của hắn.

Nhìn thấy Lý Hỏa Vượng đi về phía mình, hắn vội vàng nhét sợi chỉ trong tay vào tay hồng nhan tri kỷ, dùng chân giẫm lên kiềng ngựa rồi trực tiếp lật người nhảy xuống con ngựa đang lao vun vυ"t.

"Lý sư huynh, ngươi tìm ta sao?"

Đi đến bên cạnh Lý Hỏa Vượng, Tôn Bảo Lộc thở hổn hển cất tiếng hỏi.

Lý Hỏa Vượng quan sát Tôn Bảo Lộc đứng trước mặt.

"Ở cũng khá lâu rồi, ngày mai ta phải đi."

"Nhanh vậy sao?"

Khuôn mặt Tôn Bảo Lộc lộ rõ vẻ không nỡ.

Dù sao cũng đã cùng chung hoạn nạn với nhau một thời gian dài như vậy, nói không có cảm giác gì thì là nói dối, nhất là khi đối phương còn ngàn dặm xa xôi tiễn hắn về đến nhà, càng đáng quý hơn khi họ không hề bài xích hắn vì bộ dạng này của mình.

"Lý sư huynh, hãy ở thêm vài ngày nữa đã, mọi người chung sống với nhau rất vui vẻ mà."

"Ở lại lâu hơn vài ngày hay đi sớm vài ngày thì có gì khác biệt? Lẽ nào có thể sống ở đây cả đời sao? Ngày nào cũng thịt dê giết bò, các ngươi không cần mưu sinh nữa sao?"

"Không sao đâu! Cừu ở Thanh Khâu rẻ lắm! Hơn nữa chăn nuôi cũng dễ hơn cừu ở những nơi khác! Ăn xong thì lên Nữ Nhân Sơn mua một ít cừu gầy và cừu non về nuôi, không bao lâu lại có thêm một đàn cừu mới!"

Lý Hỏa Vượng cười nhẹ.

"Được rồi, ta không có thời gian cùng ngươi tán gẫu, nói chuyện chính đi, chuyện đêm đó chúng ta nhìn thấy trong hang động, ngươi tuyệt đối đừng truyền ra bên ngoài."

"Đặc biệt là vũ sư cung đó, trước đây ngươi đối xử với chúng thế nào thì bây giờ cứ làm y như thế, có lẽ người ta vẫn chưa phát hiện ra bọn họ là một lũ quái vật."

Nếu vũ sư có thể tồn tại ngang nhiên ở Thanh Khâu, thì cho dù Đại Khả Hãn của Thanh Khâu nghĩ thế nào, đối với việc rêu rao khắp nơi của vũ sư, hắn chắc chắn đã ngầm đồng ý.