"Lý đạo gia, ngươi không biết đấy thôi, Nguyên Anh của La Giáo là một thứ rất tốt, có hai Nguyên Anh tương đương với việc có hai tâm thần khi tu luyện, trong lúc bình thường khi ngươi luyện khí hóa thần, ta có thể giúp ngươi..."
"Tại sao ta phải bàn điều kiện với ngươi?"
Lý Hỏa Vương lạnh lùng cắt ngang lời nói dang dở của đối phương, hắn cầm chiếc thìa sắt lên, nhắm chuẩn vào độc nhãn duy nhất nó có.
"Bây giờ, kể tất cả về cái ngươi gọi là Tiên Đô Tư Nhϊếp Ấn cho ta."
"Nếu ngươi muốn chơi với ta, không sao cả, ta có dư dả thời gian, có thể chơi với ngươi một trận ra trò!"
Đến khi Lý Hỏa Vượng vạt áo dính một ít bọt thịt, cả người bốc lên mùi máu tanh, chậm rãi bước ra khỏi lều đã là sáng hôm sau, trên tay hắn cầm một xấp da cừu viết đầy những chữ. Đây chính là cái gọi là Tiên Đô Tư Nhϊếp Ấn.
Lý Hỏa Vượng cũng hỏi hắn về các bùa chú công pháp khác của Hàn Phù, nhưng sau khi xác nhận lại nhiều lần, dày vò hắn đến mức không thể nhận ra, hắn mới miễn cưỡng kết luận rằng Nguyên Anh thực sự không biết, hắn chỉ biết duy nhất cách sử dụng thanh thất tinh kiếm này.
Lý Hỏa Vượng cảm thấy có chút hối hận về chuyện này, nếu có bùa chúa của La Giáo thì hắn cũng không đến mức gặp phải chuyện gì, giờ phải sử dụng Đại Thiên Lục, suy cho cùng làm như vậy là quá đau.
Nhưng thứ này nhiều nhất có thể coi là thu hoạch ngoài mong đợi, có thì tốt, không thì cũng không sao, điều mà hắn quan tâm hơn cả là những chuyện về Giám Thiên Ti từ miệng của Nguyên Anh.
Dù sao chuyện này cũng liên quan đến việc liệu hắn có thể hoàn toàn thoát khỏi sự mê võng của tâm tố hay không.
Kiệt sức cả về thể xác lẫn tinh thần, hắn lê bước vào lều, cầm lấy chiếc khăn Bạch Linh Miểu đưa qua rồi tùy tiện lau qua khuôn mặt.
Hắn thậm chí còn không cởi giày, trực tiếp nằm thẳng xuống giường.
Bạch Linh Miểu duỗi tay ra, nhẹ nhàng giúp Lý Hỏa Vượng cởi giày và tất, sau đó đắp chăn bông lên rồi lùi ra ngoài.
Lý Hỏa Vượng đã mệt mỏi cả đêm, lúc này rõ ràng hắn rất buồn ngủ nhưng nhắm mắt lại mãi vẫn không ngủ được, đầu óc chỉ toàn suy nghĩ những lời Nguyên Anh nói.
Cuối cùng, càng ngày càng cảm thấy cáu kỉnh, hắn trực tiếp ngồi dậy và bắt đầu suy nghĩ kỹ càng.
"Bắc Phong là một người có thể thoát khỏi tâm tố mê võng, nếu muốn phán đoán xem câu này là thật hay giả, trong tình huống không có manh mối nào khác, ta chỉ có thể tìm cách từ kẻ thù truyền kiếp của Tọa Vong Đạo là Giám Thiên Ti thôi."
"Nhưng lại có chút vấn đề, ta phải làm thế nào mới có được tin tức về Bắc Phong từ Giám Thiên Ti? Dù gì thì ta cũng là một tâm tố..."
Đối với một nha môn to lớn như vậy, Lý Hỏa Vượng tất nhiên hiểu hậu quả sẽ ra sao nếu hắn bị họ nhắm tới.
Lý Hỏa Vượng ngồi trên giường một lúc lâu cho đến khi Bạch Linh Miểu gọi hắn đi ăn tối, nhưng hắn vẫn chưa có một đầu mối nào.
Sau khi biết được phiền não của Lý Hỏa Vượng, Bạch Linh Miểu đang cầm bát, ngập ngừng nói:
"Lý sư huynh, nếu...Giám Thiên Ti đối phó với Tọa Vương Đạo, ngươi cũng đối phó với Tọa Vương Đạo, như vậy các ngươi không phải cùng một thuyền sao? Ngươi trực tiếp nắm bắt từ họ không được sao?"
"Một người xa lạ vô duyên vô cớ đột nhiên chạy đến trước cửa nha môn Giám Thiên Ti, trực tiếp yêu cầu món đồ của Tọa Vong Đạo, ngươi nghĩ họ sẽ có phản ứng gì, đánh ta một trận rồi ném ra ngoài hãy còn nhẹ đấy."
Lý Hỏa Vượng thở dài, cầm lấy bát của Bạch Linh Miểu, bắt đầu ăn.
"Nhưng...không phải các ngươi chung một chiến tuyến sao? Cứ giải thích rõ ràng là được mà."
"Nàng thực sự coi đây là chuyện kết bạn giữa trẻ con với nhau sao? Làm gì có chuyện đơn giản như vậy, Miểu Miểu, bọn họ có thể tùy ý lựa chọn đệ tử La Giáo làm quân cờ, khỏi nghĩ cũng biết, tác phong của Giám Thiên Ti không hề ngay thẳng."
Lý Hỏa Vượng nói lời này xong đột nhiên dừng lại một lúc, mắt hắn lập tức sáng lên.
"Đúng nhỉ, thân phận của chúng ta bây giờ đã khác, nhưng thứ như thân phận hoàn toàn có thể thay đổi mà!"
"Chỉ cần che giấu thật tốt thân phận tâm tố thì ta hoàn toàn có thể gia nhập Giám Thiên Ti."
Lý Hỏa Vượng càng nghĩ càng phấn khích, thậm chí còn nhấc bổng Bạch Linh Miểu lên quay vài vòng. Hắn càng nghĩ càng cảm thấy chủ ý một mũi tên trúng nhiều đích này đúng là một chủ ý hay.
"Ngay cả khi Bắc Phong không phải là tâm tố thoát khỏi mê võng, ta vẫn có thể tìm cách khác để thoát khỏi mê võng thông qua Giám Thiên Ti!"
"Và chỉ cần thân phận tâm tố của ta được che giấu thật kỹ, thì cũng có nghĩa đằng sau ta sẽ có thêm một chỗ dựa vững chắc! Dùng thân phận của Giám Thiên Ti để che đậy thân phận tâm tố của ta! Bằng cách này, sẽ không đến mức ai cũng có thể tùy ý thăm dò ta!"