Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 378: Vũ Sư




Hai bên nhanh chóng tách nhau ra, kết quả cuối cùng là Lý Hỏa Vượng vẫn bình an vô sự, còn phần dưới của vũ sư thì sót lại mấy đôi chân trần của con người, tất cả đều bị Lý Hỏa Vượng chém đứt lìa.

Lý Hỏa Vượng vừa rồi chỉ là một cái bóng mà thôi, con vũ sư hoàn toàn không tấn công được hắn, rất lâu trước khi nó lao tới, Lý Hỏa Vượng đã sớm chuyển đổi giữa vị trí thực thể và cái bóng.

Thấy Lý Hỏa Vượng không chút tổn thương, mắt trái hình đèn l*иg khổng lồ của vũ sư dần dần hướng lên trên, lộ ra một cái lỗ tròn đen kịt.

Bảy tám bàn tay khô đen như khỉ từ bên trong duỗi ra, nằm dưới mí mắt như những cọng lông mi.

Ngay sau đó, mười mấy con mắt lớn nhỏ lấp đầy trong hốc mắt to lớn, biểu cảm trên khuôn mặt người đàn ông càng trở nên nham hiểm, hắn dùng mười mấy con mắt đó nhìn chằm chằm vào bản thể Lý Hỏa Vượng.

Lý Hỏa Vượng nghiến răng nghiến lợi lặng lẽ nhìn thứ trước mắt, bất kể nó là cái gì, cũng không phải là vũ sư! Tuyệt đối không phải!

Cạch, quăng cây gậy dưới nách đi, Lý Hỏa Vượng nặng nề đâm xuống đất, trong mắt ngập đầy sát khí nhìn chằm chằm vào thứ trước mặt.

"Đến đây!"

Thanh trường kiếm trong tay hắn giơ ngang trước mặt, quyết tâm chắc nịch, trực tiếp giơ tay trái lên và chém ngang qua lưỡi kiếm.

Chỉ bằng một cái vuốt nhẹ, hai ngón tay máu me tung tóe lăn vòng bay lên không trung, mang theo gai xương sắc nhọn đâm vào da thịt, xoắn ốc hướng về phía vũ sư.

Những ngón tay bay ra cực nhanh, trước khi vũ sư kịp né tránh, trên khuôn mặt to tròn của hắn đã xuất hiện hai nốt màu đỏ như máu.

Khuôn mặt bị hai ngón tay của Lý Hỏa Vượng đâm thủng, và nó còn tiếp tục khoan sâu vào bên trong, cùng với âm thanh xé rách da thịt, dòng máu đen sền sệt từ từ chảy xuống dọc theo những đôi chân trần đó.

Người điều khiển vũ sư đã bị thương, nhưng chúng vẫn không muốn bỏ cuộc, cơ thể con sư tử rung lên dữ dội như cú vung tay của dã thú, những sợi tua màu trắng trên người nó bay lên và bắt đầu bay về phía Lý Hỏa Vượng.

Chút vặt vãnh này tất nhiên không làm khó được Lý Hỏa Vượng, trong tay Lý Hỏa Vượng xuất hiện một chiếc kìm bằng sắt, hắn luồn vào trong miệng và dùng sức kéo mạnh, kéo ra hai chiếc răng hàm sau.

Chiếc răng trắng lăn vòng bay qua bên kia và đột nhiên nổ mạnh, những chiếc tua trắng dễ dàng bị mảnh răng vỡ tung tóe cắt đứt, vô lực rơi xuống đất.

Cơ thể sư tử cũng bị răng vỡ cắt đứt, máu nhuộm đỏ cả thân con sư tử trắng, trông cực kỳ thê thảm.

Thấy cảnh này, vũ sư dường như biết kinh hãi, nhưng hắn không hề phát ra tiếng động nào, mà đôi chân người bên dưới thân sư tử không ngừng vung lên, mang theo thân hình tàn tạ cố gắng lui vào trong bóng tối.

Lý Hỏa Vượng đương nhiên không thể để hắn cứ thế chạy thoát, hắn lại lần nữa đưa kìm vào trong miệng.

Trước sự tấn công của Lý Hỏa Vượng, vũ sư đã bị thương không chống đỡ được bao lâu, hắn nhanh chóng bị Lý Hỏa Vượng giết chết.

Không kịp lấy hơi, Lý Hỏa Vượng không chút ngơi nghỉ tiếp tục giúp đỡ những người khác thoát khỏi vòng vây, có Lý Hỏa Vượng tham gia, trận chiến ở đó cũng không còn gì đáng hồi hộp.

Khi Lý Hỏa Vượng nhảy lên đầu con sư tử, hắn giơ kiếm lên và chém một nhát tàn nhẫn xuống, sau đó, cạnh khuôn mặt của người chết khổng lồ, hắn tạo ra một vết cắt hình tròn, trực tiếp lột toàn bộ lớp da của nó.

Mất đi khuôn mặt, toàn bộ vũ sư đều co quắp lại. Một tiếng ầm vang lên thật lớn, con vũ sư to lớn nặng nề rơi xuống đất, dòng máu đen sền sệt từ dưới thân sư tử chảy ra, nhuộm đỏ mọi thứ trên mặt đất.

Lý Hỏa Vượng đang trên lưng sư tử rút kiếm ra, lật người nhảy xuống, thở hổn hển nhìn đám người còn đang sợ hãi không thôi.

"Không sao cả chứ?"

"Không sao, chỉ là tai trái của Cao Trí Kiên bị tua màu trắng chạm phải, dịch xuống phía dưới một tấc, những sợi tua màu trắng đó có lẽ là thứ mà năm đó Tôn Bảo Lộc đã chạm phải."

Xuân Tiểu Mãn đáp.

Nhìn Cao Trí Kiên với hai lỗ tai bên cao bên thấp, Lý Hỏa Vượng gật đầu, sau đó lấy vạt áo của mình lau qua vết máu trên thanh kiếm và tra nó trở lại vỏ kiếm.

Ngay sau đó, hắn quay người lại kiểm tra hai cơ thể vũ sư dáng vẻ lập dị và cổ quái này.

Đằng sau khuôn mặt người bẹp dẹp khổng lồ kia không phải là người đàn ông Thanh Khâu đang giơ đầu sư tử, mà là một khối xác chết cồng kềnh máu thịt be bét.

Toàn bộ vũ sư là một chỉnh thể, dù là đôi tay đỡ lấy thân sư tử hay đôi chân di chuyển bên dưới, tất cả đều xuất phát từ một sinh vật vặn vẹo đáng sợ.

Bên trong vũ sư máu chảy đầm đìa là nhiều cơ quan khác nhau được treo trên các mạch máu, điều này hoàn toàn xác nhận phỏng đoán của Lý Hỏa Vượng.