Cuối cùng cũng giải quyết xong một kẻ địch, Lý Hỏa Vượng không dám nghỉ ngơi mà lao về phía phương trượng Thiền Độ đang chiến đấu gian khổ. Hắn nhất định phải giải quyết xong trận chiến lần này trước khi Nhuận Trí Ngũ Hành kết thúc.
"Chờ... chờ đã!” Giọng nói sau lưng khiến cơ thể Lý Hỏa Vượng cứng đờ. Hắn chậm rãi quay người lại liền nhìn thấy thi thể khô quắt của Thiên Hạo, tứ chi hắn đung đưa bò về phía đầu mình.
"Như vậy cũng không chết? Chuyện này làm sao có thể chứ! ?"
Ngay khi Lý Hỏa Vượng đang cực kỳ kinh hãi, một bàn tay trực tiếp nắm lấy mắt cá chân của Lý Hỏa Vượng, hòa thượng nửa mặt bị ngâm trong nước thối rữa, con ngươi tan rã đau khổ van xin hắn:
"Đại nhân! Giết! Giết ta đi! Đau quá! Đau quá!
Lý Hỏa Vượng nhấc chân, giẫm mạnh vào đầu hắn, nhưng cho dù thứ màu đỏ và trắng phun ra từ lỗ mũi của hắn, nhưng tên này lại có thể phát ra một tiếng kêu thảm thiết:
"Aaaa! Đau quá! Đau chết ta rồi!"
Lý Hỏa Vượng nhìn hòa thượng đau đớn lăn lộn trên mặt đất, lại nhìn về phía Thiên Hạo đang bê lấy đầu mình lắc lư đứng dậy, hắn phát giác được cái gì đó.
Khi Lý Hỏa Vượng nhìn xung quanh và phát hiện ra cho dù trận chiến xung quanh có khốc liệt đến đâu nhưng lại không có một bộ thi thể nào không động đậy cả. Cuối cùng hắn cũng hiểu rốt cuộc có chuyện gì đang xảy ra.
Xảy ra thiên tai rồi, chết là hết!
Lý Hỏa Vượng thở hồng hộc, con ngươi co rút lại rất nhỏ. Hắn nửa ngồi xổm xuống, nhìn Tiền Phúc đang nằm trên mặt đất phun ra một búng máu.
Vẻ mặt đối phương đau đớn vươn tay ra muốn bịt lỗ máu trước ngực, nhưng mặc cho hắn chặn như thế nào thì máu vẫn không ngừng chảy ra từ đầu ngón tay hắn.
Hắn bị thương, hơn nữa nhìn có vẻ như là vết thương chí mạng.
“Ngũ tỷ, Ngũ tỷ! !"
Thấy vết máu trên mặt, Ngô Kỳ cầm hộp cứu thương chạy tới xử lý vết thương cho Tiền Phúc.
Lý Hỏa Vượng vẻ mặt dữ tợn rút hai thanh mã tấu, lao ra khỏi góc tường:
"Ta đi ngăn cản bọn họ! Các ngươi đi trước đi! !"
Vừa đi ra, Lý Hỏa Vượng liền thấy người của đối phương đã men theo góc tường, mò tới bên này rồi.
"Aaa! !"
Lý Hỏa Vượng rống giận một tiếng, xông lên trực tiếp đẩy đối phương lên tường, con dao trong tay trực tiếp đâm thẳng vào bụng đối phương, điên cuồng xoay móc.
"Rầm" một tiếng, một sức mạnh cực lớn đụng vào bả vai của Lý Hỏa Vượng, trực tiếp đụng hắn bay ra ngoài, hắn bị bắn trúng rồi.
Khi Lý Hỏa Vượng vừa đứng dậy, hai viên đạn bắn thẳng vào mũ sắt của hắn, khiến hắn ngã nhào trên đất.
Lý Hỏa Vượng dựa vào tường đứng lên lần nữa, hắn hung ác trừng mắt nhìn những kẻ địch ở dưới hầm cách đó không xa, những Ti Mệnh tín ngưỡng của Pháp Giáo!
Các Ti Mệnh cầm vũ khí trong tay ngồi xổm ở đó, vẻ mặt lạnh lùng tựa như từng bức tượng điêu khắc vậy.
“Mẹ kiếp!"
Lý Hỏa Vượng vung mạnh mã tấu trong tay, lưỡi dao nhanh chóng xoay tròn trực tiếp cắm thẳng vào đầu của một kẻ địch.
Lợi dụng lúc đối phương thay đạn, hai chân Lý Hỏa Vượng đạp mạnh xuống đất, cầm dao xông vào trong hầm, trực tiếp rút mã tấu trên đầu người này ra, vung về phía những người xung quanh. "Ầm" một tiếng thật lớn, Lý Hỏa Vượng bị đập thẳng vào tường, đầu hắn vang lên từng tiếng ong ong. Khi hắn vừa ngẩng đầu lên liền thấy một người đàn ông cao lớn đang gio báng súng đập mạnh vào mũ sắt trên đầu hắn.
Mắt thấy đầu mình sắp bị đập xuống đất, hai tay của Lý Hỏa Vượng chợt chặn lại.
"Thế mà các ngươi lại dám đánh lén! Thế mà còn dám giết Tiền Phúc!"
Lý Hỏa Vượng đột nhiên đứng dậy, nghiêng đầu đập vào ngực đối phương khiến cho ngực đối phương bị lõm xuống.
Một cây gậy ở bên cạnh đập mạnh tới, trực tiếp đập vào cánh tay của Lý Hỏa Vượng thành hình chữ L.
Lý Hỏa Vượng hét lớn một tiếng, giơ cao con dao trong tay chém mạnh vào cổ đối phương, máu tươi bắn tung tóe khắp nơi.
Dòng máu đỏ tươi tưới lên kính chống đạn trên mũ sắt của Lý Hỏa Vượng, khiến cho lúc này hắn nhìn mọi thứ đều là màu đỏ.
Ngay khi nơi này hoàn toàn trở nên hỗn loạn thành một mớ, một quả bom khói mang theo làn khói dày đặc từ phía xa bay tới dưới chân Lý Hỏa Vượng, nhanh chóng phát nổ.
Mùi khói gay mũi trong nháy mắt xuyên qua khe hở của quần áo, hiển nhiên cái này không phải bom khói bình thường.
Mùi khói nồng nặc khiến Lý Hỏa Vượng ho sặc sụa, một lúc sau hắn cảm thấy hoa mắt chóng mặt, như thể đầu của mình không còn là của mình nữa.
"Hỏa Vượng! Rút lui!"
Nghe vậy, Lý Hỏa Vượng đang ho khan dữ dội, vịn tường nhanh chóng lui lại.
Khi hắn đi đến cửa thang lầu liền thấy Trần Hồng Du đang cõng Tiền Phúc rút lui.
Lý Hỏa Vượng cầm dao đứng tại chỗ đề phòng một hồi, sau khi thấy không có kẻ thù nào xông ra khỏi làn khói, lúc này Lý Hỏa Vượng mới vội vàng đuổi theo Nhưng khi đến tầng dưới cùng, sắc mặt của mọi người đột nhiên trở nên khó coi hơn.
Chỉ thấy ở lối ra vào đã bị ba chiếc xe bán tải chặn lại, một số người đang nấp sau cửa xe, chĩa họng súng đen ngòm về phía bên này. Nghe thấy trên đầu vang tiếng bước chân dồn dập, Lý Hỏa Vượng hít sâu một hơi, trực tiếp xông lên phía trước. Viên đạn nhanh chóng găm vào bụng của Lý Hỏa Vượng, không lâu sau, bụng của Lý Hỏa Vượng bắt đầu chảy máu.
1126 chữ