Ngay khi hắn sắp tiếp xúc với sương mù màu vàng, máu thịt trên mặt đất đột nhiên mở ra một vết nứt, trực tiếp nuốt chửng hắn vào trong.
"Thật thú vị"
Khi Thiên Hạo lắc quả hồ lô, làn khói vàng lơ lửng trong không trung bay thẳng về phía máu thịt đã biến mất của Lý Hỏa Vượng.
Không lâu sau, những máu thịt đó sống lại, cùng với sự sinh trưởng không ngừng của các tứ chi kỳ lạ, những máu thịt này nhanh chóng thoát khỏi sự khống chế của phương trượng chùa Chính Đức. Một quả hồ lô máu thịt nằm nghiêng xuất hiện, không ngừng tiết ra chất lỏng kỳ quái ra xung quanh.
Thiên Hạo đột nhiên cảm thấy hai chân đau nhói. Khi hắn vừa cúi đầu xuống liền nhìn thấy thấy những nhuyễn trùng chi chít bao phủ bàn chân hắn, không ngừng gặm nhấm vào bên trong.
Ngay khi chúng sắp gặm xuyên qua chân hắn, quả hồ lô bên cạnh đột nhiên sưng lên một cái mụn mủ, "bốp" một tiếng, mụn mủ vỡ ra, chất lỏng kỳ dị trực tiếp phun khắp chân hắn.
Ngay sau đó, khi những chất lỏng này bao phủ nhuyễn trùng, khiến cho cơ thể của những con nhuyễn trùng kia biến dạng, đồng thời cũng cướp đi sự kiểm soát của Lý Hỏa Vượng đối với nhuyễn trùng.
"Lý chân nhân cũng chỉ có bản lĩnh này sao? Thiên mỗ thật sự không biết vì sao Đại Vu lại coi trọng ngươi như vậy"
Thiên Hạo vừa dứt lời, một kẽ nứt bay ra khỏi mặt đất, ý đồ muốn trực tiếp chém hắn thành hai khúc.
Mà Thiên Hạo dường như có thể dự đoán được tương lai, nhanh chóng di chuyển cơ thể về phía sau, trực tiếp tránh được kẽ nứt đang bay tới kia.
Nhưng một giây sau, chuyện khiến Thiên Hạo không ngờ tới là có một thanh kiếm Tử Tuệ đâm xuyên qua kẽ nứt kia.
Sau khi nó cắm vào bụng của Thiên Hạo dùng sức hất lên trên, đầu vào thân hắn trực tiếp bị chém thành hai nua.
Một lúc sau, cả người Lý Hỏa Vượng hoàn toàn biến dạng chui ra từ một kẽ nứt mới. Khi vẻ mặt của hắn đau đớn ôm đầu, những thứ không ngừng giãy giụa trên người hắn nhanh chóng khô héo rồi biến mất. Xuyên qua khe nứt trực tiếp nhảy tới Đại Tề, sau đó từ Đại Tề đánh lén bên này. Tuy rằng chiêu này rất khó có thể đề phòng, nhưng hiển nhiên hiện tại Đại Tề có dáng vẻ như vậy, chạy đến bên kia thì phải trả một cái giá thật lón.
Mọi thứ ở bên kia đều bị nhiễu sóng một cách điên cuồng, chỉ ngắn ngủi vài hơi thở cũng có thể khiến một người bình thường biến thành quái vật.
Nhưng may mắn thay, Lý Hỏa Vượng có năng lực tu chân, có thể thay đổi xác thịt nhiễn sóng trên cả người mình.
"Không thể sai được! Cảm giác này, chất lỏng mà tên này sử dụng giống với của Đại Tề bên kia!"
Vẻ mặt Lý Hỏa Vượng khó coi nhìn những quả hồ lô đang tiết ra chất lỏng kia.
Hắn không biết tên này mượn Thiên Đạo nào của Ti Mệnh, nhưng hiển nhiên, Thiên Đạo này có liên quan đến nhiễu sóng.
"Nhiễu sóng cũng được coi là Thiên Đạo sao? Vậy Ti Mệnh quản lý nhiễu sóng gọi là gì?"
Lý Hỏa Vượng tự lẩm bẩm hỏi.
“Theo như cách nói của ngươi có thể gọi là Ôn Thần!"
Ông lão lưng gù bị chém thành hai nửa ngã xuống đất chợt đứng dậy.
Chất lỏng kỳ lạ phun ra từ cái bướu lạc đà của hắn giống như núi lửa, bắn tung tóe lên người Lý Hỏa Vượng.
Một số con nhuyễn trùng bay ra khỏi lồng ngực của Lý Hỏa Vượng, chặn dòng nước đen, tranh thủ giúp hắn có thời gian trốn thoát.
Đứng trên một khúc xương nhô cao, Lý Hỏa Vượng cầm kiếm vẻ mặt âm tình bất định nhìn Thiên Hạo trước mặt:
"Thế mà vẫn chưa chết! Rốt cuộc tên này có lai lịch gì chứ?"
"Hahaha... Ta không có lai lịch gì cả, ta chỉ là một lão già bình thường mà thôi"
Cơ thể đang nhiễu sóng của Thiên Hạo há cái miệng bị chém thành hai nửa nói.
"Ngươi mà là một lão già bình thường! Ta tin con mẹ ngươi á!"
Lý Hỏa Vượng gầm lên giận dữ, trán nổi đầy gân xanh, lao về phía Thiên Hạo. Cơ thể bị rạn nứt của Thiên Hạo miễn cưỡng khép lại, nhiễu sóng trên cơ thể cũng nhanh chóng biến mất.
Nhìn Lý Hỏa Vượng đang tới gần mình, Thiên Hạo vừa định thi triển phép thần thông nhưng lại phát hiện cơ thể mình không hề có phản ứng, tựa như giờ phút này hắn thật sự biến thành một lão già bình thường vậy.
Hắn vừa định chạm vào pháp khí bên hông nhưng đã quá muộn rồi. Một tia sáng trắng lóe lên, đầu của Thiên Đạo trực tiếp bay lên trời.
Ngay sau đó, trên mặt cắt ở cổ hắn nhanh chóng phun ra máu tưới, gần như phun cao hơn một trượng.
Sự kỳ lạ của đối phương khiến Lý Hỏa Vượng vẫn không yên tâm được. Hắn trực tiếp lao về phía cái xác không đầu của Thiên Hạo, há to miệng về phía cái cổ đang phun ra máu tươi kia.
Khi cổ họng của Lý Hỏa Vượng xối đầy máu tươi không ngừng run rẩy, nhuyễn trùng từ trong miệng Lý Hỏa Vượng xông ra giống như cá nhảy qua cửa rồng, nhanh chóng phi thân lên, lao thẳng vào dòng máu.
"Ọe~!
Khi Lý Hỏa Vượng dùng sức nôn ra, những con nhuyễn trùng màu đỏ như máu chi chít chui thẳng vào cơ thể Thiên Hạo dọc theo lỗ hổng trên cái đầu bị cắt đứt của hắn, bất kể chạm vào cái gì đều điên cuồng gặm cắn, nuốt chửng xuống.
Những con nhuyễn trùng kia không ngừng gặm cắn khiến cho thi thể không đầu của Thiên Hạo nhanh chóng trở nên khô quắt lại. Khi Lý Hỏa Vượng tiện tay ném lớp da được chống đỡ bằng những khúc xương trong tay xuống đất, những con nhuyễn trùng bò dọc theo vạt áo đạo sĩ chui vào lục phủ ngũ tạng của hắn.
1096 chữ