Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1199: Biến Hóa




Lần này, Lý Hỏa Vượng trực tiếp dùng cánh tay bị gãy của mình chặn vết thương lại, tiếp tục xông về phía trước.

“Ầm ầm” hai tiếng, khớp xương nơi chân phải Lý Hỏa Vượng bị trẹo một cái, ngã nhào trên đất. Mặc dù áo giáp có thể chống đạn nhưng lại không chống được lực công kích đủ để làm gãy bắp chân.

Mắt thấy hai bên chuẩn bị bao vây tả hữu giáp công, lúc này bất ngờ vang lên một tiếng nổ, một trong ba chiếc xe bán tải lập tức phát nổ, ngọn lửa bao trùm hết mọi thứ.

Đúng lúc này, tấm kính bên trái đột nhiên bị vỡ nát, bọn họ thấy hai chị em Ba Thịnh Thanh và Ba Nam Húc đang cưỡi mô tô:

“Thanh tử! ! Bên này!"

Nghe thấy âm thanh này, tất cả mọi người đều đi qua đó. Chân trái của Lý Hỏa Vượng bị gãy cho nên chạy chậm nhất, cuối cùng vẫn là Triệu Lôi đi qua đỡ hắn đi về phía trước.

Nghe thấy phía sau có tiếng bước chân, Thanh Vượng Lai cũng không quay đầu lại, từ trong túi lấy ra ba cái ống nghiệm ném về phía sau.

Cuối cùng cũng đến được điểm đỗ xe, mọi người nhanh chóng lên xe nhanh chóng rút lui.

Lý Hỏa Vượng phát hiện ngoài chiếc dã ngoại của Ngũ Kỳ, xe thể thao của Thanh Vượng Lai, xe mô tô của hắn và hai chị em nhà họ Ba ra, bên cạnh còn có một chiếc ô tô màu đỏ và một chiếc xe việt dã.

Xem ra không chỉ có hai chị em nhà họ Ba tới giúp đỡ bọn họ.

Nhưng vào lúc này, Lý Hỏa Vượng không quan tâm nhiều đến vậy. Hắn nhanh chóng ngồi lên xe mô tô của mình, dùng sức vặn tay lái, tiếng nổ vang lên, mọi người nhanh chóng sơ tán khỏi tòa nhà cũ nát này.

Ngay khi hắn cho rằng bản thân đã thoát khỏi nguy hiểm, một chiếc xe tải màu xanh lá cây đột nhiên quay đầu lại ở giao lộ phía trước, khí thế hung hăng nghiền ép về phía những người bọn họ.

Lý Hỏa Vượng vặn mạnh tay ga, lái chiếc mô tô hạng nặng lao lên phía trước. Hắn nhanh chóng phóng hết mã lực, đâm thẳng vào bánh xe bên trái của bọn họ.

Lý Hỏa Vượng đã đứng dậy khỏi mô tô chuẩn bị nhảy xuống xe bất cứ lúc nào, cuối cùng hắn thấy tài xế trong buồng xe kinh hoàng bẻ lái, tránh được xe mô tô của mình.

Khi Lý Hỏa Vượng ép chiếc xe tải lùi lại, cuối cùng cũng hoàn toàn yên tĩnh.

Tất cả xe chậm rãi dừng lại ở Quất Tử Châu, khi Lý Hỏa Vượng kéo lê vết thương của mình, nôn nóng mở cửa xe dã ngoại của Ngũ Kỳ ra xông vào bên trong liền thấy Tiền Phúc đang nằm trên giường, máu chảy ra trên người hắn thấm ra chăn bông ướt một mảng lớn.

Ngay sau đó, Lý Hỏa Vượng nhìn xuyên qua cái nón sắt màu đỏ thấy vẻ mặt Ngũ Kỳ trầm trọng lắc đầu với mình.

Khi nhận được tin này, giọng nói Lý Hỏa Vượng run rẩy hỏi Thanh Vượng Lai:

"Trợ thủ của ngươi đâu? Chuẩn bị của ngươi đâu?"

"Người khác thiết kế bẫy, ngươi liền trực tiếp dẫn chúng ta chui vào trong! Rốt cuộc ngươi ở phe nào? ?"

"Đừng nóng, ngươi xem đây không phải là đã tìm người tiếp ứng rồi sao? Nếu không sao chúng ta có thể ra ngoài được chứ?"

Trên mặt Thanh Vượng Lai mang theo ý cười nhàn nhạt đáp.

Lý Hỏa Vượng cố gắng dùng một tay cởi chiếc mũ sắt rách nát trên đầu mình xuống, dùng hết sức ném nó vào chân Thanh Vượng Lai:

"Tiền Phúc chết rồi! Ngươi mù sao? Con mẹ nó Tiền Phúc mất mạng rồi! !"

Thanh Vượng Lai cúi xuống nhặt chiếc mũ sắt lên rồi đặt nó sang một bên.

"Đối với cái chết của Tiền Phúc, ta rất đau lòng, nhưng lần này chúng ta không chỉ bị mai phục đơn giản như vậy.

Trong quá trình đám phàn mất nửa giờ với bọn họ, ta cũng có được một số thông tin hữu ích! Tỷ lệ thắng của chúng ta không nhỏ"

Lý Hỏa Vượng lui về phía sau nửa bước, mở to hai mắt kinh ngạc nhìn Thanh Vượng Lai, tựa như đây là ngày đầu tiên hắn thật sự quen biết đối phương.

Nhìn Lý Hỏa Vượng trước mặt, Thanh Vượng Lai nói tiếp:

“Theo như suy đoán trước đây của ta, vốn cho rằng chúng ta đối phó họ sẽ vô cùng khó khăn, nhưng sau khi tiếp xúc với họ, thì phát hiện không phải như vậy, tình hình của họ không tốt như tưởng tượng"

Thanh Vượng Lai vừa nói, vừa nở nụ cười tự tin.

“Điên rồ! Ngươi đúng là kẻ điên!"

Lý Hỏa Vượng nhìn chằm chằm hắn tức giận nói.

“Hỏa Vượng? Ngươi làm sao thế?"

Dương Na không đi theo, hoàn toàn không hiểu tình hình, nàng đi vào trong xe, nhưng khi nàng nhìn thấy Tiền Phúc trên giường, lập tức sợ đến thét một tiếng.

Nàng vội vàng chạy đến bên giường nhìn Tiền Phúc trước mặt bó tay bất lực, dường như muốn giúp đỡ, nhưng tình hình hiện giờ, nàng phát hiện mình không giúp được gì, nước mắt không ngừng tuôn rơi. Cùng đúng lúc này, tay dính máu của Tiền Phúc bỗng thò ra, tóm chặt Dương Na, nàng sợ lại thét lên lần nữa.

Nhìn thấy Tiền Phúc vẫn có thể động đậy, Lý Hỏa Vượng cũng không màng đối chất với Thanh Vượng Lai, ôm theo hy vọng xông đến bên giường.

Hắn vội nhìn sang Ngũ Kỳ.

“Chị Ngũ, mau lái xe đi! Đến bệnh viện gần nhất!"

Nhưng Ngũ Kỳ không nói gì, thở dài nhẹ một hơi, quay người đi vào khoang lái.

Lý Hỏa Vượng vội vàng lại gần không ngừng hô hấp cho Tiền Phúc.

“Cố gắng lên, chúng ta đưa ngươi đến bệnh viện, cố gắng lên!"

Nhưng dường như Tiền Phúc hoàn toàn không chú ý đến giọng của Lý Hỏa Vượng, ánh mắt nhìn chằm chằm Dương Na, khóe miệng hé rộng, càng lúc càng nắm chặt.

“Thật đẹp quá, thật tráng lệ quá."

Nói xong câu cuối cùng, Tiền Phúc buông bàn tay tóm Dương Na, đồng tử dần dần giãn to, cả cơ thể buông thống, cuối cùng Tiền Phúc vẫn chết.

1085 chữ