Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Danh Sách Đầu Tiên

Chương 15: Trận chiến đầu tiên




Chương 15: Trận chiến đầu tiên

Mấy người Hoàng Lưu Minh đều chăm chú nhìn về hướng phát ra âm thanh, từ nơi đó, dần dần cuốn lên khói bụi mù mịt, che lấp mọi tầm nhìn. Nương theo âm thanh xe chạy càng lúc càng lớn, một đoàn xe lao ra khỏi khói bụi, hướng về phía họ.

Anh Duy có hơi bồn chồn, bộ dạng nghe ngóng đợi lệnh. Đoàn xe đi đến cách họ chừng 50m thì dừng lại, mọi binh sĩ tuần tự rời xe, mang theo v·ũ k·hí chạy về phía chiến hào bọn họ.

-Đây là đội canh giữ từ mấy cứ điểm lớp bên ngoài! Cái kiểu chạy này là… Khốn nạn! Chuẩn bị chiến đấu, có quân địch đến!

Không đợi anh Duy sẹo hét lên, các binh lính kì cựu khác cũng đã nhận thấy tình huống có điểm bất thường. Đồng thời, tiếng của sĩ quan chỉ huy vang lên.

-Nhắm bắn.

Cạch cạch. Tiếng súng giương lên, mở chốt an toàn, nhắm về phía trước. Những binh lính xuống từ xe đã chạy đến chiến hào, ngay lập tức tự động chui xuống những khu vực trống, cũng giương súng lên chờ lệnh.

Bất chợt, từ sau đoàn xe mà họ bỏ lại, những sinh vật hình người chạy ra, chúng há cái miệng to lớn đầy răng nanh, hai tay vung vẩy hai lưỡi hãi, lao về phía cứ điểm.

-Khai hỏa.



Tiếng sĩ quan chỉ huy vang lên. Mọi người triển khai lưới hỏa lực diện rộng, tiếng súng liên tục vang lên không ngớt. Những con quái vật đứng đầu nhận đủ cả luồn đạn, đạn găm trọn vẹn cả người chúng. Chúng giương hai lưỡi hái lên che chắn những bộ phận quan trọng, còn những bộ phận khác trúng đạn chúng cũng mặc kệ, vẫn lao tới tiếp.

Lưới lửa kéo dài một lúc lâu, thỉnh thoảng b·ắn h·ạ được một vài con quái vật khiến chúng ngã gục, nhưng nó lại đứng dậy lao đi tiếp. Hỏa lực dữ tợn chỉ để kéo dài thời gian chúng lao tới, kéo dãn đội hình chúng ra.

Giữa tiếng đạn chói tai, anh Duy sẹo quay qua hết vào mấy lính mới Hoàng Lưu Minh.

-Chốc nữa bọn nó lao đến, mấy đứa đứng sau khiến anh, cùng anh cản lại bọn nó. Khiên của anh có ma năng mới cản được đòn đánh, khiên mấy đứa không chịu được lâu đâu!

Mấy lính mới quay qua nhìn lẫn nhau, đều để lộ biểu cảm bối rối và sợ hãi, nhưng còn chưa kịp nói gì, tiếng gầm thét của mấy con quái vật đã đến rất gần rồi. Một chiến hào phía ngoài cùng đã đụng độ với đám quái vật, có thanh giáo đâm lên trúng thẳng đầu con quái, khiến nó gục xuống.

Nhưng theo sau con quái đó, hằn hà sa số con quái vật khác lao vào cứ điểm quân sự. Các cônh sự bằng sắt thép cũng có tác dụng khiến chúng chậm lại. Các tấm khiên lũ lượt dâng lên, cản trở chúng lao xuống, thanh giáo tiêu chuẩn của q·uân đ·ội đế chế liên tục đâm lên rồi thụt xuống.

Một con quái đã nhảy xuống được chiến hào của nhóm Hoàng Lưu Minh, anh Duy vội vã giơ khiên lên về phía nó, ba người kia dùng vai đè lên chiếc khiên.

Keng Keng!



Liên hoàn những nhát chém bị bon quái vật đó chém tới, tất cả đều bị cái khiên tạm thời cản lại, nhưng còn quái vật đó vật vẫn gào rú, quyết chém cho bằng được. Mấy tân binh đứng sau cái khiên bị từng đòn của con quái vật đánh cho rung cả người, nhưng vẫn cố đè lên không để cái khiên b·ị đ·ánh đi mất.

Anh Duy nắm sẵn thanh giáo, ngắm chuẩn cái đầu của con quái vật, đợi lúc nó chém đến liền đâm ra một cái, kết liễu nó. Lúc này mấy tân binh mới có thời gian hoàn hồn, nhưng chưa kịp nghỉ ngơi, lại có một con quái vật khác chém tới từ bên trên, anh Duy vội vã nâng khiên lên che. Ba người kia cũng giơ tay lên đỡ cái khiên. Hoàng Lưu Minh đứng ngoài rìa nhất, cầm thanh giáo chọc lên như lúc huấn luyện.

Phập!

Thanh giáo có đâm trúng người con quái vật, nhưng mũi giáo chỉ phá được làn da của nó xong đã bị cản lại, Hoàng Lưu Minh cảm thấy mình như đâm vào sắt thép vậy, vội vã rút lại thanh giáo. Con quái vật lại cúi người chém xuống, như một phản xạ tự nhiên, Hoàng Lưu Minh cắm thẳng thanh giáo vào mắt. Lần này thanh giáo đâm sâu hơn nhiều, phá hủy mắt con quái vật, nhưng vẫn không triệt hạ được nó.

Tranh thủ lúc con quái vật cuống cuồng dùng lưỡi hãi của nó đập thanh giáo, muốn lấy thanh giáo ra khỏi mắt, anh Duy đã đâm một phát lên thẳng vào ngực trái, khiến nó khụy xuống bất động. Anh quay qua Hoàng Lưu Minh gật đầu một cái tỏ ý khen ngợi. Sau đó hét lên.

-Giữ chắc khiên!

Mấy tân binh vội vã đè lên khiên, những con quái vật vẫn điên cuồng lao đến, một số con nhảy xuống chiến hào, các con khác dẫm lên những chiến khiên chắn để vào sâu hơn trong cứ điểm quân sự.

Thời gian nửa tiếng trôi qua, nhóm người bọn họ đã tiêu diệt được năm con quái vật, càng về sau càng gian nan hơn. Hiện tại trong chiến hào đã đứng chen chúc cả người cả quái vật, mấy tân binh cũng phải giương khiên lên che chắn, chiếc khiên của anh Duy đã không thể che chắn được mọi hướng nữa.



Sau mỗi lần chém của con quái vật, khiên của mấy tân binh đều hiện lên những vết chém sâu hoắm, trông mà rợn cả người. Giờ họ đã hiểu ma năng quan trọng đến nhường nào, nhưng họ không tài nào khiến ma năng bám lên trên tấm khiến giống anh Duy, chỉ đành cố gắng chống đỡ được đến lúc nào hay lúc ấy.

Hoàng Lưu Minh nâng khiên đỡ phía bên phải nhóm người, tình huống của cậu khá hơn những lính mới khác rất nhiều, những người kia chỉ biết giơ khiên lên đỡ, cắn răng cắn lợi gồng mình, còn Hoàng Lưu Minh có phản xạ chiến đấu tốt hơn nhiều, cậu lợi dụng chiến hào nhỏ hẹp để khiến những con quái vật cản đường lẫn nhau, không để rơi vào tính huống bị bao vây hoặc phải chịu nhiều đòn t·ấn c·ông cùng lúc. Ngoài ra, cách cậu dùng khiên để hất những đòn đánh cũng khiến cậu không phải đón nhận trúng trực diện, khiến chúng đánh vào hai vách ngăn đất hai bên.

Tuy nhiên cách này của cậu cũng chỉ có tác dụng kéo dài thời gian, mọi đòn t·ấn c·ông cậu nhắm đến chúng đều gần như không có tác dụng, cậu cầm giáo đâm trúng mắt một con quái vật nữa, sau đó nó gầm lên chạy đi mất, mang theo thanh giáo của cậu. Giờ Hoàng Lưu Minh chỉ còn con dao găm, kết hợp với chiếc khiên chắn, thỉnh thoảng nhắm vào các chỗ hiểm mà chém, nhưng đến lớp da của mấy con quái cũng không chém ra nổi.

Càng lúc Hoàng Lưu Minh càng bị đầy lùi về sau, các đòn t·ấn c·ông ồ ạt tới khiến cậu chỉ còn cách giơ khiên lên mà đỡ. Bất chợt, lưng cậu chạm vào một thứ gì đó, quay người lại thì hóa ra là lưng của anh Duy. Anh Duy cũng đã đang bị bọn quái vật dồn ép, nhưng bên dưới chân chúng là xác của mấy con quái vật khác, tất cả đều b·ị đ·âm thủng đầu. Coi bộ bọn chúng muốn dồn ép anh Duy cũng không dễ dàng gì.

Hai lính mới khác trong nhóm bọn họ đ·ã c·hết, bị đám quái vật chém c·hết, xong chúng còn lôi xác họ đi, cả lũ ngấu nghiến dùng hàm răng sắc bén cắn lên, ăn thịt uống máu. Sau đó quay qua tiếp tục t·ấn c·ông Hoàng Lưu Minh và anh Duy.

-Cẩn thận!

Anh Duy hét lên, đá chân Hoàng Lưu Minh, khiến cậu khụy xuống, vừa vặn né được đòn chém ngang của một con quái vật.

-Cứ ở dưới này thì không còn chỗ trốn đâu! Theo anh đi lên!

Anh Duy nắm lấy vai Hoàng Lưu Minh kéo cậu dậy, vung giáo đẩy lùi con quái vật đứng gần nhất, co khiên về trước người. Hoàng Lưu Minh không nghĩ ngợi gì, vội vã nhảy lên tấm khiên để lấy đà nhảy ra ngoài, lên đến trên mặt đất, cậu dồn hết sức đá văng một con quái vật xuống dưới chiến hào, rồi chúi người xuống nắm lấy thanh giáo mà anh Duy chĩa lên, dồn sức kéo anh lên.

Phập!

Một con quái vật đứng gần đó đâm lưỡi hái xuống lưng cậu.