[Đam Mỹ] Phúc Của Kẻ Ngốc

Chương 71: Tay lạnh.




Chiếc mông căng mọng vô tình bị một lực kha khá mạnh siết lấy, Tô Hinh hơi hoảng lùi lại phía sau. Nhưng Cố Văn Đình lại không dễ dàng buông tha cho cậu như vậy. Chỉ với một cánh tay cũng đủ lực để giữ cậu đứng yên.

Cố Văn Đình: "Cưng à, em định đi đâu đấy? Khà khà..."

Tô Hinh: "Anh!

Cố Thượng Phong có chút khó chịu với hai con người trước mắt. Hắn bước tới, nắm lấy tay Tô Hinh kéo về. Tô Hinh được kéo về cũng thuận đà ôm lấy cánh tay của hẳn.

Cố Văn Đình nhướng mày: "Làm gì vậy?"

Cố Thượng Phong: "Người này là của tôi. Mong anh đừng quá phận."

Cố Văn Đình: "Ồ ~~~ Chẳng phải tôi nghe nói chú đã có vợ rồi sao? Hay nó không thỏa mãn được chú?"

Cố Thượng Phong hơi chau mày: "Không phải chuyện của anh! Tô Hinh đi."

Hắn kéo lấy tay Tô Hinh ra khỏi nhà. Cố Văn Đình nhìn bọn họ một cách u ám. Thế thì đã sao? Chỉ cần là thứ Cố Văn Đình này muốn, chắc chẳn sẽ lấy được. Huống hồ chi Omega vừa rồi, cũng chưa được đánh dấu.

Ngoài xe, Tô Hinh bỗng cảm thấy rùng mình. Có lẽ là do trời lạnh quá chăng? Cố Thượng Phong thô bạo đẩy cậu ta vào trong xe. Nhìn qua thì chắc là đang tức giận rồi.

Tô Hinh: "Này! Em đau đấy."

Cố Thượng Phong bóp mạnh lấy cằm Tô Hinh: "Nói! Là gặp anh ta từ bao giờ?"

Tô Hinh cảm thấy khí thế hùng hồn của đối phương. E là nếu bây giờ còn không xuống nước thì chắc chắn sẽ có án mạng.



Tô Hinh: "Là khi nãy...ư đau... Lúc anh vừa đi vào."

Cố Thượng Phong ngửi thấy mùi Pheromone của Cố Văn Đình. Quả nhiên chắc là đã ngủ rồi. Mắt hắn ẩn hiện tia chán ghét.

Trở về Cố Gia.

Tô An đã ngủ từ rất lâu. Hay nói là chờ hắn rất lâu nên mệt mỏi mà thiếp đi. Cuối cùng là được Ánh Nguyệt bế lên phòng.

Ánh Nguyệt: "Thiếu Gia."

Cố Thượng Phong: "Đưa cậu ta lên phòng chưa?"

Ánh Nguyệt: "Rồi ạ."

Cố Thượng Phong: "Còn Tô An?"

Ánh Nguyệt: "Vì chờ Thiếu Gia lâu quá nên ngủ thiếp đi rồi ạ."

Tâm Cố Thượng Phong có chút dao động. Hắn vẫy tay ngụ ý muốn Ánh Nguyệt rời đi. Thấy vậy cô cũng không nán lại làm phiền Thiếu Gia của mình nữa.

Cố Thượng Phong đi tắm rửa rồi thay cho mình bộ đồ thoải mái. Lau xong đầu tóc rồi hong khô. Nhưng lại chẳng muốn ngủ nữa. Giờ đã là gần sáng. Có lẽ vì đã gần đông nên ngoài trời có chút lạnh. Cố Thượng Phong quyết định qua phòng Tô An.

Cạch!

Tô An bị tiếng cửa làm cho tỉnh. Cậu mơ màng nhìn lên người đàn ông trước mặt mình. Hắn ta đang xoa lấy chiếc má của cậu.



Tô An: "Ưm..Thượng Phong...đừng...lạnh. Tay lạnh..."

Cố Thượng Phong hơi sững người. Tô An vậy mà không gọi Cố Thượng Lâm. Cái tên vừa được thốt ra trên miệng cậu là hắn. Rồi hắn cũng nhanh chóng thu lại những suy nghĩ không cần thiết.

Cố Thượng Phong: "Tôi lạnh."

Tô An giang hai tay như sẵn sàng trao cho hắn một cái ôm bất cứ lúc nào.

Tô An: "Ôm ôm. Ôm ôm sẽ không lạnh nữa ạ."

Cố Thượng Phong nhìn cảnh này trên môi không khỏi nở nụ cười. Đáp trả cái ôm của Tô An hắn nằm xuống cạnh cậu. Cũng không quên đắp chăn cho cả hai.

Một tay hắn vỗ vỗ eo cho cậu, tay còn lại thì tranh thủ xoa đầu cho Tô An. Tóc cậu rất mềm cũng rất thơm, sờ cũng rất thích. Cố Thượng Phong phóng khích một lưu lượng Pheromone dỗ dành nhỏ để cho Tô An dễ ngủ hơn.

Tô An nằm trong lòng hắn cũng vui vẻ mà hưởng thụ hít lấy hít để mùi thơm ngọt ngào kia. Cậu thích thú nghịch ngợm dụi vào bộ ngực săn chắc của Cố Thượng Phong.

Cố Thượng Phong: "Mau ngủ đi. Đừng quậy nữa."

Tô An: "Vâng ạ."

Cố Thượng Phong tiếp tục dỗ cho Tô An ngủ. Bản thân cũng vì mệt mỏi cả ngày mà thiếp đi lúc nào không hay.

****************|

Cá: Ngọt xíu ngược sau ~~~ Mấy chương sau sẽ ngọt nè. Ngọt để ngược sau á mà: