Khi Thập Ninh và Cố Thượng Phong vừa kết thúc cuộc hợp, không khí trong phòng đã trở nên nhẹ nhõm hơn. Họ đang cảm thấy phần nào hy vọng cho dự án sắp tới thì tiếng mở cửa đột ngột vang lên. Tô Hinh, một chàng trai trẻ với mái tóc bồng bềnh và nụ cười tươi tắn, hớn hở bước vào văn phòng.
"Chào mọi người!" Tô Hinh nói với giọng vui vẻ, đôi mắt lấp lánh niềm phấn khích. Cậu ta vừa trở về từ Tô Gia.
Điều khiến mọi người chú ý hơn cả chính là hành động ngay sau đó của cậu ta.
Không kịp chờ phản ứng của Thập Ninh hay Cố Thượng Phong, Tô Hinh phóng như bay vào lòng Cố Thượng Phong, ôm chầm lấy hắn. "Em nhớ anh quá!" cậu ta cất giọng ngọt ngào, tạo ra một khoảnh khắc bất ngờ trong không gian căng thẳng.
Cố Thượng Phong hơi khựng lại, nhưng rồi cũng dịu dàng xoa đầu Tô Hinh, nụ cười bất giác nở trên môi hắn.
Cố Thượng Phong: "Anh cũng nhớ em.
Hắn đáp, mặc dù trong lòng vẫn chưa rõ cảm xúc của mình. Hắn cảm nhận được sự ấm áp từ hành động của Tô Hinh, nhưng cũng không thể gạt bỏ phần hoài nghi đang dâng lên.
Thập Ninh đứng bên cạnh, không khỏi cảm thấy châm biếm. Hắn nhận thấy Tô Hinh dường như chỉ chạy theo sự giàu có và quyền lực của Cố Thượng Phong hơn là yêu thương thật sự. Hình ảnh Tô Hinh như một bông hoa tươi đẹp, nhưng lại sống trong cái bóng của sự tham lam. Điều này khiến Thập Ninh chạnh lòng. Hắn tự hỏi liệu Tô Hinh có thực sự thấy được con người bên trong Cố Thượng Phong hay không.
Cố Thượng Phong: "Có vẻ như em rất bận rộn?"
Cố Thượng Phong nói, cố gắng giữ giọng điệu chuyên nghiệp, nhưng ánh mắt hắn lại lấp lánh một cách khó hiểu khi nhìn vào Tô Hinh.
Tô Hinh tách mình ra khỏi vòng tay của hắn, ngồi xuống cạnh bàn, đôi mắt lấp lánh niềm vui.
Tô Hinh: "Buổi tiệc tối qua rất thành công! Gia đình em đã có nhiều khách hàng mới và những đối tác tiềm năng.
Họ rất ấn tượng với hướng đi hiện tại của em."
Tô Hinh nở nụ cười rạng rỡ, nhưng Thập Ninh vẫn cảm thấy có điều gì đó không ổn. Hắn nhận ra Tô Hinh không chỉ muốn thuyết phục gia đình mà còn đang cố gắng thu hút sự chú ý từ Cố Thượng Phong. Sự gần gũi và thân mật của họ càng làm tăng thêm những nghi ngờ trong lòng Thập Ninh.
"Có vẻ như em rất hào hứng với dự án này." Cố Thượng Phong nói, đôi mắt hắn ánh lên sự quan tâm.
Tô Hinh: "Vâng! Em đã chuẩn bị một số ý tưởng để phát triển mối quan hệ với các đối tác."
Tô Hinh hào hứng nói, nhưng rồi ánh mắt cậu ta lại chuyển hướng về Cố Thượng Phong với sự ngưỡng mộ.
Tô Hinh: "Em rất muốn được hợp tác với anh trong những dự án tiếp theo."
Thập Ninh nhận thấy cách Tô Hinh nhìn Cố Thượng Phong, và nó lại khiến hắn thêm phần chua xót. Hắn đã từng nghĩ rằng mình có thể tạo ra một môi trường làm việc tốt, nhưng giờ đây mọi thứ lại trở nên phức tạp hơn. Hắn cảm thấy mình như đang đứng giữa một mảnh đất đầy cạm bẫy.
Cố Thượng Phong gật đầu, nhưng ánh mắt hắn không hoàn toàn tập trung vào Tô Hinh. Hắn đang suy nghĩ về dự án và cả mối quan hệ đang dần phát triển với Thập Ninh. Cảm giác bối rối dâng trào trong lòng hắn. Hắn tự hỏi mình liệu có thực sự yêu Tô Hinh hay chỉ là sự thỏa mãn với tình cảm mà cậu ta mang lại.
"Khi nào chúng ta có thể tổ chức một buổi gặp gỡ để bàn về dự án của chúng ta?" Thập Ninh hỏi, muốn đưa câu chuyện trở lại với công việc.
"Em nghĩ rằng chúng ta có thể tổ chức một bữa tiệc nhỏ tại nhà em vào cuối tuần này." Tô Hinh đáp, nhưng rồi cậu ta lại quay sang Cố Thượng Phong, gương mặt tỏ vẻ nũng nịu. "Còn anh thì sao? Anh có thời gian không?"
Cố Thượng Phong cảm thấy không thoải mái trước sự theo đuổi của Tô Hinh, nhưng hắn lại không biết cách từ chối. "'Chúng ta sẽ sắp xếp thời gian."